Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Chương 24: "Rạp chiếu phim địa ngục" tầng 10




Dịch Tùng nhìn trước mấy người trước mắt.
Bọn họ và vị “giám đốc ” kia đều là diễn viên của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng thứ 10 !
Còn Dịch Tùng...... là Ấn Thuỷ Thiên của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 7!
Thông tin về những diễn viên nổ tiếng của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng thứ 10 đã sớm được Ấn Thủy Thiên thu mua. Người đàn ông vẽ mắt mầu khói, là 1 diễn viên có thâm niên lâu năm của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng thứ 10, tên là Triệu Không Ảnh. Người phụ nữ cuốn băng vải đầy mặt, tên là Âu Dương Chử. Gương mặt của cô ta được băng vải băng kín chỉ lộ ra duy nhất đôi mắt trông rất đáng sợ; còn người đàn ông đô con có chiều cao chẳng kém gì siêu sao bóng rổ Trung Quốc Diêu Minh( Yao Ming) – « Thiết Cự Nhân » Trương Hạo Thiên !
Mà tên tuổi của người “giám đốc” này giống như sấm động bên tai. Hắn tên là Mộc Lam, thân phận thật sự của hắn là......cánh ta phải của “người kia”!
Bốn người Mộc Lam, Triệu Không Ảnh, Âu Dương Chử, Trương Hạo Thiên có thể nói đều là những nhân vật có tiếng tăng lẫy lừng của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng thứ 10, trong đó Triệu Không Ảnh giống như Ấn Thuỷ Thiên, hắn cũng có thể chất linh môi. Âu Dương Chử thì cực kỳ thần bí. Cho đến nay chưa có bất cứu kẻ nào nhìn thấy khuôn mặt thật của nàng dưới lớp băng vải đó.
-Giám đốc.
Người cầm đầu là Triệu Không Ảnh đứng lại rồi nói:
-Có manh mối .
Sau đó tiếp tục nhìn về phía sau,Ấn Thuỷ Thiên phát hiện Trương Hạo Thiên đang dẫn theo một người đàn ông trung niên khoảng chừng 40-50 tuổi. Bởi vì bị thân hình cao to vạm vỡ của Trương Hạo Thiên che khuất cho nên Ấn Thủy Thiên cũng gần như bỏ qua người đàn ông này. xem tại .
-Ông ta làm bảo vệ ở chỗ này. Ông ta có trách nhiệm tuần tra ban đêm. Hiện tại ông ta vẫn lưu lại để bảo vệ chỗ này.
Triệu Không Ảnh nói đến đây sau đó lạnh lùng nói:
-Vị này là giám đốc Trương Thái Tường, người sắp thu mua sân golf bị bỏ hoang này. Ông hãy kể lại đầu đuôi ngọn nghành cho ngài giám đốc đây được biết !
Người đàn ông trung niên kia vốn không phải là diễn viên mà chỉ là một npc. Trước đó khi nhìn thấy chiều cao khủng bố của Trương Hạo Thiên, hắn đã sớm sợ chết khiếp rồi , hiện tại hắn lại biết người đang đứng trước mặt là 1 vị đại nhân vật do Mộc Lam thủ vai bèn vội vàng nói:
-Thưa giám đốc Trương,chuyện là như vậy...... Tối hôm đó, tôi vốn đang đi tuần tra theo thường lệ thì nghe thấy tiếng động kỳ lạ xung quanh đây, sau đó tôi......”
Bỗng nhiên, hai mắt của người đàn ông trung niên đó bỗng trợn ngược lên, sau đó hắn sống chết bóp chặt lấy cổ mình, thân thể ngã xuống đất, thi thoảng còn giật giật,cả nửa ngày cũng chẳng nói được câu nào !
Nhưng còn không đợi Ấn Thủy Thiên lên tiếng, Triệu Không Ảnh rõ ràng bước tới 1 bước, trong tay bỗng nhiên xuất hiện 1 thanh chuỷ thủ,sau đó nhanh chóng đâm về phía trước,bên trên người đàn ông trung niên. Sau đó, trên thanh chuỷ thủ kia không ngờ lại có vết máu, sau đó máu tươi bắn đầy lên mặt của Triệu Không Ảnh !
Sau đó, động tác của Mộc Lam càng nhanh hơn. Hắn sờ tay lên chiếc vòng tay trắng ởn, sau đó lấy ra 1 cây phi châm. Hắn nhắm tới phía trước rồi vung mạnh tay! Khi cây phi châm bay tới vị trí có máu tươi vẩy ra, sắc mặt hắn bỗng nhiên thay đổi,sau đó hắn thu tay lại.
-Không có ở đây.
Người bảo vệ trung niên sợ tới mức đái cả ra quần. Nhìn thấy cảnh tưởng quỷ dị như vậy khiến hắn chẳng dám nói năng gì.
Dựa theo kịch bản, y đã sớm phải chết. Nhưng mà, hai người Mộc Lam và Triệu Không Ảnh liên thủ cứu y.
Sau khi nhìn thấy Mộc Lam cất đi thanh phi châm, trong lòng Ấn Thủy Thiên bỗng chấn động. Cây phi châm kia là dùng xương cốt của người chết sau khi đã chiết ra máu oán linh chế tạo nên. Cây phim châm này có tác dụng xác định vị trí của quỷ hồn, khiến quỷ hồn không thể che dấu tung tích. Phải biết rằng, linh môi sư tuy rằng cũng có thể xác định vị trí của quỷ hồn, nhưng một khi sử dụng quá nhiều năng lực này thì linh môi sư sẽ bị ngất. Còn cây cốt châm ( kim chế tạo từ xương người) này lại không gặp phải tình trạng này, hơn nữa không bị hạn chế khoảng cách. Linh môi sư thông thường cũng chỉ cảm ứng được tối đa là mấy trăm m, nhưng khoảng cách xa nhất mà cây cốt châm này cảm ứng được lại lên tới 10 km !
Đây cũng là tin tức mà Ấn Thủy Thiên trước đó mới mua được. Hiện tại nhìn thấy tận mắt quả là danh bất hư truyền !
-Không sao !
Triệu Không Ảnh đưa cho Mộc Lam thanh chuỷ thủ. Sau khi tiếp nhận, Mộc Lam nhỏ máu bám trên thanh đao xuống cây cốt châm kia, sau đó hắn tỏ ta rất vui vẻ. Sau cùng, hắn xoè bàn tay ra rồi đặt cây cốt châm lên đó. Cây cốt châm lúc này giống như kim chỉ nam chỉ về 1 vị trí.
-Đi !
Mộc Lam dẫn đầu,đám người Ấn Thuỷ Thiên nhanh chóng bám theo sau.
Thời gian đã trôi qua được 1 giờ. Bộ phim đang bước vào thời khắc cao trào.
Ấn Thủy Thiên chỉ cố gắng kích hoạt thêm 1 lần thể chất linh môi vì hiện tại hắn cảm thấy rất khó chịu, huống chi vé chuộc cái chết của hắn chẳng còn lại bao nhiêu.
Lúc này, tất cả mọi người đi tới bên trong đường thông của thang máy. Sâu trong bóng tôi là một mùi hôi thối và sự khủng bố tràn ngập trong bầu không khí. Trong đó người thiếu nữ 16 -17 tuổi đã biến mất không thấy tăm hơi trong bóng tối. Là 1 diễn viên mới không có vật bị nguyền rủa,có thể chịu được đến những giây cuối cùng của bộ phim cũng đã không dễ dàng.
(Đường thông thang máy : hay elevator shaft trong tiếng Anh, là phần ống trụ thẳng đứng nối giữa các tầng và làm nhiệm vụ như 1 “bình chứa” , còn thang máy đóng vai trò như 1 “pít tông” có thể chuyển động trong « bình chứa » đó.
Hình ảnh của đường thông thang máy :
http://library.cooper.edu/archive/fo...ws_page10.html)
Từ trong bóng tối sâu thẳm, mùi hôi thối bắt đầu lan toả trong không gian. Tuy rằng không nhìn thấy gì, nhưng cảm ứng bản năng của thể chất linh môi khiến Ấn Thủy Thiên sớm cảm ứng được thứ gì đó bên dưới đường thông. Đương nhiên, hắn không sốt ruột ra tay. Hắn lúc này giống như người thợ săn lão luyện đang ngồi chờ con mồi sập bẫy. Hắn sẽ không dễ dàng ra tay, nhưng 1 khi ra tay, nhất định phải 1 cú ăn ngay!
Đúng lúc này, bỗng nhiên hắn nghe được 1 tiếng động. Đó là tiếng sột soạt của vải khi bị vén lên cọ vào nhau. Hắn lập tức ý thức được đó là âm thanh khi Âu Dương Chử thoát xuống băng vải đang băng kín mặt nàng !
Ngay sau đó, trong bóng tối bỗng nhiên loé lên ánh lửa. Tiếp đó, hắn nhìn thấy Mộc Lam cầm một cây cốt châm đâm lên đầu 1 cái xác.
Đó là xác chết của nữ nhân kia. Vì đã quá lâu nên xác chết bị phân huỷ chỉ còn mỗi bộ xương! Cây cốt châm kia dễ dàng đâm xuyên qua hộp sọ của cái xác. Sau đó, Ấn Thuỷ Thiên nhìn thấy 1 khuôn mặt rất đáng sợ.
Đó là...... Âu Dương Chử?
Người phụ nữ đó vốn rất xinh đẹp. Nhưng lúc này, trên hai gò má của nàng không ngờ lại mọc ra 1 gương mặt tái xanh thối rữa ! Gương mặt đó không ngừng nhúc nhích, thịt thối đang không ngừng lan tới những phần bình thường trên khuôn mặt. Gương mặt quỷ hồn ấy dường như đang muốn bành trướng !
Cảnh tượng này giống như ma nữ Tomie có khả năng phân thân vô hạn được miêu tả dưới ngòi bút của mangaka chuyên vẽ truyện tranh khủng bố Junji Ito*!
(Junji Ito là một mangaka người Nhật sinh ngày 31/7/1963 tại quận Gifu. Ông được coi là bậc thầy truyện tranh khủng bố của Nhật. Các tác phẩm tiêu biểu : Tomie, Falling,…
Chi tiết xem thêm tại : http://truyesharing/TacGia/Junji-Ito)

Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện, những nơi mà thịt thối lan ra sẽ xuất hiện những gương mặt thối rữa có kích thước nhỏ hơn 1 chút nhưng diện mạo cũng chẳng khác gì gương mặt ban đầu. Gương mặt thối rữa nho nhỏ đó cũng không ngừng lớn ra !
Đây chính là...... Quỷ được “người kia” cấy ghép sao?
Âu Dương Chử hiện tại lại 1 lần nữa bịt băng vải khắp toàn bộ khuôn mặt của nàng mới có thể ức chế sự bành trướng của quỷ hồn. Cảnh tượng này khiến Ấn Thủy Thiên cảm thấy vô cùng hoảng sợ. Đám người của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10 đều là loại quái thai gì thế này? Cũng chỉ có Thành Tuyết Tùng của «Rạp chiếu phim địa ngục» thứ 13 kia mới có thể so sánh được với đám người này!
-Kết thúc rồi sao?
Âu Dương Chử đã hoàn toàn bọc kín mặt mình bằng băng vải sau đó từ tốn hỏi.
-Chưa !
Sau khi Mộc Lam đem cắm cây cốt châm vào trong xương sọ của cái xác, vẻ mặt của hắn vẫn tỏ ra nghiêm trọng:
-Còn chưa được.
Hắn nhanh chóng rút ra cây cốt châm. Dễ thấy trên khuôn mặt hắn thoáng qua vẻ thất vọng, nhưng sau đó vẻ mặt đó đã ngay tức khắc biến mất. Sau đó, hắn cất đi cây cốt châm,sau đó không ngờ.....hắn lại lấy ra một vật bị người chết nguyền rủa.
Nhưng Ấn Thủy Thiên cũng không bất ngờ. Hắn biết, « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng thứ 10 luôn trả giá cao để thu mua vật bị người chết nguyền rủa. Đám người này 1 người có đến mấy vật bị nguyền rủa cũng chẳng đáng ngạc nhiên.
Chỉ là khi vật bị nguyền rủa này được lấy ra, Ấn Thuỷ Thiên lại biến sắc !
Nhưng hắn rất nhanh chóng giấu đi vẻ mặt này khiến không ai có thể thấy được sự biến hoá trên khuôn mặt hắn.
Trong lòng bàn tay của Mộc Lam rõ ràng là một nhúm tóc đen nhánh ! Nhúm tóc đó được Mộc Lam lấy dây thun cột lại với nhau. Sau khi lấy ra, hắn đem nhúm tóc đó đặt trên hộp sọ của cái xác. Rất nhanh, nhúm tóc đó không ngờ tự động sinh trưởng , hơn nữa còn len lỏi vào trong xương cốt của cái xác !
Ấn Thủy Thiên lúc này đã ít nhiều hiểu ra chuyện gì đã xảy ra.
Hoá ra là vậy.
Ngay sau đó, ánh lửa kia tắt ngóm ! Sau đó Mộc Lam hô to 1 tiếng:
-Mau nằm sấp xuống !
Sau đó,Ấn Thủy Thiên bỗng có 1 linh cảm nguy hiểm mãnh liệt khiến hắn không chút do dự kích hoạt thể chất linh môi ! Sau đó hắn ngất lịm đi.
Khi hắn tỉnh dậy, hắn đã trở lại trên mặt đất.
Mộc Lam lúc này thoải mái nói với mọi người:
-Tất cả đã kết thúc rồi.
-Kết thúc rồi?
-Quỷ hồn kia đã không thể nào thoát khỏi đường thông trong thang máy được nữa.
Nhớ tới nhúm tóc đen tự động sinh trưởng kia, Ấn Thủy Thiên ít nhiều gì cũng hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Ngay tức khắc, Ấn Thủy Thiên bỗng nhiên gửi cho đối phương yêu cầu giao dịch. Hắn hy vọng có thể mua được lọn tóc đen nhánh kia, mà hắn chào giá cũng khá cao. Nhưng đối phương từ chối 1 cách thẳng thừng.
Ấn Thuỷ Thiên cũng không biết rốt cuộc Mộc Lam đã dùng biện pháp gì để phong ấn quỷ hồn bên dưới đường thông thang máy đen ngòm sâu thẳm kia. Nhưng mà nhìn vẻ mặt đã tái nhợt chẳng khác gì cương thi của Mộc Lam có thể đoán ra cái giá mà hắn phải trả cũng không nhỏ.
Cho dù là vậy hắn vẫn cảm thấy sợ hãi. Thực lực của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng thứ 10 quá đáng sợ. Bọn họ mạnh hơn hắn rất nhiều.
Mộc Lam cũng mới chỉ là cánh tay phải của “người kia” kia thôi. Vậy thì quyền năng của “người kia” sẽ còn mạnh tới mức độ nào nữa?
Dù sao hắn cũng không thể đắc tội với đối phương, hơn nữa tuyệt đối không thể đắc tội. Điều này đã được hắn xác định 1 cách chắc chắn .
Lại quay trở lại với 1 « tầng » rạp chiếu phim khác.
Thời gian cũng nhanh chóng trôi qua, báo hiệu sự kết thúc của bộ phim này.
-Phim kết thúc rồi !
Mọi người đẩy cửa bước vào. Sau đó mọi người nhìn thấy trong phòng chiếu phim chỉ có 3 người.
Ánh mắt của mọi người tạp trung đầu tien trên người của Ấn Thuỷ Thiên !
-Thủy Thiên !
Đại gia hô to tên của hắn sau đó chạy về phía hắn.
Mà Ấn Thủy Thiên bấu chặt vào chiếc ghế phía trước sau đó hít sâu một hơi lẩm bẩm:
-Thật là đáng sợ. Đám người của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng thứ 10 này…
Một người đàn ông tóc dài đi tới trước mặt của Ấn Thủy Thiên rồi hỏi:
-Thế nào? Có gặp Mộc Lam không? Nghe nói hắn là cánh tay phải của ‘người kia’, chắc hẳn cũng không hề đơn giản chứ hả?
-Danh bất hư truyền.
Ấn Thủy Thiên đưa ra đánh giá cao nhất mà hắn có thể làm được:
-Tuy rằng thoạt nhìn mặt hắn trắng bóc giống như đàn bà, nhưng những năng lực mà hắn sử dụng vô cùng đáng sợ. Không biết ‘người kia’ sẽ còn đáng sợ thế nào.
Lúc này, mọi người như nín thở.
-Dù có chuyện gì xảy ra cũng không thể đắc tội với đám người của « Rạp chiếu phim địa ngục » thứ 10 được !
Ấn Thủy Thiên tự tin khi đưa ra kết luận này:
-Về sau phải làm sao cho đám diễn viên mới tới hiểu rõ điều này. Cho dù có diễn viên của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng thứ 10 chết trước mặt chúng ta, chúng ta tuyệt đối không thể lao tới cướp vật bị nguyền rủa của diễn viên đó ! Cho dù ở vào bước đường cùng, chúng ta cũng không thể bỏ chạy trước họ! Người làm trái quy định này, chúng ta sẽ tuyệt đối không che chở !
Nói tới đây, hắn nheo mắt rồi nói :
-Phương Lãnh à, chuyện này anh nhìn còn xa hơn tôi rất nhiều đấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.