Giản Khiêm Nhất nhìn nhìn trong gương, bất mãn nhíu mày.
Mặc tây trang tuy rằng chính tho, nhưng tựa hồ cùng với hiệu quả mình muốn thì kém hơn nhiều.
Thật vất vả mới hẹn được Lục Duệ ra ngoài, nhất định phải nắm chặt cơ hội này.
Nghĩ nghĩ, Giản Khiêm Nhất đem tây trang trắng trên người cởi ra ném tới trên giường, một lần nữa mặt quần áo chữ V vào.
Đối với gương nhìn một hồi, Giản Khiêm Nhất vừa lòng xuất môn.
Tuy rằng lần trước Lục Duệ bỏ mặc hắn làm cho hắn rất đả kích,bất quá sau này Giản Khiêm Nhất lại bình tĩnh lại.
Nếu Lục Duệ chủ động yêu thương nhung nhớ, chính mình sẽ không chấp nhất nhiều năm với hắn như vậy.
Nam nhân như vậy, phải chậm rãi truy mới được…
Giản Khiêm Nhất đúng là rất yêu dạng này của Lục Duệ… Người đứng đắn lại ôn nhu như vậy, không biết trên giường sẽ có cảm giác như thế nào…
Giản Khiêm Nhất sờ sờ mặt mình, liếm liếm khóe môi…
…
Thời điểm Giản Khiêm Nhất tới, Lục Duệ đã đến, điều này làm cho Giản Khiêm Nhất vô cùng giật mình, hắn vốn nghĩ đến Lục Duệ sẽ đến muộn…
“Xin lỗi Lục thiếu em đến muộn, khiến anh phải đợi thật ngại quá.” Giản Khiêm Nhất vội vàng ngồi vào đối diện Lục Duệ.
Lục Duệ hướng hắn cười, thái độ hiền hòa, “Cậu cùng không có đến muộn, chỉ là tôi có thói quen đếm sớm hơn một chút.”
Nói xong Lục Duệ chỉ chỉ đồng hồ, “Cậu xem, cách thời gian chúng ta hẹn còn mười phút a.”
Giản Khiêm Nhất rõ ràng có thể cảm giác được, thái độ của Lục Duệ hôm nay đối với hắn thay đổi một trăm tám mươi độ, sau một trận kích động, trong lòng hắn chỉ còn lại cảm động cùng vui mừng.
Quả nhiên đêm đó có tác dụng đi, hắn liền biết, Lục Duệ dù cho không thích mình, sau khi nghe được mình thổ lộ, khẳng định cũng sẽ không đối với mình làm như không thấy.
Trước khi hẹn đều đối với mình có khoảng cách, đến hôm nay khi mở miệng liền thân thiết hơn không ít?
Giản Khiêm Nhất che giấu vui mừng trong mắt mình, mỉm cười nhìn về phía Lục Duệ, “Thì ra như thế, nhưng làm cho Lục thiếu chờ khiến em cảm thấy ngượng ngùng.” Nói xong Giản Khiêm Nhất giống như là nhớ tới cái gì đó, nhìn về phía Lục Duệ, do dự mở miệng, “Cái kia, Lục thiếu, em có một yêu cầu quá đáng không biết anh có đáp ứng hay không?”
Lục Duệ gật đầu, “Cậu nói đi.”
“Em… Có thể gọi anh là Duệ ca chứ? Cảm giác gọi là Lục thiếu rất xa lạ… Đương nhiên em không có ý tứ khác, chính là đơn thuần cảm thấy như vậy thân thiết hơn một chút.” Giản Khiêm Nhất thừa dịp không khí không tồi, nhanh chóng trước tiên sửa xưng hô lại.
“Đêm đó sinh nhật của cậu không phải đã kêu như vậy sao?” Lục Duệ cũng không có cự tuyệt Giản Khiêm Nhất, hoàn toàn chính là một bộ Giản Khiêm Nhất nói cái gì hắn liền đồng ý.
Vừa nói chuyện, hắn vừa cố ý nhìn người trước mặt thần sắc thẹn thùng, lại yên lặng đem tầm mắt chuyển hướng sang ly nước của mình.
Cùng Giản Khiêm Nhất diễn trò quả thực không phải là chuyện vui vẻ gì, đặc biệt là khi hắn mặc giống như một con khổng tước.
Trước kia Cố Diễn cũng từng mặc loại quần áo chữ V này, nhưng thoạt nhìn thì thuận mắt hơn nhiều.
Lục Duệ nghĩ đến Cố Diễn liền thất thần, Giản Khiêm Nhất hưng trí bừng bừng nói cái gì hắn cũng không có nghe vào.
Lúc này trong óc Lục Duệ chỉ nghĩ tới từ Giản Khiêm Nhất mới nói tới —— Duệ ca.
Trước kia thời điểm Tô Việt gạt hắn về thân phận, thường gọi Duệ ca, ca ca rất ngoan ngoãn.
Nhưng sau khi thẳng thắn,em ấy dù thế nào cũng không chịu kêu mình là ca nữa.
Cũng không phải Lục Duệ để ý đến xưng hô này, dù sao Dung Ngọc mới là đệ đệ thật của hắn, nhìn hắn cũng thường gọi là ca.
Nhưng nếu như hiện tại chính miệng Cố Diễn nói ra, sẽ có một loại tình thú khác.
Lục thiếu có chút thú vị liền chuẩn bị trở về khiến cho Cố Diễn ngoan ngoãn kêu một lần…
Giản Khiêm Nhất nói xong phát hiện Lục Duệ thất thần, hơn nữa khóe miệng lại mang theo ý cười, tựa hồ như nghĩ tới chuyện gì thú vị…
Tuy rằng không biết hắn nghĩ tới ai, nhưng trong lòng Giản Khiêm Nhất vô cùng ghen tị.
Chẳng qua hắn hận là mình không biết tên người kia, cũng không dám thể hiện sắc mặt với Lục Duệ.
Giản Khiêm Nhất nhịn xuống khó chịu trong lòng, mềm giọng gọi, “Duệ ca? Duệ ca có chuyện gì sao?”
Lục Duệ ngẩng đầu nhìn hắn, Giản Khiêm Nhất vội vàng tươi cười, nhưng đáy mắt lại lộ ra chút ủy khuất cho Lục Duệ nhìn, “Duệ ca anh nếu có chuyện thì cũng không cần quản em… Em biết anh bề bộn nhiều chuyện, hôm nay có thể hẹn anh ra ngoài đã khiến em thấy bất khả tư nghị.”
Nhìn thấy bộ dạng Bạch Liên Hoa dối trá của Giản Khiêm Nhất, Lục Duệ vẫn không thể thích ứng được, tuy rằng trên mặt không nhìn ra, nhưng trong lòng lại chán ghét vô cùng.
Lục Duệ xin lỗi nhìn về phía Giản Khiêm Nhất, “Xin lỗi vừa rồi là tôi thất thần, nhìn thấy ly rượu vang trước mặt làm cho tôi nghĩ đến chuyện tối hôm đó.” Nói xong Lục Duệ cười cười, “Về sau đừng sơ ý như vậy, nếu như hắt lên người một vị cô nương, vậy cậu làm sao mà tìm được quần áo cho người ta đổi?”
Biết rõ lòng Giản Khiêm Nhất Lục Duệ liền đem đề tài chuyển đến phương diện Giản Khiêm Nhất muốn nghe nhất.
Giản Khiêm Nhất vừa mới oán hận người cướp đi suy nghĩ của Lục Duệ, hiện tại nghe thấy chính mồm Lục Duệ nói người kia chính là mình, trong lòng liền lập tức nở hoa.
Vì thế mà biểu tình của Giản Khiêm Nhất cũng thay đổi lớn, rõ ràng mới còn bộ dáng ủy khuất, hiện tại liền tươi cười vui vẻ.
“Đêm đó thực sự em rất xin lỗi, em không phải cố ý…Lúc đó không nghĩ tới sẽ hắt lên người anh, Duệ ca không cần để trong lòng a.” Nói xong Giản Khiêm Nhất vươn tay che mặt đang nóng dần của mình.
“Không sao.” Lục Duệ thấp giọng đáp.
Kỳ thật Giản Khiêm Nhất trước đó đang nghĩ làm thế nào để chuyển sang chuyện thổ lộ lần trước, hắn không biết chuyện đó có để lại ấn tượng xấu với Lục Duệ hay không, liền vội giải thích, “Duệ ca, đêm đó em uống rượu nhiều,nói chuyện đều mơ hồ, nếu như anh nghe thấy em nói mê sảng, cũng đừng để trong lòng.”
Giản Khiêm Nhất đã tính toán tốt, để Lục Duệ biết rõ tâm ý của mình, lại dùng lí do đêm đó mình uống say để giải thích cho hành động đột ngột.
Chính mình đêm đó làm tất cả đều là vô ý thức, sở dĩ xúc động như vậy, cũng bởi vì mình yêu thầm Lục Duệ, cho nên sau khi uống say liền không tự chủ được nói thật lòng. Hiện tại mình “Thanh tỉnh” liền giả bộ hồ đồ, miễn cho Lục Duệ lúng túng.
Lục Duệ đương nhiên nghe hiểu được ý tứ của hắn, bất quá không theo ý Giản Khiêm Nhất giả bộ hồ đồ.
“Ha ha, thì ra là thế, là tôi hiểu lầm.” Lục Duệ nói chuyện lưu lại một nửa, lại không nói rõ thái độ với hắn, nhưng lại làm Giản Khiêm Nhất hối hận không thôi.
Lời này của Lục Duệ, có phải là chứng tỏ hắn nghe lọt được? Đối với mình cũng có ý tứ?
Giản Khiêm Nhất lần đầu tiên có chút hận chính mình tự cho là thông minh. Hắn lo lắng Lục Duệ bởi vì chuyện đó mà chán ghét hắn, liền đem chuyện này thành quá khứ, nhưng xem phản ứng của Lục Duệ hình như cũng không kém như hắn tưởng tượng!
Nhưng là hiện tại chính mình đang giả bộ, rốt cuộc không thể tự đánh mặt mình nói rằng mình uống say là để lừa Lục Duệ, như vậy Lục Duệ sẽ nhìn hắn như thế nào!
Giản Khiêm Nhất nhìn Lục Duệ, ngượng ngùng cười cười, trong lòng lại vừa cao hứng vừa buồn bực…
Lục Duệ biết hiện tại đem tâm tư của Giản Khiêm Nhất xoay vòng, liền càng không cho hắn thời gian suy nghĩ, đem đề tài chuyển về lý do Giản Khiêm Nhất nói ở điện thoại “Bàn chuyện đầu tư”.
Hắn hiện tại chính là muốn cho Giản Khiêm Nhất cảm giác, khiến hắn cảm thấy mình đối với hắn có ý tứ.
Mục đích của Lục Duệ chỉ có một, làm cho Giản Khiêm Nhất cam tâm tình nguyện nói ra tại sao lúc trước lại hại Tô Việt, cùng với khai ra mấy người Thẩm Kim cùng Ngạn Vũ Trì.
Lục Duệ đã tính toán tốt, hiện tại bắt đầu chậm rãi hành động.
Giản Khiêm Nhất thấy Lục Duệ rời đi đề tài, nghĩ lầm hắn săn sóc tránh cho mình lúng túng chuyện thổ lộ đêm đó, vì làm cho chuyện đêm đó mình “say rượu” càng thêm chân thật, hắn cũng không tiếp tục hỏi Lục Duệ đêm đó xảy ra chuyện gì.
Hiện tại xem ra, chuyện này cũng không còn quan trọng…
Tuy rằng tiếc nuối mình bỏ qua cơ hội này, nhưng Giản Khiêm Nhất vững tin chuyện mình cùng Lục Duệ thành đôi chỉ là sớm muộn, vì thế sung sướng nói đến chuyện đầu tư.
Giản Khiêm Nhất cúi đầu cười cười, “Em biết Quang Huy năm nay muốn quay một bộ điện ảnh, em muốn cùng công ty của Duệ ca hợp tác không biết có được không?”
Lục Duệ vừa nghe Giản Khiêm Nhất cư nhiên lại đánh chủ ý lên bộ phim mới của công ty bọn họ, vì thế chọn mi hỏi, “Hợp tác như thế nào?”
“Duệ ca, anh cùng em rất ít tham gia phim điện ảnh, trước kia đóng chủ yếu là phim truyền hình,lần này em muốn thử thách một chút phim điện ảnh …Không biết có thể hay không…”
Làm chút nhạc đệm, Giản Khiêm Nhất chờ mong nhìn Lục Duệ,có chút thẹn thùng mở miệng, “Nếu như có thể, em muốn tham gia bộ điện ảnh kia, đương nhiên đầu tư anh cũng có thể giao cho em.”
Giản Khiêm Nhất sợ Lục Duệ không đáp ứng liền vội vàng bổ sung, “Em chỉ cần là diễn viên phụ cũng được…Chỉ là muốn thử thách mình một chút…Duệ ca…”
Giản Khiêm Nhất chờ đợi nhìn Lục Duệ, cuối cùng còn có chúy ý tứ làm nũng.
Lục Duệ nghiền ngẫm nhìn Giản Khiêm Nhất, cũng không có lập tức nói chuyện.
Tham gia phim điện ảnh kỳ thực chỉ là cái cớ Giản Khiêm Nhất hẹn Lục Duệ ra ngoài, trọng điểm chính là giải thích chuyện hắn thổ lộ, ai biết bị Lục Duệ lờ đi, chuyện đó liền trở nên không quan trọng, lý do mình tùy tiện lấy liền thành chủ đề chính.
Bất quá bởi vì thái độ lần trước của Lục Duệ đều rất tốt, đương nhiên Giản Khiêm Nhất cảm thấy Lục Duệ sẽ không từ chối hắn.
Nhưng xem phản ứng hiện tại của Lục Duệ, Giản Khiêm Nhất có chút lo lắng.
Lục Duệ rốt cuộc là đùa giỡn hay là có chút ý tứ với hắn?
Lục Duệ vẫn trầm mặc không mở miệng, bất quá khóe miệng lại lại mỉm cười quan sát Giản Khiêm Nhất.
Chỉ thấy sắc mặt Giản Khiêm Nhất từ làm bộ không yên liền chậm rãi trở thành thực sự không yên, sau đó lại càng trở nên thiếu kiên nhẫn….
Thời cơ không kém nhiều, thấy đùa giỡn đủ Giản Khiêm Nhất Lục Duệ liền cười vang, “Giản Khiêm Nhất cậu không cần nói khách khí như vậy. Chỉ cần cậu muốn, liền trực tiếp diễn, một vai diễn viên phụ chẳng nhẽ Duệ ca còn không cho nổi cậu sao?”
Giản Khiêm Nhất trước đó còn nghĩ Lục Duệ sẽ cự tuyệt, kết quá Lục Duệ lại đáp ứng sảng khoái như vậy…Nói còn dễ nghe như vậy.
Hôm nay phản ứng của Lục Duệ làm cho trái tim Giản Khiêm Nhất giống như đua xe, một hồi thì lo lắng một hồi thì hưng phấn.
Nếu như lúc trước Lục Duệ nói những lười này làm cho Giản Khiêm Nhất không hiểu được ý của Lục Duệ, đắn đo tâm ý của Lục Duệ, như vậy lời hắn vừa nói làm cho hắn hiểu rõ một ít vấn đề.
Giản Khiêm Nhất giật mình hơi hơi mở miệng, mặt đầy bất khả tư nghị.
Hắn cảm kích nhìn về phía Lục Duệ, lại nháy mắt, đáng tiếc không ra nước mắt, “Duệ ca anh đối với em thật tốt quá…”
Giản Khiêm Nhất nhìn về phía Lục Duệ cười đầy sáng lạn.
Lục Duệ cười cười.
Lục Duệ nói thành như vậy Giản Khiêm Nhất trong lòng cũng có vui mừng, biết Lục Duệ đối với mình có chút ý tứ, hiện tại cũng càng thêm đúng tình hợp ý truy đuổi Lục Duệ.
Hắn một tay chống cằm, giơ lên chén rượu,hơi hơi nheo mắt nhìn về phía Lục Duệ, đem thân thể hướng về phía trước, đem da thịt lộ ra bởi cổ áo chữ V như ẩn như hiện triển lãm trước mặt Lục Duệ.
“Duệ ca, như vậy có thể uống một ly không?”