Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Chương 26: Linh cữu




Sát khí ẩn tàng trong khoang máy bay lúc này cực kỳ yên tĩnh. Sự bất an và áp lực len lỏi trong không khí khiến người ta phải cảm thấy chiếc máy bay này giống như 1 nhà lao giam giữ 9 diễn viên.
Diễn viên của hai rạp chiếu phim đều rất đề phòng đối phương. Hai bên đều rõ ràng rằng mình thuộc về 2 trận doanh đối địch nên việc lôi kéo đối phương là chuyện vô nghĩa. Trong tình cảnh hiện nay, nếu không phải anh chết thì tôi sẽ phải chết.Chẳng qua là bọn họ vẫn cần phải hợp sức để đối phó với quỷ hồn trong phim kinh dị để tránh gây ra NG, do đó sự hoà bình giả tạo mới được tiếp tục tồn tại.
Nếu đám người Triệu Không Ảnh đã có ý định đưa họ vào chỗ chết thì Diệp Tưởng sao có thể nhân từ được? Trong tay hắn cũng đã từng có hai mạng người rồi ! Chẳng lẽ hắn sợ không dám phản kích sao? Huống chi, trong cơ thể Triệu Không Ảnh có nguyền rủa của ác ma đang ký sinh do đó bản năng ‘Thợ săn ác ma’ của y bị kích thích. Chắc chắn một khi bị buộc phải ra tay, bọn chúng sẽ dốc toàn lực tập trung đối phó với hắn trước.Hắn nhất định phải chuẩn bị tâm lý thật tốt khi điều đó xảy ra!
Diệp Tưởng sớm nhận ra rằng những người hậu bối trong Vương gia có vẻ bằng mặt mà không bằng lòng, nên thoạt nhìn có vẻ họ không được đoàn kết cho lắm. Nam nhân vật chính Vương Ninh có vẻ như thuộc về kiểu nhân vật coi trọng tình thân hơn của cải vật chất mà đến lúc phân chia tài sản thì sẽ khó tránh việc tranh chấp xảy ra. Rạp chiếu phim rất có thể sẽ tạo ra lập trường đối địch cho cả 2 bên.Đến lúc đó loại hoà bình giả tạo này cũng kết thúc, mà thay vào đó là cuộc chiến giành quyền thừa kế!
Diệp Tưởng phải thừa nhận với thực lực trước mắt của hắn thì việc giết Triệu Không Ảnh cũng không hề đơn giản. Hắn không phải là vật chủ của « Ác ma » địa vị cao nên lực lượng của đôi mắt ác ma vẫn luôn lấy linh hồn nhân loại làm chủ. Sẽ rất khó để hắn giải quyết những diễn viên có vật nguyền rủa loại ký sinh khá mạnh. Ngay cả việc áp chế Tiêu Mộng Kì đã khó khăn rồi thì đừng nói tới Triệu Không Ảnh ! Diệp Tưởng sở dĩ ếm tới 2 loại nguyền rủa lên người của Lý Duy Tư cũng vì lý do an toàn.Hắn muốn đề phòng lỡ như có 1 ngày Lý Duy Tư trở nên mạnh hơn sau đó dần dần thoát khỏi sự khống chế của đôi mắt ác ma.
Dùng cứng đối cứng tuyệt đối không phải là cách hay. Cho nên, Diệp Tưởng quyết định phải nghĩ cách để vật bị nguyền rủa của Triệu Không Ảnh bị suy yếu thông qua quy tắc nguyền rủa giảm dần, hoặc là liên thủ với Tiêu Mộng Kì để khiến Triệu Không Ảnh bị thương nặng ! Thế nhưng, thứ cần ưu tiên đối phó chắc chắn vẫn là quỷ hồn. Chung quy lại thì họ đang ở trong phim kinh dị, nên quỷ hồn vĩnh viễn đàn áp con người, nên cho dù con người có dùng cách nào đi chăng nữa thì cũng không thể giết chết được quỷ. Giam giữ, phong ấn, xua đuổi là những cách tốt nhất mà diễn viên có thể sử dụng. Điều này họ luôn phải nhớ kỹ để tránh xảy ra chuyện trai cò tranh nhau ngư ông được lợi !
Thời gian trôi qua trong áp lực nặng nề.Rốt cuộc kịch bản của màn thứ hai đã xuất hiện trong đầu của mọi người.
Hiện tại tình tiết chính của bộ phim đã được triển khai .
Sau khi đọc xong kịch bản màn thứ hai, không ít người quay đầu nhìn về phía khoang cuối cùng của máy bay!
Nơi đó là nơi mà Trương Hạo Thiên và Hoắc Thanh Lam đang ở.
Hoắc Thanh Lam lúc này cũng nhìn chăm chú vào linh cữu. Sau khi đọc qua 1 lượt kịch bản của màn thứ 2 , hắn đương nhiên biết sau đây sẽ xảy ra chuyện gì.Bầu trời tối tăm bên ngoài máy bay cũng giống như phối hợp với không khí quái dị của phân cảnh sắp quay sau đây.
- Ken này !
Hoắc Thanh Lam có gắng bình tĩnh lại sau đó quay sang nói với Trương Hạo Thiên đang ngồi bên cạnh:
- Không biết vì sao mà tôi cứ cảm thấy trong lòng nặng nề, tim cũng đập nhanh hơn.
Hoắc Thanh Lam cũng hận tên Trương Hạo Thiên này thấu xương,nhưng hắn biết nếu thực lực không đủ mà đã vội nhe nanh múa vuốt thì người chết sẽ là hắn.Trước mắt hắn đã gia nhập vào phe của Grandier, nên hắn có thể từ từ tiến hành kế hoạch của mình, nên ẩn nhẫn mới là điều quan trọng. Dù đang ở một mình với Trương Hạo Thiên nhưng hắn vẫn cố nén lửa giận và sự căm hận trong lòng mình, và nói chuyện với giọng rất bình thản.
Trương Hạo Thiên cũng không dám tỏ ra kiêu căng nữa. Lý Mẫn Hà đã khiến hắn sợ đến mất mật,mà hắn biết Hoắc Thanh Lam là bồ cũ của Lý Mẫn Hà.Chỉ nội điểm này thôi là hắn đã không thể khinh thường rồi. Hoắc Thanh Lam vừa hỏi thì Trương Hạo Thiên lập tức trả lời:
- Thư ký Trương này ! Vì di thể của tổng giám đốc Vương ở ngay bên cạnh nên ngài cảm thấy sợ sao ?
Trong kịch bản, Trương Hạo Thiên có vẻ đang cười nhạo Hoắc Thanh Lam, nhưng thực tế khi hắn nói câu này,giọng của hắn khô khan giống như một học sinh đang đọc bài trên lớp vậy. Ai cũng thấy được sự giả tạo trong lời thoại,1 sự vụng về hiếm thấy của 1 diễn viên kinh nghiệm như hắn.
Hoắc Thanh Lam đương nhiên cũng không hứng thú với việc đánh giá kỹ năng diễn xuất của Trương Hạo Thiên. Y tiếp tục lời thoại trong kịch bản:
- Tôi luôn cảm thấy bất an ...... Hơn nữa, cái chết của tổng giám đốc Vương xảy đến quá đột ngột ! Không phải bệnh hen suyễn của ngài vẫn được luôn trong tầm kiểm soát hay sao? Hơn nữa ngài ấy vẫn luôn uống thuốc đều đặn nữa.
- Thư ký Trương này ! Những chuyện thế này anh cũng không nên để ý làm gì.Chúng ta chỉ là người làm công thôi !Cho dù thế nào thì sau khi tổng giám đốc Vương mất, người thừa kế của Vương gia có lẽ sẽ là thiếu gia Vương Kiếm,cho nên tôi khuyên anh nghĩ cách lấy lòng đại thiếu gia thì hơn.
Đúng lúc này, Tiêu Mộng Kì đi tới.
Nàng đẩy một xe đầy đồ uống rồi hỏi:
- Hai vị có muốn uống gì không?
Tiêu Mộng Kì là diễn viên đầu tiên của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13 mà Hoắc Thanh Lam tiếp xúc trực tiếp. Hắn cũng nghe những người khác nói nhiều về chuyện của 2 trận doanh, nên hắn cũng biết « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13 đã gia nhập vào cái gọi là trận doanh Khu Ma và tên tuổi boss trùm – ‘Hầu tước’. Theo lý thì hắn hận « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10 đến thấu xương thì hắn phải nên hy vọng « Hầu tước » có thể giết chết An Nguyệt Hình, đánh bại trận doanh Đọa Tinh mới phải. Nhưng hiện tại Mẫn Hà đã bán mình cho « Ác ma » nên nàng và « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10 có phúc cùng hưởng có hoạ cùng chịu. Nếu cuối cùng trận doanh Đọa Tinh thực sự bại trận thì kết cục của Mẫn Hà cũng sẽ vô cùng bi thảm. Chuyện này là chuyện không cần nghi ngờ.
Đây cũng là điều mà Hoắc Thanh Lam tuyệt đối không chấp nhận! Hiện tại cái gọi là lập trường chính nghĩa hay tà đạo với hắn chẳng có nghĩa lý gì cả. Hắn chỉ cần Mẫn Hà có thể sống tốt, vì hắn thực lòng yêu người con gái này, ngay cả bây giờ vẫn vậy. Nếu lúc ấy không gặp phải tuyệt cảnh, sao hắn có thể vứt bỏ nàng cơ chứ? Cho nên, hắn không thể để của trận doanh Khu Ma làm nàng bị thương! Nhưng nếu trong bộ phim này bọn họ muốn giết chết mấy tên cầm thú Triệu Không Ảnh, Trương Hạo Thiên thì hắn tuyệt đối vui như mở cờ, thậm chí trong tình huống không gây ra NG, hắn rất có thể còn vui vẻ đâm thêm chúng 1 dao.Cho nên, lòng hắn rất mâu thuẫn không biết mình phải coi diễn viên của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13 thế nào : là kẻ thù hay “đồng minh”.
Tiêu Mộng Kì đi đến trước mặt hai người, trên khuôn mặt vẫn nở 1 nụ cười « tươi tắn » như những gì người ta vẫn thường thấy ở tiếp viên hàng không.Nàng hỏi:
- Hai vị muốn uống gì ạ ?

- Một tách cà phê đi.
Hoắc Thanh Lam đọc lời thoại.
- Cũng cho tôi 1 ly đi.
Trương Hạo Thiên lập tức nói.
Tiêu Mộng Kì đem bình cà phê chậm rãi rót vào 2 cốc. Rất nhanh mùi thơm nồng của cà phê lan toả trong không khí.Khi rót cà phê, khóe mắt của Mộng Kỳ vẫn liếc xéo tới nơi đặt linh cữu. Cho dù các diễn viên biết trong linh cữu có vấn đề, nhưng nếu không biết trước nội dung kịch bản thì họ sẽ chẳng biết phải làm gì.Nhưng Tiêu Mộng Kì đã sớm xác định mình phải chết, nên điều mà nàng nghĩ tới chỉ là việc có thể lợi dụng quỷ hồn hay không mà thôi.
Nàng đưa tách cà phê cho Trương Hạo Thiên, sau đó liếc nhìn linh cữu.Đúng thời ấy,nàng bỗng cảm thấy
vùng bụng của mình đột nhiên lạnh toát !Rõ ràng là hình xăm trong cơ thể nàng đã có phản ứng !
Lúc này, Diệp Tưởng và Triệu Không Ảnh cũng có chút cảm giác !
Tiêu Mộng Kì chậm rãi nhìn linh cữu thêm lần nữa,sau đó nàng đi tới chỗ Hoắc Thanh Lam và đưa cho hắn tách cà phê, sau đó liền rời khỏi đó.
Không khí càng lúc càng nặng nề hơn.
Hoắc Thanh Lam nhìn linh cữu. Với người có ít kinh nghiệm diễn xuất phim kinh dị như hắn thì việc phải ngồi ở chỗ này đã đáng sợ lắm rồi.Nếu không phải Grandier cho hắn mượn vật bị nguyền rủa thì hắn cũng thể yên lòng ngồi đợi ở chỗ này.Vừa rồi hắn nhạy cảm phát hiện ra 1 sự biến hoá trên gương mặt của Tiêu Mộng Kì, dù đó chỉ là biến hoá rất nhỏ.
« Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13 có ba diễn viên tương đối nổi danh : người có vật bị nguyền rủa hệ thời gian Phương Lãnh, một trong tứ đại trung cấp linh môi sư -- Bạch Vũ Sóc, và « Tuyết chi nữ vương » Thành Tuyết Tùng. Thế nhưng ba người này không ai tham gia đóng trong bộ phim kinh dị này mà thay vào đó lại là quỷ sai mới quật khởi gần đây -- Diệp Tưởng. Còn cái cô có làn da ngăm đen Tiêu Mộng Kì kia thì không thấy ai nhắc đến nên phỏng chừng nàng ta cũng không phải là diễn viên có thực lực mạnh. Thế nhưng, biến hoá vừa rồi trên gương mặt nàng có nghĩa gì?
Tiêu Mộng Kì đẩy xe đi tới khoang hạng nhất để rót đồ uống cho những người khác.
Sắc mặt của mỗi người đều có vẻ u ám.Thoạt nhìn ai cũng có vẻ thực sự bất an.
Trong kịch bản, Thẩm Thanh do Tiêu Mộng Kì cũng cảm thấy rất nghi hoặc vì nàng không biết di thể trong linh
cữu đó là ai ? Vì sao những người này lại có vẻ thần thần bí bí như vậy ?
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Lúc này, Diệp Tưởng và Triệu Không Ảnh đều dốc hết sự chú ý vào khoang đặt linh cữu. Thế nhưng, trước mắt họ vẫn chưa có bất cứ cảm giác nào.
Đúng lúc này......
- Thật ngại quá ! Tôi muốn đi vệ sinh.
Trương Hạo Thiên đứng dậy. Hắn lúc này bỗng nhiên cảm thấy rất buồn đi tiểu.
Sau đây.....sẽ xảy ra 1 tình tiết khủng bố.....
Trương Hạo Thiên đi ra ngoài thì nhìn thấy Tiêu Mộng Kì.Hắn hỏi:
-Đúng lúc lại gặp được cô, cô Thẩm ! Toilet ở chỗ nào vậy?
- Ồ, mời anh đi theo tôi !
Tiêu Mộng Kì nhìn Trương Hạo Thiên, trên miệng vẫn nở 1 nụ cười đầy chuyên nghiệp.
Hai người một trước một sau đi tới.Rất nhanh họ đi đến đến trước cửa phòng vệ sinh.
-Đây chính là buồng vệ sinh.
Tiêu Mộng Kì chỉ tay. Trương Hạo Thiên gật đầu.
Khi Trương Hạo Thiên đi vào buồng vệ sinh, trong lòng Tiêu Mộng Kì thầm cười lạnh.
Sau khi Trương Hạo Thiên đi vào bên trong, hắn lập tức kéo khoá quần rồi bắt đầu rên nhẹ.Nước tiểu tuôn ra tạo thành những tiếng xè xè.
Trong kịch bản, diễn viên sẽ gặp phải rất nhiều phản ứng sinh lý rất chân thực như thèm ăn, dục vọng tình dục,buồn ngủ, nhu cầu bài tiết,.. Vừa rồi Trương Hạo Thiên do quá buồn nên trên đường đi đến nhà vệ sinh,hắn không dám đi quá nhanh.
Phỏng chừng việc kịch bản sắp xếp lần đi tiểu này kéo dài hơn bình thường để hắn không thể nhanh chóng trở lại chỗ của Hoắc Thanh Lam!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.