Quanh đây cũng không nhiều người nên chất lượng vệ sinh của 1 số nhà hàng ra sao không cần nói cũng biết. Nhưng ở đây cũng chẳng tìm thấy được 1 nhà hàng chính quy cỡ lớn nào, mà mọi người lại cũng không mang theo nhiều tiền. Do đó họ đành phải tìm 1 tiệm mỳ có mặt tiền tạm chấp nhận được để dùng bữa.
Sau khi vào cửa, bọn họ gọi mấy bát mỳ,sau đó ngồi xuống.
Chuyện làm ăn của tiệm mỳ này có vẻ cũng không được tốt cho lắm. Tới gần giữa trưa rồi mà trong tiệm chỉ có lèo tèo 2,3 khách.
-Hai người có ý kiến gì về chuyện anh trai của mình không?
«Hầu tước» đưa cho bọn họ đôi đũa dùng 1 lần. Khi y nói câu nà cố ý liếc mắt nhìn Diệp Tưởng.
Trước khi bước vào thế giới địa ngục này, «Hầu tước» trong thế giới hiện thực cũng là 1 quý tộc có tài sản hùng hậu. Ở châu Âu thậm chí y còn có cả 1 cánh đồng trồng nho và xưởng sản xuất rượu vang của riêng mình. Y tuy là Hoa kiều, nhưng từ nhỏ y được giáo dục theo phong cách phương Tây,nên gần như y chẳng hề sử dụng đũa, lại càng không cần phải nói tới việc dùng bữa ở trong mấy tiệm cơm thế nà đã từng dùng bữa trong khách sạn Thuyền Buồm ở Dubai.Y rất ít khi dừng chân ở 1 quốc gia quá 1 năm.Nhưng để đóng phim, y bắt buộc phải thích nghi với bất cứ 1 hoàn cảnh nào,để có thể hoá thân vào những nhân vật mà cuộc đời họ kém xa y rất nhiều.
(Khách sạn Thuyền Buồm : http://baomoi.com/Chiem-nguong-s...37/4539322.epi)
Diệp Tưởng thấy «Hầu tước» nhìn mình bèn nói ra suy nghĩ của hắn. Diệp Tưởng sẽ không bỏ qua bất cứ 1 cơ hội thể hienj bản thân trước mặt của «Hầu tước».
-Nhất Hàng ! Tình hình của anh cậu thực sự rất kỳ quái. 1 tháng trước anh ấy đi vào nơi núi sâu, sau đó 2 tuần trước anh ấy lại bỏ việc và nói là có chuyện quan trọng phải làm. Rốt cuộc đó là chuyện gì khiến anh ấy phải bỏ bê công việc và mất ăn mất ngủ đến vậy? Anh ấy còn không muốn gặp bất cứ ai, ngay cả khi cậu gọi điện thoại cho anh ấy anh ấy cũng chỉ trả lời qua loa cho có lệ,thậm chí cả cửa sổ cũng được bịt kín. Bởi vậy có thể thấy được...... Anh ấy chắc hẳn đang làm 1 chuyện không thể để cho người khác biết.Ừm, mình nói mậy mong cậu đừng giận.
«Hầu tước» nghe xong cũng không tỏ thái độ gì mà chỉ nói:
-Cậu nói tiếp đi, Tử Vinh.
-Tối hôm trước, cậu gọi điện cho anh ấy, nhưng điện thoại lại bị đập hỏng.Điện thoại do chính anh cậu đập hỏng, hay do người khác đập hỏng ? Nếu là do anh cậu thì chuyện này trở nên rất bí hiểm. Vì lý do gì mà anh cậu lại muốn đập hỏng điện thoại? Do không muốn liên hệ với bất cứ ai sao? Còn nếu do người khác dập hỏng thì có thể thấy anh cậu lúc này đang gặp nguy hiểm.
Shirley vốn cũng có lời muốn nói, nhưng nàng thấy Diệp Tưởng giành nói trước, nên nàng cũng nghểnh tai nghe hắn phân tích. Cách nói của Diệp Tưởng có mạch suy nghĩ khá rõ ràng, nhưng trước mắt phỏng đoán này cũng không có nhiều ý nghĩa. Nàng tính đợi Diệp Tưởng nói xong bèn nói ra cái nhìn của mình nhưng đúng lúc này, «Hầu tước» lại là mở miệng .
-Cậu không cần phải giữ kẽ như vậy, mình đã có chuẩn bị tâm lý rồi. Đừng ngại ! Cậu muốn nói gì cứ nói đi.
Thấy «Hầu tước» nói vậy, Diệp Tưởng hắng giọng nói:
-Hơn nữa, anh cậu có vẻ rất khác thường.Cho dù chuyện đó có quan trọng thế nào thì anh ấy không thể nào chỉ ăn mì ăn liền thế chứ, hơn nữa anh ấy còn chẳng bước chân ra ngoài.Bộ dạng của anh ấy lôi thôi lếch thếch, thậm chí còn không chịu tắm rửa. Ai đến thăm cũng không chịu ra gặp mặt,nghỉ làm cũng chẳng thèm xin phép. Khi cậu gọi điện thoại đến anh ấy cũng chẳng nói gì nhiều...... Thứ cho mình nói thẳng,mình cảm thấy tinh thần của anh cậu có vấn đề rất nghiêm trọng.
Đó là cảm giác mà ngay từ đầu bộ phim Diệp Tưởng đã có.Khuôn mặt có vẻ dữ tợn của Kỷ Nhất Chu không thể nào là khuôn mặt trong trạng thái bình thường được. Khi đó y giống như bị nguyền rủa, căn bản là y bị điên rồi.
«Hầu tước» nghe đến đó cũng không tỏ ra đồng tình hay phản đống gì mà quay qua nhìn Shirley rồi nói:
-Văn Âm ! Em có ý kiến gì không ?
Shirley trừng mắt với Diệp Tưởng 1 cái rồi nói:
-Anh làm sao có thể mở miệng nói ra những chuyện này vậy anh Tử Vinh ! Anh nên nghĩ đến tâm tình của Nhất Hàng chút chứ. À, Nhất Hàng ! Em có cảm giác anh trai của anh có vẻ quái dị nhưng em nghĩ anh ấy chắc không có việc gì đâu ! Vị cảnh sát lúc nẫy nói cũng đúng.Cửa sổ khoá kín,cửa chính cũng được đóng cẩn thận,trong nhà cũng không có dấu vết vật lộn,ngoại trừ chiếc điện thoại bị đập hỏng kia ra. Nhưng nếu như đánh nhau thì không có lý nào người ta lại chỉ nhè chiếc điện thoại bàn để đập đúng không ? Giờ gần như ai cũng có di động rồi, có đập hỏng điện thoại bàn cũng vô dụng.
«Hầu tước»cũng không xen ngang lời của Shirley. Sau khi chắc chắn nàng đã nói hết, y mới lên tiếng.
-Mình đồng ý với các nói của cậu,Tử Vinh. Không để ý tới tiền thưởng hậu hĩnh khi tăng ca, thậm chí bỏ bê cả công việc, dù bị khai trừ cũng không tiếc mà cố gắng tập trung hoàn thành chuyện gì đó. Rõ ràng là anh ấy không được bình thường rồi. Nếu nghĩ kỹ...... qua bộ dạng của anh ấy mình đoán có lẽ tinh thần của anh ấy gặp vấn đề. Nhưng anh trai mình cũng coi như khoẻ mạnh, không có lý nào đột nhiên tinh thần anh ấy lại gặp vấn đề cả. Chuyện mà anh ấy muốn làm rõ ràng là chuyện không thể để cho người khác biết. Chúng ta đều đã nhìn thấy bồn tắm nằm trong phòng tắm không có dấu hiệu được sử dụng qua, mà anh Thẩm Bắc và Quý Quân cũng có nói họ ngửi thấy từ người anh trai mình mùi hôi hám, rất khớp với tình hình thực tế đã diễn ra. Cho dù việc có quan trọng thế nào cũng không đến mức cả chuyện tắm rửa cũng không màng chứ ! Mình chỉ có thể nghĩ đến chuyện có lẽ anh ấy gặp phải 1 đả kích rất nghiêm trọng mới khiến tinh thần của anh ấy trở thành như vậy. Nếu thật sự là vậy thì chúng ta không thể nào dùng lẽ thường để suy đoán hành vi tiếp theo của anh trai mình.
Đột nhiên không khí trở nên yên ắng lạ thường . Lúc này ba tô mì cũng được đưa tới.
-Được rồi ! Cứ ăn trước đã.
Diệp Tưởng không khỏi đưa mắt nhìn thêm vài lần «Hầu tước». Người đàn ông này đẹp trai tới mức hoàn mỹ. Y có 1 đôi mắt biết nhìn xa trông rộng. Y...... có thể lực ngăn sóng dữ, ngăn cản lực lượng của Nitemare sao?
Nếu trận doanh Khu Ma thất bại thì « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13 sẽ gặp phải tai hoạ ngập đầu. Chuyện này không tồn tại bất cứ yếu tố may mắn nào. Nhưng nếu đã lựa chọn thì Diệp Tưởng cần phải đối mặt. Hắn muốn quan sát «Hầu tước», sau đó khi trở về, hắn muốn nói cho Vũ Phàm biết «Hầu tước» là một người như thế nào, có đáng để mọi người giao tính mạng của mình vào tay y không. Trong đầu của Diệp Tưởng nhớ lại cảnh khi biết được lực lượng khủng bố của Nitemare, sắc mặt của Vũ Phàm trở nên u ám ra sao.
Sau khi ăn xong tô mì, đám người Diệp Tưởng liền rời khỏi tiệm mỳ. Ý kiến của «Hầu tước» rất đơn giản. Y muốn bọn họ dạo vài vòng những ngọn núi ở quanh đây để thử thời vận. Trong di động của y cũng đúng lúc có ảnh chụp của « anh trai » mình.
Nhưng vì họ không biết ngọn núi đó là ngọn núi nào nên hành động lần này rất có thể chẳng thu được kết quả gì.Nhưng, bọn họ không thể bỏ qua bất cứ 1 hành động có thể giúp bọn họ thu được thông tin. Trước mắt đang là kịch bản bị bỏ trống. Chỉ cần không vi phạm tới điều cấm kỵ của kịch bản sẽ không gây ra NG, nên bọn họ chắc chắn phải tận dụng cơ hội trời ban này.
Thế núi của những ngọn núi ở vùng lân cận đều khá dốc,khiến cho việc lên núi gặp khó khăn.Với người ít vận động như Diệp Tưởng thì chuyện này cũng khiến hắn gặp khó khăn không nhỏ. Nhưng bởi vì «Hầu tước» còn đang ở đây nên Diệp Tưởng phải cắn răng kiên trì đến cùng. Hắn không thể tụt lại quá xa đằng sau của « Hầu tước » được. Bởi vì hắn đã hạ quyết tâm, cho nên hắn vẫn luôn bám sát theo sau «Hầu tước» và Shirley. Đi không được bao lâu thì mặt hắn đã ướt đẫm mồ hôi.
Cùng đi sâu vào trong núi sâu, không khí cũng càng trở nên khủng bố. Hiện tại đang là mùa đông, nên cho dù đang lúc giữa trưa nhưng ánh mặt trời cũng vẫn rất yếu ớt.Huống chi rừng cây ở nơi này lại rậm rạp và tươi tốt đến thế khiến cho bầu không khí càng lúc càng trở nên khủng bố hơn. Do đó bọn họ phải chuẩn bị sẵn sàng.
«Hầu tước» cũng đã cảm giác được trên người y đã dính phải 1 loại khí tức ma quái . Tuy rằng khí tức này rất yếu ớt, nhưng nó lại bám dính lên người « Hầu tước », giống như giòi bám trên xương vậy. Nếu không phải vì trong [ « Vùng cấm thứ 4 » phần IX],tinh thần y đã tiêu hao quá lớn thì sẽ không thể nào có chuyện «Hầu tước» không thể tra ra nó là gì.
Đi được 1 lúc thì «Hầu tước» nói:
-Mọi người nghỉ ngơi 1 lát đi.
«Hầu tước» không nói ngừng thì Diệp Tưởng tuyệt đối không dám chủ động yêu cầu nghỉ ngơi. Hiện tại nghe được câu nói của y, hắn cũng cảm thấy thoải mái hơn đôi chút. May mà bây giờ đang là là mùa đông, nên chuyến lên núi lần này cũng khiến y toát ra chút mồ hôi, khiến cho thân thể y ấm hơn,do đó y cũng bớt thấy lạnh hơn.
«Hầu tước» vẫn đứng yên tại chỗ để nghĩ. Là 1 quý tộc nên trong bất cứ hoàn cảnh nào y cũng không thể đánh mất khí chất quý tộc của mình được.
Thông qua linh giác, « Hầu tước » không ngừng quét qua hoàn cảnh bốn phía. Nhưng tổn thương mà linh giác của y gặp phải trong [«Vùng cấm thứ 4» phần IX] còn nghiêm trọng hơn suy nghĩ của y rất nhiều.Lúc ấy, ngay cả Triệu Tích Lai cũng phải bỏ mình trong đợt công kích đó. « Hầu tước » vì muốn lưu lại minh tệ làm tuyệt chiêu cuối cùng nên y cắn răng chống đỡ đến cùng, khiến cho tinh thần của y chịu tổn thương rất lớn. Nếu đổi lại là Vũ Sóc thì không phải hôn mê là xong.Nàng còn có thể bị quỷ nhập ngay! Tuy rằng năng lực của "Hầu tước" đã được « buff » lên,nhưng y vẫn chưa thể khôi phục được ngay. Hơn nữa, trường hợp của y cũng khác với trường hợp tinh thần của linh môi sư do bị thương tổn trong những tình huống thông thường. Nói cho cùng thì linh môi sư khi kích hoạt năng lực linh môi cũng chính là họ đang dùng chính thể chất của mình để đối kháng với nguyền rủa.Lúc ấy cho dù « Hầu tước » ngăn được công kích của cả đám quỷ hồn, nhưng thể chất linh môi sư cũng không thể hoàn toàn tránh khỏi những thương tổn do nguyền rủa gây ra. Loại thương tích do nguyền rủa gây ra này gần như rất khó chữa trị,ngay cả « Thực Âm Chi Thủ » của Meiko cũng phải lực bất tòng tâm.
Chút thương tích đó đã đủ tạo thành hạn chế rất lớn cho « Hầu tước » trong bộ phim lần này. Đương nhiên, thể chất linh môi tuyệt đối không phải là năng lực bảo mệnh duy nhất của «Hầu tước». Bằng không mặc dù y là cao cấp linh môi sư,nhưng y cũng chưa chắc đã nổi danh đến thế. Cho nên, «Hầu tước» cũng đã nghĩ tới chuyện này. Cho dù năng lực linh môi của y chưa thể khôi phục lại, thì trong bộ phim kinh dị này,y vẫn chuẩn bị không ít năng lực bảo mệnh. Đối với y mà nói thì vật bị nguyền rủa trong bộ phim này là thứ mà y bắt buộc phải có.
Đúng lúc này, bỗng nhiên «Hầu tước» quay đầu nhìn về 1 phía!
-Sao vậy?
Shirley tỏ ra ‘lo sợ’ bèn vội vàng hỏi:
-Có chuyện gì sao?
Diệp Tưởng cũng đưa mắt nhìn về phía mà «Hầu tước» đang nhìn, tay hắn cũng chầm chậm giơ lên. Chỉ cần «Hầu tước» ra lệnh một tiếng, hắn sẽ lập tức xuất thủ để trói lấy thứ đó, cho dù nó có là quỷ hồn hay "Ác ma" đi chăng nữa!
«Hầu tước» nhìn chằm chằm về phía sau.
Trong rừng cây rậm rạp xum xuê kia không có bất cứ thứ gì.Trong tiết trời giá rét thế này, kể cả đám động vật nhỏ cũng đã đào động để ngủ đông rồi, cho nên rừng cây trở nên im ắng đến lạ thường. xem tại .
Sau một hồi, «Hầu tước» đưa mắt đi nơi khác.
-Không biết nữa. Chắc có lẽ anh nhìn lầm rồi !
Đương nhiên, Shirley biết khẳng định y không hề nhìn lầm. «Hầu tước» nhất định đã cảm ứng được thứ gì đó.
«Hầu tước» không lựa chọn kích hoạt năng lực linh môi bởi vì làm vậy cũng chẳng có tác dụng gì cả, hơn nữa còn khiến cho năng lực linh môi bị suy yếu đi do ảnh hưởng của quy tắc nguyền rủa giảm dần,cộng thêm vé chuộc cái chết phải bỏ ra 1 cách lãng phí. « Hầu tước » thà duy trì hiện trạng để chờ đến khi......khi mà nguyền rủa thực sự hiện hình.
Khi đó...... y muốn xem xem người đàn ông tên Diệp Tưởng này có tư cách khiến y phải nể trọng mấy phần hay không.
Diệp Tưởng đưa mắt nhìn về phía cánh rừng sâu thẳm này......
Ở đó quả thực đang có 1 “thứ gì đó” tồn tại......