Mộc Báo quật khởi
Mộc Báo quật khởi
"Ngươi đang làm nhiệm vụ liên quan đến Mộc Báo?" Trần Phong hỏi thẳng vào vấn đề.
"Đúng a." Từ Phi cười hắc hắc: "Có một tên thổ hào ban bố nhiệm vụ săn giết Mộc Báo thủ lĩnh. Nhắc tới cũng may mắn, nghe nói hắn lẽ ra đã tuyển chọn được một đoàn đội cấp D, nhưng tại thời điểm chuẩn bị mời tiểu đội kia lại nhìn thấy tư liệu về đoàn đội của bọn ta, hắn cảm giác giao cho chúng ta có vẻ thích hợp hơn sau đó liền tuyển chúng ta."
A? Trần Phong xúc động. Quả nhiên! Quầng sáng may mắn có hiệu lực ảnh hưởng vào ngay thời điểm hiện tại, Trần Phong cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.
Cho dù chỉ có 20 giá trị may mắn, cho dù cũng không phải là chuyện gì trọng yếu, thế nhưng ít nhất điều này cũng nói rõ, Quầng sáng may mắn quả nhiên có thể ảnh hưởng đến hiện thực thông qua loại phương thức đặc thù này!
Nếu như hắn có đủ giá trị may mắn... bỗng nhiên Trần Phong nghĩ đến một bộ phim kiếp trước từng xem qua, khi Tử Thần tới để cướp đi sinh mệnh của hắn, tại thời điểm giá trị may mắn đầy đủ, Trần Phong chính là tử thần!
"Sẽ có một ngày như vậy." Trong lòng Trần Phong tràn ngập chờ mong.
"Ngươi cũng muốn tiếp nhận nhiệm vụ này?" Từ Phi hiếu kỳ hỏi.
"Ta cần một chút tinh huyết của Mộc Báo."
Trần Phong bỗng nhiên cười nói: "Đội ngũ của các ngươi còn thiếu người hay không?"
Hai mắt của Từ Phi tỏa sáng, Trần Phong muốn gia nhập? Đây tất nhiên là chuyện tốt!
Tinh Thành.
Hầu Lượng đang xử lý sự kiện Băng Tuyền, bỗng nhiên lại nhận được tin tức, Trần Phong đi thảo nguyên Khô Mộc săn giết Mộc Báo, hắn đường đường là chế tác sư lại đi mạo hiểm!
"Tiểu tử thúi này không thể an ổn nghỉ ngơi mấy tháng sao?" Hầu Lượng tức muốn nổ tung.
Sự việc Băng Tuyền vừa mới qua được mấy ngày? Hắn không sợ chết à?!
Chế tác sư bình thường đều muốn ở trong phòng thí nghiệm, Hiệp hội luôn phải nghĩ biện pháp lừa bọn hắn ra ngoài lịch luyện, mà cái tên tiểu tử Trần Phong này căn bản chính là một tên gia hỏa nhàn rỗi không chịu được.
"Không cần phải lo lắng." Lão Chu ở bên cạnh thản nhiên nói: "Có Thủ Hộ Tuyệt Đối, hắn còn an toàn hơn ngươi nhiều, huống chi, tiểu tử này cần phải đi con đường của chính mình, chúng ta không nên nhúng tay vào quá nhiều."
"Ta cũng chỉ muốn tốt cho hắn." Hầu Lượng dựng râu trừng mắt, bảo hộ Trần Phong cũng gọi là can thiệp?
"Ha ha." Lão Chu cười lạnh một tiếng: "Ngươi quên là Hiệp hội của chúng ta chuyên bồi dưỡng thiên tài sao?"
Hầu Lượng lập tức im lặng. Thiên tài! Công hội Gen của bọn hắn cũng từng bồi dưỡng qua!Bọn hắn nhận nuôi cô nhi, dốc tất cả tài nguyên, bồi dưỡng được vô số thiên tài có thực lực mạnh mẽ, những người này đều rất lợi hại, thế nhưng không ai có thể siêu việt người xưa! Đây là một loại bi ai.
Bọn hắn dựa theo phương pháp bồi dưỡng tốt nhất nhưng kết quả đều là thiên tài mô phỏng, tựa như... một cái khuôn đúc.
Mà Trần Phong so với những thiên tài kia hoàn toàn không giống nhau! Độc lập độc hành.
"Ta không muốn ngươi bảo vệ hắn vượt quá giới hạn cho phép khiến cho hắn cũng thay đổi thành loại thiên tài mô phỏng kia." Lão Chu nói: "Trần Phong sở dĩ có thể đạt được thành công như bây giờ, cũng là bởi vì không có người can thiệp vào tương lai của hắn, trợ giúp thích hợp thì có thể, còn lại phải xem sự nỗ lực của bản thân hắn."
Tâm trạng Hầu Lượng chấn động, ông ta không nghĩ tới, so với ông ta thì Lão Chu còn có mong đợi cao hơn!
Sau khi hiểu rõ thiên phú của Trần Phong, ông ta đã vội vã muốn đem những thứ tốt nhất cho Trần Phong khiến cho Trần Phong trở nên lợi hại hơn, cường đại hơn! Thiên phú như nhau, nếu như có nhiều tài nguyên hơn, so với việc hắn lẻ loi một mình dù sao cũng tốt hơn rất nhiều a! Hầu Lượng một mực cho rằng như thế, nhưng không ngờ tới ý nghĩ của Lão Chu lại tương phản hoàn toàn với ông ta.
Ngẫm lại mới thấy, những Hiệp hội kia dốc hết tất cả tài nguyên cũng không thể bồi dưỡng ra được thiên tài, những người đó cả đời cũng không cách nào có thể siêu việt thiên tài xưa. Hầu Lượng trầm mặc.
Trần Phong... ông ta nhìn về phía bên ngoài của Tinh Thành. Đứa nhỏ này tự đi con đường của chính mình, so với con đường mà ông ta an bài thật sự còn tốt hơn sao?
Ở một nơi nào đó có một nhà máy bị bỏ hoang, bên trong nhà máy rộng rãi chất đầy các loại dụng cụ thí nghiệm. Bị giam giữ bên trong những cái lồng giam là con thú biến dị đang hấp hối, trên người chúng nó ghim lít nha lít nhít lỗ kim, truyền đến từng tiếng gào thét hư nhược.
Trên mặt đất là những tập tài liệu rơi lả tả, bừa bộn khắp nơi. Một người trung niên với vẻ mặt ngưng trọng đang xem lại những đoạn thu hình.
Ở đây bọn hắn chủ yếu phụ trách nghiên cứu gen của thú biến dị, tìm kiếm ẩn tính cường đại hơn trong gen lực lượng, bọn hắn muốn tìm loại lực lượng giống với lực lượng Ám Năng để cải biến thế giới!
Hơn mười năm trôi qua đi, kết quả bọn hắn thu được đều quá mức bé nhỏ, nhưng... chẳng ai ngờ được rằng, khi bọn hắn sắp từ bỏ thí nghiệm, bỏ đi kế hoạch thì thí nghiệm bỗng nhiên xuất hiện chuyển biến kinh người!
Mộc Báo thủ lĩnh ngay lập tức quật khởi ở trong phòng bếp, không sai! Chính là ở trong phòng bếp!
Vốn là chỉ là làm nguyên liệu nấu ăn - Mộc Báo, buổi trưa hôm nay đồ ăn của bọn hắn vốn dĩ là Báo thiêu nguyên con, nhưng chẳng ai ngờ rằng, vốn dĩ đã chuẩn bị tốt gia vị để nướng thịt, con Mộc Báo này lại nổi khùng chạy đi!
Nó mang theo một thân cây thì là, sau khi xử lý đầu bếp cùng với hai thủ vệ cấp D, liền tiêu sái chạy trốn.
"Cái con biến dị thú chết tiệt này." Ánh mắt của người trung niên hừng hực tức giận.
Đầu bếp chết rồi? Cũng không phải là chuyện quá quan trọng nên chẳng ai thèm quan tâm! Nhưng mà con Mộc Báo nổi khùng này là Mộc Báo thủ lĩnh, việc này đã mang đến hi vọng cho kế hoạch sắp thất bại, lực lượng của con Mộc Báo thủ lĩnh này nhất định là vô cùng kinh khủng...
Con Mộc Báo này, có chuyện ẩn giấu ở bên trong!
"Tìm!"
"Nhất định phải bắt được nó!"
"Mặc kệ là nguyên nhân gì, ta nhất định phải bắt được nó!"
Người trung niên nghiêm nghị nói.
Mà lúc này ở doanh địa trên thảo nguyên Khô Mộc, Trần Phong cuối cùng cũng gặp được đám người Từ Phi.
Chu Linh vẫn xinh đẹp như trước đây, ánh mắt của Hầu Tử càng thêm sáng ngời, thân thể của Thiết Thạch tràn ngập uy nghiêm, mà cái đầu trọc của Từ Phi vẫn không thể mọc lên một sợi tóc nào.
"Cái đầu của ngươi thật là sáng nha." Trần Phong tán dương.
"Xéo đi." Từ Phi tức giận nói, còn không phải là do tiểu la lỵ của nhà ngươi làm ra? Chỉ là hiện nay sau khi hắn hiểu rõ sự đáng sợ của Vương Dao, hắn sẽ không dám nói ra những lời này.
"Nói chuyện nhiệm vụ đi."
"Được." Đám người đi đến một nơi an tĩnh.
Nhiệm vụ của Từ Phi rất đơn giản, bọn hắn cần đem thi thể của Mộc Báo thủ lĩnh trở về.
Còn về tinh huyết? Sau khi Mộc Báo chết, tinh huyết sẽ biến mất sau một thời gian ngắn, chờ bọn hắn mang theo thi thể Mộc Báo trở về, sớm đã không còn, cho nên cho Trần Phong một chút đều không thành vấn đề.
"Vậy thì tốt." Trần Phong rất hài lòng, cùng bọn Từ Phi hợp tác, việc săn giết lần này hẳn là có thể nhanh chóng giải quyết.