Hỏi qua Trình đại nhân, thị vệ chạy trở về, gật đầu với các thị vệ cấp cao.
“Được rồi.” Bạch Tử Dạ cũng không nhiều lời cùng bọn họ, tự ý ôm Hoàng Phủ Dật đi.
Mà Hoàng Phủ Dật còn ôm Đóa Đóa. . . . . . Thế là mọi người lại bị sét đánh ngã.
Đây là cái gì với cái gì thế a!
Đã rời khỏi ánh mắt mọi người, Hoàng Phủ Dật gấp hỏi, “Vết thương của Phụ hoàng và mẫu hậu có nặng không? Những người khác đâu?”
“Ta cũng không có xem qua, lúc tiến cung nghe nói không nguy hiểm tính mạng, nhưng còn hôn mê, những người khác cũng như vậy.”
“Ngoại thương hay hạ độc?”
“Ngoại thương,” Bạch Tử Dạ nhíu mi, “Trong một đêm toàn bộ người hoàng gia bị đả thương, vết thương như đúc, đều là một đao chém vào lưng, ngay cả mấy người trong lao cũng không bỏ qua.”
“Cao thủ làm?” Đóa Đóa không nhịn được xen vào, “Vậy sao mọi người lại hoài nghi đến hắn?”
Chuyện lần này xảy ra khi Hoàng Phủ Dật rời cung, thoạt nhìn hắn xác thật rất khả nghi, nhưng người trong cung không biết hắn biết võ a.
Theo lý mà nói, bọn họ phải nghĩ đây chỉ là trùng hợp mà thôi.
Bạch Tử Dạ thay phiên nhìn hai người bọn họ, “Chuyện hắn biết võ chuyện hiện giờ ai cũng biết, không biết là ai truyền ra tin tức, nhưng lại chứng thật ở chổ Vân Tri Dao.”
“Dao Dao?”
Đóa Đóa đau đầu, sao mới ba ngày, trở về liền cảm giác trong cung nghiêng trời lệch đất ?
“Là nàng ta, nghe nói có người nói đến tin đồn này, nàng mở miệng hỏi một câu 『 ngươi cũng biết à 』, mọi người mới tin tưởng chuyện này.”
Hoàng Phủ Dật cười lạnh một tiếng, “Rồi hung án liền phát sinh?”
“Phải, ngươi vẫn giấu giếm chuyện biết võ, hung án phát sinh lại không ở trong cung, ngày hôm sau lời đồn liền nổi lên bốn phía, nói người làm là ngươi.”
Đây hiển nhiên là cố ý hãm hại a, còn lợi dụng lời đồn tạo thế.
Đóa Đóa thực bất đắc dĩ thở dài, cuộc sống trong cung thực sự có tính khiêu chiến, đúng là trò đàu của người có năng lực to lớn.
“Ta đi trước xem phụ hoàng mẫu hậu bọn họ, ngươi mang Đóa Đóa trở về.”
Bạch Tử Dạ nhíu mày, “Cẩn thận, hiện ngươi chính là hiềm nghi lớn nhất.”
“Ta biết, việc này không hạ gục được ta.”
Cùng bạn tốt nói chuyện, lại an ủi Đóa Đóa một chút, Hoàng Phủ Dật thi triển khinh công rời đi.