Ý nghĩ như vậy chỉ là một ác niệm trong khoảnh khắc của Chu Tử Vinh mà thôi. Tuy rằng lương tri của hắn đã khiến hắn có thể áp chế suy nghĩ này. Thế nhưng hạt giống của cái ác đã chôn vào trong lòng của Tử Vinh. Hiện tại là thời điểm nguy hiểm nhất mà Chu Tử Vinh phải đối mặt. Có lẽ trong một phút giây nào đó, hạt giống của cái ác này sẽ nảy mầm và nở rộ!
Diệp Tưởng tiếp tục đọc nội dung kịch bản.
Trong kịch bản, Chu Tử Vinh và Kỷ Nhất Hàng đều đề cao cảnh giác một cách toàn diện. Lúc này, Chu Tử Vinh đã trở thành « Thợ săn ác ma » dự bị nên hắn là người có cảm ứng nhạy nhất về « Ác ma ». Hắn lúc này cảm thấy vô cùng khẩn trương. Chính cảm giác khẩn trương này khiến hắn có thể tạm áp chế tà niệm trong lòng hắn.
Kỷ Nhất Hàng:
- Tử Vinh! Nó đang ở chỗ nào?
Chu Tử Vinh:
- Cảm giác đó…biến mất rồi! Rõ ràng nó ở bên trên mà! Chết tiệt! Giờ chúng ta phải làm sao?
Kỷ Nhất Hàng:
- Đừng vội hoảng loạn! Tỉnh táo lại đi Tử Vinh. Mình tin cậu.
Chu Tử Vinh:
- Được rồi Nhất Hàng! Mình sẽ thử lại xem sao. Chúng ta nhất định phải hoá giải nguyền rủa này để cứu Văn Âm!
[ Lúc này, vách đá ở phía bên trên không phát ra bất cứ âm thanh nào. Kỷ Nhất Hàng và Chu Tử Vinh chờ đón khoảng khắc khủng bố kia ập đến khi áp lực đè nặng lòng hắn.]
Chu Tử Vinh:
- Nhất Hàng......Cậu tới gần nữa đi! Nhớ đừng rời khỏi mình nhé!
Kỷ Nhất Hàng:
- Ừ mình biết rồi.
[ Thời gian trôi qua từng giây trong yên ắng. Hai người vẫn luôn chầm chậm bò lên trên. Trên đường đi tâm trạng của hai người đều nặng trĩu. Chớp mắt đã trôi qua năm phút rồi.]
Năm phút trôi qua.....
Diệp Tưởng nhìn thời gian năm phút kịch bản bị bỏ trống này mà suy nghĩ xem hắn có thể lợi dụng khoảng thời gian này hay không? Trong thời gian này hắn có thể thử làm gì hay không? Hoặc là có thể để linh môi sư «Hầu tước» thử tiến hành triệu hồi ‘Tiêu bản ác ma’ thông qua quá trình lên đồng? Nhưng Diệp Tưởng lập tức gạt đi suy nghĩ này. «Hầu tước» lại chưa nghĩ đến chuyện này sao? Nói cho cùng thì kể cả cao cấp linh môi sư cũng không cách nào chạm tới không gian tầng cao.
Nói tới đây, Diệp Tưởng bỗng nhiên nghĩ đến chuyện đã lưu truyền từ sớm rằng phàm là linh môi sư đều nhất định sẽ tham gia đóng trong [ Gia tộc Nitemare ]. Linh môi sư thường có dính dáng đến không gian song song trong phim kinh dị. Vai trò của Vũ Sóc khi tham gia [ Hàng xóm mới ] hay [ Trở về ] cũng đều thế cả. Trong [ Trở về ], Vũ Sóc đóng vai Hứa Dục Tô – một linh môi sư đảm nhiệm việc liên lạc với thế giới song song. Không gian song song này không thể so sánh với không gian tầng cao – nơi mà « Ác ma » trú ngụ được, nhưng cũng đủ chứng minh linh môi sư quả thực có mối liên hệ vô cùng chặt chẽ với không gian. Mà Diệp Tưởng không biết rằng trong [Con đường vong hồn], vong hồn trong « Âm phủ » tầng cao phải thông qua con đường vong hồn để mang linh môi sư tới. Mục đích của nó khi làm vậy là để tới thế giới này. Càng là những bộ phim có độ khó cao thì chúng càng đề cập nhiều đến nguyền rủa không gian. Tác dụng của linh môi sư trong những bộ phim như vậy sẽ càng rõ ràng.
Nếu thật sự là vậy thì có lẽ việc linh môi sư nhất định phải tham gia bộ phim [ Gia tộc Nitemare ] sẽ có ý vị sâu xa. Trong bộ phim kinh dị đó, con người nhất định phải đấu giáp lá cà với ác ma. Lúc đó chẳng lẽ linh môi sư sẽ đảm nhiệm việc đối kháng với nguyền rủa không gian? Thế nhưng ai cũng biết nguyền rủa trong phim kinh dị không thể phá giải không thể hoá giải được. Có lẽ việc rạp chiếu phim tập trung lực lượng của linh môi sư vì để « balance » giữa hai phe, giúp diễn viên có thể có một cơ hội sống sót.
Đương nhiên nói ra thì phức tạp nhưng ý niệm đó chỉ thoáng qua nháy mắt trong đầu của Diệp Tưởng mà thôi. Tiếp đó hắn tiếp tục đọc kịch bản.
Sau năm phút......
Căn cứ theo những gì kịch bản kể lại, hai cánh tay của Chu Tử Vinh đột nhiên biến hoá! Tay trái lập tức biến thành một bộ móng vuốt màu đen sắc bén. Sau đó bộ móng vuốt đó tóm chặt lấy tay Kỷ Nhất Hàng rồi phóng vọt tới trước! Chỉ trong một giây Chu Tử Vinh đã vọt tới hơn mười mét! Ngay khi bộ móng vuốt kia bắt lấy tay của Nhất Hàng, huyết tinh xiềng xích cũng hiện ra trên cánh tay phải của hắn sau đó phóng ra và quấn chặt lấy một nơi nào đó!
Đoạn này được viết bằng chữ đỏ!
Nhìn tới đây, lòng của Diệp Tưởng như thắt lại!
Hắn biết, kịch bản sẽ không thể nào để hắn bắt giữ thành công « Tiêu bản ác ma ». Hơn nữa, nói cho cùng thì muốn bắt giữ được « Tiêu bản ác ma » có dễ dàng không?
Quả nhiên, trong đoạn tiếp theo, bộ móng vuốt sắc bén màu đen của Chu Tử Vinh chụp hụt!
Chu Tử Vinh:
- Nhất Hàng! Nó trốn vào trong không gian tầng cao rồi! Mình không thể xâm nhập nơi đó! Lần sau khi nó xuất hiện thì cậu giúp mình khống chế nó nhé!
Kỷ Nhất Hàng:
- Mình hiểu!
Diệp Tưởng tiếp tục xem tiếp, sau đó hắn phải hít vào một hơi lạnh.
Tình tiết không ngờ lại trở thành.....
Tiếp đó, Chu Tử Vinh bỗng nhiên dùng cặp móng vuốt túm chặt lấy người của Kỷ Nhất Hàng sau đó y xông thẳng tới phía trước!
Kỷ Nhất Hàng:
- Tử Vinh, cậu định làm gì!
Chu Tử Vinh:
- Cậu...... đến thế giới của « Ác ma » đi!
Chu Tử Vinh muốn đẩy Kỷ Nhất Hàng tới không gian tầng cao! Nếu thật sự đi tới nơi đó thì ngay cả«Hầu tước» cũng phải chết! Trong chớp mắt này, hạt giống của cái ác đã hoàn toàn nảy mầm. Bởi vì vừa rồi « Tiêu bản ác ma » ở chỗ này nên liên kết giữa không gian tầng cao và thế giới này vẫn còn chưa bị gián đoạn. Mà « Thợ săn ác ma » là người duy nhất có thể chạm đến không gian tầng cao nên Chu Tử Vinh hoàn toàn có thể đẩy y tới thế giới đó!
Đó là hang ổ của « Ác ma » mà ngay cả « Thợ săn ác ma » cũng không dám vào! Đó là một thế giới tuyệt đối duy tâm, nơi mà bản thể của « Tiêu bản ác ma » đang lẩn trốn!
Thế giới đó có lẽ kết nối tới « Địa ngục ».
Thế nhưng trong chớp mắt, Kỷ Nhất Hàng lại lấy ra một vật bị nguyền rủa. Đó là một cây súng lục màu bạc! Sau đó y nhắm thẳng tới Chu Tử Vinh rồi bóp cò!
«Hầu tước» thấy cảnh này liền hiểu ngay mục đích của kịch bản.
Cây súng lục kia là một vũ khí Khu Ma vô cùng quan trọng được gia tộc Khu Ma cất giữ. Viên đạn ở bên trong có năng lựa xua đuổi ma quỷ! Trên thân viên đạn có khắc chú văn thời Trung Cổ nên nó là vũ khí thực sự có thể gây tổn thương cho những ma vật vong linh vân vân không thuộc về thế giới này! Trong bộ phim kinh dị này, cây súng lục này được kịch bản thiết kế thành bảo vật đời đời lưu truyền của gia tộc Kỷ Nhất Hàng.
Viên đoạn này xuyên thẳng qua đầu của Chu Tử Vinh khiến hắn ngay lập tức bỏ mạng!
Chu Tử Vinh chết rồi nên Kỷ Nhất Hàng có thể giãy ra khỏi cặp móng vuốt đó. Không có cánh tay có thể chạm tới thế giới khác – nơi mà « Ác ma » trú ngụ thì Kỷ Nhất Hàng sẽ an toàn. Còn Chu Tử Vinh thì vĩnh viễn nằm lại nơi này !
Tiếp đó Kỷ Nhất Hàng lại một lần nữa kích hoạt năng lực linh môi! Lần kích hoạt này khiến Nhất Hàng hoàn toàn suy yếu.
Nhìn đến đây chắc bạn đọc có thể đoán được sắc mặt của Diệp Tưởng lúc này ra sao.
Đừng đùa chứ!
Chu Tử Vinh chỉ vì ác niệm kia mà muốn giết chết Kỷ Nhất Hàng? Nếu đóng theo kịch bản thì chẳng lẽ Diệp Tưởng phải giết «Hầu tước»? Sau đó y đợi «Hầu tước» lấy ra kia cây súng lục kia rồi xử lý hắn?
Hiện tại cục diện đã rất rõ ràng. Hoặc là hắn giết «Hầu tước», hoặc là «Hầu tước» giết hắn!
Diệp Tưởng không khỏi nhìn qua «Hầu tước». Nhưng «Hầu tước» lại nói ra lời thoại bằng một giọng bình thản:
- Tử Vinh, cậu đừng lo! Cậu nhất định có thể làm được!
Diệp Tưởng ngạc nhiên. Theo bản năng hắn đưa mắt nhìn di động. Thời gian là 12:30 phút. Lúc này hắn cần phải nói lời thoại.
- Cám ơn cậu, Nhất Hàng.
Diệp Tưởng trả lời «Hầu tước». Sau đó hắn bỏ qua đoạn lời thoại « Nhưng có một việc mà mình cần phải nói với cậu....... Bởi vì mình có lẽ sẽ không còn có cơ hội để nói nữa. Mình vẫn luôn yêu Văn Âm !”. Nói cho cùng thì Chu Tử Vinh có ác niệm như vậy vì một câu nói của Kỷ Nhất Hàng :“Nếu mình chết thì cậu hãy chiếu cố cho Văn Âm”. Nếu vậy thì khỏi cần nhắc tới Tạ Văn Âm làm gì!
Nhưng khi hắn không nói câu sau, hắn phát hiện......
NG!
Mọi chuyển quay trở lại với điểm khởi đầu của màn thứ tám!
Trong khoảnh khắc Diệp Tưởng cũng cảm thấy choáng váng!
Nếu là lời thoại bắt buộc thì con bà nó sao không viết bằng chữ đỏ?
Ba lần thù lao danh nghĩa tức là 2400 tấm vé chuộc cái chết không cánh mà bay. Kết quả là vé chuộc cái chết của hắn trở thành 2075 tấm [ Lần đầu tiên là lần tiến hoá thành « Thợ săn ác ma » dự bị nên Diệp Tưởng không phải trả vé chuộc cái chết, cũng giống như khi hắn trở thành quỷ sai trong « Khách sạn ma ám »]!
Diệp Tưởng cũng hiểu ra. Chu Tử Vinh cảm thấy rất rối rắm nếu như hắn không nói ra việc hắn yêu Tạ Văn Âm khi hắn biết mình có thể sẽ chết. Cho nên, hắn quyết định trong bầu không khí bi tráng giống như những tráng sĩ thời xưa lúc sắp hy sinh,hắn sẽ nói ra cảm nghĩ thật lòng của hắn.
Vấn đề là phía sau tình tiết thay đổi tới 180 độ!
Diệp Tưởng vốn tưởng rằng kịch bản sẽ sử dụng mối tình tay ba này để sắp xếp một tình tiết nào đó để Chu Tử Vinh chào tạm biệt khán giả, để hắn rời khỏi câu chuyện tình yêu vốn không thuộc về hắn. Nhưng hắn không ngờ kịch bản lại còn tuyệt tình hơn. Kịch bản còn « bôi đen » Chu Tử Vinh, khiến hắn biến thành một thằng khốn nạn mà không có chút dấu hiệu gì, khiến hắn bị Kỷ Nhất Hàng bắn toác sọ. Nếu Diệp Tưởng biết thằng nào làm biên kịch trong kịch bản này, Diệp Tưởng thề nhất định phải thông chết hắn! (Biên: )
Nếu vậy thì câu nói “Nếu mình chết thì mình sẽ giao Văn Âm cho cậu » là câu nói mà « Hầu tước » bắt buộc phải nói. Nếu NG một lần nữa thì họ sẽ chạm tới giới tuyến nguy hiểm. Phải biết rằng lần thứ tư NG sẽ khiến toàn bộ diễn viên bị gạt bỏ. Chuyện này không ai có thể chấp nhận được! «Hầu tước» không thể nào dùng mạng của những diễn viên khác để đánh cuộc được!
Hay là để «Hầu tước» cách mình xa một chút? Nhưng Chu Tử Vinh rõ ràng yêu cầu Kỷ Nhất Hàng đừng rời xa mình, nên nếu Kỷ Nhất Hàng rời đi thì khả năng lần thứ ba NG sẽ xảy ra. Không ai dám liều cả! Vô tình NG phải trả đến ba lần thù lao danh nghĩa. «Hầu tước» là nhân vật chính nên thù lao danh nghĩa của y còn cao hơn hắn. Ai nuốt được việc bị trừ ba lần thù lao danh nghĩa?
Vậy phải diễn tiếp sao?
Diệp Tưởng hiện tại quả thật bó tay. Hắn chỉ còn cách hỏi ý kiến của «Hầu tước». Hắn gửi tin cho « Hầu tước »:
- «Hầu tước! Ngài bảo kẻ hèn phải diễn tiếp thế nào đây?
Làm sao có thể thay đổi chuyện diễn viên giết diễn viên đây? Nếu diễn viên thuộc hai trận doanh đối địch với nhau thì có lẽ không sao. Nhưng bây giờ Diệp Tưởng nhất định phải gia nhập trận doanh Khu Ma. Không lẽ hắn nhất định phải đóng theo kịch bản yêu cầu? Sau khi vị « Thợ săn ác ma » dự bị Diệp Tưởng chết, những người khác không thể nào giải trừ nguyền rủa này nữa. Bọn họ chỉ có thể ngồi chờ đến tối mai để « Ác ma » giáng xuống sau đó mang bọn họ tới « Địa ngục ».
«Hầu tước» có cách nào sao?
Tiếp đó, «Hầu tước» gửi tin:
- Tôi sẽ thử ngăn cậu mà không cần phải giết cậu.
Diệp Tưởng cũng hiểu đây là biện pháp tốt nhất.
Nhưng hiện nay tình hình sẽ thay đổi chỉ trong chớp mắt. Nếu không tốt thì cho dù Diệp Tưởng không chết thì chỉ e hắn cũng bị nguy hiểm vô cùng. Chẳng may «Hầu tước» vì giữ mạng mà cắn răng ra tay độc ác thì sao? Y là «Hầu tước» mà!
Diệp Tưởng nghĩ vẫn còn một cách khác: đó là khiến cho lương tâm của Chu Tử Vinh thức tỉnh! Chung quy lại thì bản chất của Tử Vinh cũng không xấu, chẳng qua là hắn bị ma xui quỷ khiến nghĩ bậy mà thôi. Nhưng phải làm sao để Chu Tử Vinh bỏ qua suy nghĩ này đây? Làm thế nào để không vi phạm cấm kỵ của kịch bản mà vẫn giải quyết được chuyện này?
Hơn nữa quan trọng hơn là làm sao......
Bắt được « Tiêu bản ác ma » đây?