Siêu Sao Báo Thù

Chương 39:




Sáng sớm, Lục gia liền náo nhiệt hẳn lên. Bởi vì Lục Phinh Đình trở về.
Lục Phinh Đình là một tiểu thư điển hình, nàng làm tổng giám đốc của một công ty ẩm thực của mẫu thân, công việc cả ngày cũng chỉ là đi du lịch mua sắm cùng với tham gia các loại party.
Lục đại tiểu thư về một hồi, nhóm người hầu liền vội vã đem bao lớn bao nhỏ nàng mua từ Pháp đưa vào trong phòng của nàng.
“Mẹ, xem có được không?” Lục Phinh Đình cười cười xoay xoay người, đem bộ quần áo số lượng có hạn trên thế giới cho mẹ xem.
Bối bối nhà mình đều là cục thịt trong lòng ba mẹ, bộ dáng làm nũng trước mặt mẹ mình càng thêm vài phần hoạt bát đáng yêu.
Văn Hà Thục tiến lên vuốt vuốt mái tóc dài của nàng, mặt đầy sủng nịnh, “Đẹp, con gái của mẹ đẹp như vậy, đương nhiên mặc cái gì cũng đẹp.”
Lục Phinh Đình cười cười cúi đầu, “Xinh đẹp cũng bởi vì giống đại mỹ nhân như mẹ a, con mua nước hoa cho mẹ, là con lựa chọn cho mẹ, đợi lát nữa con cho mẹ xem.”
“Quả nhiên đã trưởng thành, hiện tại còn nhớ mua lễ vật cho mẹ…” Văn Hà Thục tràn đầy vui mừng, trên mặt ý cười cũng không có đình chỉ.
Lục Phinh Đình dán tại trên vai Văn Hà Thục làm nũng, “Đương nhiên, mẹ biết không, người con yêu nhất cũng chỉ có hai người, một là mẹ, một là ca ca. Con không nghĩ đến mẹ thì nghĩ đến ai a.”
Văn Hà Thục vốn đang mỉm cười sau khi nghe thấy câu nói tiếp theo của con liền cứng lại, nhưng phản ứng của bà rất nhanh, chớp mắt liền che giấu biểu hiện của mình.
Văn Hà Thục khẽ liếc Quản thúc đang đứng cạnh đó, phát hiện ông không nhìn thấy mình mới cười rộ lên, “Đều là người một nhà, đương nhiên phải tương thân tương ái.” Nói xong Văn Hà Thục nhẹ nhàng bỏ tay Lục Phinh Đình ra, “Lớn như vật còn làm nũng mẹ, về sau gả ra ngoài người ta sẽ cười cho đấy. Đi thôi, theo mẹ xem nước hoa con mua.”
Lục Phinh Đình hoàn toàn không biết mẹ mình có ý tứ gì, ôm lấy tay Văn Hà Thục, “Vâng ạ.”
Đi hai bước, nàng bỗng quay đầu nhìn bốn phía, “A? ca con đâu? Như thế nào vẫn không có nhìn thấy ca? Là chưa rời giường hay là đã đi nước ngoài?”
Văn Hà Thục thấy Lục Phinh Đình vẫn còn hỏi, trong mắt càng thêm mất hứng.
Bà như thế nào cũng không dự đoán được, Lục Phinh Đình lại dính Lục Duệ như vậy. Vừa mới trở về, còn chưa cùng mình nói mấy câu đã đầy miệng Lục Duệ.
Văn Hà Thục có chút lo lắng, quan hệ của con gái cùng Lục Duệ không tệ, kia cũng không phải là chuyện tốt, về sau nếu nàng không thể đối nghịch được với Lục Duệ, vậy thì sao được.
Văn Hà Thục không mặn không nhạt đáp, “Ca con tối hôm qua liền đi ra ngoài, cả đêm không trở về.”
Quản thúc ở một bên đi đến bên người Lục Phinh Đình, cung kính nói, “Tiểu thư, đại thiếu gia cùng tiểu thiếu gia hôm qua tham dự lễ trao giải, tiểu thiếu gia nhận được giải thưởng diễn viên mới xuất sắc nhất, tối hôm qua đi chúc mừng cùng bạn bè, vẫn chưa trở về, đại thiếu gia có lẽ là cũng đi cùng.”
Nói đến Cố Diễn nhận được giải thưởng diễn viên mới, trên mặt Quản thúc lộ ra chút kiêu ngạo tươi cười.
Tuy rằng ông không biết trong giới giải trí phân chia hạng một hạng hai như thế nào, nhưng ông hiểu được, tiểu thiếu gia hiện tại rất được hoan nghênh. Hơn nữa phim điện ảnh cũng đạt được thành tích tốt lắm, có thể lấy được giải thưởng, chứng tỏ nhiều người đều thích cậu.
Là một “Phấn ti” của Cố Diễn, nhìn thấy thành tích của Cố Diễn như vậy, Quản thúc vô cùng cao hừng.
Lục Phinh Đình thấy thần sắc Quản thúc khi nói chuyện về Cố Diễn như vậy, thiếu chút nữa không nhịn được biểu hiện bất mãn.
Biết Lục Duệ đi cùng Cố Diễn, Lục Phinh Đình cũng trở nên mất hứng, “A, như vậy a, mẹ tranh thủ đi lên đi, con còn mua một bộ sản phẩm bảo vệ da, mẹ mau đi xem đi.”
Lục Phinh Đình kéo tay Văn Hà Thục, nhanh chóng đi vào phòng Văn Hà Thục.
Khi cửa đóng lại, hưng phấn trên mặt Lục Phinh Đình liền biến mất, nàng trở nên rầu rĩ không vui.
“Mẹ, tiệc chúc mừng Cố Diễn nhận được giải thưởng, Lục Duệ ca ca đi làm gì? Có phải là Cố Diễn bắt ca đi hay không?” Lục Phinh Đình có chút ghen tị.
Nàng chính là không muốn nhìn thấy Cố Diễn cùng Lục Duệ có quan hệ tốt.
Trước kia nàng liền phát hiện ra Cố Diễn rất ghê tởm khi bám lấy Lục Duệ, khi đó thái độ của Lục Duệ cũng bình thường,cùng chính mình kém không nhiều. Nàng cũng không để ý.
Nhưng gần đây nàng lại phát hiện, quan hệ của Lục Duệ cùng Cố Diễn so với trước kia thì tốt hơn nhiều lắm. Trong lòng Lục Duệ mình đã không thể so với Cố Diễn nữa!
Thấy Lục Phinh Đình ghen như vậy, Văn Hà Thục giận đến tái mặt, do hỏi, “Con thích Lục Duệ ca ca như vậy sao?”
Văn Hà Thục cũng có chút lo lắng, thái độ của con gái của nàng đối với Lục Duệ có chút kì quái. Nàng là người từng trải, có vài thứ đương nhiên xem là hiểu được.
Lục Phinh Đình hiện tại mới hai mươi hai, vẫn không chịu nói chuyện yêu đương, còn thích ăn dấm chua của Lục Duệ, vạn nhất nếu nó thích Lục Duệ, nhất định phải quản chặt mới tốt! Loại chuyện huynh muội loạn luân như thế này, nếu như bị người phát hiện, Phinh Đình nhà bà nhất định sẽ bị hủy hoại.
Lục Phinh Đình chớp chớp mắt, ngữ khí trở nên thanh thoát hơn, “Lục Duệ ca ca tính cách tốt lại rất soái a đối với chúng ta cũng rất tốt, con đương nhiên là thích ca. Nam nhân tốt như vậy, nếu ai gả cho ca mới hạnh phúc nhất a.” Lục Phinh Đình ngồi lại gần Văn Hà Thục, “Mẹ, mẹ giúp con hỏi xem Lục Duệ ca ca có bạn gái hay chưa? Nếu như không có, con giới thiệu Văn Hi cho ca.”
Nghe được câu cuối cùng kia, tảng đá trong lòng Văn Hà Thục rốt cuộc cũng rơi xuống.
May mắn con gái của bà không có cái ý kia với Lục Duệ.
Văn Hà Thục lại nhớ tới phản ứng của Lục Phinh Đình khi nhắc tới Cố Diễn, dặn dò, “Con không thích Cố Diễn mẹ biết, nhưng trước mặt người khác không được biểu hiện ra biết không?”
Lục Phinh Đình gật gật đầu, “Con biết. Bất quá Cố Diễn kia thực phiền, tuy rằng hiện tại tốt hơn một chút, nhưng trước kia cả ngày quấn lấy ca ca, mẹ biết không, có đôi khi con hoài nghi rằng có phải nó thích Lục Duệ ca ca hay không?’
Văn Hà Thục lớn tiếng quát, “Nói bừa cái gì vậy?”
Lục Phinh Đình thè lưỡi, “Mẹ, con nói hưu nói vượn, mẹ đừng tưởng thật, coi như Cố Diễn có cái ý tứ kia, ca ca cũng sẽ không.”
Lục Phinh Đình cố ý bôi đen Cố Diễn, không muốn liên lụy tới Lục Duệ. Thấy vẻ mặt bình tĩnh của Văn Hà Thục, sợ bà cũng nghĩ Lục Duệ là gay, tranh thủ làm sáng tỏ.
Văn Hà Thục biết con gái mình không làm được chuyện gì, xem nó che chở Lục Duệ như vậy, bà cũng không muốn đem chuyện mình muốn tranh đoạt tài sản với Lục Duệ nói ra.
Nếu nói cho nó, nó khẳng định sẽ nháo cùng mình.
Hai mẹ con xem lễ vật một hồi, chuẩn bị ra ngoài đi dạo.
Vừa mới ra khỏi cửa liền thấy Cố Diễn cùng Lục Duệ trở về.
Đại khái là do hai người cùng một chỗ, không khí giữa Lục Duệ cùng Cố Diễn có chút ái muội, thời điểm nhìn nhau càng thêm mười phần ăn ý.
Tâm tư Lục Phinh Đình không đủ tinh tế, cũng không có chú ý tới.
Nhưng Văn Hà Thục trong đầu lại hiện lên câu nói vô tình lúc trước của Lục Phinh Đình.
Lục Duệ cùng Cố Diễn thoạt nhìn không quá thích hợp…
Ngày đó thời điểm Lục Duệ nói tim không tốt, rõ ràng cười đắc ý như vậy, một chút cũng không thấy thống khổ, ngược lại Cố Diễn lại lo lắng. Lúc đấy hắn còn kéo tay Lục Duệ đi? Giữa huynh đệ có thể thân mật như vậy sao?
Hơn nữa hai người thường xuyên ra vào cùng nhau, buổi tối cũng thường xuyên cùng nhau không ở nhà…
Văn Hà Thục nguyên bản lo lắng quan hệ của hai người so với trước kia tốt hơn rất nhiều, có Lục Duệ nhìn Cố Diễn nàng không dám xuống tay.
Hiện tại thoạt nhìn, kỳ thực đây chỉ là tốt hơn thôi sao?
Văn Hà Thục bị phán đoán của mình làm cho hoảng sợ, lập tức lại cảm thấy may mắn.
Ông trơi đều giúp mình a, nếu như Lục Duệ ngoạn nam nhân cũng không hiếm lạ, nhưng nếu như người hắn ngoạn là đệ đệ mình, kết quả sẽ thế nào đây…
Văn Hà Thục khẩn cấp muốn nhìn hiệu quả.
Thấy hai mẹ con Văn Hà Thục, ảnh đế Lục Duệ ngược lại không có chút biểu hiện ngạc nhiên nào.
“Phinh Đình đã về rồi, ở nước Pháp có vui không?”
Lục Phinh Đình nhìn thấy Cố Diễn cùng Lục Duệ cùng nhau trở về, trong lòng liền không vui, nhưng Lục Duệ cười tủm tỉm cùng nàng nói chuyện lại làm cho nàng tạm thời quên đi cảm giác không vui kia, “Rất vui vẻ, đáng tiếc ca bề bộn nhiều việc, bằng không đi cùng em thì thật tốt.”
Lục Duệ cười, “Ca bề bộn nhiều việc, nếu rảnh sẽ đi cùng em.” Hắn nhìn về phía Văn Hà Thục, “Văn di, hai người muốn ra ngoài sao?”
Văn Hà Thục nhì
n nhìn Lục Duệ, hướng Cố Diễn cười nói, “Phinh Đình không chịu ngồi yên ở nhà, dì cùng nó đi dạo.”
“Tiểu nha đầu Phinh Đình kia…” Lục Duệ cười.
“Được rồi, chúng ta đi thôi, tối hôm qua con cùng bạn bè chơi một đêm khẳng định cũng mệt mỏi, ở nhà hảo hảo nghỉ ngơi đi.”
Thấy Lục Duệ về, Lục Phinh Đình có chút không muốn rời đi, Văn Hà Thục nhanh chóng lôi kéo nàng ra ngoài.
Ngồi trên xe, Văn Hà Thục cẩn thận suy nghĩ một phen.
Vì xác định xem có phải sự thật hay không, Văn Hà Thục thừa dịp Lục Phinh Đình không có chú ý tới liền nhắn tin cho người đi âm thầm theo dõi hành tung của Lục Duệ cùng Cố Diễn, thu thập chứng cớ bọn họ cùng một chỗ.
Nếu như hai người thực sự là đồng tính, bị truyền ra ngoài, xem lúc đó Lục Duệ sẽ làm như thế nào!
Sau khi cùng Văn Hà Thục nói chuyện xong, sắc mặt Lục Duệ cũng trở nên không tốt lắm.
Trước kia tuy rằng phiền toái Văn Hà Thục không an phận, nhưng nể tình Cố Niệm cùng Lục Phinh Đình, chỉ cần bà không làm chuyện gì khác thường, mình cũng mắt nhắm mắt mở cho qua.
Nhưng hiện tại bà cư nhiên ngoan độc giết đệ đệ của mình!
Đối mặt với hung thủ giết người này, Lục Duệ ngay cả nói chuyện với bà cũng cảm thấy chán ghét.
“Lục Duệ, Văn Hà Thục dám bí mật giết Tiểu Diễn, em lo lắng bà ta sẽ gây bất lợi với anh.”
Cố Diễn đem lo lắng của mình nói ra. Tuy rằng biết Văn Hà Thục không dám kê đơn hắn giống như đối với Cố Diễn, nhưng lòng dạ của bà xấu xa, nói không chừng một ngày nào đó liền xuống tay với Lục Duệ.
Lục Duệ gật gật đầu, “Ba anh để lại cho nàng không ít tài sản, đáng tiếc bà không biết đủ, vẫn muốn thôn tính tài sản của Lục gia. Cũng có rất nhiều hành động bí mật, anh cũng đã sớm phòng bị, em không cần lo lắng.”
“Dã tâm của bà ta thật không nhỏ.”
“Tâm bà đủ ngoan độc!” nói đến Văn Hà Thục, Lục Duệ nhìn về phía Cố Diễn, nghĩ đến một sự thật, “Bà ta nếu đã nổi sát tâm một lần, như vậy nhất định sẽ có lần thứ hai. Tuy rằng em cùng bà giả dạng mất trí nhớ, nhưng bà khẳng định sẽ cố kị em nhớ lại. Anh sợ bà sẽ hại em lần nữa.”
Cố Diễn gật đầu, “Em biết, ngày đầu tiên em tỉnh lại liền cùng bà diễn trò, em vẫn muốn vạch trần bộ mặt thật của bà ta đưa đến cục cảnh sát. Đáng tiếc hiện tại căn bản là không có biện pháp, mọi người đều nhìn thấy Cố Diễn bây giờ vẫn còn sống, hơn nữa bà lại giả trang thành Bạch Liên Hoa, đến lúc đó nói không chừng chúng ta còn bị cắn lại một ngụm, nói chúng ta cố ý bôi xấu nàng!” Cố Diễn có chút không cam lòng, nhưng lại không lấy được chứng cớ giết người của bà.
Lục Duệ đi đến bên người Cố Diễn, thân thủ xoa xoa cặp lông mày nhíu chặt của cậu, “Không sao, anh sẽ đưa bà ta vào…”
Nói xong Lục Duệ nhớ tới chuyện hắn đã sớm muốn làm, “Em muốn chuyển ra ngoài hay không? Anh bảo Tiểu Miêu ở cùng em, thời điểm em ra ngoài cũng mang theo hắn>” (Beta:có ai nhớ Tiểu Miêu là ai ko:v)
Cố Diễn gật đầu, cậu cũng muốn sớm ra ngoài. Mỗi ngày nhìn thấy kẻ giết người là Văn Hà Thục, cậu đều không nhịn được muốn xé mở mặt nạ giả nhân giả nghĩa của bà.
Nhưng cậu đi ra ngoài vậy còn Lục Duệ thì sao?
“Còn anh? Văn Hà Thục nhất định cũng nhằm vào anh a?”
Lục Duệ cười, “Không cần lo lắng, Văn Hà Thục còn không dám đụng đến anh.”
Cố Diễn nhìn về phía Lục Duệ, “Sau khi chuyển đi, em không thể thường xuyên gặp anh đi?”
Lục Duệ cười, “Luyến tiếc anh?”
“Chúc mừng anh đã đoán đúng!”

Sau khi quyết định xong, rất nhanh TV liền đưa tin tức người hâm hộ quá điên cuồng, cùng với ảnh chụp của Cố Diễn. Cố Diễn lấy cớ sợ đem chuyện trong nhà bộc lộ, liền muốn ra ngoài.
Văn Hà Thục đương nhiên không muốn, Cố Diễn ở dưới mí mắt bà, bà dễ giám thị hơn.
Bất quá trong nhà không phải do bà làm chủ, Lục Duệ liền trực tiếp mua phòng đồng ý cho Cố Diễn chuyển ra ngoài ở.
Chẳng qua Cố Diễn không ở nhà trọ kia, mà là chuyển vào biệt thự của Lục Duệ.
Đống biệt thự kia là do lúc còn sống Lục gia gia mua cho hắn, người trong nhà trừ bỏ Lục Duệ, cũng không ai biết. Lục Duệ trên cơ bản cũng không có ở qua, hiện tại vừa vặn cho Cố Diễn ở.
Trong biệt thự đề phòng rất nhiêm ngặt, người bình thường không vào được, paparazzi cũng không chụp được, Văn Hà Thục cũng không vào được.
Cố Diễn chuyển ra không lâu, Lục Duệ cũng chuyển khỏi nhà cũ Lục gia
Sau thời điểm bị Văn Hà Thục quấy rầy kia, hắn liền có suy nghĩ chuyển ra này.
Nghĩ cũng biết, cùng Cố Diễn mỗi người một phòng ở đây, làm sao có thể thoái mái bằng ra ngoài ở?
Đương nhiên không chỉ có Lục Duệ, thân là thiếp thân bảo tiêu Tiền Tiểu Miêu cùng đại ca hắn cũng chuyển vào biệt thự, ở tại tầng một, bảo vệ Cố Diễn 24/24 giờ.
Tiểu Miêu vừa bảo vệ Cố Diễn nhưng cũng không quên chuyện trước đó Cố Diễn nhờ.
Thời điểm Tiểu Miêu điều tra phát hiện bởi vì thời gian đã lâu, rất nhiều chứng cớ đều bị hủy, muốn thu thập cũng không dễ dàng gì.
Bất quá cũng may Tiền Tiểu Miêu cũng không phải mèo con bình thường, mà là con mèo có sức chiến đấu cùng sức quan sát siêu cường, dù việc có khó khăn, nhưng hắn vẫn tra được một ít sự tình.
Sau khi biết được chân tướng, Tiền Tiểu Miêu kích động chạy lên tầng hai, muốn tranh thủ nói cho Cố Diễn, hảo hảo cầu khen ngợi.
Kết quả vừa lúc chứng kiến cảnh tượng Cố Diễn cùng Lục Duệ đang ngọt ngào hạnh phúc xem phim.
Lúc này Lục Duệ chính là đem cánh tay khoát lên vai Cố Diễn, thái độ vô cùng thân thiết.
Sau khi Tiền Tiểu Miêu nhìn thấy liền ngây ngẩn cả người.
Đại thiếu gia như thế nào lại ở trong này? Hơn nữa tư thế này, quan hệ giữa hắn cùng tiểu thiếu gia không khỏi quá tốt đi?
Tiền Tiểu Miêu tiến cũng không được, lùi cũng không xong, lúng túng đứng trước cửa.
“Tiểu Miêu.” Vẫn là Lục Duệ phát hiện ra Tiểu Miêu, “Có việc?”
Tiểu Miêu chớp chớp mắt nhìn về phía Cố Diễn, hắn muốn báo cho Cố Diễn chuyện của Tô Việt, nhưng có Lục Duệ ở trong này, hắn cũng không biết có nên nói hay không.
Tuy rằng tiểu thiếu gia cùng đại thiếu gia quan hệ tốt lắm, nhưng dù sao đó cũng là chuyện riêng của tiểu thiếu gia.
Cố Diễn rốt cuộc cũng nhìn Tiểu Miêu, lập tức hiểu hắn muốn nói gì.
“Tra được?”
Tiểu Miêu thấy Cố Diễn nói như vậy, cũng hiểu được Cố Diễn không muốn giấu Lục Duệ, liền nói, “Đúng vậy… Có thể phát hiện ảnh chụp của Tô Việt là do Ngụy Duyên phát tán ra, chủ mưu hẳn là Thẩm Kim. Trước kia Tô Việt cùng Ngụy Duyên ở cùng một chỗ, Thẩm Kim ước chừng là bởi vì muốn đoạt Ngụy Duyên, liền xuống tay với Tô Việt. Hắn liên kết với Ngạn Vũ Trì cùng Giản Khiêm Nhất, chuyện ảnh chụp lan truyền trên mạng là do Giản Khiên Nhất làm. Trước mắt những người này, Ngụy Duyên là ở trong ngục giam…” nói tới đây, Tiểu Miêu liếc nhìn Lục Duệ một cái, ý tứ là Ngụy Duyên bị đại thiếu gia bắt vào.
“Thẩm Kim sau khi bị phong sát liền tìm Giản Khiêm Nhất, sau đó Giản Khiêm Nhất liền chi tiền đưa hắn ra nước ngoài phẫu thuật thẩm mĩ. Trước mắt Ngạn Vũ Trì cùng Giản Khiêm Nhất đều bình thường.”
Tiểu Miêu hiếm khi nghiêm túc trước mặt Cố Diễn, lần này ánh mắt nhìn Cố Diễn không còn sáng lóa, Tiểu Miêu đều cảm thấy bội phục chính mình.
Tiểu Miêu tra cùng Lục Duệ tra không khác nhau nhiều, sau khi Cố Diễn cùng Lục Duệ thẳng thắn, hắn liền cho người đi tìm chứng cớ, muốn giải oan cho Tô Việt đã chết, bất quá tốc độ của Tiểu Miêu so với hắn còn muốn nhanh hơn một ít, ngay cả hành tung hiện tại của Thẩm Kim cũng điều tra được.
Lục Duệ cười cười, liền nói gần đây Thẩm Kim sao lại yên tĩnh như vậy, nguyên lai là xuất ngoại sao.
Cố Diễn cùng Lục Duệ liếc nhau, ước chừng đều đối với hành vi của Thẩm Kim đều cảm thấy không hiểu.
“Hắn là người vô cùng thù dai, em cảm thấy hắn sẽ không từ bỏ ý định dễ dàng như vậy.”
“Vậy chờ hắn trở về nhìn xem hắn lại muốn làm ra chuyện gì.” Ánh mắt Lục Duệ trở nên tàn nhẫn, “Hắn nếu như còn muốn đi tìm cái chết, anh sẽ thành toàn cho hắn.”
Lục Duệ vẫn còn nhớ rõ chuyện Thẩm Kim lừa Cố Diễn, giúp đỡ Ngụy Duyên kê đơn. Hơn nữa Tiểu Miêu còn nói, Tô Việt chết, Thẩm Kim là chủ mưu. Cho nên vô luận như thế nào, người này đều không được tha thứ!
Cố Diễn gật đầu, đồng thời có chút nghi hoặc, “Nhưng về Giản Khiêm Nhất là chuyện gì xảy ra, em…” Đột nhiên nghĩ đến Tiểu Miêu cũng không biết chuyện cậu trọng sinh, liền ngừng kế tiếp nói.
“Tiểu Miêu cám ơn anh, anh giúp em tiếp tục lưu ý bọn họ, có chuyện gì lại nói cho em.”
Được thần tượng cảm tạ, Tiểu Miêu ngượng ngùng cười cười, “Không cần cảm ơn, đây đều là chuyện tôi nên làm. Đại thiếu gia, tiểu thiếu gia, không có việc gì thì tôi đi.”
Tiểu Miêu thức thời chuẩn bị rời đi, kết quả liền nhìn thấy Cố Diễn gật đầu hướng hắn cười.
Tiểu Miêu lập tức bị manh, ở trong lòng ngao ngao kêu.
Tiểu Miêu đi rồi Cố Diễn tiếp tục câu nói chưa xong lúc nãy, “Em không biết Giản Khiêm Nhất, hắn vì cái gì lại cùng Thẩm Kim cùng nhau bôi đen em?”
Lục Duệ lắc đầu, Cố Diễn không biết Giản Khiêm Nhất, nhưng hắn lại nhận thức.
Nhà Giản Khiêm Nhất làm trong ngành ẩm thực, cũng có bối cảnh, hiện tại làm minh tinh trong giới showbiz cũng chỉ mang tính giải trí.
“Hoặc là em từng đắc tội hắn, hoặc là chính là hắn cùng Thẩm Kim có một chân.”
Cố Diễn cẩn thận hồi tưởng một phen, quả thật nghĩ không ra như thế nào lại đắc tội hắn.
Lục Duệ một lần nữa đưa tay cánh tay đáp trên người Cố Diễn, “Nghĩ không ra cũng không sao, biết hắn có tham dự là được.”

Tiền Tiểu Miêu đi xuống tầng, ngồi vào trên sofa, lăng lăng nhìn đại ca hắn.
Hắn mở miệng, “Đại ca, anh cho em mượn tay một chút.”
Đại ca mặt banh mặt hỏi, “Như thế nào?”
“Ôm ta…” Tiền Tiểu Miêu đúng tình hợp ý nói.
“…”
Đại ca yên lặng nhìn trời… Sau một giây cuối cùng vẫn là đưa tay khoát lên vai Tiền Tiểu Miêu, hơi hơi dùng một chút lực, liền đem Tiền Tiểu Miêu ôm vào trong lòng.
“Đại ca, em cảm thấy tim em đập có chút nhanh…”
“…”
“Đại ca em phát hiện tim anh đập cũng rất nhanh!” Tiền Tiểu Miêu hưng phấn giống như phát hiện ra đại lục mới quay đầu nhìn đại ca.
“…”
“Đại ca cảm giác này thật kỳ quái…”
“…”
“Đại ca anh vì sao không nói lời nào?”
“…”
Tuy rằng đại ca vẫn ôm Tiền Tiểu Miêu, nhưng vô luận hắn như thế nào hỏi, đại ca chính là khốc khốc không mở miệng.
Cho nên Tiền Tiểu Miêu rất là buồn bực. (Beta: lại có gian tình =]]])

Cố Diễn sau khi nhận được giả
i thưởng thì càng thêm nổi tiếng, bởi vì quá trình trưởng thành, hình tượng lại tốt nên rất được giới quảng cáo hoan nghênh. Còn có vài phẩm bài quốc tế đều tìm đến cậu bàn về chuyện làm phát ngôn.
Liền tại thời điểm Cố Diễn đang nổi tiếng, showbiz lặng yên không một tiếng động liền nổi lên phong trào “DD”.
DD là nhóm người hâm mộ ca sĩ Địch Viêm.
DD rất hồng, nhưng hắn không giống Cố Diễn như vậy từng chút từng chút nổi tiếng, mà như là một trận gió lớn, nhanh chóng công chiếm thị trường âm nhạc trong nước.
Ai cũng không biết, Địch Viêm là thế nào trong thời gian ngắn lại nổi tiếng như vậy, đến thời điểm ngươi biết, hắn đã có vô số người mê ca nhạc theo đuổi.
Trước khi hắn xuất hiện, thị trường trong nước đã rất lâu không có người có thể đột phá trăm vạn album ở tuần đâu tiên. Mà Địch Viêm hắn lại dễ dàng làm được!
Nhóm mê ca nhạc của hắn giống như là bị trúng độc, hội kí tên của Địch Viêm, người mê ca nhạc xếp hàng suốt đêm, muốn nhanh chóng mua được album về nhà.
Buổi biểu diễn của Địch Viêm, trường chật ních, không còn chỗ ngồi! Nhóm mê ca nhạc thét chói tai hò hét, vì hắn mà điên cuồng.
Không có người hiểu được vì sao Địch Viêm từ nước ngoài trở về liền có thể phát triển nhanh như vậy, nhưng hắn lại dùng từng cái từng cái thành tích chứng minh nhân khí siêu cao của mình.
Gần đây công ty quản lí của Địch Viêm thả ra một tin tức càng khiến cho nhóm mê ca nhạc phấn chấn không thôi.
Địch Viêm sắp cho ra đĩa đơn đầu tiên sau khi về nước, ca khúc chính không chỉ là ca khúc hắn tự mình sáng tác, hơn nữa công ty còn đem mời Cố Diễn đang nổi cùng hắn hợp tác hoàn thành MV.
Nghe được tin tức này, không chỉ có nhóm người hâm mộ của Địch Viêm kích động, ngay cả người hâm mộ của Cố Diễn đều nhịn không được thét chói tai liên tục.
Hai thần tượng đang vô cùng hot cùng nhau liên hợp khỏi nói có bao nhiêu phấn khích!

Trên chiếc giường đặc biệt lớn, hai thân thể trần trụi dây dưa cùng một chỗ.
“Anh mời Cố Diễn đến.” Nam nhân hé miệng dùng đầu lưỡi trêu đùa điểm đỏ đang đứng thẳng trước ngực.
“Điểm nhẹ… Điểm nhẹ, đau…” Thanh niên chịu không nổi nhẹ nhàng cầu xin tha thứ, thanh âm mang theo khóc nức nở.
Nam nhân tựa hồ không có nghe đến, đùa bỡn càng mãnh liệt, hai điểm trước ngực bị cắn đến sung huyết.
“Em muốn anh trở về anh sẽ trở về, hiện tại em muốn anh tìm Cố Diễn anh cũng tìm…” Nam nhân hung hăng tiến vào tiểu huyệt kia.
Trong mắt thanh niên trong mang theo nước mắt, không biết là vì hưng phấn hay là vì đau đớn.
Hắn nức nở nức nở khóc lên.
“Như vậy em có nên nói cho anh, em rốt cuộc là vì cái gì?” Ánh mắt nam nhân trầm xuống, niết cằm người dưới thân bắt hắn nhìn mình.
Thanh niên cắn nhanh môi, lắc lắc đầu, nước mắt theo hốc mắt liền chảy xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.