Chuông cửa.
Kiều Duyệt Nhiên vội vàng nhảy xuống từ trên người của Miêu Doanh Đông.
Cô sợ sãi, sợ người bên ngoài biết thân phận không thể ra ngoài ánh sáng của cô, càng sợ Miêu Doanh Đông bởi vì chuyện này mà mất mặt.
Miêu Doanh Đông đi mở cửa, người cửa không ngờ lại là Từ Thiến.
“Mẹ? Ngọn gió nào đưa mẹ đến đây vậy?” Miêu Doanh Đông hỏi.
Từ Thiến bước vào, giả vờ vừa nhìn thấy Kiều Duyệt Nhiên đang ở trong phòng, “Ồ, bạn học của Tam Nhi? Cô cũng ở đây?”
Từ Thiến cũng khá tế nhị, không hề nói trắng ra thân phận của Kiều Duyệt Nhiên.
Bà sợ nếu nói rõ ra loại thân phận này, ngày sau sẽ khó cứu vãn!
Nhưng mà, bà cũng đã nhìn thấy quần áo của Kiều Duyệt Nhiên không chỉnh tề, sắc mặt trắng bệch, đứng nép vào một góc.
Tình nhân cũng được, bạn gái cũng được.
Nếu như là tình nhân mà Miêu Doanh Đông bao dưỡng, thì việc bà bắt Cố Nhị đợi Tiểu Cửu một năm, có khác nào đánh vào mặt bà. Nếu như là bạn gái, thì Doanh Đông đâu có lí do gì đến giờ vẫn chưa nói với bà.
Xem ra, trong lòng Miêu Doanh Đông vẫn luôn không xem Kiều Duyệt Nhiên là bạn gái của mình.
Cho nên, Từ Thiến giả vờ như không biết thân phận của Kiều Duyệt Nhiên, chỉ nói hôm nay muốn đến bàn bạc về vấn đề người tiếp quản AKK, bà muốn thứ hai tổ chức một buổi phỏng vấn, bảo Miêu Doanh Đông làm người chủ trì.
Kiều Duyệt Nhiên bối rồi ngồi bên cạnh.
Rất bất an.
Sau đó, Từ Thiến nói, “Ta đói rồi, hay là ba người chúng ta cùng nhau đi ăn cơm?”
Kiều Duyệt Nhiên cảm thấy, ba người bọn họ cùng ra ngoài ăn cơm như vậy rất ngượng ngùng, cho nên, cô nói, “Nếu dì đói rồi thì để con đi làm cơm cho người.”
Nói xong, Kiều Duyệt Nhiên liền xuống bếp.
Lúc vào bếp, tay của cô vẫn còn đang run rẩy, một lúc sau mới khôi phục lại bình thường.
...
Chuyện Từ Thiến đến nhà của Miêu Doanh Đông, Minh Nguyên cũng đã biết.
Minh Nguyên cũng là gần đây mới biết, thì ra mối quan hệ giữa Kiều Duyệt Nhiên và Miêu Doanh Đông lại khó nói ra như vậy.
Thân phận của Miêu Doanh Đông, thám tử tư có thể tra ra, tất nhiên anh cũng có thể tra được, hơn nữa bản thân anh tìm hiểu lại càng dễ hơn.
Mối quan hệ giữa hai người, anh cũng không rõ lắm, nhưng nghe Tống Dương nói, Kiều Duyệt Nhiên lại ở trên lầu cả đêm cũng không xuống, có lẽ là...
Minh Nguyên đối với chuyện này không hề lạc quan.
Trong khái niệm của anh, gả vào hào môn chẳng phải là chuyện tốt đẹp gì, năm đó mẹ anh cũng như vậy, không phải đã thua đến triệt để sao?
Tiền nhiều tất nhiên sẽ sinh ra thị phi.
Mặc dù xuất thân của Kiều Duyệt Nhiên không tồi, nhưng mấy năm nay cô được nuôi dưỡng trong cô nhi viện, cuối cùng cũng chỉ là một cô gái thấp kém cứng đầu mà thôi.
Cô vốn không thích hợp với hào môn!
Hơn nữa, với căn cơ của Kiều Duyệt Nhiên bây giờ, không có khả năng gả vào Miêu gia.
Mà Tống Dương còn nói, người của mụ kĩ nữ kia vẫn đang theo dõi Kiều Duyệt Nhiên, còn lén lút tố cáo với mẹ của Miêu Doanh Đông.
Mẹ của Miêu Doanh Đông, tối nay hình như muốn đến...bắt gian!
Minh Nguyên gấp gáp nắm chặt tay, vừa nghĩ tới hoàn cảnh khó xử của Kiều Duyệt Nhiên, toàn thân anh liền cảm thấy khó chịu.
Năm đó mẹ anh cũng bị đuổi ra khỏi nhà nhục nhã như vậy!
Hôm đó là một ngày mùa đông, vô cùng lạnh lẽo.
Nghe nói hôm đó tuyết đã rơi rất lâu rất lâu, đã sắp qua năm mới.
Chẳng lẽ phụ nữ của Khâu gia đều không thoát khỏi số phận này sao?
Anh không quan tâm, chỉ cần ai đối xử không tốt với em gái của anh, anh liền đối phó với người đó!
Anh không biết sau khi Từ Thiến lên lầu đã làm gì với Kiều Duyệt Nhiên, nhưng đầu sỏ của tất cả những chuyện này chính là con mụ kĩ nữ nó, bà ta muốn khiến cho cuộc sống của Kiều Duyệt Nhiên không được yên ổn, vậy anh liền làm cho bà ta không được yên ổn trước.
“Công bố trò chơi mà tôi mới tạo ra mấy ngày gần đây! Khiến cho Quý Hồng phải nhảy vào đầu tư. Tôi vốn chỉ muốn để cho một mình bà ta đền bù những tội lỗi này, nhưng bây giờ, tôi muốn Khâu Minh Hạc cũng phải bồi táng cùng!” Minh Nguyên đang đánh game, nói với Tống Dương.
Minh Nguyên vô cùng ít khi ra ngoài, mọi việc đều có Tống Dương làm thay anh.
Nhưng, Minh Nguyên là người thông minh, nên chuyện gì Tống Dương cũng không giấu được anh.
Mà Tống Dương cũng không có dự định giấu diếm anh điều gì.
Cho nên, mấy ngày này, Quý Hồng lại nghe những phu nhân trên bàn mạt chược nói, công ty game kia lại phát hành trò chơi mới, hình như gọi là BUG, được đánh giá rất cao.
Quý Hồng động lòng.
Người thúc giục bà đầu tư lại nói, “Bọn họ bây giờ còn chưa lên sàn, cho nên không thể tùy ý mua cổ phiếu được, chỉ có thể dùng thân phận người đầu tư để làm cổ đông, Khâu phu nhân, công ty game này là người quen của tôi, bà mau quyết định đi.”
Quý Hồng cũng không đầu tư hết tiền trong người, chỉ đầu tư có năm trăm vạn.
Minh Nguyên nhìn đầu tư của bà, cười lạnh, “Chỉ có mấy đồng lẻ, làm sao chơi với tôi được chứ? Còn không bằng tiền tiêu vặt của tôi?”
Tất nhiên cần phải tiếp tục dụ dỗ bà ta, tốt nhất là lấy tất cả tiền của Khâu Minh Hạc bỏ vào đây luôn.
Người khác thường có câu: Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ ở sau.
Còn bây giờ, mụ điếm ở trước, anh ở sau!