Quốc Sắc Thiên Hương

Chương 88: Báo động cấp một




Edited by Cigar.
Yến Thâm tất nhiên là chưa từng gặp Mặc Lý, nhưng đối phương từng vì scandal nho nhỏ của hắn và Mặc Lý mà gây phiền toái cho hắn, khó tránh khỏi chuyện đối phương còn nhớ rõ Mặc Lý —— Yến Lẫm không muốn mạo hiểm cửa này.
“Không phải.” Yến Lẫm lắc đầu.
Hắn là định ra ngoài đi toilet, không biết Yến Thâm đi ra theo để làm gì, tên biến thái này.
“Anh, anh quay về đi, em biết đường đi toilet mà.” Yến Lẫm dịch chân, ý đồ lợi dụng ưu thế chiều cao ngăn trở tầm mắt của Yến Thâm.
Nhưng loại cố gắng này nhất định là vô ích, anh em Yến gia nhà bọn họ đều có chiều cao xấp xỉ nhau, không ai có ưu thế hơn ai.
Yến Thâm vuốt cằm, vẫn còn đang nhìn bóng dáng đám người đi xa kia. Một người phụ nữ giỏi giang xinh đẹp, cùng với một thằng nhóc, còn có một người đàn ông hói đầu bụng phệ ăn cơm.
Yến đại boss chìm trong sự phóng túng của việc quy tắc ngầm lâu ngày cảm thấy bản thân đã get được trọng điểm.
“A.”
Yến Lẫm đang trong tình trạng bất an không yên lại nghe được Yến Thâm phát ra một tiếng cười lạnh không rõ ý, nhất thời dự cảm không ổn càng cao. Hắn thừa nhận hắn vẫn kiêng kị Yến Thâm, trên thực tế người nhà họ Yến không có một ai là không sợ Yến Thâm, ngoại trừ em trai ruột Yến Trăn của đối phương, đó là một tồn tại duy nhất có thể thị sủng mà kiêu.
Mà hắn chỉ là một đứa em họ hàng xa, Yến Lẫm cũng không nguyện cược tình cảm Yến Thâm dành cho hắn thực sự có bao sâu.
Đối với chuyện của em trai ruột Yến Trăn, đối phương chỉ biết vận dụng thủ đoạn nhẹ nhàng, quăng ngã hay chạm mạnh đều luyến tiếc làm, nhưng đối với hắn và Mặc Lý, Yến Thâm chỉ sợ không có tình yêu như vậy.
Một khi Yến Thâm không từ thủ đoạn, hắn và Mặc Lý nhất định gặp phải rất nhiều phiền phức.
Yến Thâm lúc này đã muốn thu hồi tầm mắt, nâng nâng lông mi: “Cứ cảm thấy đã từng gặp ở nơi nào rồi.”
Trong lòng của Yến Lẫm hung hăng nhảy dựng.
“Chẳng lẽ là duyên phận của anh tới?”
“….” Giờ khắc này sự tức giận bắt đầu trỗi dậy từ trong tim, ác từ gan ra, Yến Lẫm thiếu chút nữa liền tức đến mức có gan gì cũng dám làm, hận không thể ở trước mặt mọi người bóp chết anh họ của hắn.
Dám mơ ước A Ly?! Đây là phải hoàn toàn xé rách tình anh em plastic dối trá giữa bọn họ!
“Duyên phận của anh không phải đã muốn bị anh kim ốc tàng kiều sao!” Yến Lẫm đã không thể tiếp tục duy trì hình tượng cung kính với anh họ, hung tợn nói.
Người ta đường đường là một đại minh tinh đang thời thịnh, mỗi ngày mặc hắn kêu đến là đến kêu đi là đi, giống hệt như một cô vợ nhỏ, đã thế còn xinh đẹp hiền tuệ, vậy mà còn không biết đủ?!
“Đó chỉ là tiểu tình nhân mà anh bao dưỡng, không đáng nhắc tới.” Yến Thâm bày ra dáng vẻ tra nam chuẩn khỏi chỉnh, khoanh tay khinh thường. “Muốn đuổi lúc nào cũng có thể. Nhưng vị này lại không giống với loại dong chi tục phấn đó, anh chỉ cần nhìn bóng dáng cũng đủ để người ta hồi vị dài lâu…”
“Anh họ!” Yến Lẫm cao giọng đánh gãy dâm ý của đối phương, nghiến răng nghiến lợi nhả ra từng chữ: “Em nhớ rõ anh thích phụ nữ!”
Sự xinh đẹp của Mặc Lý là không cần phải nhiều lời, hắn cũng không để ý chuyện người khác thưởng thức sự xinh đẹp của cậu, nhưng cái tên Yến Thâm này đầu óc chỉ toàn mấy thứ đen tối hạ lưu mười tám cấm, có thể chịu đựng thì không phải là đàn ông!
“Anh đương nhiên là thích phụ nữ.” Yến Thâm nhíu mày. “Đây mới là đạo hòa hợp âm dương, em nghĩ anh nói về ai?! Cái tên nhóc minh tinh kia sao? Hoang đường.”
Yến Lẫm ngẩn ra, Yến Thâm đã muốn lách qua hắn đi về phía toilet ở một hướng khác, tựa hồ chuyện vừa rồi chỉ là tùy tiện nhắc tới, không có đặt ở trong lòng.
Người đối phương nhìn cư nhiên là Hà Mân, không phải là Mặc Lý. Yến Lẫm thở dài nhẹ nhõm một hơi, song lại cảm thấy không thể tin được.
Có Mặc Lý ở, thế mà vẫn có người có thể nhìn thấy những người khác. Có thể trụ vững trước vầng hào quang nhân vật chính của Mặc Lý, anh họ quả nhiên là sâu không lường được…
Yến Lẫm yên lặng trở về phòng. Hắn vốn là muốn tránh buổi xã giao này, cũng không phải thật sự muốn đi toilet.
Tụ hội nhàm chán vẫn còn đang tiến hành. Yến Lẫm quay lại phòng, nhìn thấy Yến Trăn đang ngồi nghiêm chỉnh lắng nghe đạo lý nhân sinh đao to búa lớn của khách hàng.
Bởi vì giao tình với thế hệ đồng lứa trong Yến gia, khách hàng vẫn tự cho mình là trưởng bối, hơn nữa còn đặc biệt có thể chém gió, chém gió đến mức bay sạch nóc.
Trách không được Yến Thâm kiên trì muốn gọi Yến Trăn tới, cũng chỉ có Yến Trăn mới có năng lực đảm nhiệm loại vai diễn cần sự kiên nhẫn rất lớn này.
Yến Lẫm hiện tại lại bất chấp những chuyện khác, trong lòng còn đang nhớ nhung Mặc Lý. Không biết Mặc Lý tới nơi này làm gì, cùng Yến Thâm ở dưới một mái hiên, cứ cảm thấy có chút bất an…
Ở trong một căn phòng lịch sự tao nhã cách đó không xa, mọi người vừa mới ngồi xuống, Hà Mân liền gọi nhân viên phục vụ tới, phân phó đối phương bắt đầu mang đồ ăn đã đặt trước từ sáng lên.
Lại nhìn về phía kim chủ nhà tư bản bọn họ mời tới. Tôn tổng ngồi ở cạnh Mặc Lý, vẻ mặt hưng phấn, còn có chút câu nệ, giống hệt như một học sinh tiểu học cuối cùng cũng gặp được thần tượng của mình.
“Tôn tổng, thỉnh ngài tùy ý.” Hà Mân cười khách sáo.
Kì thật cô muốn nói, Tôn tổng ngài thả lỏng chút đi, đừng khẩn trương, nhưng nghĩ đến thân phận của Tôn tổng, lời này vẫn là quên đi…
“Chúng ta hôm nay chỉ là tùy tiện tâm sự, Tôn tổng ngài đừng khẩn trương.” Mặc Lý cũng cười quyến rũ khuyên nhủ Tôn tổng.
Tôn tổng liên tục gật đầu, hơi hoạt động tay chân đang cứng ngắc một chút, đồng thời liên tục khen ngợi.
“Không hổ là Mặc bầu gánh! Ha ha ha~”
Hà Mân thật sự là không đành lòng nhìn thẳng vào hình ảnh kì ba này, minh tinh không có dáng vẻ của minh tinh, kim chủ không có dáng vẻ của kim chủ.
Mặc Lý còn muốn người đại diện như cô để làm chi cho thừa, cậu còn muốn dựa vào ai? Dựa vào khuôn mặt xinh đẹp của cậu thôi đã đủ để hoành hành giới giải trí, ngay cả quy tắc ngầm cũng lược bỏ, chân chính dựa vào mặt kiếm cơm là được.
Tôn tổng vẫn chưa thoát khỏi lối suy nghĩ của fan, quên mất mình là một đại boss nhà tư bản có địa vị đủ để tất cả tiểu minh tinh phải tươi cười đón chào.
Ông thật cẩn thận cùng Mặc Lý đáp lời: “Mặc bầu gánh, trên mạng đồn đãi cậu về sau sẽ chuyên tâm vào nghiệp diễn, không còn xướng hí khúc nữa. Là thật sao? Nói thật, nếu thật là vậy thì rất đáng tiếc. Tôi sưu tầm tất cả những video và file audio Mặc bầu gánh xướng hí, nhưng đã rất lâu rồi không có tài nguyên mới. Nếu Mặc bầu gánh từ nay về sau rời khỏi giới hí kịch thì quả là một tổn thất lớn cho giới hí kịch đó.”
Tôn tổng là một người mê xem hí thầm lặng, nghe nói sừng nhân bản thân vừa mới yêu thích thế nhưng muốn đổi nghề, vứt bỏ hí khúc ông thích nhất yêu nhất, cái loại cảm giác mất mác này có thể so với cảm giác của một fan cuồng nghe nói idol ngự trên cao của mình có người yêu, mà người yêu của idol lại là một hotboy mạng bệnh tâm thần rất low.
Mặc Lý nghe xong vấn đề của ông, cũng rất mất hứng trợn tròn mắt.
“Ai nói tôi muốn đổi nghề không xướng hí nữa?! Tôi còn có một gánh hát Mặc gia cần nuôi đó.” Cậu cực cực khổ khổ tìm phim để đóng như vậy là vì điều gì? Còn không phải là vì muốn duy trì sự vận hành của gánh hát Mặc gia sao.
“Mấy cái đó đều là lời đồn thất thiệt, tôi vĩnh viễn không có khả năng từ bỏ gánh hát của tôi.” Mặc Lý chém đinh chặt sắt nói.
Tôn tổng nhất thời liền trở nên cao hứng, yeah, idol căn bản không có tìm loại yêu diễm đê tiện này để yêu đương, idol vẫn là chú chó FA cao quý không thể bị khinh nhờn của bọn họ! Vui vẻ!
Tại trong tình cảnh cả khách lẫn chủ đều vui vẻ hài hòa, mấy chiêu số Hà Mân chuẩn bị từ trước lúc này ném hết qua một bên, đồ uống và đồ ăn vừa lên, cô liền rót trà nóng cho cả ba, nâng ly cười nói: “Cảm ơn Tôn tổng dù bận trăm công nghìn việc vẫn dành ra một chút thời gian quý báu để đến đây, hôm nay chúng tôi không định mời rượu tục tằng, tôi lấy trà thay rượu, cảm ơn Tôn tổng đã duy trì sự nghiệp của Mặc bầu gánh nhà chúng tôi!”
Tôn tổng cũng thực nể tình nâng ly uống sạch, đồng thời vẫn còn chú ý thần tượng.
“Đúng là không nên uống rượu. Giọng đối với các sừng nhân là quan trọng nhất, Mặc bầu gánh sở hữu chất giọng trời ban, nhất định phải yêu quý bảo hộ nó. Về sau cũng làm phiền Hà tiểu thư chăm sóc Mặc bầu gánh nhiều hơn.”
“….. Ha ha, đâu cần nhọc ngài lo lắng, đây đều là việc tôi phải làm.”
Người đại diện kim bài Hà Mân, hành nghề này hơn mười năm, nhìn quen giao dịch thân thể đổi lấy tiền tài lừa người gạt ta, chợt phải đối mặt với bầu không khí thuần khiết tích cực hướng về phía trước giữa khách và chủ như vậy, cô sớm không biết phải làm như thế nào cho phải…
Tôn tổng sao có thể nhẫn tâm để idol của mình hèn mọn cúi đầu với ông để cầu xin một vai diễn? Chỉ nghĩ đến thôi trái tim của ông cũng muốn nát bẹp bẹp, liền tự mình trước một bước nói ra.
“Hà tiểu thư có phải muốn tranh thủ một vai diễn cho Mặc bầu gánh trong bộ phim mà công ty của chúng tôi đầu tư?” Tôn tổng nói, chiếm được câu trả lời khẳng định của Hà Mân, ông mở miệng: “Tôi tin tưởng lấy năng lực của Mặc bầu gánh, chuyện giành được vai diễn kia căn bản không phải là nói chơi cho vui.”
Mặc Lý rất không cần mặt mũi ở bên cạnh phụ họa: “Đúng vậy.” Thời điểm cậu thử vai ba giám khảo ở trong phòng căn bản xem muốn đui mù luôn, nếu ba người kia không phải ba con tôm tép mà là ba con cá mập nắm quyền quyết định, cậu nhất định bắt được vai diễn về tay.
Chính là quan hệ bên trong rất phức tạp, cậu cho dù biểu hiện tốt cũng không thể so với người có chống lưng to trợ lực.
“Tôi cũng biết nội bộ bộ phim này tựa như ván cờ có nhiều cục.” Tôn tổng nói về chuyện dựa vào hậu thuẫn giành vai diễn cực kì to tát, ít nhất phải xứng tầm với thân phận của idol.
“Tôi nhất định sẽ toàn lực duy trì Mặc bầu gánh, điểm này Hà tiểu thư có thể yên tâm.”
Hà tiểu thư đương nhiên yên tâm, cô quả thực không thể yên tâm hơn. Nếu sớm biết Tôn tổng là fan não tàn của Mặc Lý, cô còn cần hẹn ăn gì gì sao? Xuất ra bộ sách võ thuật mê hoặc fan kia là được, chớp mắt đã đánh Tôn tổng hiện nguyên hình thành một fan não tàn.
Tuy rằng hiện tại cũng không kém mấy.
Bữa cơm này thuận lợi hơn so với dự đoán rất nhiều, Hà Mân chiếm được hứa hẹn của Tôn tổng, fan gặp được thần tượng mình yêu mến, Mặc Lý nghe xong một bụng khen ngợi khích lệ mà cậu thích nhất, ai cũng đều vui vẻ.
Loại vui vẻ này vẫn kéo dài đến khi đoàn người cơm nước xong đi xuống garage lấy xe.
Không cố ý mà có thể vô tình gặp gỡ, ăn ý nhất chính là hiểu lòng nhau mà không cần nói ra, đây vốn là loại chuyện vui vẻ bất ngờ, cỡ nào lãng mạn giữa những người yêu nhau.
Nếu không phải phía sau hai người còn có một đống người đi theo.
Mặc Lý và Yến Lẫm đứng ở cạnh giao lộ trống trải, mắt to trừng mắt nhỏ.
Yến Thâm lần này rốt cuộc không còn tránh được vầng hào quang nhân vật chính của Mặc Lý, đã sớm bỏ qua sự tồn tại của Hà Mân ở bên cạnh, nhìn Mặc Lý nhíu mi nói: “A Lẫm, vị này là ai? Người quen của em?”
(“Sao lại thế này?”) Mặc Lý dùng ánh mắt hỏi.
(“Anh họ của anh, cái tên biến thái cuồng khống chế kia.”) Yến Lẫm bày ra vẻ mắt trầm trọng.
Mặc Lý nhất thời kinh hách.
Quan hệ giữa cậu và Yến Lẫm còn chưa thể bước ra ngoài ánh sáng, đột nhiên gặp được người thân của đối phương, cậu có điểm kích động.
“Hai người các cậu mắt đi mày lại gì vậy?” Trên mặt Yến Thâm lộ ra sự bất mãn rõ ràng, chạy tới đứng ở trung gian hai người.
Tất cả là do Yến Trăn và cái thằng nhóc thối đến từ nông thôn kia, Yến Thâm hiện tại đối với cuộc sống tình cảm của đám em trai phải bảo trì sự khống chế trong việc giám sát toàn bộ phương vị, mặc kệ là nam hay nữ, phàm là không gặp trở ngại về ngoại hình, đều phải ở trong phạm vi phòng ngự.
Yến Thâm nói xong, không có ý tốt nhìn về phía Mặc Lý, lại bị khuôn mặt xinh đẹp có chút quá phận của đối phương đột ngột tập kích đến mức có chút hoa mắt.
Yến boss vội vàng lùi về phía sau hai bước, rời xa khỏi sự uy hiếp, trong lòng lập tức vang báo động cấp một.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.