- Chúc mừng cô Vũ Sóc.
Diệp Tưởng vươn tay ra. Vũ Sóc bắt lấy tay y.
- Cám ơn anh Diệp Tưởng.
- Từ lúc bước chân vào « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13 đến nay, cô vẫn luôn chăm sóc cho tôi. Thực lòng tôi rất lấy làm biết ơn. Hy vọng trong tương lai, trong bộ phim [ «Gia tộc Nitemare» phần III], hai người chúng ta sẽ hợp tác một cách tốt đẹp. Tôi sẽ cố hết sức để bảo vệ cô.
Diệp Tưởng thực sự rất biết ơn Vũ Sóc. Nếu không có nàng thì hắn đã không có được ngày hôm nay. Chỉ e hắn đã sớm đi chầu ông bà ông vải trong [Khách sạn ma ám] hoặc là [ Trở về ] rồi. Cho nên, hắn thực lòng cảm thấy vui thay Vũ Sóc.
- Chúc mừng cậu!
Người đưa tay ra là Tiêu Mộng Kì.
- Bất kể thế nào thì nếu như cậu đã nhận vai diễn này thì nhất định phải cố đóng cho tốt. Cậu tuyệt đối không thể quên thù của Dĩ Xuyên!
Những người xung quanh đều trợn tròn mắt nhìn cảnh tượng này. Dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, nụ “cười lạnh’’, vẻ mặt “châm chọc” vốn đã là « bảng chữ vàng » của Tiêu Mộng Kỳ. Nhưng hiện tại nàng lại chủ động chúc mừng Vũ Sóc. Điều này khiến ai cũng có cảm giác như mặt trời đang mọc từ đằng Tây! Nhưng mặt khác điều này có thể chứng minh sự cuốn hút trong tính cách của Vũ Sóc lớn đến thế nào.
- Cậu không cần phải tra tấn bản thân vì thù hận nữa rồi Mộng Kì.
Vũ Sóc cầm tay của Tiêu Mộng Kỳ.
- Cố gắng sống sót nhé!
Lúc này, Phương Lãnh, Vũ Phàm cũng nhanh chóng đưa tay chúc mừng! Tiếp đó là Thành Tuyết Tùng, thậm chí cả đám người Lý Duy Tư nữa.....
Rất nhiều người tới chúc mừng Vũ Sóc. Tuy rằng không thể trong lòng họ không có chút ghen tị, thế nhưng mọi người đều hiểu tính cách của Vũ Sóc ra sao. Nàng là người mà nếu như nàng có thể ăn thịt thì người khác nhất định có canh uống. Nàng là kiểu người mà bạn mãi mãi có thể giao phía sau của mình cho nàng, là người mà bạn có thể tin tưởng rất nhiều. Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, nàng tuyệt sẽ không vứt bỏ bạn. Cho nên, mọi người đều thực lòng chúc phúc cho nàng.
Cuối cùng, Phương Lãnh nắm tay của Vũ Sóc rồi nói:
- Cô đã vất vả nhiều rồi Vũ Sóc!
Vừa nghe được câu này, Vũ Sóc đã không kềm được nước mắt. Một câu “Vất vả cho cô ”chứa đựng nhiều chua xót thế nào căn bản là thứ mà không một người bình thường nào có thể tưởng tượng!
Tiếp đó, có người đề nghị mở party chúc mừng. Rất nhanh mọi người đều nhất trí tán thành. Diện tích của « Rạp chiếu phim địa ngục » tuy chỉ có bấy nhiêu, nhưng các cụ cũng có câu « chim sẻ tuy nhỏ, nhưng ngũ tạng đều đủ ». Những kiến trúc giải trí đều có đủ: phòng karaoke, phòng xông hơi, vân vân... có thể phục vụ tất cả nhu cầu của diễn viên. Hơn nữa đồ ăn thức uống và bia rượu cung cấp miễn phí. Muốn mở party hoàn toàn chẳng cần phải bỏ ra một xu!
Khi mọi người giải tán, trong phòng nghỉ chỉ còn hai người Phương Lãnh và Vũ Sóc.
- Đúng là không tin được.
Phương Lãnh nhìn tấm áp phích rồi nói:
- Chẳng ai ngờ là cô sẽ nhận vai Irina.
- Cũng không thể nói tuyệt đối là tôi được!
Vũ Sóc đã bình tĩnh lại.
- Chung quy lại trên áp phích cũng không nói rõ diễn viên thủ vai Irina là tôi. Thậm chí thời gian công chiếu bộ phim này cũng không nói rõ là ngày nào tháng nào trong năm 2014. Khó đảm bảo không có biến cố phát sinh lắm!
- Chắc là không đâu! Luận thực lực thì không phải không có diễn viên mạnh hơn cô, và thoả mãn yêu cầu về dung nhan. Huống chi cho dù dung mạo không đạt chuẩn thì chỉ cần trang điểm cái là được. Trong thế giới hiện thực, rất nhiều nữ diễn viên hạng một có gương mặt mộc tầm thường đến không thể tầm thường hơn. Thế nhưng sau khi trang điểm có ai không phải là tuyệt thế mĩ nữ? Nếu cô chịu khó trang điểm một cách cẩn thận thì chưa chắc đã kém hơn những diễn viên hạng một ở trong nước!
- Lời khen của anh khiến tôi phổng mũi rồi đấy! Nhưng cho dù là tôi thủ vai nhân vật này thì ngoài chuyện được, tôi còn phải suy nghĩ tới những gì mà mình phải bỏ ra. Các cụ có câu « năng lực và trách nhiệm đi đôi với nhau ». Đến lúc đó chỉ e tôi sẽ gặp nguy hiểm lớn hơn những diễn viên khác rất nhiều. Tôi đoán mình được chọn vì trong bộ phim đó sẽ có những cảnh diễn đôi với Diệp Tưởng. Do đó « Rạp chiếu phim địa ngục » ưu tiên cho những người thân thiết với Diệp Tưởng hơn cả. Chung quy lại cũng vì phim kinh dị không thể giải có yêu cầu rất khắt khe với kỹ năng diễn xuất. Hơn nữa, trong hiện thực tôi cũng đã từng học qua một khoá kỹ năng diễn xuất. Chắc chắn tôi không thể so sánh với Đổng Ỷ Lam rồi, nhưng khi phải quay phân cảnh diễn đôi với Diệp Tưởng, tôi có thể bổ sung cho những thiếu sót trong diễn xuất của anh ấy.
Phương Lãnh không khỏi cảm thán việc Vũ Sóc suy xét vấn đề quá chu đáo. Nàng có thể lo lắng tới tất cả những mặt ẩn của vấn đề. Vừa rồi vì quá vui sướng nên anh ta hoàn toàn không suy xét tới những vấn đề này. Vũ Sóc trước khi đóng trong phim kinh dị chân thực thì nàng đã từng học về kỹ năng diễn xuất trong mấy năm tại trường Học viện sân khấu điện ảnh. Một số những diễn viên nổi tiếng còn có thể coi là đàn anh đàn chị của nàng. Nhưng Diệp Tưởng lại hoàn toàn khác. Chung quy chẳng ai dạy hắn phải diễn thế nào cả. Cho tới nay hắn cũng chỉ mới đóng trong những bộ phim kinh dị bình thường không có yêu cầu quá khắt khe về diễn xuất. Do đó nếu chẳng mau kỹ năng diễn xuất của hắn không đạt thì khó tránh khỏi sẽ gây ra NG. Đương nhiên phim kinh dị vì quan tâm đến những diễn viên như họ nên nó cũng thiết kế những nhân vật có tính cách giống với chính họ. Bằng không nếu anh để Diệp Tưởng đi đóng những kiểu nhân vật mà Châu Tinh Trì hay đóng thì chắc chắn sẽ gây ra ng. Nhưng cho dù là vậy thì việc thiếu thốn kinh nghiệm diễn xuất vẫn là một nhân tố gây trở ngại rất lớn. Nhưng nếu có Vũ Sóc bù đắp cho hắn thì sẽ tốt hơn rất nhiều. Trong rất nhiều bộ phim điện ảnh và truyền hình, những diễn viên gạo cội thành danh đã lâu thường đóng chung với những diễn viên mới trong những phân cảnh diễn đôi để những diễn viên mới có điều kiện cọ sát.
- Phải để Đổng Ỷ Lam mở lớp dạy chúng ta về kỹ năng diễn xuất mới được!
Phương Lãnh không khỏi nói:
- Nếu bàn về khả năng diễn xuất thì có ai hơn được cô ấy nữa? Cô ấy không giống những nữ minh tinh nổi lên nhờ vào sự lăng xê của báo đài mà là một diễn viên có thực lực.
- Đúng vậy, nhưng những vai diễn mà cô ấy có thể đóng cũng không rộng. Cho nên lần trước khi cô ấy đóng vai phụ, biểu hiện của cô ấy rất thất thường. Anh chắc cũng biết rất nhiều những vai diễn trong phim truyền hình và điện ảnh trong nước do bên đầu tư quyết định. Diễn viên đôi khi còn không có quyền tự chủ. Hơn nữa họ còn dễ dàng bị trói buộc vào một kiểu nhân vật cố định. Khi đóng phim cổ trang thông thường họ chỉ đóng đi đóng lại có một kiểu nhân vật hiệp khách, đóng trong những bộ phim về thời Thanh thì ngay cả việc hất bím tóc cũng không biết. Đổng Ỷ Lam thường đóng những bộ phim cổ trang là nhiều, hơn nữa những nhân vật mà cô ấy đóng thiếu sự mới mẻ khiến không cô ấy không có cơ hội nâng cao kỹ năng diễn xuất. Nếu cứ thế mãi sẽ dẫn đến việc kỹ năng diễn xuất dậm chân tại chỗ.
- Cũng phải. Nếu là diễn viên bình thường thì không sao, chứ còn người như Đổng Ỷ Lam dù có muốn đóng nhân vật phản diện thì bên đầu tư làm sao chịu. Hiện tại nghĩ lại thì khi nhìn thấy Đổng Ỷ Lam, phản ứng đầu tiên của tôi chính là cô ấy có nét phiêu dật xuất trần như của Tiểu Long Nữ.....Hình như cô ấy quả thực không đảm nhiệm được loại vai diễn nữ nhân vật phụ có tính cách hỗn tạp như trong [ Trở về ].
Phim kinh dị do « Rạp chiếu phim địa ngục » ‘sản xuất’ sẽ không nghĩ tới yếu tố lợi nhuận ở đây. Cái mà nó quan tâm nhất chỉ là khủng bố, máu tanh và tàn nhẫn. Những nhân vật trong phim đều là kiểu ngồi chờ chết. Diễn viên phải làm sao thể hiện được sự mâu thuẫn của nhân vật khi nhân vật vừa sợ hãi vừa khao khát sống sót. Thật ra làm sao để phát huy kỹ năng diễn xuất để thể hiện được điều này quả thực rất khó. Trong phim kinh dị thương mại, nữ nhân vật chính có thể bình tĩnh đối diện với cả một rừng cương thi, đưa ra những lựa chọn mà có thể khiến cô ta chết ngay, hoặc chỉ là một bình hoa di động không có chút bản lĩnh, chỉ biết thét lên khi gặp chuyện. Nhưng trong phim kinh dị chân thực, bạn vừa phải tỏ ra sợ hãi, vừa không thể gạt đi dục vọng sống sót của mình.
Đương nhiên kỹ năng diễn xuất tuy cũng là một vấn đề, nhưng cái quan trọng hơn vẫn là làm sao để sống sót.
Nhân vật Irina trong bộ phim này có thể nói là nữ thứ chính nên vai diễn này chắc chắn sẽ rất « nặng đô », đương nhiên điều đó cũng đồng nghĩa với việc Vũ Sóc sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm. Nàng nhất định sẽ tham gia chiến đấu ở tiền tuyến của mặt trận Khu Ma. Chuyện này không giống như trò bịp bợm trong những bộ phim thương mại, khi trong phần tuyên truyền có giới thiệu về một nhân vật rõ « oách xà lách », nhưng trong phim thì « đồng chí » này chỉ xuất hiện có 5, 6 phút múa may một hồi sau đó lặn mất tăm [ trong đó công lao « cắt xén » của đạo diễn đương nhiên là lớn nhất rồi ]. Hơn nữa, nếu nói về địa vị trong trận doanh Khu Ma thì Irina hơn xa nữ nhân vật chính Amemiya Ryoko. Ryoko đơn thuần chỉ là người phụ nữ của nam chính, còn Irina lại thực sự có bản lĩnh.
- Kế tiếp, «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10 chắc chắn sẽ triển khai ám sát chúng ta một cách toàn diện. Cô và Diệp Tưởng chắc chắc sẽ nằm trong danh sách trừ khử của họ!
Phương Lãnh lúc này thở dài.
- Con đường phía trước thật quá gian nan!
- Chuyện sau này để sau này tính đi!
Vũ Sóc có vẻ tương đối lạc quan:
- Tôi tin Diệp Tưởng. Anh ấy nhất định có thể sẽ giúp chúng ta vượt qua cửa ải khó khăn này.
Trong giấc mơ hôm nay, Ôn Vũ Phàm sau khi nhìn thấy «Hầu tước» bèn kể lại chuyện của Vũ Sóc.
- Ta biết.
«Hầu tước» kế tiếp hỏi:
- Thái độ của Bạch Vũ Sóc thế nào?
- Chị Vũ Sóc có vẻ rất kích động. Chung quy cũng vì đây là nhân vật quan trọng nhất mà chị ấy đảm nhận. Sau này chị ấy đóng vai em gái của ngài «Hầu tước». Tiểu nữ cũng sẽ dùng năng lực của ác mộng bị nguyền rủa để bảo vệ chị ấy. Nhất định như vậy!
Trước mắt trang trại rượu nho vẫn như trước. Hai người ngồi trong sân, trước mỗi người là một ly rượu vang đỏ.
- Hôm nay là ngày cuối cùng mà tôi và cô gặp nhau trước khi cô bước chân vào ác mộng tầng 4. Ta đặt cho cô chỉ tiêu: trước cuối năm cô phải đi vào được ác mộng tầng 4.
Câu nói của «Hầu tước» khiến Ôn Vũ Phàm ngẩn ra.
- Tiểu nữ hiểu.
Độ khó khăn nâng cấp theo cấp số nhân khi đi từ tầng 3 lên tầng 4. Ôn Vũ Phàm cho dù có tài cỡ nào cũng có độ. Muốn nàng trước cuối năm có thể thực hiện yêu cầu này quả thực khó khăn không nhỏ. Nhưng, «Hầu tước» xưa nay thà yêu cầu nghiêm một chút, cũng tuyệt đối sẽ không lơi lỏng. Nếu để tiêu chuẩn quá rộng rãi, tính ỳ của con người sẽ trỗi dậy. Chỉ khi không ngừng đốc thúc, không để Vũ Phàm có thời gian dương dương tự đắc thì nàng mới có thể tiếp tục tiến tới. Hơn nữa, [ «Gia tộc Nitemare» phần III] sẽ công chiếu lúc sang năm, nhưng ngày tháng cụ thể thế nào lại chưa được xác định. Trong tình hình như vậy thì sức chiến đấu của Ôn Vũ Phàm nhất định phải nhanh chóng gia tăng. Trong mắt của « Hầu tước » thì ác mộng tầng 4 mới chỉ là tiêu chuẩn thấp nhất để sống sót trong «Gia tộc Nitemare » phần 3. Nếu Vũ Phàm không làm được chuyện này, nàng hoặc sẽ không có mặt trong danh sách diễn viên được triệu tập, hoặc sẽ đóng vai nhân vật phụ sẽ đi thí mạng.
- Vậy khi nào thì bắt đầu?
Ôn Vũ Phàm có chút bất đắc dĩ nói.
Ngay sau đó, một lệ quỷ có bộ dạng giống như cương thi với một bộ mặt thối rữa, môi bị gọt đi để lại một hàm răng trắng ởn xuất hiện phía sau của Ôn Vũ Phàm, sau đó tóm chặt lấy người nàng.
«Hầu tước» đặt ly rượu vang đỏ xuống bàn:
- Ta chưa từng nói nơi này không phải ‘ác mộng tầng 4’.
Tiếp đó, thân thể của Ôn Vũ Phàm biến thành từng khúc thịt trôi vào dạ dày của lệ quỷ này. Cảnh tượng khủng bố này vượt quá sự tưởng tượng và khả năng chấp nhận của người thường, nhưng Ôn Vũ Phàm lại có thể nhẹ nhàng chấp nhận.
Trước mặt của «Hầu tước» đã không thấy Ôn Vũ Phàm. Còn y thì đi tới trang trại rượu nho chân chính trong ác mộng của y.
Ở đó có một vị khách đã chờ y rất lâu rồi.
- Lâu rồi không gặp!
«Hầu tước» xuất hiện trước mặt người đó.
- Cũng chưa lâu lắm!
Người nọ trả lời.
«Hầu tước» đưa tay tới. Một ly rượu vang đỏ xuất hiện trong tay y.
- Uống một ly vang đỏ không Diệp Tưởng?