Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)

Chương 1257:




Sư phụ Vinh vừa nghe xong đã không chịu đồng ý, nói rằng ông chủ Vương muốn nhân ông ta không có ở đó, rồi tư thông với chị Mai bở nhà đi. Hai người gây nhau ở sau bếp, còn lôi cả Thiết sa chưởng với Chỉ gian nhãn để giao lưu với nhau, nếu không có Ân Oanh ở đó thì hai người bọn họ sẽ thật sự đánh nhau mất.
Cuối cùng Hầu Thất Quý cũng đưa ra quyết định: "Hai người đều không được đi, Ân Oanh đi đi”
Còn tưởng rằng hai con hàng này vẫn muốn gây chuyện nhưng kết quả hai người bọn họ một lời cũng không nói, cười hihi haha rồi rời đi
Hầu Thất Quý nói với Lý Dục Thần: “Công tử, cuối cũng tôi cũng hiểu rồi, cậu tách chị Mai ra khỏi hai con hàng này là đúng. Hai người này chính là một đôi của nhà họ Lý, sống không phân gia, chết chẳng phân mộ."
Lý Dục Thần cười haha thật lớn.
Sau khi có quà biếu, Lý Dục Thần và Lâm Mộng Đình liền đến thành phố Hải, đi cùng còn có ông hai nhà họ Phùng.
Thế gia đại tộc có nhiều quy củ, muốn đến cửa cầu thân phải có một người làm mối, thân phận của Lý Dục Thần và Lâm Mộng Đình đều không thể làm mối, cho nên đã mời ông hai Phùng.
Vốn dĩ Mã Sơn có ý mời Châu Na, dẫu sao trong một khoảng thời gian dài, Châu Na cũng là chị chủ của anh ta và cũng là Bá Nhạc của anh ta. Nếu như không có Châu Na thì Mã Sơn vẫn sẽ chỉ là một tên côn đồ nhỏ bé.
Mã Sơn đến quán bar Lam Kiều để tìm Châu Na.
Sau khi nghe xong thỉnh cầu của Mã Sơn, Châu Na tự rót cho bản thân và Mã Sơn một ly rượu vang đỏ rồi nói: "Chúc mừng cậu nha, tôi đã sớm nói cậu là một người có tài mà, cuối cùng cũng sắp cưới đại tiểu thư của hào môn rồi! Nào, cạn ly!”
“Chị Na..”
Mã Sơn luôn cảm thấy trong lời nói của Châu Na có mùi vị chua chát, anh ta là một người thô lỗ nhưng không hề ngu ngốc. Anh ta nâng ly rượu lên rồi uống một hơi cạn sạch.
“Chị Na, lời nói đều ở trong rượu rồi, tình nghĩa chị dành cho em, cả đời này em đều không thể báo đáp hết. Chị là chị gái của em, vĩnh viễn là chị gái của em!"
Châu Na lắc lư ly rượu, rượu lắc lư trong ly phản chiếu thân ảnh của chị ta. Chị ta biết bản thân chỉ là một người con gái bạc mệnh, cũng giống như cái bóng trong chiếc ly này, vẻ bên ngoài tươi sáng nhưng tâm hồn lại vặn vẹo, bị đong đưa ở trong vòng xoáy của vận mệnh. Một khi vận mệnh buông bỏ, ly rượu rơi xuống đất, hết thảy đều sẽ vỡ vụn.
Chị ta thở dài, mỉm cười rồi uống cạn rượu ở trong ly.
“Người cậu cưới là đại tiểu thư của nhà họ Tra, tôi không đủ tư cách để làm người mai mối, cậu đi tìm chú Minh đi, nhất định anh ấy sẽ sẵn lòng”
Mã Sơn nhìn Châu Na, anh ta muốn nói gì đó nhưng lời nói lại nghẹn lại ở trong cố họng, chung quy vẫn không thể nói ra được, cuối cùng chỉ nói hai từ “cảm ơn” rồi quay người rời đi.
....
Phùng Thiên Minh làm nghề mai mối, nếu là người khác đưa ra yêu cầu này, nhất định ông ta sẽ từ chối. Dù gì nhà họ Phùng và nhà họ Tra có một chút ân oán.
Nhưng vừa nghe nói Mã Sơn muốn cưới Tra Na Lệ, Phùng Thiên Minh đã lập tức đồng ý.
Đừng nói để ông ta làm người mai mối, cho dù bảo ông ta đi tâng bốc nịnh hót thì ông ta cũng sẵn lòng.
Mã Sơn là ai? Là anh em của Lý Dục Thần!
Phùng Thiên Minh là một trong những người đầu tiên quen biết và làm việc cùng Lý Dục Thần, ông ta biết rất rõ, trên người Lý Dục Thần có hai cái vảy ngược không thể chạm vào, một người là Đinh Hương, còn một người khác chính là Mã Sơn.
Nhà họ Phan ở thành phố Long lợi hại đúng chứ, không biết xui rùi thế nào mà lại đánh Mã Sơn, còn chơi đốt đèn trời, sau đó thì tốt rồi, nhà họ Phan ở thành phố Long biến mất luôn.
Phùng Thiên Minh vui mừng khôn xiết, đi theo Lý Dục Thần và Lâm Mộng Đình đến thành phố Hải.
Tại nhà họ Tra, ngoài gia chủ của nhà họ Tra là ông cụ Tra Võ Anh, còn gặp được một nhân vật quan trọng khác của nhà họ Tra = Tra Nhĩ Tây ở Nam Dương.
Đối với chuyện cầu thân, Tra Vũ Anh không hề phản đối nhưng cũng không hề đồng ý với Mã Sơn.
“Theo lý mà nói, thời đại đã thay đổi, người lớn như chúng ta không nên can thiệp quá nhiều vào chuyện của con trẻ. Nhưng chẳng qua Na Lệ đã đến Nam Dương từ nhỏ, bái lạy ở trước cửa của Mã thần nữ, hôn sự của con bé không thể hoàn toàn do chúng ta làm chủ, cũng cần phải nghe ý kiến của sư phụ con bé nữa”
Tra Nhĩ Tây bổ sung thêm, nói: “Đúng vậy, Na Lệ là đệ tử bế quan của Mã thần nữ, được coi như con ruột mà đối đãi, công sức thần nữ dành cho Na Lệ, chỉ sợ còn nhiều hơn cả những người làm người thân như chúng tôi. Không dấu gì Lý công tử, không ít những nhà quyền quý, giàu có ở Nam Dương đều đến cầu thân dù là ở trong tối hay ngoài sáng nhưng đều đã bị nữ thần từ chối. Thần nữ nói rằng, Na Lệ trời sinh đoan rang, xinh đẹp, muốn chọn con rể, ngoài tài sản địa vị thì bản thân người đó còn phải là một người có phong thái xuất chúng mới được”
Trên mặt Tra Nhĩ Tây đầy vẻ tươi cười, giọng điệu nghe có vẻ vừa chân thành lại có lỗi
“Tôi mới vừa từ Nam Dương đến, hôm qua vẫn còn nói chuyện với thần nữ về chuyện hôn sự của Na Lệ, bà ấy nói bà ấy đã sớm cân nhắc rồi, chẳng qua là vì hiện giờ Na Lệ vẫn còn nhỏ mà thôi. Vì thế...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.