Sắc Xuân Bên Nhau

Chương 45: Đã ở bên nhau




Chí Đình đã say bí tỉ rồi, nhưng mà bây giờ anh vẫn muốn uống rượu nữa. …
" Chí Đình,chúng ta về nhà thôi".
“'Sau anh lại uống nhiều như thế chứ.”. …
" Anh. …anh …"
" Hân Nghi, thật sự mấy ngày qua em đã đi đâu.".
" Người ta nói em đi cùng Lân Thành, cùng hắn ta đi vào khách sạn đấy." …
Đúng là cô có đi,cô đi công tác ở thành phố B.Nhưng mà là do trời mưa lớn quá cho nên đành phải qua đêm ở khách sạn,chứ cô đâu có ở cùng với người khác đâu …
" Về nhà đi rồi em sẽ nói cho anh nghe..".
" Không,anh muốn nghe ngay tại đây. " …Chí Đình lắc đầu rồi ôm lấy eo của vợ mình …
" Đúng là em có đi cùng với Lân Thành nhưng mà chỉ là công việc mà thôi, ngày hôm ấy mưa lớn cho nên đành phải tạm ở lại khách sạn,sáng hôm sau thì em đã trở về rồi." …
" Nếu anh không thích thì sau này em sẽ không đi công tác cùng với anh ấy nữa..".
’ Ừm,anh chỉ muốn vợ anh đi công tác cùng với anh mà thôi.".
" Được." _ Hân Nghi cười cười rồi hôn lên má của anh 1 cái,quả thật người đàn ông này đang ghen đây mà …
Thuận thế anh liền ôm lấy cơ thể của Hân Nghi,bàn tay ôm chặt eo của cô.
" Vợ,anh yêu em.,".
" Ưm …em cũng yêu anh.".
Anh kéo Hân Nghi ngồi trên đùi của mình,hai cánh môi thì dán chặt vào nhau.
" Ư …ưm…".
" Vợ …anh muốn em …".
" Chí Đình anh đã say rồi,chúng ta về nhà trước đi.".
" Ưm … không chiụ đâu. ".
Từ khi nào mà Chí Đình lại nhõng nhẽo như thế này chứ.
" Về nhà đi anh,anh muốn cái gì cũng được".
Sau đó thì anh cũng miễn cưỡng đồng ý rồi theo cô đi về nhà.
Về đến nhà Chí Đình liền đè cô ở trên giường,rất nhanh sau đó quần áo của cả 2 đã không còn nữa …
’ Ư …ưm…từ từ..anh ư…."’.
" Hân Nghi em nói xem,em là của ai …".
" Là của anh,của Chí Đình.".
Người đàn ông nở nụ cười mãn nguyện rồi hôn lên bụng của vợ mình,cự vật cũng đã đâm sâu vào bên trong.
" Ư. …á …ưm…a.".
’ Anh …anh.từ từ …đau …ư …trướng…ư …" …
" Vợ,em thả lỏng ra 1 chút,đừng kẹp chặt lại …ư.a.".
" Ư..a. …chặt quá …quá là khít.".
Chí Đình thở dốc rồi bắn hết tinh hoa vào bên trong cơ thể của vợ mình,lúc này đây trên trán của 2 người đã lấm tấm mồ hôi rồi.
Anh cúi người xuống hôn lên vành tai của cô,hơi thở nam tính cộng với mùi rượu khiến cho Hân Nghi phải rùng mình.
" Ư..ưm…".
" Vợ,anh muốn nữa.." anh cắn lên vành vai của cô, tiếp đến thì hôn lên cổ và xương quai xanh của Hân Nghi.
" Ư …ưm …mệt …em mệt lắm.".
" Thì em chỉ cần nằm yên là được,anh sẽ động.".
" Ơ …anh …".
Muốn khước từ cũng khó,sau đó thì Chí Đình liền lật người của vợ mình lại rồi cắm sâu vào hạ thân của cô.
" Ư …ưm…"
" Thoải mái sao?."
" Bốp." anh đánh lên mông của cô 1 cái.
" Ưm …anh …anh đừng đánh.ư.".
" Ư..a …ưm …em.em ra."
’ Hức …hức..đau …đau em.".
Mặc cho cô có nói như thế nào thì anh cũng không chịu dừng lại,cứ cắm sâu nhất có thể thì anh mới thỏa mãn được chính mình.
" Ư …ưm… thoải mái quá …ư.a…".
" Chồng …em …em không chịu nổi nữa …ư …a…"
" Bạch …bạch …bạch.".
Mông của Hân Nghi cong vút lên,anh cúi người xuống mà liếm …
" Ư …a…thơm quá … tuyệt vời.".
" Bắn..anh bắn cho em …chúng ta cùng nhau sinh con."_ nói xong Chí Đình liền bắn tinh dịch vào trong cơ thể cho Hân Nghi.
Cuối cùng Hân Nghi liền nằm xụi xơ ở trên giường,đau quá đi mất.
Người đàn ông này mỗi lần làm thì sẽ thú tính đến như vậy,lần nào cũng hành cô lên bờ xuống ruộng thì anh mới chịu được..
" Hân Nghi …em.".
" Em mệt quá,em muốn ngủ."’
" Ừm.".
Chí Đình lấy khăn giấy lao mồ hôi trên trán của cô sau đó thì đắp chăn lại cho cả 2. …
Cả 2 ôm lấy nhau đi ngủ,Hân Nghi đã mệt lã người rồi.Lần nào cũng vậy,sau khi kết thích hoan ái thì cô sẽ là người đi ngủ trước,bởi vì cô đã quá mệt rồi.
____###.
Qua 1 tuần sau thì Lưu Y cũng đến trung cư tìm con trai mình, nhưng không ngờ là lại gặp được Vân Ly ở đây …
" Bác..bác là. ".
" Tôi là mẹ của Dương Khắc. ".
" Dạ,cháu mời bác vào nhà.’ ".
" Ừm." Lưu Y gật đầu rồi đi vào trong.
Lưu Y ngồi xuống ghế sofa,còn Vân Ly thì đi lấy nước mời bà ấy.
" Nghe nói cháu đang mang thai con của Dương Khắc…".
||||| Truyện đề cử: Sống Lại, Ta Đích Thân Dạy Dỗ Quý Tử, Quý Nữ |||||
" Vâng ạ.".
" Đừng có sợ như vậy chứ? Bác chỉ đến đây xem 2 đứa sống như thế nào mà thôi.Dù sao thì đây cũng là con cháu của nhà họ Dương, cho nên bác sẽ không làm hại nó đâu.".
" Vâng."_ nghe xong thì Vân Ly cũng cảm thấy nhẹ lòng hơn.
" Hai đứa phát sinh quan hệ khi nào.".
" Dạ là hôm đám cưới của Hân Nghi.".
" Ừm.".
" Vậy tại sao khi có bầu,cháu lại không tìm Dương Khắc để nó chịu trách nhiệm.".
" Khi ấy cháu đã biết anh ấy sắp kết hôn cho nên không dám nói,với lại cháu và anh ấy cũng chỉ là tình 1 đêm mà thôi,lúc ấy cũng chưa có tình cảm.".
" Cháu đúng là khờ khạo mà, chuyện lớn như vậy mà vẫn không chịu nói ra.."_ Lưu Y cười trừ. …
" Mà thôi chuyện cũ cứ bỏ qua đi,đợi sau khi cháu sinh con xong thì sẽ làm đám cưới cho cháu.""
" Còn về chuyện của Hạ Vy,bác đã thu xếp xong hết rồi.Cho nên cháu không cần phải lo nữa đâu,bây giờ vẫn nên chăm sóc cho bản thân mình."".
" À cuối tháng này cháu và Dương Khắc dọn về nhà chính ở đi,ở đó sẽ có người chăm sóc chứ con trai bác nó không biết gì đâu.".
" Mẹ đã nói thế rồi thì em cứ đồng ý đi." _ Dương Khắc từ ngoài cửa bước vào.
" Dạ bác. ".
" Cái thằng quỹ này mày đi đâu mà bỏ con bé ở đây 1 mình vậy.".
" Thì con ra ngoài mua đồ về nấu cơm ".
" Wow,con trai của mẹ đã biết nấu cơm rồi đó sao …" Lưu Y lên tiếng châm chọc.
" Đúng là có vợ vào cái trưởng thành hẳn ra …"..
" Vậy đi vào trong nấu cơm đi,hôm nay mẹ sẽ ở lại thưởng thức tay nghề của con.".
" Vâng.".
Xong,sau đó thì anh đi vào trong bếp còn hai người phụ nữ thì ngồi ở phòng khách nói chuyện, thật ra cô vẫn cảm thấy hơi ngại và sợ khi phải đối mặt với bà ấy,và đây cũng là lần đầu tiên 2 người gặp nhau…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.