21.
Những hài tử bị giấu trong mấy quả trứng kia đã ở trong trạng thái đờ đẫn, chỉ có thể chờ Chu Nghiệp đến giải trừ yêu thật.
Ta tiếp tục đi vào sâu hơn.
Lúc tìm thấy phụ mẫu, hơi thở của họ đã yếu ớt, trên cổ tay bị một sợi dây đỏ buộc lại, kéo dài đến một giếng cổ u tối.
Miếu Bát Quân, hiến tế mười một đứa nhỏ, tám mươi mốt linh hồn, song thân huyết nhục làm đường, có thể mở âm dương...
Chu Nhược, mục đích chính của ngươi khi quấy rối hai giới âm dương chỉ vì muốn chứng minh thế nào là ác sao?
Nhưng ngươi quên mất một điều, thiên đạo chính là nhân đạo, số mệnh của người do trời quyết định, nhưng trở thành người như thế nào, đi con đường ra sao, đây là chuyện mình có thể làm chủ.
Ví dụ như ta.
*
Đêm g.iết c.hết hồ yêu, lão giả ghi chép sổ số mệnh, tức lảo giả bùa vang lại lần nữa đến gặp ta.
Ông ấy nói ta và Chu Nhược đều là linh hồn không có trong sổ số mệnh, đã siêu thoát lục giới, chúng ta lựa chọn làm người hay thành ma gần như chỉ trong một suy nghĩ.
Nhưng nàng ta và ta lại khác nhau.
Nàng ta sinh ra đã là ác, mà ta thì do nghiệp ác của nàng ta mà xuất hiện.
Nhưng ta cũng không phải chỉ có một mình, A Mãn và hài nhi luôn ở bên cạnh bảo vệ, làm bạn với ta, chỉ mong ta không sa đọa vào tà đạo.
''Thẩm Yên có phụ mẫu yêu thương từ nhỏ, mặc dù sau này tin nhầm người mà c.hết thảm nhưng người ngươi yêu thương đều ở đây, thâm thù đại hận cũng đã báo được, vậy là đủ rồi.''
''Trong sổ số mệnh không có ngươi nhưng lão phu nguyện ý sửa sổ số mệnh vì ngươi, để ngươi trở thành một linh hồn hoàn toàn mới.'' Lão giả viết sổ số mệnh đưa cho ta một con d.ao nhỏ, dặn dò ta: ''Đây là d.ao đoạt hồn. Đợi có người tìm được m.áu phượng hoàng rồi ngươi có thể tách ra khỏi cơ thể này, tiến vào con đường luân hồi mới, khi đó con đường nối âm dương sẽ lại lần nữa được phong ấn.''
Suy nghĩ ta quay lại.
Ta lấy d.ao đoạt hồn và bùa vàng hộ thân ra, lại lấy m.áu phượng hoàng bên hông mới lấy từ chỗ Chu Nghiệp ra nhỏ lên trên bùa vàng.
Khoảnh khắc bùa vàng tỏa ra ánh sáng, chiếu sáng cái động tối đen này, ta đi đến bên cạnh phụ mẫu, nhẹ nhàng chạm vào má họ, lệ nóng doanh tròng.
''Phụ mẫu, nữ nhi đi luân hồi chuyển thế, nếu có duyên, con sẽ cầu xin thần linh cho con được làm nữ nhi của hai người.''
Không biết có phải là cảm nhận được không, khóe mắt họ cũng có nước mắt chảy ra, ta cười thay họ lau nước mắt: ''Đừng sợ, Yên Nhi vẫn còn ở đây, nàng sẽ thay con hầu hạ chăm sóc hai người, không đau không ốm, sống trọn vẹn quãng đời còn lại.''
Dứt lời, ta dùng d.ao đoạt hồn đâm thẳng vào tim mình, m.áu tươi chảy ra, ý thức ta cũng dần được tách ra, mãi đến khi ta thấy mình ngã trên mặt đất.
A Mãn và hài nhi bay vào trong ngực ta, muốn đi cùng với ta.
Ta cười đồng ý.
Có bùa vàng hộ thân chỉ dẫn, chúng ta trôi về hướng cái giếng cổ kia rồi dứt khoát nhảy xuống dưới, dùng mệnh thuần âm của ta mang tất cả linh hồn chạy ra từ âm giới về địa phủ.
Như vậy thì con đường âm dương cũng được phong ấn.