Cho dù bị chồng nói trúng suy nghĩ, nhưng Diệp Linh Tiệp vẫn không muốn thừa nhận, mặc dù lúc này cơ thể của cô đang bị lửa dục khiêu khích đến không thể cứu vãn được nữa rồi.
Cô đưa ngón tay dài nhỏ lên môi mình, xoa nhẹ vuốt ve một lúc rồi khẽ đưa lưỡi ra liếm, vẻ mặt đáng thương đáp: “Ưm…Người ta không đói khát…Người ta là đang chờ mong…”
“Chờ mong? Ha ha ~ Chờ mong bị anh hung hăng cắm vào đúng không?” Đào Tử Tuấn vô lại nói, tay càng thêm dùng lực xoa bóp ngực cô, đầu gối cũng khẽ ấn nhẹ xuống ma xát nơi mềm mại ướt át kia.
Áo bị kéo lên lộ ra bầu ngực căng tròn, hoàn toàn phơi bày trước mắt anh, cực kỳ cực kỳ mê người!
Nhìn xuống nơi bên dưới ngày một ướt át, Diệp Linh Tiệp biết mình yếu thế nhưng vẫn cố gắng nhổm người dậy, cởi bỏ quần sịp của chồng xuống, vật nam tính to lớn lập tức bắn ra, bừng bừng phấn chấn dựng thẳng lên.
“Không phải ~ Là chờ mong anh bị em ăn đến sảng khoái!” Cô nâng mắt lên nhìn anh, sau đó mới há miệng liếm lên côn th*t của anh một cái.
Vừa mới tắm rửa xong, cho nên trên người anh thoang thoảng một mùi hương nhẹ nhàng dễ chịu, không có mùi tanh, làm cho cô càng thêm cố gắng muốn lấy lòng anh.
Giống như đang ăn kẹo mút, cô đưa lưỡi ra liếm lên túi ngọc, sau đó mới quay về trêu đùa côn th*t, rất nhanh chỗ đó của anh đã bị cô liếm đến ướt sũng.
Hình ảnh mà Đào Tử Tuấn đang chứng kiến dâm đãng vô cùng, cô gái của anh đang rất say mê, đôi môi đỏ tươi chạy dọc hạ thân anh, khiến anh nhẫn nhịn đến mức đau đớn.
“Vợ yêu, ngậm nó đi!” Anh khàn giọng nói, hai bàn tay xoa bóp ngực cô, ngón tay còn kẹp lấy đầu v* trêu đùa.
Diệp Linh Tiệp trong lòng cười thầm, mở miệng nhỏ ra nhét côn th*t của anh vào miệng, một hơi liền ngậm đến chỗ sâu nhất, còn dùng sức mút vài cái.
Hành động của cô làm cho Đào Tử Tuấn sảng khoái muốn phát điên, suýt nữa là không chịu nổi mà bắn thẳng vào miệng cô, nhìn ánh mắt nghịch ngợm của cô, anh không khỏi có chút tức giận.
Bởi vì, Diệp Linh Tiệp biết cách làm cho anh thoải mái phải bắn tinh dịch ra!
Nói giỡn à! Sao anh có thể lãng phí tinh hoa của mình như vậy chứ, cứ thế mà bắn hết vào miệng cô sao?! Phải bắn toàn bộ vào trong cơ thể của cô thì mới đã nghiền!
Dứt khoát đẩy cô nằm xuống ghế, anh quỳ trên sàn nhà, bàn tay to kéo quần ngủ của cô xuống, hoa cốc giàn giụa mật dịch lập tức hiện ra trước mắt anh.
Tại sao lại như vậy? Bởi vì Diệp Linh Tiệp chủ động mở hai chân ra, cố tình để cho anh nhìn thấy, làm cho khuôn mặt tuấn tú của anh càng trở nên hưng phấn hơn.
Thấy vậy, cô lại khẽ nâng mông lên đong đưa vài cái, hành động càng ngày càng dâm loạn!
“Tiểu dâm phụ, còn dám đong đưa nữa hả! Đợi lát nữa cho em đong đưa thoải mái luôn!” Đào Tử Tuấn nghiến răng nghiến lợi nói, vợ của anh luôn có bản lĩnh làm cho anh thất điên bát đảo, làm cho anh giống như một con cún đến ngày động dục chỉ muốn lao vào cô ngay lập tức.
Độ cao của sô pha khiến anh không cần cúi xuống mà vẫn có thể đối diện với cô, bàn tay to của anh nắm lấy đôi chân dài, đem mặt dán vào nơi riêng tư của cô, há miệng cắn lên hai vách thịt, mạnh mẽ liếm mút lên hoa hạch mẫn cảm.
“Ưm…Người ta không phải…A…” Diệp Linh Tiệp nũng nịu phản bác, tay nhỏ vò đầu anh, thẳng lưng ưỡn người hưởng thụ được chồng âu yếm.
Miệng lưỡi nóng bỏng tàn sát bừa bãi hoa cốc, lối vào bị lưỡi anh đưa vào cọ xát, từng đợt khoái cảm lan tỏa khắp cơ thể.
Mật dịch chảy ra bị anh nuốt vào trong miệng, phần không kịp ăn thì chảy dọc xuống mông cô rồi thấm xuống sô pha.
Đào Tử Tuấn ngửi thấy hương hoa hồng ngọt ngào trên da thịt cô, kích thích từng dây thần kinh trên người anh, làm cho anh ăn không biết chán.
Tiếng kêu quyến rũ của cô vang vọng trong phòng khách, lý trí đã biến mất không còn một nửa, để mặc cho dục hỏa thiêu đốt toàn thân, mà cơn tức giận cũng đã sớm bay lên chín tầng mây rồi.
“Không phải? Vậy sao lúc anh liếm em, em lại đong đưa như vậy hả? Còn muốn giả bộ ngây thơ với anh sao?” Cuối cùng cảm thấy đã đủ, anh tà ác ngẩng đầu lên hỏi, lưỡi còn vươn ra liếm mật dịch vương trên môi.
Anh đứng dậy đá văng quần ra xa, dáng vẻ cường thế nhìn dáng vẻ mị hoặc của Diệp Linh Tiệp ở bên dưới mình.
Nhìn anh như thể rất hiểu biết hành động trêu chọc của cô vậy, Diệp Linh Tiệp mỉm cười, chủ động quỳ gối trên sô pha, mông hướng về phía anh nói: “Ưm ~ Trong lòng anh em chính là một dâm phụ ngây thơ mà!”
Cô nghiêng mặt đáng thương nhìn Đào Tử Tuấn, lại cố ý đong đưa mông, ma xát lên vật thô cứng của anh, nũng nịu nói: “Ưm…Chồng à…Hoa nhỏ của em nói là muốn anh…”
Nhìn cái mông trắng nõn mượt mà của vợ đang cọ lên côn th*t của mình, anh quyết định sẽ không tiếp tục nhẫn nhịn nữa!
Bàn tay to đỡ lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, hạ thân hướng đến lối vào, khàn giọng nói: “Em đồ dâm phụ đáng ghét này, anh cho em ngay đây!”
Nói xong, anh ưỡn thẳng lưng, dùng lực đâm thẳng vào tiểu huyệt, chạm đến chỗ sâu nhất bên trong cô…