Trong miệng Diệp Linh Tiệp tràn ngập hương vị tinh khiết nam tính của Đào Tử Tuấn, khiến cho cô say mê đáp lại anh, để mặc anh dùng sức liếm mút cái miệng nhỏ của cô.
Từ sau lần hôm trộm cô vẫn luôn nhung nhớ tư vị này, trong mơ cũng thấy, mỗi khi nhớ đến là tim lại đập rộn ràng, vô cùng quyến luyến cái cảm giác khi được hôn anh. Hơn nữa cô cũng thường tưởng tượng ra cảnh Đào Tử Tuấn hôn cô lúc còn đang tỉnh táo thì sẽ như thế nào? Chắc là sẽ rất tuyệt vời!
Không biết có phải ông trời đã nghe thấu nguyện vọng của cô hay không mà hôm nay lại giúp cô hoàn thành được tâm nguyện thế này.
Nếu đã có cơ hội thì đương nhiên không thể để nó trôi qua dễ dàng được, bởi vậy cô bèn vòng tay ra sau ôm chặt cổ anh, môi lưỡi chủ động xâm nhập vào miệng anh.
Đào Tử Tuấn khẽ híp mắt nhìn đôi mắt đang nhắm chặt lại của cô, đôi mi dài khẽ rung động, giống như một con bướm đen đang lay động, gò má ửng hồng, lúc này nhìn cô ngoài sự xinh đẹp ra thì còn mang theo nét dịu dàng đáng yêu. Điều này khiến cho tim anh đập loạn, theo bản năng dứt khoát đẩy cô áp lên tường, lực đạo không nhẹ khiến cho lưng cô hơi đau.
Nhưng Diệp Linh Tiệp còn chưa kịp hô đau thì miệng lại bị Đào Tử Tuấn đoạt chủ quyền, cái miệng nhỏ nhắn chỉ biết bị động tiếp nhận sự cuồng dã của anh, nước bọt trong miệng cũng không kịp nuốt vào mà tràn xuống khóe miệng.
Đúng là càng hôn càng nghiện – Lúc này suy nghĩ trong đầu Đào Tử Tuấn chỉ có vậy thôi!
Tay đưa lên cởi cúc áo của cô, áo lót màu đỏ tươi bên trong chỉ đủ che được hai phần ba bầu ngực căng tròn, tạo nên rãnh ngực vô cùng quyến rũ.
Cô gái này đúng là yêu nữ mà!
Tay kéo áo lót của cô xuống, ngón tay trực tiếp vân vê đùa bỡn hai quả mâm xôi trước ngực cô, xoa nắn làm cho nó cứng lên.
“Ưm…” Diệp Linh Tiệp cảm thấy sự tê dại truyền đến trước ngực, khát vọng được anh âu yếm càng nhiều hơn, hai đôi chân còn cọ xát lẫn nhau. Hai người đã hoàn toàn quên mất rằng họ đang ở trong phòng thay đồ của cửa hàng chứ không phải là phòng riêng, không khí xung quanh càng ngày càng trở nên nóng hơn.
Đào Tử Tuấn dù có đứng đắn thế nào đi nữa thì vẫn là một người đàn ông bình thường, nếu Diệp Linh Tiệp mà không khiêu khích thì anh cũng vẫn nhịn được, đằng này hết lần này đến lần khác cô đều cố tình quyến rũ anh một cách trắng trợn, cứ vậy mãi thì sao mà anh chịu nổi chứ?
Buông cái miệng nhỏ của cô ra, anh chuyển sang công kích lỗ tai cô, tinh tế và khéo léo liếm mút, nói nhỏ: “Tiểu Tiệp…Thơm quá…”
Nghe thấy anh gọi nhũ danh của cô, hai tay còn vỗ về làm cô bừng bừng lửa dục, Diệp Linh Tiệp run rẩy nói: “Ưm…Thật thoải mái…Đào Tử…A…”
Tay nhỏ bé gọn gàng cởi áo sơ mi của anh, sờ lên cơ ngực rắn chắc, xúc cảm đúng là ngoài ý muốn của cô, làm cho cô sờ đến mê mẩn, không muốn buông tay ra.
“Ưm…Thật rắn chắc nha…Đẹp quá…ưm…” Lời nói của cô trở nên không gãy gọn, bởi vì anh đột nhiên cúi người xuống ngậm lấy nhũ hoa của cô, còn dùng sức mà mút rất mạnh.
Tại sao cô lại mềm mại như vậy chứ? Từ miệng đến tai, cho đến bộ ngực đều làm người ta điên cuồng mà muốn ăn tươi nuốt sống!
Bên tai liên tục truyền đến tiếng thở gấp của Diệp Linh Tiệp, từ ngữ phóng đãng như đổ thêm dầu vào lửa, khiến cho anh không thể dừng lại được. Tay phải của anh mò xuống dò xét nơi riêng tư của cô, chỗ đó đang cực kỳ nóng, ngón tay anh còn cảm nhận được sự ẩm ướt trên quần lót, bèn cười khẽ nói: “Em ướt rồi hả? Muốn anh sờ em không?”
“Ưm…Muốn…Muốn…Thích quá…” Diệp Linh Tiệp thổ lộ hết những khao khát nhớ nhung suốt mấy hôm nay của mình, mở hai chân ra chờ được anh vuốt ve.
Đào Tử Tuấn chiều theo ý cô, ngón tay vén quần lót ngăn cản của cô xuống, trực tiếp sờ vào đóa hoa ẩm ướt, càng vuốt ve thì mật dịch bên trong càng chảy ra nhiều hơn.
Thấy anh chàng đeo kính này lại thật sự làm theo từng câu từng chữ như vậy, nói sờ là nhất quyết chỉ sờ thôi, làm cho cô ngứa ngáy không chịu nổi, bèn mềm mại yêu cầu: “Đào Tử…Ưm…Cắm ngón tay vào đi mà…Em muốn…”
Thật ra không phải là Đào Tử Tuấn chỉ muốn cọ xát bên ngoài thôi đâu, mà là do vách thịt non mềm bên ngoài của cô khi sờ vào rất sướng tay, khiến cho anh không kìm được mà xoa tới xoa lui. Tuy nhiên vừa nghe thấy cô nói, anh lập tức không nói hai lời mà đưa ngón tay vào bên trong, bởi vì chỉ cần cô muốn thì anh nhất định sẽ chiều.
Hoa kính nhỏ hẹp bị dị vật đưa vào, cảm giác tê dại đột ngột xông tới khiến cô thở hắt ra tiếng, tay nhỏ bé bám chặt lấy vai anh, hai chân như sắp nhũn ra tới nơi.
Bên trong tiểu huyệt rất ấm áp, co rút ép chặt ngón tay anh, sự đụng chạm này khiến cho côn th*t của anh trở nên căng trướng, anh thầm nghĩ nếu như đưa vào trong cơ thể cô thì chắc sẽ rất sung sướng!
Nghĩ xong, Đào Tử Tuấn bắt đầu đẩy nhanh tốc độ ma xát của ngón tay, khiến cho mật dịch chảy đầy ra lòng bàn tay anh.
Ngay tại lúc tình cảm đang đến mức đỉnh điểm thì cửa phòng thay đồ lại truyền tới tiếng gõ cửa, sau đó là một giọng nam nhẹ nhàng nói: “Tử Tuấn, sao lâu vậy…”
Diệp Linh Tiệp lúc này như vừa bị một khẩu súng bắn thẳng vào đầu khiến cho cô không thể suy nghĩ được gì, chỉ còn biết kêu thầm một từ trong lòng với thật nhiều dấu chấm than theo sau: A!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!