Giản Nịnh nằm sấp trên giường còn miệng của Tô Ngang tiếp tục càn quét trên mông của cô.
Lúc anh liếm tới khe mông, Giản Nịnh hơi run rẩy. Tô Ngang thấy cô phản ứng mạnh như thế thì tiếp tục liếm, tốc độ càng nhanh hơn.
Anh mút lấy thân dưới của cô, nước tuôn xối xả chảy hết vào miệng anh.
Anh tiếp tục liếm dần xuống bên dưới, liếm tới huyệt nhỏ, đầu lưỡi cắm vào trong quấn lấy thịt huyệt chơi đùa. Hết cắm vào rồi lại rút ra, bắt chước động tác xỏ xuyên đâm sâu vào thịt huyệt non mềm.
Bên dưới quá chặt chẽ, đầu lưỡi của anh cắm vào suýt chút nữa là không lấy ra được vì bị khe mông của cô kẹp lại.
Giản Nịnh thoải mái nâng mông cao lên để cho đầu lưỡi của anh mặc sức phục vụ mình.
"Đừng… đừng liếm chỗ đó… đừng..."
Đầu lưỡi mềm mại kích thích không ngừng lên xuống khe mông của cô, hai chân Giản Nịnh mềm nhũn bật ra tiếng rên dâm đãng. Cô vô thức muốn trốn chạy nhưng lại bị Tô Ngang kéo về tiếp tục liếm khe mông, càn lướt trên huyệt nhỏ.
"Ưm..." Giản Nịnh không nhịn được siết chặt thân dưới kêu lên: "Sướng quá..."
Tô Ngang mê đắm liếm mút ở bên dưới, đầu lưỡi còn cắm vào huyệt nhỏ của cô, nghe được tiếng rên của cô anh giơ tay vỗ lên mông cô một cái.
Bộp một cái, Giản Nịnh sung sướng lại kẹp chặt hơn, kéo theo đầu lưỡi của anh.
Tô Ngang đang ngậm d*m thủy của cô trong miệng, đột ngột hút mạnh một phát khiến Giản Nịnh phun ra.
Sau khi cô mang thai càng trở nên nhạy cảm hơn, nước cũng nhiều hơn phun đầy miệng Tô Ngang làm anh không kịp hút, chỉ có thể nuốt xuống toàn bộ.
Tô Ngang uống xong, Giản Nịnh đỏ mặt nhìn anh.
Giản Nịnh sướng nhưng bụng lại quá lớn, không có cách nào tiếp tục duy trì tư thế mệt mỏi này.
Tô Ngang để cô nằm xuống, mở hai chân cô ra để thân dưới đối diện với anh.
Nhìn thấy huyệt nhỏ của Giản Nịnh còn mấp máy như đang mời gọi anh đến xâm phạm.
Tô Ngang không dám cắm dương v*t vào vì bụng cô đã lớn lắm rồi. Hôm qua vừa mới làm, thêm một chút nữa anh sợ sẽ làm cục cưng bị thương cho nên hôm nay chỉ dám cắm ngón tay vào. Ngón tay của anh không ngắn, thọc vào rồi lại rút ra trong huyệt nhỏ của cô, khuấy đảo lòng huyệt, kích thích miệng huyệt rồi cắm sâu vào phát ra âm thanh nhóp nhép.
Mới đầu anh chỉ cắm một ngón tay vào, sau đó lần lượt là hai ngón rồi ba ngón, ba ngón tay cắm vào một lượt lấp đầy huyệt nhỏ dâm đãng của cô.
Giản Nịnh vuốt bụng thở dốc, hai chân mở rộng để ngón tay của anh tha hồ đâm thọc.
Tô Ngang nhanh chóng tăng tốc độ cắm rút của ngón tay, thân thể Giản Nịnh nhạy cảm, chưa được bao lâu đã bị anh đưa tới cao trào.
d*m thủy của cô nhiều vô cùng, ướt đẫm khăn trải giường.
Tô Ngang nhìn huyệt nhỏ chảy nước róc rách của cô, anh tách hai chân cô ra, cứ vậy mà nhìn chằm chằm, anh muốn xem cô đã thèm khát tới mức nào.
Giản Nịnh xẩu hổ muốn khép chân lại nhưng Tô Ngang vẫn chăm chú nhìn.
Cô không còn sức nữa đành để mặc Tô Ngang nhìn.
Cô cứ nghĩ Tô Ngang chỉ muốn nhìn thôi cho nên mặc kệ anh, không ngờ là Tô Ngang không chỉ nhìn mà còn kề miệng vào uống d*m thủy của cô.
d*m thủy rỉ rả giống hệt như một dòng thác nhỏ, Tô Ngang thèm khát không chịu nổi, nước chảy nhiều như vậy thật sự rất lãng phí chi bằng để ông đây uống hết.
Anh cúi đầu uống hết sạch.
Giản Nịnh cảm nhận được miệng anh chuyển động ở bên dưới, cảm thấy anh dâm đãng vô cùng. Cô tự hỏi sao lại có người đi uống d*m thủy mà lại còn uống với dáng vẻ dâm đãng như thế.
May mà Giản Nịnh không nhìn thấy mặt anh, cô không chịu nổi hành động dâm dục của anh.
...
Giản Nịnh chỉ mới ở lại hai ngày đã phải đi về, chính cô còn thấy mình tới chưa được mấy ngày mà đã phải về, lúc chuẩn bị về khó chịu vô cùng.
Tô Ngang giúp cô thu dọn đồ đạc, anh cũng tiếc nuối nhưng lại không thể ép cô ở lại được nên anh chỉ đành thu xếp hành lý, tiễn cô về nhà.
Giản Nịnh tự thấy bản thân sau khi mang thai thì càng ngày càng nhõng nhẽo.
Mấy lần trước lúc phải đi về cô không cảm thấy khó chịu như bây giờ, bây giờ vậy mà lại thấy tiếc nuối lúc chia tay. Nếu không phải còn có công việc phải về cô vẫn muốn ở lại đây.
Tô Ngang tiễn cô về, không hiểu sao anh lại cảm thấy vợ mình sau khi mang thai càng lúc càng dính người.
Mấy lần trước cô tuyệt đối không dính người như hiện giờ, lúc chuẩn bị đi cô còn ôm anh một cái.
Tô Ngang lúc này tiễn cô ra tới sân bay nhưng cô vẫn quyến luyến ôm Tô Ngang mãi.
Tô Ngang nhìn đồng hồ thấy vẫn chưa tới giờ nên để cô ôm, anh cũng lưu luyến hôn cô vài cái. Giản Nịnh mặc dù tủi thân nhưng đâu còn cách nào khác, đã đến giờ bay rồi.
window.googletag = window.googletag || {cmd: []}; googletag.cmd.push(function() { googletag.defineSlot("/21758146787/enovel_banner_200x250", [300, 250], "gpt-passback").addService(googletag.pubads()); googletag.enableServices(); googletag.display("gpt-passback"); });
Giản Nịnh về rồi, Tô Ngang cũng đã kịp báo cáo cấp trên xin nghỉ phép một tháng, chờ tới khi Giản Ninh sinh anh sẽ về.
Giản Nịnh về tới nhà thì gọi cho anh báo bình an. Cô cảm thấy có chút kỳ lạ, lúc mỗi người một nơi cô thật sự rất kiên cường nhưng chỉ cần thấy Tô Ngang là cô lại thấy luyến tiếc.
...
Thời gian trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chốc mà Giản Nịnh đã sắp đến ngày sinh, trước khi sinh cô có chút lo lắng.
Đồ đạc cho cục cưng mà cô mua toàn bộ đều là của bé gái bởi vì cô thích con gái. Trước đó lúc đi kiểm tra mẹ chồng của cô đã từng hỏi thăm bác sĩ xem là con trai hay con gái, bác sĩ nói là không được tiết lộ thai nhi là con trai hay con gái.
Hỏi cách gì cũng không hỏi được cho nên cô lo cục cưng không phải là con gái.
Sau đó cô kể với Tô Ngang, Tô Ngang an ủi cô, anh nói con trai hay con gái đều tốt.
Vấn đề là Giản Nịnh chỉ mua toàn đồ của con gái, cái gì cũng là của bé gái, cô lo rằng nếu là con trai thì sẽ lãng phí đống đồ kia.
Thế nên cô vẫn luôn trong trạng thái hồi hộp, Tô Ngang lúc này không ở bên cạnh, bụng cô đã quá lớn nên không thể bay sang chỗ anh vì vậy hai người gặp nhau chủ yếu là nhờ gọi video.
Cô vẫn đi làm như ngày thường, dự định trước khi sinh một tuần mới xin nghỉ phép.
Nhưng không ngờ là cục cưng lại đột ngột muốn ra sớm.
Sáng hôm nay Giản Nịnh đi làm vẫn không thấy có gì bất thường, bụng cô lớn nên không dám tự mình lái xe hay là chạy xe điện, hàng ngày đều gọi xe đưa đón.
Sáng nay cô thức dậy không thấy có gì khác thường, cũng không cảm thấy bụng có chỗ nào khó chịu nên mua một ít điểm tâm chuẩn bị đi làm, kết quả đến văn phòng lại nghe được một chuyện lớn.
Nghe nói chồng của cô giáo Lý có vấn đề, trước đó không bao lâu cô ấy vừa mới kết hôn, mừng còn không kịp, hơn nữa lại còn rất phấn khởi, không hiểu sao lại đột nhiên cãi nhau.
Hôm nay Lý Khuynh không đi làm, không thấy cô ấy trong văn phòng, thế là lại nghe mọi người đồn đại chuyện của cô ấy.
Tin đồn nói là chồng của cô ở bên ngoài...
Đúng lúc Giản Nịnh vừa đi tới thì nghe được chuyện này.
"Là thật đó, chồng cô ấy ở bên ngoài… nghe nói là tìm gái bị cô ấy phát hiện nhưng mà không phải chỉ có một người. Bọn họ vẫn thường xuyên ra ngoài tằng tịu với nhau, nghe đâu không phải sau khi kết hôn mới như thế mà đã là chuyện trước khi kết hôn rồi. Lần trước anh ta ly hôn là vì vợ cũ không chịu nổi cái tính lăng nhăng bên ngoài suốt ngày của anh ta, sợ anh ta lây bệnh nên mới ly hôn đó.”
“Cô giáo Lý lo lắng không biết mình có bị anh ta lây bệnh hay không nên vội vàng đi khám bệnh, kiểm tra xem thử bản thân có bị bệnh qua đường sinh dục hay không. Cô giáo Lý đúng thật là quá thảm, cứ tưởng là tái hôn rồi sẽ tìm được một người đàn ông bình thường, ai ngờ lại gặp phải người nghiện tình dục.”
Trước đó cô giáo Lý còn hay khoe khoang nói chồng mình vô cùng lợi hại, kỹ năng giường chiếu phong phú khiến cô sung sướng như tiên.
Kết quả chỉ mới có mấy tháng cô ấy lại phát hiện chồng mình ở bên ngoài chơi gái, dơ bẩn không chịu được.
Anh ta có kỹ năng giường chiếu là thật, nhưng lại mắc chứng nghiện tình dục.
Giản Nịnh nghe xong cảm thấy cô giáo Lý đúng thật là số khổ, khổ hết chỗ nói.
Tiếng chuông vào lớp vang lên, Giản Nịnh cầm giáo án đi tới lớp học. Vừa mới bước chân tới cửa lớp cô đã thấy cơ thể không ổn, bụng như bị trì xuống khiến cô đau không chịu nổi.
Cô đau đớn ôm bụng, cảm giác hình như mình sắp sinh.