Khi về đến Vân gia, Đóa Đóa vừa xuống xe lập tức thấy cửa lớn Vân gia đóng chặt, trong sân không có lấy một tiếng động nào, khác hẳn với cảnh tượng náo nhiệt ngày thường.
Ngăn thị vệ đi gọi cửa, Đóa Đóa tự đi qua, nhẹ nhàng gõ cửa hai cá, “Ta Vân Tri Hiểu”.
Cửa mở ra trong nháy mắt, bên trong vươn tay ra mạnh mẽ kéo nàng vào.
“Đại tiểu thư, người đã trở lại!”
Cả khuôn mặt Phúc thúc đều là sầu thảm, nhìn thấy Đóa Đóa cứ như là thấy cứu tinh.
“Trong nhà làm sao vậy? Chuyện của Thái tử đã liên lụy đến nhà ta sao?”
Đóa Đóa nhìn cả sân nhà có chút lộn xộn, đám hạ nhân thành đàn trước kia ở nơi này không biết đã đi đâu.
“Còn chưa có, nhưng tất cả mọi người đều lo lắng đề phòng, ngay cả cửa cũng không dám mở, tất cả đều trốn đi, nếu không phải hiện giờ không thể tuỳ tiện ra khỏi thành thì mọi người đã chạy hết rồi.”
Đóa Đóa có chút bất đắc dĩ, nếu trong cung thật sự muốn bắt người thì có đóng cửa hay không cũng vô dụng a, aizz.
“Lão gia phu nhân, cả nhị tiểu thư nữa đâu hết rồi?”
“Lão gia ở phòng chính, phu nhân ở trong viện của mình, nhị tiểu thư lần này gây rắc rối, bị lão gia dùng gia pháp đánh một trận, hiện giờ đang nhốt trong phòng củi.”
”. . . . . . Nhốt phòng củi?”
Đóa Đóa bắt đầu đau đầu, “Đi nói với lão gia phu nhân là ta đã về, trước tiên cứ mời nhị tiểu thư đi, ta có việc muốn nói với nó”.
“Dạ” Phúc thúc lập tức nghe lệnh, thấy Đóa Đóa ở vị trí này mà không rối loạn, nỗi sợ hãi đến mức run rẩy mấy ngày nay cũng bình ổn hơn.
Thực ra mọi người đều không nỡ thấy nhị tiểu thư bị nhốt như vậy, nhưng lão qua còn chưa hết giận nên không ai dám ho he gì cả.
Cửu Vương gia đứng trên vai Đóa Đóa, “Còn tạm được, có chút cảm giác như tiểu thư khuê các ấy nhỉ”.
Cho dù có làm hoàng hậu ở Vũ Linh quốc bọn họ thì cũng phải có phong phạm thế này.
Vậy nên Cửu Vương gia từ bỏ ý định rằng nếu Đóa Đóa làm hoàng hậu sẽ sai người làm một cái mũ to để miễn cho nàng làm lộ chỉ số thông minh nhỏ nhoi của mình ra ngoài.
Tuy Đóa Đóa không biết ý nghĩ dọa người của hắn như vẫn buồn bực, “Ta vốn rất thục nữ mà”.
Khụ, rất thục nữ.
“Ai nói cô không thục nữ đâu, ta là nói cô nhìn như một đứa ngu ngốc.”
Có điều hiện giờ xem ra còn cứu được, cũng coi như đủ tư cách làm hoàng hậu rồi.
Ngu ngốc thì có sao, trứng chim ngốc cũng còn đáng giá cơ mà. . . . . .