,, Ám Hà từ từ tỉnh dậy.
Hiệu ứng âm thanh bên trong phòng chiếu phim khiến nàng nhanh chóng khôi phục ý thức.
Mà bên cạnh nàng, không ngừng truyền tới thanh âm nhấm nuốt vang dội.
Nhìn kỹ lại, thùng bỏng ngô siêu lớn trong tay nàng đã bị ăn mất một nửa.
Trước mắt, trên màn hình to lớn là tòa thành bảo màu đen dưới trăng
tròn. Lúc này, trong thành bảo đã không còn bao nhiêu người sống. Người
của Khu Ma trận doanh nhân đã chết rất nhiều.
“Ngươi tỉnh rồi? Ám Hà?”
Ám Hà nhìn lại bên cạnh, một nữ tử mặc quần áo đen giống nàng, tay
đang bốc đừng nắm lớn bỏng ngô cho vào trong miệng, sau đó cầm ly Coca
không ngừng uống ừng ực.
“ Tỷ tỷ thân ái...... Chẳng lẽ ngươi không biết khi đang xem phim
không thể ăn quá lớn tiếng sao? Còn có, ngươi cư nhiên ăn hết một nửa
bỏng ngô của ta!”
“Ân...... Là ta ăn sao? Không phải đâu? A Do, là ngươi lấy đi?”
Bên trong phòng chiếu phim mù mờ còn ngồi thưa thớt vài người, bất
quá vì quá tối nhìn thấy không rõ lắm gương mặt những người này. Mà giờ
phút này ai nấy đều lắc đầu.
“Ân? John xuất hiện rồi!”
Những lời này vừa ra, Ám Hà tự nhiên không quan tâm tới vấn đề bỏng
ngô nữa, nhanh chóng chuyển ánh mắt lên màn hình. Trong màn hình, Diệp
Tưởng sắm vai John Lee đang nhanh chóng di chuyển bên trong thành bảo!
Nữ tử đang ăn bỏng ngô không để ý trong miệng phát ra thanh âm nhấm
nuốt, mơ hồ nói không rõ:“Bất quá, bộ phim này có chút không giống với
phim kinh dị mà giống một bộ phim viễn tưởng hơn.”
Trong màn hình, Diệp Tưởng chợt dừng cước bộ.
“Ân...... Ngươi đoán kế tiếp sẽ xuất hiện kẻ nào đối địch với hắn? Ta đoán là một trong ba vị ký Chủ Ác Ma.” Vừa nói tay một bên thò qua cái
hộp bỏng ngô của Ám Hà, lại bị nàng túm được!
“Tỷ tỷ...... Ngươi cho rằng chuyển hướng đề tài ta sẽ bị lừa gạt để ngươi ăn hết bỏng ngô sao?”
Diệp Tưởng bên trong màn hình đang bước đi trên hành lang u tối, nhìn về phía trước, gương mặt như gặp phải đại địch.
“Xuất hiện đi.”
Diệp Tưởng đã biết phía trước có địch nhân tồn tại.
“Thật sự là hạnh ngộ a,‘Ca ca’ của tổ tiên đại nhân.......”
Phía tiền phương truyền tới một thanh âm, mà thanh âm kia rõ ràng nói tiếng Đức.
Bản thân Diệp Tưởng diễn vai dịch giả văn học, tự nhiên nghe hiểu được tiếng Đức.
Hắn cũng không nóng lòng phóng thích lĩnh vực hắc ám.
Trong bóng đêm. Một nam tử tóc vàng tuấn mỹ xuất hiện, bên hông có đeo một thanh kiếm Tây Dương.
Grandier! Gia chủ Gia Tộc Nightliar! Vị ảnh đế thứ nhất trong cả 20
rạp chiếu phim Địa Ngục! Đương nhiên đối với Diệp Tưởng mà nói, ấn tượng sâu nhất đối với người này chính là lão sư Tác Lan trong[ phòng học dị
độ ].
Ảnh đế!
Từ lần trước trong [ Ác Ma tiêu bản] Suýt nữa bị Y Mông sát hại thì
đây là lần thứ hai hai Diệp Tưởng đối đầu cùng ảnh Đế! Bình thường hắc y giáo chủ tuyệt đối sẽ không xuất hiện trước mặt kẻ không phải là Địch
Thủ!
“ Đã lâu không gặp...... Lão sư.”
Diệp Tưởng dùng giọng điệu trêu tức phát đi tin nhắn.
“Đúng vậy, lại gặp nhau rồi, học sinh Kim Thư Đông.”
Chữ “ Đông” vừa mới ra khỏi miệng chỉ thấy một ánh sáng lạnh lóe lên, Grandier đã rút cây kiếm tây Dương trong tay ra.
Kiếm ảnh xẹt qua thân thể Diệp Tưởng, Grandier đã xuất hiện phía sau hắn.
“Còn có, vĩnh biệt.”
Bản thân cây kiếm Tây Dương này chính là vật nguyền rủa nhằm vào linh hồn chứ không chỉ chém giết nhục thể.
“Tiên phát chế nhân.” Ám Hà đã không còn quản sự tình bỏng ngô nữa,
nhìn Grandier trong màn hình,“Bất quá chút trình độ ấy hẳn chưa thể giết được Diệp Tưởng. Chung quy hắn cũng là nhân vật chính ah.”
“Một kiếm này chỉ là thử mà thôi.” Nữ tử bên cạnh đang ăn bỏng ngô
nói:“Tên Grandier này so với trong tưởng tượng còn càng thêm xảo hoạt.”
Đột nhiên. Màn hình điện ảnh lại biến thành một mảnh tối tăm!
“Ân? Lại tới nữa? Làm cái gì vậy? Ta tiêu phí 850 tấm vé chuộc cái chết để mua vé đó!”
“Trước kia từng xảy ra chuyện như vậy. Hẳn là năng lực đặc thù thuộc về Diệp Tưởng. Bất quá ngay cả màn hình điện ảnh cũng có thể biến đen,
cũng thật là có bản sự.”
“Ha ha...... Thật là như vậy. Nam nhân này cùng Long Ngạo Thiên năm
đó bất đồng, chỉ sợ hắn sẽ trở thành một ‘Nhân vật chính’ hoàn toàn
khác.”
Ám Hà cũng vì lĩnh vực Hắc Ám này mà không biết được thực lực của
Diệp Tưởng đã đạt tới cấp bậc ảnh Đế, vẫn như trước coi hắn là “Chuẩn
ảnh đế”.
Thời điểm màn hình biến đen, Ám Hà nhấp một ngụm coca, nói:“Một lần
này quay chung phim kinh dị với cụm rạp U Minh, hi vọng trước đó những
diễn viên mới có thể mang tới nhiều lực lượng hơn nữa.”
“Chỉ dựa vào bọn họ...... Chỉ sợ không đủ a.”
“Tỷ tỷ?”
“Đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi. Ngươi biết. Ba đại phim cấm của cụm rạp Hoa Hạ chứ?”
“Ba đại phim cấm”, đối với cụm rạp Hoa Hạ mà nói, tuyệt đối chính là
khủng bố. Những cụm rạp giống với cụm rạp Thâm Dạ có trên 8 thành là
diễn viên Trung Quốc, đều thuộc về cụm rạp Hoa Hạ. Mà tỷ lệ tử vong của
ba đại phim cấm cao tới 99%, thế cho nên nội dung điện ảnh là gì, căn
bản không ai biết. Mà ba đại phim cấm, vỏn vẹn chỉ có vài cụm rạp đại
hình mới cho phép quay chiếu.
“Ngày hôm qua ta liên hệ với cụm rạp U Minh, đã có một bộ phận diễn viên những cụm rạp cỡ trung bị tuyển vào 3 đại phim cấm.”
“Cụm rạp cỡ trung?”
“Nghĩ cũng biết, những diễn viên bị chuyển vào cụm rạp đại hình, sớm
muộn cũng chết hết bẩy tám phần. Suy xét là phim kinh dị hệ Á Châu,
khẳng định chủ yếu lựa chọn những diễn viên Hoa Hạ, dù sao diễn viên
cũng không phải vô cùng vô tận, huống chi có rất nhiều người có lịch
quay phim không giống nhau, cho nên...... Bắt đầu tuyển diễn viên từ cụm rạp trung hạ tầng tiến vào phim cấm là rất có khả năng.”
“Tỷ tỷ...... cái này hẳn chỉ là phỏng đoán của ngươi đi?”
“Đây là lần đầu tiên chúng ta hợp tác quay phim với cụm rạp cỡ trung, mà vừa vặn là lúc bắt đầu tuyển diễn viên cho 3 đại phim cấm, ngươi cho rằng đây chỉ là trùng hợp sao?”
“Nếu...... Thật là 3 đại phim cấm, vô luận là Diệp Tưởng, Hầu Tước,
hay là Long Ngạo Thiên...Chỉ sợ đều phải chết không thể nghi ngờ. Chúng
ta cũng giống vậy......”
Cái gọi là phim kinh dị khó giải cùng so sánh với 3 Đại phim cấm... hoàn toàn không phải 1 cấp bậc!
Lúc này, nàng bỗng nhiên chú ý tới điều gì, nhìn chung quanh, nói:“Các ngươi không có ý kiến gì sao? Đã sớm biết rồi ư?”
“Vừa rồi, khi ngươi đi vào giấc ngủ nói chuyện với những người tại rạp chiếu phim hạ tầng, Thâm Dạ đã nói cho chúng tôi biết.”
“Phải không?” Ám Hà hít một hơi thật sâu, vừa muốn nói cái gì đó, màn hình bỗng nhiên lại sáng lên. Bất quá, có chút chói mắt.
“Tiếp tục xem điện ảnh đi, Ám Hà. Còn có, ta có vấn đề muốn hỏi ngươi.”
“Cái gì vậy?”
“... Không thể cho ta thêm một chút bỏng ngô sao?”
Bên trong thế giới điện ảnh.
Trong tay Diệp Tưởng đã nắm chặt Dạ Huyết.
Miệng vết thương bị kiếm Tây Dương xuyên qua giờ phút này vẫn chưa khép lại, máu tươi từ miệng vết thương không ngừng rơi xuống.
Từ trong [ Ác Ma tiêu bản ] trở thành bất tử chi thân, Diệp Tưởng
chưa từng thừa nhận qua thống khổ như vậy. Bất quá, hắn đang cắn răng
chịu đựng.
Đó là nỗi đau xâm nhập vào tận linh hồn.
Ảnh đế quả nhiên là ảnh đế, không thể nào khinh thị!
Grandier lạnh lùng xoay người,Vẩy vẩy vết máu dính trên thanh kiếm Tây Dương, dùng tư thế phi thường ưu nhã đi tới.
Thoạt nhìn, thật sự giống như quý tộc vậy.
“Kỳ thật máu của ngươi thuộc về gia tộc Nightliar. Nhưng, tựa hồ cũng không phải.”
Ngoài miệng vừa nói xong câu đó, Tây Dương kiếm đã tới trước mặt Diệp Tưởng! Diệp Tưởng lập dùng Dạ Huyết ngăn trở Tây Dương kiếm!
Chuôi Dạ Huyết này là vũ khí của Ác Ma. Grandier đã sớm một lần muốn thử độ sắc bén của nó! Nay, cuối cùng đã có cơ hội!
Một kiếm hung hăng bổ xuống, cánh tay Diệp Tưởng cũng run lên, hổ
khẩu vỡ toang. Hắn nhanh chóng kéo giãn khoảng cách với Grandier, lại
muốn tiếp tục phóng thích hắc động. (hổ khẩu là chỗ giữa ngón cái với
ngón trỏ, phần có thể mở ra to nhất giữa các ngón tay.)
Hắc động đương nhiên không có khả năng thôn phệ Grandier. Nhưng nếu có thể kiềm chế một hai cũng tốt.
Thế nhưng, Grandier so với trong tưởng tượng lại càng thêm mạnh mẽ.
Thời điểm hắc động xuất hiện phía sau lưng, hắn cười lạnh quay đầu lại… rõ ràng đem hắc động xé rách!
“Chút trò hề này đối với ta vô dụng.”
Nắm Tây Dương kiếm trong tay, Grandier nhìn Diệp Tưởng đang kéo giãn
khoảnh cách với hắn. Vẫn như trước không ngừng che miệng vết thương trên ngực. Vết thương này đối với người thường đủ để trí mạng, thế nhưng
Diệp Tưởng vẫn có thể chống đỡ được tới bây giờ.
“Ngươi chẳng lẽ thật sự cho rằng...... Ngươi có thể đánh bại ta sao?”
Grandier biết Diệp Tưởng là chuẩn nhân vật chính, song như vậy thì
như thế nào? Cho dù hiện tại hắn có thực lực ảnh đế cũng không đại biểu
có thể giết được bản thân.
“Thực xin lỗi......”
Diệp Tưởng dùng tiếng đức tiêu chuẩn trả lời:“Ta đích xác là nghĩ như thế.”
Rất nhanh, một đôi cánh mở ra sau lưng hắn!
Một đen một trắng, giống như hỗn hợp giữa Thiên Sứ và Ác Ma!
Dạ Huyết trong 1 chớp mắt đó lại càng trở nên đỏ sẫm!
Bỗng nhiên Grandier cảm giác sau lưng không được ổn, vội vàng muốn né tránh. Nhưng, Dạ Huyết đỏ tươi đã chém vào phía sau lưng hắn!
Đứng phía sau hắn, là một Diệp Tưởng khác.
Phân thân! Ác Ma phân thân!
Bất quá Grandier làm sao chỉ như vậy mà nhận thua? Vẻ ưu nhã trên mặt hắn nháy mắt biến mất không còn tăm hơi. Biểu tình dữ tợn rít gào:“Chết đi!”
Theo sau, từ trên gương mặt hắn, xuất hiện vô số gương mặt của các vong hồn!
Đó chính là vong linh của vô số tổ tiên gia tộc Nightliar!
“Bất quá chỉ là một kẻ bị vô số quỷ hồn phụ thân mà thôi.” phân thân
của Diệp Tưởng cùng bản tôn lời nói giống nhau:“Như vậy, để ta hỏi ngươi......”
“Ngươi từ khi nào bắt đầu cho rằng... có thể đánh bại ta??”
Lúc này, miệng vết thương trên người Diệp Tưởng bắt đầu từng chút một hồi phục như cũ!
Bản tôn cùng phân thân hội hợp, dung lại làm một người, Dạ Huyết nhanh chóng bổ tới Grandier!
Những gương mặt vong linh thời điểm tiếp xúc tới Dạ Huyết, từng cái từng cái một biến mất!
Theo sau......
Dạ Huyết triệt để ngập sâu vào thân thể Grandier!
Tại phương diện nguyền rủa nhằm vào linh hồn, Dạ Huyết kỳ thật lại càng thêm đáng sợ! Chung quy nó cũng là vũ khí của Ác Ma!
“Không ------”
Grandier không ngừng gào thét, gương mặt hắn không ngừng biến hóa, biến thành từng đời tổ tiên gia tộc Nightliar!
“Chết -- chết-- chết!”
Theo tiếng rít gào tăng lên, cơ thể Grandier bỗng nhiên bạo liệt, sau đó vô số u hồn điên cuồng trào ra, hướng về phía Diệp Tưởng đánh tới!
ps:
11 nguyệt khôi phục một ngày 2 càng, thỉnh chư vị kính thỉnh chờ mong!