Sài Lang Hổ Bái - Quyển 1

Chương 19: Quản Chế




Thân thể bị cường hãn xâm phạm, trên mặt đã ướt đẫm mồ hôi, lướt qua hốc mắt, tựa như nam nhân đang rơi lệ …….
Bộ dáng tuyệt vọng lại bi thương của nam nhân khiến cho mấy tên thiếu gia có chút ngạc nhiên, sau đó lại lộ ra vẻ mặt tươi cười khiến người ta phát lạnh, lướt mắt nhìn người bên cạnh rồi đồng loạt đứng dậy, bước lại gần nam nhân ……..
Cửa đột nhiên bật mở, Kim Phỉ Lăng cùng Mộ Kha sững sờ tại chỗ.
Hai kẻ đi nhầm phòng không dám tin tưởng vào mắt mình.
Dưới ánh đèn ám muội, nam nhân từng khiến mình chán ghét giờ giống như nam kĩ hèn mọn quì trên mặt đất tùy ý hai gã nam tử xâm phạm, cũng không có kháng cự, chỉ yên lặng tiếp nhận. Hai đùi trắng nõn còn chi chít vết cắn cùng dấu hôn khiến người nhìn tới phải kinh tâm động phách……..
Đây là cái loại tình huống gì?
Kim Phỉ Lăng nhíu mày, từ ánh mắt toát ra khí thế âm lãnh cùng bạo ngược nồng đậm, áp lực khiến đôi môi run rẩy.
Hai nam tử nhìn thấy ánh mắt của Kim Phỉ Lăng, bất động thanh sắc, sau đó mới từ từ lui ra. Bọn họ phát hiện việc này cũng không đơn giản như đi nhầm phòng bình thường …..
Nam nhân bị mất lực chống đỡ, cơ thể vô lực ngã xuống bàn, giữa đôi chân còn đang run rẩy chảy ra chất lỏng đục ngầu……
Mặc lại quần áo, Lan cũng không tức giận, vừa định nói chuyện thì đối phương đã lên tiếng:
“Trình Chấn Toàn, ngươi đang làm cái gì?”
Trong giọng nói tràn ngập hỏa nộ lại có điểm giống trượng phu bắt gặp thê tử thông gian.
“……”
Trình Chấn Toàn nghe tới tiếng gọi mới giật mình tỉnh lại,n hìn thấy Kim Phỉ Lăng lại tựa như động vật bị kinh hách, cơ thể kịch liệt co rút, theo bản năng lui lại phía sau.
Vì sao…….y lại xuất hiện ở đây?
Lại còn trong tình cảnh này…….
Nhìn tới nam sinh từng miệt thị chính mình, cùng với ánh mắt lạnh băng lúc này, giống như trong mắt y, bản thân chỉ như một loại rác rưởi……..Hắn……đột nhiên rất muốn chết ……
Hắn đã bị bao người phỉ nhổ, kể cả chính mình……
Nhưng…….vì cái gì…….còn muốn hắn phải chịu tình cảnh này……
Thấy Trình Chấn Toàn thấy mình liền sợ hãi, cơ thể lui dần như muốn tiến sát vào lòng nam tử ở phía sau hắn, Kim Phỉ Lăng tức giận đến không thốt nên lời.
“Kim thiếu gia, ta không biết các ngươi có quan hệ gì, nhưng đây là song phương tự nguyện giao dịch, ngươi tốt nhất nên đi đi……..”
Lan bình thản nói, hai tay ôm lấy nam nhân đã lui vào lồng ngực mình.
Kim Phỉ Lăng giống như sư tử bị đạp phải đuôi, hùng hổ xông lên túm lấy nam nhân lôi ra.
“Tiện nhân, ngươi qua đây cho ta!”
Động tác kịch liệt, lại thêm khí thế hung bạo của Kim phỉ Lăng khiến Trình Chấn Toàn sợ hãi, bị y túm lấy cũng không dám phản ứng.
“……”
Lan nhìn tới Mộ Kha vẫn im lặng đứng bên cạnh, hai mắt ôn hòa đã có một loại hàn ý bén nhọn:
“Các ngươi có ý gì?”
Tuy rằng hai người bọn họ thân phận cũng không phải là ngôi sao bình thường, thậm chí hai bên hắc bạch lưỡng đạo cũng có quan hệ, nhưng là hung hãn cướp nam nhân từ trên tay bọn họ, khác gì không đem bọn họ để vào mắt.
Mộ Kha tựa hồ có tâm sự, ánh mắt âm hàn khác hẳn bộ dáng nhu hòa bình thường, nhưng vẫn khéo léo đem sự tình giải quyết hảo:”Thật có lỗi, sự tình đột ngột, hai ba câu không thể nói hết được, đây cũng không phải chỗ có thể nói chuyện, hôm nay coi như nể mặt ta mà bỏ qua chuyện này đi.”
Sau đó ba người liền rời đi, để lại một đám nam tử bị khơi mào dục hỏa lại không có chỗ phát tiết.
* * * *
“Buông ra!”
Trình Chấn Toàn muốn giật tay lại nhưng với tình trạng kiệt quệ của hắn, tái giãy dụa cũng chỉ phí công.
Một lúc sau, hắn đã bị hai người kéo sang một phòng VIP khác.
||||| Truyện đề cử: Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên (Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới) |||||
May là trên đường cũng không có người, chứ nếu bị người khác nhìn thấy bộ dạng mất mặt này, hắn còn không muốn chết???!!! 
Tại sao bọn họ lại đem hắn tới đây?
Trình Chấn Toàn bị Kim Phỉ Lăng đẩy vào phòng tắm, đầu đập vào tường nhất thời khiến hắn mê muội.
Lại bị túm lên tường, làn nước lạnh băng từ đỉnh đầu tràn xuống khiến toàn thân run lẩy bẩy.
“Ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì! Buông ra…… Khụ, khụ khụ!”
Trình Chấn Toàn muốn tránh ra, mà hai tay lại bị Kim Phỉ Lăng mạnh mẽ nắm trụ khiến hắn không thể kháng cự, bị nước dội ướt toàn thân, bộ dáng lại càng thêm chật vật.
“Bẩn muốn chết! Há mồm cho ta!”
Nghĩ tới tình cảnh trong phòng lúc nãy, nộ khí vọt tới đỉnh đầu, Kim Phỉ Lăng bóp mạnh quai hàm nam nhân, đem vòi sen dí vào trong miệng.
“Ô……”
Nam nhân thống khổ lắc đầu. Dòng nước vọt mạnh tới cổ họng, căn bản không để hắn hô hấp.
Thật vất vả mới rửa sach miệng, Trình Chấn Toàn hoàn toàn mất đi khả năng kháng cự, yếu đuối ngã xuống sàn nhà lạnh băng, ho suyễn một hồi, lại bị Kim Phỉ Lăng dùng đồ tắm phóng tới trên người.
“Ngươi đúng là đồ đống tính luyến ái ghê tởm, đồng tính đã đủ bị chê cười, ngươi cư nhiên còn đi bán mình? Chỉ cần trả tiền liền có thể thao ngươi, hay ngươi muốn bị thao? Như thế còn có thể hưởng thụ? Ngươi đúng là đồ không biết xấu hổ, mặt dày vô liêm sỉ mà?”
Hình ảnh ghê tởm vừa rồi vẫn còn hiện rõ trước mắt Kim Phỉ Lăng, khiến y cảm thấy nam nhân thực bẩn, trong lòng lại có cảm giác không thể chịu đựng nổi!
“……”
Trình Chấn Toàn hư nhuyễn ngã trên mặt đất, lặng yên nghe y mắng chửi nửa ngày mới chậm rãi nhìn về phía Kim Phỉ Lăng:
“Chuyện này liên quan gì đến ngươi?”
Cho dù bẩn, cũng là hắn bẩn ……..
Cùng người trước mắt có cái gì quan hệ? Không hiểu tại sao y lại đem hắn tới nơi này mắng chửi, chẳng lẽ do lần trước đắc tội với y mà bị trả thù? Đủ loại câu hỏi xoay quanh não bộ khiến Trình Chấn Toàn không tìm thấy nổi một lời giải thích cho hợp lí.
“Cùng ta không quan hệ? Ngươi đừng quên ngươi là đồng nghiệp của ta, cùng ngươi đóng một bộ phim là sỉ nhục của ta. Ngươi lại còn đi bán mình, quả thật khiến tất cả bạn diễn bị ô uế lây!”
Nếu không phải cần tìm người, y cùng Mộ Kha mới không đến cái nơi quỷ quái này, cũng sẽ không đụng phải loại chuyện này.
“……”
Nghe y nói, hai mắt nam nhân càng thêm một tầng u ám, khóe môi nhếch lên tự giễu cợt, hắn cúi đầu nói:
“Thực có lỗi……..Bất quá, ta đã không còn quan hệ với đoàn phim nữa rồi, nên ngươi cũng không cần lo lắng bản thân ta dơ bẩn cũng hại người khác bẩn lây.”
Trong mắt hắn, diễn viên là một chức nghiệp thần thánh, tu dưỡng của bản thân cũng rất quan trọng.
Nhưng vì con mình, hắn chấp nhận sa đoạ.
Mà hắn coi như đã bị xóa tên khỏi đoàn làm phim, cũng sẽ không sợ liên lụy mọi người.
“Vì thế, mau đưa ta trở lại đi.”
Hắn không thể nửa chừng chạy trốn, nếu không sẽ không lấy được tiền, đó là tiền cứu mạng con hắn a, vô luận là chuyện gì hắn cũng phải làm cho xong.
“Quay lại? Con mẹ nó, ngươi cư nhiên còn muốn quay lại?”
Kim Phỉ Lăng còn tưởng rằng mình nghe lầm, nhưng nhìn thấy Trình Chấn Toàn muốn đứng lên, lửa giận vốn bị áp chế hoàn toàn bạo phát.
“Mơ tưởng!!!”
Dùng sức kéo nam nhân lại, Kim Phỉ Lăng hung hăng tát hắn một cái.
Tiền quan trọng như vậy sao? Ngay cả tính mạng cũng không cần? Không cần nhìn cũng biết mấy kẻ kia bạo luân một lần cũng yếu rớt nửa cái mạng hắn!
Vẫn là nói hắn trời sinh muốn bị thao? Đồ đê tiện này!
Bị ăn một tát, nam nhân thống khổ rên rỉ, căn bản không thể lí giải sự tức giận của Kim Phỉ Lăng.
Sau đó lại cảm thấy hai chân bị kéo ra, tiểu huyệt vẫn còn đau đớn lại bị dị vật cường ngạnh đâm vào.
Đau tới mức giọng nói cũng run lên:
“Ngươi……ngươi làm cái gì…….”
Trình Chấn Toàn hoảng sợ nhìn nam nhân mở ra hai chân, bàn tay đặt tại cái địa phương kia đâm chọc……
“Ngươi có biết bản thân có bao nhiêu bẩn không hả, không rửa sạch sẽ, vừa nghĩ đã khiến ta muốn phun…….”
Kim Phỉ Lăng tức đến nghiến răng nghiến lợi, động tác lại càng thêm độc ác. Chất lỏng trắng hồng theo ngón tay chảy ra, càng nhìn càng chướng mắt!
“……”
Trình Chấn Toàn dùng ánh mắt như nhìn thấy quái vật trừng đối phương, đau đớn mãnh liệt khiến hắn không thể chịu nổi, càng thêm điên cuồng giãy dụa cơ thể:
“Không…… Ô!”
Hắn càng kháng cự lại càng bị đối đãi thô bạo. Kim Phỉ Lăng mắng một câu rồi đem nam nhân ôm vào lòng, một tay chế trụ chân hắn, tay còn lại tiếp tục tiến nhập tiểu huyệt, thô lỗ đem chất lỏng đào hết ra.
“Không cần……”
Trình Chấn Toàn phát hiện bản thân vô pháp thoát khỏi trói buộc của y, thanh âm khàn khàn nhất thời hỗn loạn, tựa như khóc nấc lên.
Tại sao bọn trẻ bây giờ đều hành độngn hư vậy.
Chính là nam nhân  lại không ngờ thanh âm ám ách của bản thân lại khiến Kim Phỉ Lăng thoáng chốc cương cứng, động tác cũng ngừng lại.
Kim Phỉ Lăng sững sờ nhìn nam nhân bị ôm trong ngực, nhìn hai chân thon dài thẳng tắp của hắn rớt ra, mật sắc da bị làn nước bao phủ, dưới ánh đèn ái muội lại càng xinh đẹp quyến rũ, còn hơi hơi phát run …….
Cùng với ánh mắt bi thương ẩn dưới làn tóc ướt, càng tản ra mị hoặc.mê người…..
Ánh mắt của y khẽ nheo lại, lóe ra một tia quang mang ám muội.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.