Siêu Sao Báo Thù

Chương 59:




Dưới sự giật dây bắc cầu của Thẩm Kim, Ngạn Vũ Trì cùng Trần đạo nhanh chóng có tiếp xúc.
Trước đó, Ngạn Vũ Trì đã theo đề nghị của Thẩm Kim, lên giường cùng với một số nhà đầu tư.
Ngạn Vũ Trì vĩnh viễn sẽ không quên được cái đêm kia, hắn đem chính mình tẩy sạch sạch sẽ sẽ, trần trụi nằm trên giường.
Khi đó, trong mắt hắn ngoài kích động còn có vô hạn sợ hãi…
Ở một khắc cuối cùng kia, trong lòng hắn còn có ý tưởng trốn đi.
Nhưng, mọi việc đã đến nước này, hết thảy đều không phải là việc hắn có thể quyết định được…
Nam nhân kia kéo xuống tấm khăn tắm trên người hắn, trực tiếp đề lên người hắn, sau tiền diễn ngắn ngủi, liền trực tiếp tiến vào thân thể hắn…
Ngạn Vũ Trì xanh cả mặt,  miệng ức chế không được liền phát ra thanh âm.
Một tiếng lại một tiếng, đều không phải là sung sướng rên rỉ, mà là đau đớn kêu to.
Hắn biết, sau khi mình lựa chọn con đường tắt này, mình cần phải gánh vác hết thảy những điều này…
Hoặc là một bước lên mây, hoặc là vạn kiếp bất phục…
Ngạn Vũ Trì ngẩng đầu lên, thay bằng một nụ cười chuyên nghiệp, che đậy nội tâm mênh mông.
Hắn hiện tại phải đi theo nhà đầu tư cùng ăn cơm với Trần đạo, đến nay hắn chỉ cần hưởng thụ hết thảy những thứ hắn đã dùng thân thể mình để đổi lại.
Đại khái nam nhân kia đối với lần đầu tiên của Ngạn Vũ Trì rất vừa lòng, trực tiếp không nói hai lời liền lấy cho hắn vai diễn trong phim mới của Trần đạo.
Tuy rằng không phải nam chính, nhưng cũng là anh hùng một phương, đối với Ngạn Vũ Trì nay cả một vai diễn phụ nhỏ nhoi cũng không lấy được  mà nói, đã là đãi ngộ phi thường tốt.
“Đến, Tiểu Ngạn, kính Trần đạo một ly.” Nhà đầu tư dán vào người Ngạn Vũ Trì, đem hắn ôm lấy từ đằng sau, đem chén rượu nhét vào tay hắn, một tay khác còn không ngừng sờ thắt lưng của hắn.
Thân thể Ngạn Vũ Trì cứng đờ, nhưng cũng nhanh chóng bình tĩnh lại, cúi đầu cười cười, tiếp nhận chén rượu, chậm rãi hướng về phía Trần đạo.
“Trần đạo, tôi kính ngài một ly, ngài chính là đạo diễn tôi sùng bái nhất, lần này có thể hợp tác với ngài, Ngạn mỗ thật là vạn phần may mắn.”
Khoảng thời gian này Ngạn Vũ Trì thay đổi rất nhiều so với trước kia, Ngạn Vũ Trì đã từng là cao quý lãnh diễm không ăn khói lửa nhân gian nay đã thay đổi, hắn đã học cách a dua nịnh nọt, bắt lấy hết thảy cơ hội bò lên trên.
Bản thân Ngạn Vũ Trì mang theo một cỗ hương vị thanh cao, hiện tại buông xuống nhân phẩm cười cười, ngược lại khiến không ít tâm người ngứa ngáy.
Trần đạo hàng năm *** tẩm trong giới showbiz đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Kết quả, thời điểm Ngạn Vũ Trì mời rượu, ngón tay Trần đạo khẽ đụng vào làn da nộn nộn của Ngạn Vũ Trì, không có ý tốt đánh giá hắn.
Ngạn Vũ Trì giống như là không có chú ý tới, mặt vẫn như cũ mỉm cười.
Mời rượu Trần đạo xong, Ngạn Vũ Trì lại bắt đầy uống rượu với nhà đầu tư.
Nhà đầu tư sờ sờ đùi của hắn rồi lại niết thắt lưng, Ngạn Vũ Trì đều nhất nhất tiếp nhận, không có chút biểu tình khó chịu nào.
“Tiểu Ngạn đến, lại uống một chén.”
Đôi mắt Ngạn Vũ Trì phủ đầy sương mù, lắc lắc đầu, “Không được, tôi say, thực sự không được.”
Nam nhân giữ chặt tay hắn, “Nghe lời, ly cuối cùng.”
“Thật sự không được.” Ngạn Vũ Trì lắc lắc đầu.
“Nói rồi ly cuối cùng, uống!” Trên mặt nam nhân mang theo nụ cười không chấp nhận cự tuyệt, không để ý đến Ngạn Vũ Trì phản kháng, trực tiếp đem chén rượu đến bên miệng Ngạn Vũ Trì ép hắn uống xong chén này.
Những người khác cùng nhau uống rượu ở một bên, một đám cười phi thường vui vẻ.
Ánh mắt Ngạn Vũ Trì hơi hơi mở to nhìn nhóm người này, tâm tình thập phần phức tạp.
Hiện tại chính mình chính là nam kĩ cho người khác chơi đùa, người khác cho cười phải cười, cho khóc phải khóc…
Ngạn Vũ Trì cười cười, ngẩng đầu tiếp nhận chén rượu, không có nửa điểm do dự đem rượu uống hết.
“Xin lỗi tôi muốn đi toilet.” Ngạn Vũ Trì đem chén rượu buông, vội vàng chạy tới toilet.
Toilet trống trải, Ngạn Vũ Trì lấy nước tạt vào mặt mình.
Hắn ngẩng đầu lên, nhìn mình trong gương. Giọt nước theo trán chảy vào mắt, nháy mắt làm tầm mắt hắn mơ hồ.
Ngạn Vũ Trì cảm thấy chính mình thực bẩn.
Chính mình hiện tại làm những chuyện mà trước kia mình phỉ nhổ nhất, bồi rượu bồi ngủ, thời điểm ăn cơm còn bị sờ tới sờ lui, dù không thoải mái nhưng cũng phải tươi cười tiếp nhận…Hết thảy cũng chỉ vì đổi lại một vai diễn.
Ngạn Vũ Trì cho tới bây giờ không nghĩ tới mình lại biến thành người như vậy…
Nói thật, Ngạn Vũ Trì rất chán ghét bản thân hiện tại, khi nhà đầu tư nhìn hắn giống như nhìn một món đồ chơi, lạnh như băng ép hắn uống rượu, Ngạn Vũ Trì vô cùng muốn xoay người rời đi…
Nhưng, cứ như vậy rời khỏi…Sau này hắn còn có thể xoay người sao?
Huống hồ hắn trả giá nhiều như vậy, nếu như bây giờ buông tha, thật sự được không?
Ngạn Vũ Trì khinh thường cười, đây chính là quy tắc trong vòng luẩn quẩn này, nếu mình không tuân theo, sẽ giống như trước kia vậy, trực tiếp bị phong sát, đến chết cũng chỉ là một tiểu trong suốt, còn có ai biết một người Ngạn Vũ Trì này!
Mà sinh hoạt cá nhân thối nát này, bồi rượu thượng giường người, cuộc sống lại rất tốt…
Lau đi bọt nước tích trên khóe mắt, Ngạn Vũ Trì hít sâu một ngụm, biểu tình cũng trở nên thoải mái hơn.
“Cũng không có gì, cùng lắm thì…Ha ha.”
Ngạn Vũ Trì điểu chỉnh tốt tâm trạng trở lại bàn cơm, mọi người lại cùng nhau vừa nói vừa cười, trong lòng một chút không tự nguyện cuối cùng cũng bị danh lợi dụ hoặc, biến mất vô tung vô ảnh.
Dưới sự chỉ dạy của Thẩm Kim, Ngạn Vũ Trì liếc mắt một cái có thể nhận ra những người đó đang đánh chủ ý gì.
Trần đạo ăn cả nam lẫn nữ, rất nhiều nam nữ sinh đều từng lên giường cùng hắn.
Đêm nay ý tứ Trần đạo rất rõ ràng, hắn có hứng thú với mình.
Lời nói cuối cùng kia của Trần đạo, Ngạn Vũ Trì đương nhiên hiểu, hắn sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Nam thứ dù có tốt, nhưng làm sao so được với nam chính?
Cố Diễn quay xong “Người sống sót”, sau khi về nước trong lòng vẫn còn nhớ thương bộ phim huyền huyễn của Trần đạo, liền dò hỏi vấn đề tuyển nhân vật cho phim mới.
Cố Diễn vừa ý vai diễn không phải nào khác, chính là vai nam thứ Ngạn Vũ Trì dùng quan hệ chiếm được.
Cố Diễn gọi thật lâu, lúc này đối phương mới nhận điện thoại.
“Ngài khỏe không Trần đạo, tôi là Cố Diễn, quấy rầy ngài.”
Đối phương không biết vội vàng cái gì, qua mấy giây sau mới mở miệng, thanh âm có chút kì quái.
“Nga, Tiểu Cố a, sao hôm nay lại rảnh rỗi nhớ tới lão đầu ta.”
Trần đạo đã năm mươi tuổi, bảo dưỡng coi như không tệ, bất quá người vẫn luôn không thích nói mình là lão già.
Cố Diễn thấy ngữ khí hắn cũng vui vẻ, liền thoải mái hơn, “Chỉ là muốn gọi điện quan tâm ngài, cùng ngài tán gẫu a…”
“Tiểu tử miệng lưới thật dẻo, nói đi có chuyện gì?”
Trần đạo hỏi như vậy, Cố Diễn cũng trực tiếp nói ý đồ của mình, “Trần đạo, vai nam thứ trong bộ phim mới của ngài đã chọn được người chưa?”
Trần đạo he he cười cười, “Tiểu Cố đối với nhân vật kia cảm thấy hứng thú a…”
“Ừm, tôi muốn khiêu chiến loại nhân vật phản diện này một chút, đặc biệt là vô số hắc ám cất giấu sau ánh mặt trời, trong lòng mâu thuẫn như vậy khiến tôi cảm thấy rất có ý tứ, cũng rất có tính khiêu chiến.”
Cố Diễn theo thói quen nói ra lí giải của mình đối với nhân vật, cũng là tính cách như vậy, mới khiến cho Cố Diễn đối với nhân vật này phá lệ chung ái.
Hiện tại Cố Diễn đã qua thời kì tự mình đi khắp nơi tìm kiếm nhân vât, hiện nay cậu quay phim hầu như đều là chờ người khác tìm đến mời cậu diễn nhân vật chính.
Có thể khiến cho cậu tự mình đi dò hỏi, trước mắt cũng chỉ có Trần đạo phức tạp này.
Chẳng qua hết thảy cũng không thuận lợi giống như Cố Diễn tưởng, thậm chí ngay cả cơ hội cậu cũng không chiếm được.
“Không tồi…” Trần đạo đối với suy nghĩ của Cố Diễn rất đồng, ý, ở trong vòng luẩn quẩn này, danh tiếng của Cố Diễn rất tốt, ngay cả những chi tiết nhỏ như vậy có thể nhìn ra khẳng định hắn đã mất nhiều công phu.
Nếu như không có Ngạn Vũ Trì, hắn có lẽ sẽ khiến cho Cố Diễn không cần thử vai mà trực tiếp diễn nhân vật này.
Trần đạo nhìn thoáng qua phòng tắm, Ngạn Vũ Trì chính là đang tắm rửa bên trong.
“Tiểu Cố đối với vai diễn quan tâm như vậy, lão đầu tử ta quả thật cao hứng. Diễn xuất của cậu tốt như vậy, trược tiếp diễn khẳng định không vấn đề gì. Nhưng mà xin lỗi, nhân vật này tôi đã định sẵn người từ trước, nếu như cậu không ngại, vai nam chính thế nào?” Câu nói cuối cùng kia của Trần đạo chỉ là thuận miệng nói, hắn biết Cố Diễn khẳng định sẽ không nhận nhân vật này.
Nghe được Trần đạo nói, Cố Diễn có chút giật mình, hiển nhiên cậu không dự kiến được Trần đạo chọn diễn viên nhanh như vậy.
Cố Diễn cười cười, “Đa tạ Trần đạo, nam chính thì toi cảm thấy chính mình vẫn chưa đảm nhận được.”
“Cậu khiêm tốn…”
“Ha ha không có…” Cố Diễn cười gượng hai tiếng, trong lòng có chút thất lạc.
Loại cảm giác vẫn chưa cạnh tranh liền thua khiến cho Cố Diễn cảm thấy không quá dễ chịu, cậu ngược lại vẫn không nghĩ đến mấy chuyện như tiềm quy tắc, hoàn toàn là xuất phát từ việc yêu thích nhân vật. Đồng thời Cố Diễn cũng muốn biết, người nhận được nhân vật này là ai.
“Trần đạo, tuy rằng hỏi như vậy không tốt lắm, nhưng tôi thực sự thích nhân vật kia, có thể mạo muội hỏi một câu, là ai nhận không?”
Nếu như là trước kia, Cố Diễn sẽ không tiếp tục hỏi, nhưng nháy mắt kia Cố Diễn giống như là bị trúng tà, nhịn không được liền hỏi ra.
“Chuyện này có cái gì…” Trần đạo sang sảng cười rộ lên, hào phóng nói cho Cố Diễn tên người kia.
“Là Tiểu Ngạn diễn, a, Ngạn Vũ Trì.” Nhắc tới tên Ngạn Vũ Trì, trên mặt Trần đạo mang theo vài phần tươi cười ái muội.
Trước kia Ngạn Vũ Trì không có bị người tiềm qua,phản ứng trên giường đều rất ngây ngô, nhưng lại có một phen hương vị khác, theo như thái độ của Trần đạo đối với Ngạn Vũ Trì, hắn rất thích Ngạn Vũ Trì, hoặc là hắn rất thích thân thể Ngạn Vũ Trì.
Trong điện thoại truyền ra cái tên khiến cho Cố Diễn có chút giật mình, đã bao lâu cậu chưa nghe được cái tên này.
Tắt điện thoại của Trần đạo, Cố Diễn có chút dở khóc dở cười, giống như là mình mới cùng Ngạn Vũ Trì tranh đoạt nhân vật a.
Ngạn Vũ Trì tựa vào phòng tắm nghe Trần đạo nói chuyện xong, khóe miệng hơi giương lên một nụ cười đắc ý.
Để Cố Diễn tự mình gọi đến muốn nhân vật, chứng tỏ hắn rất thích nhân vật này.
Nhưng cuối cùng khi nghe được tên mình ở miệng Trần đạo, không biết biểu tình hiện tại như thế nào a.
Giờ này khắc này, trong lòng Ngạn Vũ Trì tràn đầy cảm giác thắng lợi…
Này còn chưa đủ, hắn còn muốn càng nhiều càng nhiều…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.