Giản Nịnh cứ vậy mà ngồi vắt ngang qua người anh, nghe anh hỏi xong thì ngượng chín mặt nhìn anh.
Quần lót cũng cởi luôn rồi.
Cô cứ tưởng là anh không có phản ứng gì mà cô cũng không phải chết khát. Ai có ngờ anh lại biết làm cho cô xấu hổ không thôi.
Tay của Tô Ngang mò mẫm huyệt nhỏ của Giản Nịnh, không ngừng kích thích. Không biết có phải vì mang thai hay không mà cơ thể của cô càng lúc càng nhạy cảm hơn trước. Anh chỉ mới sờ soạng một chút mà cô đã lẳng lơ tới độ nước chảy đầy tay anh.
Tô Ngang hỏi cô: "Mang thai rồi cảm thấy ham muốn nhiều hơn có phải không?"
Giản Nịnh không chịu thừa nhận, nhưng mà anh không có nói sai, cho nên cô gật đầu, đáp án rõ như ban ngày.
Tô Ngang thấy thế vui mừng ra mặt.
Anh hỏi tiếp: "Vậy lúc em ngứa ngáy, không có anh bên cạnh thì em làm thế nào? Cứ chịu trận như thế hả?"
Mặt Giản Nịnh càng ngày càng đỏ hơn: "... Em tự xử."
Tô Ngang nghe xong càng thích thú hơn, lại hỏi tiếp: "Tự xử kiểu gì? Là tự dùng tay sờ sao? Anh nhớ em có đem trứng rung về mà, hay là ở nhà dùng trứng rung?"
Giản Nịnh thấy anh đáng ghét chết đi được, hỏi kỹ thế để làm gì, sao mà cô trả lời được đây.
Anh vừa hỏi tay lại không ngừng đảo lộn trong huyệt nhỏ của cô, làm tới nước chảy ra, từ từ châm ngòi cho ngọn lửa dục vọng của cô. Anh hỏi gì cô cũng đều trả lời rất thành thật: "Em… em tự sờ."
Tô Ngang càng nghe càng thấy vui, tay anh sờ mó một lúc bèn tách hai cánh hoa của cô ra thổi nhẹ vào trong. Anh không cắm vào vào mà chỉ tách ra âm hộ ra thổi nhẹ.
Quá kích thích! Giản Nịnh bị anh làm cho bên dưới càng lúc càng ngứa, d*m thủy ở thân dưới đều chảy đầy trên ngực anh.
Giản Nịnh khó chịu lắc mông, ở trên bụng anh vặn vẹo liên tục, cọ xát với cơ bụng của anh. d*m thủy từ huyệt nhỏ chảy ra thấm đẫm lên cơ bụng của anh.
Tô Ngang thấy cô khó chịu nên đăt cô nằm xuống giường, dùng miệng liếm cho cô. Cô rất thích được anh liếm, lần nào anh liếm cô cũng ra rất nhiều nước. Anh phục vụ cô chính là dùng miệng liếm cho cô.
Bụng cô bây giờ đã quá lớn, che khuất cả mặt của anh. Lúc trước mỗi lần anh liếm cô đều nhìn thấy mặt anh, bây giờ tuy là không nhìn thấy nhưng cô cảm giác như có vật thể thô nhám đang len vào thân dưới liếm cho cô.
Đầu lưỡi của anh luồn vào liếm lên âm đế của cô, mút lấy thân dưới. Bên dưới này nước nhiều vô kể, chỉ cần liếm nhẹ mà nước đã chảy đầy cả miệng anh.
Anh đột ngột mút vào một hơi, hút hết toàn bộ d*m thủy vào miệng.
Giản Nịnh bị anh liếm sướng muốn chế. Tuy rằng không thể nhìn thấy mặt anh, thế nhưng cô vẫn cảm giác được đầu lưỡi của anh đang không ngừng khuấy động bên trong huyệt nhỏ khiến cô kích thích vô cùng, không thể khống chế được mà phát ra âm thanh rên rỉ đầy mê hoặc.
Tô Ngang liếm đến khi cô phun nước mới ôm cô ngồi thẳng ngang qua bụng anh. Anh nằm ở dưới, Giản Nịnh ngồi ở trên, tư thế nữ ở trên này sẽ không đụng tới bụng của cô.
Anh cởi quần xuống, dương v*t căng cứng đâm vào mông của Giản Nịnh. Cô cảm nhận được cây gậy đó ở sau mông thật sự là quá cứng, vừa cứng lại còn rất nóng.
Tô Ngang cọ cọ dương v*t lên mông cô mấy cái rồi nói: "Em tự cắm vào đi, tự động đi, anh sợ làm em đau."
Nghe anh nói xong Giản Nịnh đưa tay đỡ bụng, dùng tư thế nữ ngồi trên từ từ cắm xuống. Cô vừa nhấc mông lên thì Tô Ngang đã cầm dương v*t để ngay trước cửa động nhỏ. Vì cô không nhìn được nên Tô Ngang vẫn luôn quan sát, nhắm đúng vị trí rồi cắm vào.
Giản Nịnh cảm nhận được anh đã cắm vào thì chậm rãi ngồi xuống.
Chính là cái cảm giác được lấp đầy này, đã lâu rồi cô không được nếm trải nó, cái cảm giác được dương v*t của anh cắm vào làm cô bớt ngứa.
Giản Nịnh thỏa mãn, không kiềm được rên lên một tiếng, cứ như thế tiếp tục ngồi xuống.
Tô Ngang vẫn còn cẩn thận một chút, anh lo sẽ đụng trúng cục cưng. Dù sao thì người anh em này của anh quá lớn, cắm vào trong rồi mà anh vẫn còn hỏi cô: "Ổn không em? Không sâu quá chứ? Nếu em thấy sâu quá chịu không nổi thì nói với anh, anh sẽ đi ra."
Giản Nịnh lúc này thấy rằng chính cô mới là người lẳng lơ, nghe anh nói câu này còn thấy luyến tiếc nếu anh rút ra. Cô cứ muốn được lấp đầy như vậy, không muốn anh rút cây gậy cứng nóng này ra.
Quả nhiên, từ sau khi có thai cô trở nên lẳng lơ vô cùng, Giản Nịnh mặt mũi đỏ hồng, từ từ uốn éo mông nói: "Không sao hết, không sâu lắm đâu anh, cứ từ từ là sẽ ổn thôi."
window.googletag = window.googletag || {cmd: []}; googletag.cmd.push(function() { googletag.defineSlot("/21758146787/enovel_banner_200x250", [300, 250], "gpt-passback").addService(googletag.pubads()); googletag.enableServices(); googletag.display("gpt-passback"); }); Tô Ngang nghe cô trả lời xong thì bật cười, nhìn cái dáng vẻ vừa động tình lại vừa ngại ngùng của cô thật sự là đáng yêu chết đi được.
Bàn tay của anh xoa nắn bầu vú của cô, quần áo của cô đã bị anh cởi sạch. Cô không mặc áo lót nên sờ vào có thể cảm nhận được độ đàn hồi: "Vợ yêu của anh bây giờ lẳng lơ quá đi, thích được dương v*t của ông xã cắm vào, thích được ông xã làm. Lâu rồi không làm em, có phải là ngứa ngáy không chịu nổi, đói bụng lắm rồi đúng không? Bây giờ nhìn thấy dương v*t của ông xã cắm vào huyệt nhỏ rất sướng cho nên mới không muốn ông xã rút dương v*t ra đúng không?"
Giản Nịnh nghe anh nói xong xấu hổ đấm lên ngực anh một cái, biết rõ là cô mắc cỡ mà anh còn nói huych toẹt ra như thế.
"Em không có!"
Tô Ngang cũng hiểu cô mắc cỡ không dám nói ra cho nên không trêu cô nữa, lại tiếp tục chơi đùa với hai bầu ngực của cô.
"Chừng nào mới có sữa vậy? Sinh xong sao? Anh thấy núm vú của em lớn hơn rồi này, màu cũng đậm hơn nữa."
Đúng như mọi người nói sau khi có thai ngực sẽ lớn hơn, đây là sự thật. Ngực Giản Nịnh thật sự là đã lớn hơn trước rất nhiều, về sau có thể sẽ còn lớn hơn nữa, sau khi mang thai những biến đổi trên cơ thể đều rất rõ ràng.
Giản Nịnh chậm rãi đong đưa mông từ từ cắm dương v*t của anh vào, bởi vì dè chừng cục cưng trong bụng nên động tác của cô rất chậm, chỉ cần có thể giảm bớt cơn ngứa là được.
"Sinh xong mới có sữa mà anh."
Tô Ngang cứ nghĩ bây giờ đã có thể uống sữa, anh còn đang trông ngóng muốn được nếm thử xem sữa của cô có mùi vị gì. Nhưng mà anh cũng không quá nóng lòng, chờ tới lúc đó uống cũng được.
Nhìn núm vú của Giản Nịnh, anh đưa tay mân mê nó rồi ngậm vào miệng bắt đầu mút. Anh vừa mút vào một hơi, thật sự là không có sữa, nếu như có sữa thì tốt quá rồi.
Giản Nịnh vừa từ từ cắm dương v*t của anh vào, vừa nhìn dáng vẻ anh đang mút ngực của cô. Bây giờ chưa có sữa mà anh đã mút mạnh thế này, tới lúc có sữa thật không biết anh có giành ăn với con không đây.
Tô Ngang gặm mút xong còn giơ tay nhéo vú cô mấy cái.
Đùa giỡn chán chê rồi anh mới ấn mông Giản Nịnh xuống, thúc mạnh vào thân dưới của Giản Nịnh. Tốc độ quá từ tốn của Giản Nịnh thật sự không thỏa mãn chút nào, cho nên anh bắt buộc phải ra tay.
Mặc dù tốc độ có nhanh hơn trước nhưng mà anh rất cẩn thận, sợ sẽ làm cô bị thương. Giường ngủ đong đưa theo động tác của anh, Giản Nịnh bị anh cắm tới thoải mái, không ngừng bị kích thích. Hai tay của cô ấn chặt hai chân của anh, sợ anh sẽ làm mạnh hơn.
Tô Ngang cũng thở hổn hển, anh cảm nhận được sự căng chặt trong huyệt nhỏ của bà xã nhà mình, chỉ cần một ngày không cắm vào là không được rồi. Thế mà chỉ có vài tháng liền không cắm thì cái động nhỏ lẳng lơ đã khít chặt thế này, kẹp anh sướng muốn chết. Hơn nữa, từ khi cô mang thai nguồn nước lại càng dồi dào, thân dưới vừa ẩm vừa nóng làm Tô Ngang càng hưng phấn hơn.
Giản Nịnh bị anh đâm sung sướng, không nhịn nổi mà ấn chặt hai chân anh, ưm a hét lên mấy tiếng. Tô Ngang nghe cũng thấy thoải mái, rất nhanh đã đưa cô lên tới đỉnh cao.
Mỗi lần lên đỉnh toàn thân của cô đều run rẩy, vô cùng nhạy cảm, cao trào lần này còn nhanh hơn so với trước đây.
Tô Ngang vẫn chưa bắn ra, thấy Giản Nịnh đã cao trào nhưng anh lại không dám tiếp tục. Anh rút dương v*t ra, lại nhìn thấy cặp vú no đủ của Giản Nịnh, thế là anh bèn đặt dương v*t lên ngực cô, muốn dùng hai bầu vú kẹp tới bắn ra.
dương v*t của anh ướt đẫm, toàn bộ đều là d*m thủy phía dưới, lúc này đã nằm trên ngực cô.