Quốc Sắc Thiên Hương

Chương 115: Trượt xuống vực sâu tội ác




Edited by Cigar.
Trên mạng có một câu nói đã được lưu truyền từ lâu, chính là “có hình tức có chân tướng”. Chuyện này của Mặc Lý, bởi vì một cư dân mạng kiêm chuyên gia phân tích âm tần nào đó không biết tên mà cọc gièm pha này có thể nói là đã định.
Chính như lời của Hà Mân, Mặc Lý từ khi debut tới nay vẫn luôn cùng đồng tính không minh bạch (?), liên lụy đến toàn là đại nhân vật có mặt có mũi, danh tiếng không đủ lớn, thân phận không đủ phân lượng muốn bám lên còn bám không được, tỷ như thanh mai trúc mã Chu Phi, tỷ như vị phú nhị đại trong suốt muốn cọ nhiệt cầu buộc chặt nào đó.
Cũng bởi vậy, chuyện này đặt ở trên người nam nghệ sĩ khác là một chuyện nhỏ râu ria, đặt ở trên người Mặc Lý thì lại thập phần oanh động.
Không phải bản thân cậu có bao nhiêu hot, mà thân phận của người đàn ông thần bí kia thật sự là làm cho ngàn vạn cư dân mạng nhớ thương.
Ví dụ như fan của Lý Thiếu Thiên luôn mồm cầu buông tha, trên mặt vô luận như thế nào cũng phải kiên quyết chống đỡ, khăng khăng idol của họ sớm đã cùng con tiểu hồ ly tinh kia phân rõ giới hạn, người đi cầu độc mộc của người, ta đi đường dương quan của ta.
Nhưng là trong tư tâm, lúc lắng nghe âm thanh đã qua xử lý, sau khi âm thầm cân nhắc vẫn luôn cảm thấy khả năng đối phương là idol của mình… khá là cao.
Mặc kệ fan của hai người bình thường war nhau chiến nhau như thế nào, nhìn thần tượng của đối phương kiểu gì cũng không vừa mắt, nhưng là phân tình cảm cùng nhau lớn lên của Lý Thiếu Thiên và Mặc Lý ai cũng không thể phủ nhận.
Nếu hai bên thật có lén lút qua lại mà fan không biết cũng là chuyện dễ hiểu.
Mỗi khi nghĩ đến loại khả năng đó, fan liền hận không thể cầm lấy cổ của thần tượng và đoàn đội lắc mạnh rít gào —— Có thể để ý cẩn thận hơn được không?! Có thể đừng tiếp xúc chó sao tác CP gần như vậy được không?! Một đám phế vật thật sự là làm cho fandom mệt não cực hạn!
Tại thời điểm các fan vô cùng đau đớn vì lo cho sự nghiệp của idol, thần tượng khiến các cô chỉ tiếc rèn sắt không thành thép đồng dạng cũng rất không vui vẻ, tìm một chút thời gian rảnh làm chuyện y chang các cô.
Tuy rằng antifan đều hoài nghi người đàn ông thần bí là hắn, nhưng Lý Thiếu Thiên tự mình biết là không phải. Hắn chẳng những không phải người đàn ông thần bí cực kì thân mật kia của Mặc Lý, hắn và sư đệ ngay cả lén lút kết giao mà fan YY cũng không có.
Lý Thiếu Thiên giống như là bị mắc chứng ép buộc mà nghe đi nghe lại đoạn âm thanh ngắn ngủi kia, hắn thậm chí còn ảo tưởng nghe ra được nội dung mà cư dân mạng cũng chưa nghe ra.
Người đàn ông thần bí trong điện thoại giống như đang nói, cúp đi, lão công quan trọng hay là hồ bằng cẩu hữu quan trọng?!
Sau khi hắn dùng một ít thủ đoạn nhỏ với gánh hát Mặc gia, Mặc Lý kiên quyết không lại nhận sự trợ giúp từ hắn, ngay cả nhà của hắn cũng không nguyện ý ở nữa. Là Yến Lẫm thu nhận cậu, chuyện này Lý Thiếu Thiên có biết, chẳng qua lúc ấy còn có Chu Phi cùng chuyển qua ở với Mặc Lý, hắn cũng không nghĩ nhiều.
Nhưng là qua Tết Chu Phi ở lại Mặc Huyền, hiện tại chỉ có một mình Mặc Lý ở cùng Yến Lẫm.
Người đàn ông kia, hơn phân nửa chính là Yến Lẫm.
Lý Thiếu Thiên tựa lưng vào ghế ngồi trầm tư hồi lâu, cầm lấy điện thoại do dự một lúc, cuối cùng gửi cho Mặc Lý một tin nhắn.
“A Ly, anh có vài chuyện cần nói với em.”
Vô luận như thế nào, hắn không thể nhìn sư đệ bước lên con đường tà đạo kia được.
Lúc tin nhắn được gửi đến Mặc Lý không rảnh check xem, cậu còn đang nỗ lực học thuộc thoại kịch bản.
Đây chính là tài nguyên mà Yến Lẫm thật vất vả mới tìm được cho cậu! Bộ phim điện ảnh đầu tiên!
Hà Mân cũng nói các thành viên trong đoàn làm phim rất không sai, cậu không thể cô phụ món quà đầu tiên của Yến Lẫm vị kim chủ đáng thương này.
Suy nghĩ một chút, Yến Lẫm không có tiền lại chỉ có một mình, đồng thời bị boss của công ty giải trí lớn nhất nước và boss của tập đoàn kinh tế vượt tầm quốc gia liên thủ diss, hắn ở trong vòng luẩn quẩn bợ cao đạp thấp này đã phải kinh qua bao nhiêu gian khổ cố gắng gặp người người thương tâm, gặp người người rơi lệ, phải bồi bao nhiêu ông chủ lớn “ngồi không mà hưởng” “làm giàu bất nhân” uống rượu dùng bữa, mới có thể lấy được một kịch bản cho cậu?!
A, ngẫm lại thôi cũng cảm thấy đáng thương, cậu sao có thể không cố gắng cho được.
Yến thiếu gia vừa mới ở trong thư phòng cùng với mấy lão cấp dưới cũ của ba âm mưu mật đàm sự nghiệp soán vị, lúc bước ra cửa phòng thì phát hiện Mặc Lý một bên học thuộc thoại kịch bản một bên mặt đầy vẻ thương hại nhìn về hướng thư phòng của hắn.
“….”
Yến Lẫm nhịn không được quay đầu lại nhìn thoáng qua cửa phòng, lòng nghi ngờ hay là thư phòng của hắn bị động tay động chân.
“Lẫm ca, anh bận xong rồi sao. Mau, lại đây ngồi.” Mặc Lý nhiệt tình tiếp đón hắn, ân cần chạy tới kéo Yến Lẫm qua, làm cho hắn ngồi lên sofa thoải mái, lại tự mình đi tới tủ lạnh bưng ra một dĩa trái cây đã được gọt sẵn đặt ở trong tay của Yến Lẫm.
Nhu thuận đến mức làm cho Yến Lẫm cảm thấy có chút sợ hãi.
“Lẫm ca anh xem, kịch bản anh cho em, em vẫn rất nghiêm túc học thuộc nè.”
Yến Lẫm nhìn thoáng qua tiêu đề của kịch bản, nhớ mang máng là kịch bản mà hắn thông qua người anh họ Trần Trạm lấy được.
“Tốt, đạo diễn này có yêu cầu rất cao với diễn viên, em nghiêm túc chút mới có lợi.”
Yến Lẫm nói xong lấy điện thoại ra, việc đầu tiên làm chính là vào tài khoản weibo của Mặc Lý xem một cái.
Làm một người “yêu qua mạng” đã nhiều năm, Yến Lẫm đã từng chỉ có thể chú ý nhất cử nhất động của Mặc Lý ở trên mạng, mặc dù hiện tại người ngay bên cạnh, thói quen này cũng vẫn được bảo lưu.
Chính là mỗi một lần sau khi xem xong, đều rất khó trở nên vui vẻ.
Bài đăng weibo của Mặc Lý quả nhiên kích khởi gợn sóng không nhỏ, fan của Lý Thiếu Thiên cảm thấy cậu đang khiêu khích, cảm thấy cậu đang hạ thấp thần tượng của họ. Fan của Yến Thâm —— đúng vậy Yến Thâm từ khi bị Tống Văn diss thẳng danh giờ cũng có fan, hơn nữa thanh thế còn không nhỏ, tiểu lưu lượng bình thường còn không so được với hắn —— Fan của Yến Thâm cảm thấy Mặc Lý cọ vầng hào quang tổng tài bá đạo của thần tượng bọn họ để nâng giá trị con người, còn có một đám fan CP muôn hình muôn vẻ đại cuồng hoan, quả thực loạn thành một đoàn.
Trần Uy sau đó còn muốn chặn ngang một cước, trực tiếp ở trên weibo cá nhân tag Mặc Lý.
[Người đàn ông thần bí gì chứ? Làm một người đàn ông có thể làm cho Mặc tiểu hồ ly bỏ hết toàn bộ thân gia không oán không hối, tôi đã nói gì sao [mỉm cười] ]
Cứ như vậy, cư dân mạng không có tiết tháo cư nhiên còn ghép CP của Mặc Lý và Trần Uy.
Yến Lẫm càng xem càng âm trầm, cả người bị bao phủ dưới một tầng áp suất thấp, mà tầng áp suất thấp này còn được phủ thêm một lớp màu xanh biếc mờ ảo.
Mặc Lý có nhiều đối tượng CP scandal như vậy, hắn là chính cung lại thủy chung không có họ tên, mấy cư dân mạng này vì sao lại ngu ngốc như vậy?! Hắn cũng từng tạo một cái tài khoản weibo, còn chứng thực tài khoản, tất cả bài đăng trên weibo của hắn đều có liên quan đến Mặc Lý. Điều này nếu đặt ở trên người Lý Thiếu Thiên tuyệt đối khiến dư luận phát điên, ngay cả một Trần Uy nho nhỏ đề cập đến Mặc Lý còn có người dám ghép thành CP hô to thật đáng yêu thật đáng yêu. Nhưng mà, đến nay, không hề có người liếc nhìn hắn một cái.
Vẻ mặt của Yến Lẫm âm trầm, dựa vào người khác không bằng dựa vào chính mình, đại kế soán vị của hắn cần phải đẩy nhanh tiến độ hơn.
Đáng tiếc, mấy vị có địa vị nhất trong đại hội cổ đông của công ty giải trí Thâm Không bởi vì có giao tình vài chục năm với ba, độ khó thuyết phục cũng cao hơn gấp mấy lần, mặc dù có ông nội đảm bảo cũng khó lay chuyển.
Trừ phi ba hắn Yến Chu tự mình làm ra một vài chuyện đánh mất dân tâm.
Mà điều này cũng không phải không thể thao tác.
Đầu đội một thảo nguyên rộng lớn xanh mượt do vạn cư dân mạng hợp lực vì Yến thiếu gia trồng ra, hắn bắt đầu từng bước một trượt xuống vực sâu tội ác.
“…. Yah, Yến Lẫm!” Giọng của Mặc Lý ghé vào tai hắn kéo Yến Lẫm đang ở trong âm mưu hồi lại thần, tầm mắt liếc về phía cậu.
“Làm sao vậy.”
Mặc Lý không có trả lời, đầu tiên là nheo lại hai mắt đánh giá một phen, kéo dài giọng.
“Ưm ——? Anh đang nghĩ gì? Một người con trai xuất chúng như em đang ở trước mặt anh mà anh lại dám thất thần?! Yến Lẫm, anh thay đổi.” Cậu chậm rãi lắc đầu.
Yến Lẫm không phản ứng sự già mồm của cậu, tiếp tục hỏi: “Gọi anh chi vậy?”
“Anh quả nhiên thay đổi, lạnh lùng với em như thế, có tin em lập tức để anh cảm nhận được thế nào là tư vị đau lòng vì mất đi một đại mỹ nhân không!”
Mặc Lý líu ríu oán giận, song không chậm trễ cậu đưa điện thoại cho Yến Lẫm xem.
Gọi Yến Lẫm chính là vì điện thoại nhận được một tin nhắn.
Lý Thiếu Thiên muốn tìm cậu nói chuyện, Mặc Lý cảm thấy có tất yếu để cho Yến Lẫm biết trước. Yến Lẫm từ trước đến nay vẫn luôn có thành kiến với sư ca, Mặc Lý không thể không chú ý một chút.
Sư ca và bạn trai người nào quan trọng, cậu phân định thật sự rõ ràng.
Quả nhiên Yến Lẫm vẫn đang mang tâm thế gió nhẹ mây trôi lập tức liền thay đổi sắc mặt: “Không được đi.”
Nếu là gặp mặt bình thường không đi thì không đi, nhưng khẩu khí của Lý Thiếu Thiên có điểm nghiêm túc, Mặc Lý hiểu biết hắn, hắn từ trước đến nay sẽ không bắn tên không mục đích. Thái độ này của Lý Thiếu Thiên, cậu cảm thấy cần coi trọng.
“Chỉ là báo cho anh biết thôi, ai cho anh vung tay múa chân.” Mặc Lý cầm lại điện thoại.
Sắc mặt của Yến Lẫm đen sì: “Anh nói không được đi! Không cho phép em đi gặp anh ta!”
“Ngây thơ.” Mặc Lý khinh bỉ cầm lấy kịch bản, không hề phản ứng Yến Lẫm.
Yến Lẫm lại trực tiếp giật kịch bản của cậu đi.
“A Ly! Không cho phép em đi đâu hết, anh càng không cho phép em đi gặp Lý Thiếu Thiên!”
Mặc kệ Lý Thiếu Thiên ra vẻ đạo mạo cỡ nào, cũng không thể che giấu phần tâm tưởng bất chính của hắn với Mặc Lý. Mặc kệ hắn có ý thức được hay không, sư huynh đệ bình thường không có giống hắn như vậy, Yến Lẫm từ trước đến nay tin tưởng trực giác của bản thân, lúc này đây cũng không ngoại lệ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.