-
Tịch Thừa Quân ghé đến nhà họ Tưởng một chuyến.
Lúc anh bước vào, căn nhà họ Tưởng trống rỗng, chỉ còn lại vài người giúp việc.
Hầu gái thấy anh đến, sửng sốt nói: "Đại thiếu gia... về rồi?" Cô lắp bắp nói, nhưng vẫn thành thật thú nhận: "Tiên sinh không có ở nhà, đang ở... trong bệnh viện."
Nói cho cùng, lúc trước tiên sinh khi ở cùng đại thiếu gia đã hold không nổi, huống chi là cô.
"Bệnh viện?" Tịch Thừa Quân chỉ lặp lại hai chữ này.
Hầu gái nhanh chóng trút hết tất cả những chuyện không nên hay nên nói ra một lượt: "Vâng, gần đây tiên sinh hay cãi nhau với thiếu gia, tiên sinh tức giận đến nỗi phải... đi bệnh viện. "
Thật ra, không chỉ cãi vã.
Còn ra tay đánh người.
Lúc đầu bố đánh con trai, về sau không biết chuyện gì xảy ra, nhị thiếu gia cũng ra tay đánh ngược lại!
Không cần để hầu gái nói rõ ràng rành mạch, Tịch Thừa Quân cũng đã hiểu ra.
Anh đảo mắt, tất cả đồ đạc trong phòng khách đã được thay bằng đồ mới. Nơi này từng có chuyện gì xảy ra, không cần nói cũng biết.
"Đại thiếu gia, chờ một chút, tôi... tôi gọi cho tiên sinh một cuộc ạ?"
Ngay khi hầu gái vừa dứt lời, một người phụ nữ ở đằng kia mang thanh âm mệt mỏi cất tiếng: "A Phân, đến lấy đồ đi. Mệt chết rồi."
Tịch Thừa Quân quay đầu.
Mẹ của Tưởng Phương Thành đang đứng đó, tay xách đầy túi hàng, ngay từ cái nhìn đầu tiên trông thấy Tịch Thừa Quân, bà bất giác run rẩy, gần như tất cả mọi thứ trên tay đều rơi xuống.
Tịch Thừa Quân cúi đầu liếc nhìn: "Nước hoa LV nếu vỡ, bà sẽ đau lòng lắm đấy, nên cầm chắc đi."
Sắc mặt người phụ nữ xanh mét, cổ họng nghẹn lại, không nói nên lời.
Mỗi khi bà nhìn Tịch Thừa Quân đều cảm thấy sợ hãi, là nỗi sợ toát lên từ lục phủ ngũ tạng, bà luôn cảm thấy người này từ trong xương tủy chính là cao quý và ngạo mạn, tất cả những thứ đó như tảng đá vô hình đè bà đến mức khó thở.
Lời này là đang châm biếm phải không? Châm biếm bà chưa bao giờ trải sự đời, năm đó muốn mua một cây son môi hàng hiệu, cũng phải ngỏ lời xin xỏ với cha Tưởng.
Người phụ nữ cứng ngắc đứng đó, bà rất muốn cúi xuống nhặt lấy những món hàng xa xỉ mà bà cất công mua được, rồi sau đó nhẹ nhàng đặt chúng vào tủ trưng bày, nhưng vẫn không dám hé miệng nửa lời...
Tịch Thừa Quân nhàn nhạt nói: "Bà nên biết, tôi đã nhận được tài sản thừa kế của mẹ tôi rồi."
Người phụ nữ cứng cổ gật đầu.
Nếu không phải mọi chuyện của Tịch Thừa Quân đều thuận lợi, cha Tưởng sẽ không sốt ruột đến mức cãi nhau với Tưởng Phương Thành.
"Vậy thì bà cũng nên biết rằng trong lòng tôi chỉ vướng bận một chuyện." Tịch Thừa Quân nhàn nhạt nói. . truyện kiếm hiệp hay
Người phụ nữ rùng mình.
Vướng bận một chuyện...
Đó chính là người cùng cha cùng mẹ với Tịch Thừa Quân, có mối quan hệ huyết thống thật sự, và là người em trai duy nhất được anh công nhận.
"Tôi không còn kiên nhẫn nữa." Tịch Thừa Quân nhẹ giọng nói.
"Nhưng..." Người phụ nữ còn chưa nói hết lời.
Tịch Thừa Quân ngắt lời bà: "Đây là thời hạn cuối cùng, nếu không có tung tích của em tôi, thì tôi sẽ xem như trên đời này, từ nay về sau không còn người như vậy nữa."
So với tin nhận được di sản thừa kế thì đây mới thật sự chấn động khủng khiếp!
Người phụ nữ biết rất rõ những lời của Tịch Thừa Quân nghĩa là gì... nó có nghĩa là từ nay, Tịch Thừa Quân sẽ không hề do dự mà sát phạt cả nhà bọn họ.
Tận thế của bọn họ đến rồi.
Bọn họ xong đời rồi!
Sự xuất hiện của Frank không có nghĩa là gia đình họ Tưởng có thể dễ dàng trốn thoát.
Ngược lại, nghênh đón trên dưới nhà họ Tưởng chính là một hồi tra tấn dã man, cánh cửa tương lai Tưởng gia chính thức đóng lại.
Chuyện này từng qua tay người nào, một kẻ cũng đừng nghĩ có thể mơ hồ sống qua một đời, đã làm thì phải chịu số phận nếu mọi chuyện được phơi bày, từng kẻ từng kẻ đều chờ tới lượt của mình đi.
Tịch Thừa Quân nói xong thì không nán lại thêm một giây nào ở nhà họ Tưởng.
Anh đã rời khỏi cánh cổng này vô số lần. Lần trước khi rời đi, anh dở khóc dở cười cùng màn trình diễn của Bạch Khởi. Lần này rời đi, mây mù tan biến, tâm tình bỗng chốc nhẹ hẫng, ngay cả ánh mặt trời chói chang treo ở đằng kia cũng dễ chịu hơn rất nhiều.
Anh mơ hồ nghe thấy tiếng đập vỡ cùng âm thanh té ngã huyên náo đằng sau.
Nhưng một cái quay đầu anh cũng không muốn ban phát cho những kẻ đó.
Đến khi Tịch Thừa Quân trở lại xe, mở điện thoại, một bản tin nhanh chóng hiện lên.
《 Chu Hạ Hạng xuất hiện trong tổ chương trình Trích Tinh Thiếu Niên 》
Cái tên Chu Hạ Hạng... nghe cũng quá kỳ lạ.
Tịch Thừa Quân nhướng mày, vừa định tắt điện thoại, nhưng một tin tức khác lại hiện lên ngay lập tức.
《 tám nhảm một chút, vì sao Frank lại hot đến như vậy? Tất cả là do người này! 》
Bức ảnh được ai đó photoshop ghép Frank và Bạch Khởi đứng cùng nhau, còn rất có tâm mà để hai người mặt đối mặt.
Tịch Thừa Quân: "......"
Linh hồn của anh tựa như được gột rửa, đồng thời trí óc cũng thanh tỉnh, anh hiểu ra ba chữ 'Chu Hạ Hạng' là cái gì. Đây không phải là tên của một người, mà là ba họ ghép lại. Đài truyền hình này từ khi nào có đủ bản lĩnh mời được ba đỉnh lưu đứng đầu trong giới xuất hiện cùng một lúc?
Tịch Thừa Quân lấy điện thoại ra, bấm số của Bạch Khởi.
Thượng Quảng giúp em kiếm được bao nhiêu tiền? Anh cho em gấp ba. À không, thẻ ngân hàng anh đều cho em hết, chương trình này em không cần đến nữa.
Lời nói đã đến bên miệng.
"Alo thầy Tịch ơi, em mới cùng Frank về nhà. Anh với cậu Tịch giải quyết xong xuôi chưa?" Bạch Khởi hỏi.
Tịch Thừa Quân lại nuốt hết những lời đó vào bụng.
Bé con, tuổi còn nhỏ, theo đuổi một hai thần tượng... mà thôi.
Theo đuổi.
Nhưng lại theo đến tích cực như vậy.
Tịch Thừa Quân rũ mắt, che đi màu sắc thâm trầm dưới đáy mắt.
Lần trước Khởi Khởi biết mình đuối lý, vừa nhiệt tình vừa nóng bỏng cống hiến đôi chân thon dài xinh đẹp cho anh. Sau chương trình này, Khởi Khởi sẽ nóng bỏng đến mức nào đây?
Tịch Thừa Quân khẽ nhướng mày, anh đột nhiên không còn cảm thấy khó chịu như ban nãy, tâm trạng bỗng có hơi mong đợi trước viễn cảnh sắp tới.
"Còn một số việc chưa làm xong, ngày mai sẽ nói tiếp, bây giờ anh về ngay đây." Tịch Thừa Quân trầm giọng đáp, không để lộ một chút cảm xúc nào, xem như tin tức gì đó anh chưa từng nhìn thấy.
"Dạ anh." Bạch Khởi trả lời, dừng lại một chút rồi nói tiếp: "A chờ đã, thầy Tịch đi về từ đâu đó? Anh có đi ngang qua đường An Định không, thầy Tịch mua một túi hạt dẻ rang cho em nha, em muốn ăn ý."
Trong mắt Tịch Thừa Quân hiện lên một chút ý cười, anh đáp: "Được, mua cho em."
Bạch Khởi luôn rất biết cách chạm đến nơi mềm nhất trong tim anh.
Rất giống với thuở khi anh còn là học sinh, thầy giáo đang giảng bài, vợ thầy gọi đến, dặn dò nhớ ghé chợ mua ít rau ít cá khi về nhà.
Anh thích cảm giác này, như thể bản thân anh đã hòa nhập với thế giới hơn một chút.
Bên này, Tịch Thừa Quân vừa mua hạt dẻ rang và lên xe.
Mà bên kia, bóng dáng anh đã được chụp lại đăng đầy trên internet.
【 thầy Tịch có vẻ chưa biết chuyện gì xảy ra nhỉ, bịch hạt dẻ này mua cho ai, không cần nói cũng biết nha 】
【 Tịch Thừa Quân chưa xem tin tức sao? 】
【 mẹ tui ưi, người bị hại tinh thần rất tốt nha, thậm chí còn mua cho bé con trong nhà hạt dẻ rang! Mẹ nó, lại rải đường rùi a a a 】
【 mạnh dạn chém gió, nếu chương trình càng bạo hơn nữa, có khi nào sẽ thấy thầy Tịch ở ven đường mua đồ dùng tình thú gì đó khum? 】
Cư dân mạng đang tích cực thể hiện trí tưởng tượng của mình.
Người có tâm địa không lương thiện, nhìn thấy tin tức lại không biết có bao nhiêu thất vọng.
Bây giờ Bạch Khởi đã ít theo đuổi thần tượng hơn, tất nhiên cũng theo đó hiếm khi lên các diễn đàn buôn chuyện, cậu úm nhau với thầy Tịch trong nhà ăn hạt dẻ rang, ăn đến sung sướng đã thèm rồi lên giường nghỉ ngơi.
Sáng sớm hôm sau, từng người ra ngoài xử lý việc riêng.
Bạch Khởi vẫn như cũ chở Frank đến tổ chương trình để tham gia ghi hình chính thức, bắt đầu bước vào giai đoạn sống chung trong ký túc xá.
Thông tin Chu Khải Viên và những người khác háo hức gọi Bạch Khởi là 'fan chân ái' vào ngày hôm qua đã lan truyền trong tổ chương trình.
Không biết có bao nhiêu người đang thầm than thở, khi nhìn thấy Bạch Khởi bước vào, bọn họ ngay lập tức sốt sắng chạy đến chào hỏi.
"Cậu đưa Frank đến đây sao?"
"Tôi rất tò mò, làm thế nào mà Frank và Bạch tiên sinh lại trở thành bạn bè nhỉ?"
Có người to gan lớn mật, nửa đùa nửa thật nói: "Bạch tiên sinh, tiết mục của tôi đứng thứ 6, cậu có thể thích tôi luôn không?"
Bọn họ đã nghĩ thông suốt rồi.
Đối với thầy Tịch, người này như cao nhân trú ẩn trên đỉnh núi, bọn họ với người này chính là khoảng cách hằng hà xa số, chỉ có thể đứng từ xa ngó một chút.
Tịch Thừa Quân sẽ không nhìn bọn họ, và bọn họ cũng sẽ không dám trèo cao. Ngược lại nhiệt độ của Bạch Khởi dễ cọ hơn nhiều, muốn mắng chửi cũng không dễ, dù sao Bạch Khởi cũng không phải là nghệ sĩ trong giới, hơn nữa cậu ấy cũng không có fan chân chính của riêng mình. Không phải Frank là cọ nhiệt độ cậu ấy để debut sao?
Có người còn ăn gan hùm mật gấu, cười nói với Bạch Khởi: "Tôi học khiêu vũ, eo rất mềm."
Nắng chiếu lung linh muôn hoa vàng, cậu không hiểu cậu không hiểu gì hết?
Eo mềm thì sao?
Ở nước ngoài, hôn nhân đồng giới được hợp pháp hóa sớm hơn nên tình huống như vậy rất phổ biến. Ngược lại, Frank thực sự có thể hiểu được loại gợi ý mơ hồ này hơn Bạch Khởi.
Frank có hơi sốc, nhưng hắn nhanh chóng tỉnh táo ngay tức khắc.
Nếu Tịch tiên sinh là anh trai của hắn.
Vậy Bạch Khởi chính là chị dâu của hắn.
Frank ngơ ngác nghĩ... chị dâu mình hình như lọt vào hang ổ của bọn yêu tinh rồi! Như vậy không được! Không thể để yêu nhền nhện ăn thịt Đường Tăng!
Frank không hề chần chừ nâng tay lên, chặn lại những người xung quanh và bảo vệ Bạch Khởi đi vào trong. Hắn bình tĩnh hỏi nhân viên công tác: "Xin chào, tôi nên lên tầng mấy?"
Sau khi hỏi thăm tầng lầu, hắn xách hành lý, để Bạch Khởi đi phía trước, hắn hộ tống phía sau, chậm rãi đi lên lầu.
Sau khi vào ký túc xá, hắn không quên rót nước cho Bạch Khởi trước.
"Thật sự rất biết cách nịnh nọt, hèn chi cọ nhiệt đến nỗi có thể debut rầm rộ như vậy."
"Nếu không biết, còn tưởng cậu ta là vệ sĩ của Bạch Khởi, mà Bạch Khởi là một nghệ sĩ nổi tiếng đó."
Người không kiềm được thì chua ngoa vài câu, sau đó sẽ không dám nhiều chuyện nữa, suy cho cùng, bọn họ đã được dạy dỗ, phải biết chôn chặt sự ghen tuông trong lòng.
Đoạn hộ tống dẫn đường vào ký túc xá nhanh chóng được chỉnh sửa, kết hợp với clip giới thiệu cá nhân trước đó, toàn bộ được đưa lên kênh Weibo chính thức của chương trình.
Bởi vì đã có suy đoán trên Internet, liệu tổ chương trình có mời tất cả thần tượng của Bạch Khởi hay không, sau khi trải qua một thời oanh tạc như vậy, phần lớn cư dân mạng đều giữ nguyên tâm trạng bất biến giữa dòng đời vạn biến, không thể vì một tin tức nào khác có thể khuấy động được tinh thần bọn họ.
Đoạn video đi vào ký túc xá trong《 Trích Tinh Thiếu Niên 》 nhận được rating cao nhất trong ngày.
"Hãy kể một kỹ năng hoặc thành tích tốt nhất sao... Thật ra tôi cũng xem như có một thành tích nho nhỏ, không biết có thể nói ra được không? Khi tôi biểu diễn vở kịch nói《 Oedipus the King* 》có khoảng 131 lần khán phòng ngồi đầy khán thính giả. Như vậy có được xem là thành tích không?"
Đây là phần tự giới thiệu của Frank.
【 đuma nó, người này là một "Versailles*" sống! 】
【 cái này không tính, thì còn tính cái gì? Má nó ngầu thế cậu trai, rất nhiều nghệ sĩ kịch nói chưa chắc ở tuổi này có thể làm được như vậy đâu...】
【 nói chính xác một chút đi, tổ chương trình mời được người cỡ này tham gia là do ép buộc cái gì đúng khum? 】
【 trong nước có lẽ không biết rõ lắm, Twitter của Frank có rất nhiền fans, ở nước ngoài rất được nhiều người yêu thích và có danh tiếng nha 】
【 các cậu có biết hoàng gia ở quốc gia kia rất thích xem buổi biểu diễn của cậu ta không? Hoàng gia đó trước đây cũng từng khen ngợi một người, không ai khác chính là thầy Tịch! Người thứ hai hoàng gia tỏ lòng mến mộ chính là Frank, nói cậu ta giống như một hoàng tử tuấn tú và điềm tĩnh 】
Sau đó chàng hoàng tử điển trai lịch lãm và điềm đạm này đã tự mình xách vali trong clip, mồ hôi nhễ nhại nhưng khuôn mặt vẫn mang theo nụ cười hiền lành.
Hắn giơ tay bảo vệ cho ai đó lên lầu, bấm thang máy cho cậu ấy, mở cửa cho cậu ấy rồi rót nước cho cậu ấy.
【 ha ha cười ẻ, cuối cùng là ai tham gia tiết mục dậy trùi? Frank rót nước cho ai thế? 】
Ở một diễn biến khác.
Tại hội nghị thượng đỉnh kinh doanh, một phóng viên lao đến trước mặt cậu Tịch, chưa kịp thở để lấy sức, đã chĩa ngay micro vào cậu Tịch.
"Xin chào, giám đốc Tịch có xem chương trình tuyển tú không?"
Tú cái gì?
Cậu Tịch có hơi nghi hoặc nhìn người phóng viên.
Nhân viên bảo vệ bên cạnh cũng cau mày, sẵn sàng lao tới đuổi người bất cứ lúc nào.
Phóng viên không dám chậm trễ, nhanh chóng hỏi: "Giám đốc Tịch có biết nửa kia của thầy Tịch, Bạch Khởi tiên sinh sắp tham gia một chương trình tuyển tú không? Trong chương trình tuyển tú này, có mời một vài nghệ sĩ minh tinh mà Bạch Khởi tiên sinh yêu thích."
Cậu Tịch: "Ừ."
Người phóng viên đợi, nhưng đợi mãi không thấy sau đó có thêm cái gì nữa.
Cậu Tịch nhìn thấy ánh mắt mong đợi của người phỏng vấn, ông vô cảm nói: "Cậu muốn hỏi tôi có cái nhìn như thế nào về chuyện này?"
Phóng viên: "Vâng, vâng, đúng vậy."
Hội nghị thượng đỉnh này đang được truyền hình trực tiếp.
Một số cư dân mạng nhận thấy động tĩnh ở đây, bọn họ gõ một loạt dấu chấm hỏi, nhịn không được mở miệng: 【 Cậu trai trẻ phóng viên non nớt, cậu có biết sau khi đăng đoạn video clip phát ngôn của Trịnh đạo ngày xưa thì đã xảy ra chuyện gì khum? 】
Người phóng viên đương nhiên không thấy làn đạn.
Hắn chăm chú nhìn cậu Tịch.
Cậu Tịch nhìn hắn, nhàn nhạt nói: "Vậy thì tôi đề nghị Bạch Khởi có thể thích thêm vài người nữa."
___________
Chú thích:
- "Oedipus the King" là một vở kịch nổi tiếng và được nghiên cứu đầy rẫy những vụ giết người, loạn luân và một người đàn ông khám phá ra sự thật về cuộc đời mình. Đó là câu chuyện mà bạn có thể biết bởi vì Oedipus đã giết cha mình và kết hôn với mẹ của mình (tất nhiên là vô tình).
Còn được gọi là "Oedipus Rex", bộ phim này có tính biểu tượng và ý nghĩa ẩn nằm rải rác khắp nơi. Điều này làm cho nó trở thành một nghiên cứu hấp dẫn đối với nhà hát cũng như học sinh trung học và đại học.
Câu chuyện cũng góp phần đặt tên cho lý thuyết gây tranh cãi nhất của Sigmund Freud* trong tâm lý học, phức hợp Oedipus. Một cách thích hợp, lý thuyết cố gắng giải thích tại sao một đứa trẻ có thể có ham muốn tình dục với cha mẹ khác giới.
Vở kịch này đã ám chỉ đến bộ phim tâm lý trước Freud rất lâu. Được viết vào khoảng năm 430 trước Công nguyên, "Oedipus the King" từ lâu đã khiến khán giả hồi hộp với cốt truyện xoắn, nhân vật hấp dẫn và một cái kết bi thảm đến khó tin. Đây là tác phẩm sẽ vẫn nằm trong danh sách những vở kịch hay nhất từng được viết của nhà hát cổ điển.
(Mặc cảm Oedipus của S.Freud khác nổi tiếng, sẵn giới thiệu một chút: Freud cho rằng sự thù nghịch với cha và cảm giác thèm muốn tính dục với mẹ được gọi là mặc cảm Oedipus, tương tự như vậy đối với phái nữ được gọi là mặc cảm Electra => thật ra gây tranh cãi thật nhưng không thể không nói S.Freud đóng góp rất nhiều trong trường phái Phân tâm học của dòng chảy lịch tâm lý học, đến hiện nay các đóng góp của S. Freud thật sự được xem như vĩ đại, chỉ là Freud đặt nặng vào vô thức, quan niệm về tình dục và trải nghiệm thời thơ ấu)
- Versailles là "Bảo tàng Lịch sử Pháp" nên có thể hiểu giống như Frank là một 'bảo tàng sống' => kiểu người giỏi cần được mọi người biết đến và trân trọng nhiều hơn.