“Đường Phong, anh có quen vị bác sĩ tên Harve không? Ông ấy nói muốn gặp anh.” Người đại diện tiểu Vũ mở ra cửa phòng đi đến, vừa rồi có một người tự xưng là bác sĩ Harve đến tham quan, tiểu Vũ cũng không biết Đường Phong có quen biết với người kia.
Thấy sắc mặt Đường Phong không tốt lắm, cô có chút lo lắng hỏi: “Anh cũng không phải là quá độ mệt nhọc nên gọi bác sĩ chứ? Chỗ nào không tốt, nhanh cho tôi nhìn xem một chút.”
Tiểu Vũ lập tức lo lắng lên không ngừng xem xét Đường Phong.
“Tôi không có sinh bệnh, thân thể cũng rất tốt, được rồi tiểu Vũ, cô gọi bác sĩ Harve vào đi, ông ấy là bạn của Kino.” Chỉ là không biết tại sao lại đến tìm cậu.
Lần trước Đường Phong gặp Harve đã là chuyện của cuối tuần trước, thái độ của cậu không tính là nhiệt tình cũng không đến mức thất lễ, nhưng lại hơi có vẻ khách sáo lãnh đạm hẳn là đã tỏ rõ cậu không muốn cùng kết giao.
Vì sao Harve lại đến tìm cậu?
Đường Phong ngồi trên ghế salon nhẹ nhàng nhéo nhéo mi tâm đang đau nhức, chẳng lẽ có liên quan đến Kino? Chỉ là thoạt nhìn Harve cùng Kino quen biết cũng chưa lâu.
Thế giới lớn như vậy, hết lần này đến lần khác lại gặp gỡ nhau, lẽ nào đây là vận mệnh?
Nhưng cậu bây giờ không phải là Fiennes, mà Harve sớm đã thành gia lập nghiệp có một người vợ hiền lành xinh đẹp cùng một đứa có thông minh khả ái, bọn họ đều có cuộc sống của riêng mình.
Chỉ chốc lát sau tiểu Vũ đã mang theo Harve đi tới, Đường Phong không để cho tiểu Vũ rời đi, cậu không muốn ở riêng với Harve, người đàn ông này đã từng chiếu cố cậu, đã từng cho cậu hứa hẹn cùng hi vọng lại đơn giản mà nuốt lời rời xa cậu.
Tình yêu đẹp đẽ mà hão huyền, ở trước mặt thế giới hiện thực lại như vậy yếu đuối bất kham, chỉ cần chạm nhẹ một chút thì lập tức tan thành mãnh nhỏ.
Rất cám ơn người khác trên đường đời đã từng thương tổn cậu, cho cậu biết rất nhiều đạo lý liên quan tới thế giới này, không phải cậu quá mức hiện thực, mà là thế giới hiện thực vốn có chính là hiện thực như vậy.
Người yêu ngươi ở một khắc trước còn đang nói cho ngươi biết muốn cùng nhau đi hết cuộc đời, công bố làm sao yêu ngươi, lại cùng nhau mua một nông trường ở Bắc Âu xây dựng thế giới của hai người, rất có thể ở một khắc sau liền đi đến trước mặt ngươi nói lời xin lỗi.
[ Xin lỗi, chúng ta chia tay đi.]
[Vì sao?]
[Em cùng anh đều là đàn ông, tương lai chúng ta không thể có con, sẽ không có gia đình, cũng sẽ không có tương lai.] Tất cả đều chỉ là mượn cớ mà thôi, trẻ con bị vứt bỏ trên thế giới này nhiều như vậy, bọn họ chỉ cần đi nhận nuôi mấy người cô nhi, cái gì gọi là tương lai, cái gì gọi là gia đình, chỉ là ngươi đã sớm buông tha mà thôi.
Cuộc sống ở nông trường Bắc Âu thực sự rất chán, đối với người không có cách nào buông tha cuộc sống thư thích hiện hữu, không có cách nào ly khai xã hội thượng lưu cùng làm bạn với ngưu dương liền không có cách nào chấp nhận được hoàn cảnh xung quanh đây.
Nói thẳng ra, cũng chỉ là một người đối với tình yêu không có đủ chấp nhất mà thôi. Mượn cớ càng nhiều chỉ có thể làm cho người khác càng đánh giá thấp ngươi mà thôi.
Không có dũng khí thì không có dũng khí, ai kêu Fiennes không chỉ là một người đàn ông còn là một người đàn ông thân mang trọng bệnh đây?
“Bác sĩ Harve, sao ngài lại đến đây?” Đường Phong mỉm cười nhìn người đàn ông luôn một thân trang phục thân sĩ đối diện, qua nhiều năm như vậy thói quen của Harve vẫn không có đổi, thích chú ý sinh hoạt, quần áo đều là hàng cao cấp, lại càng chú ý phương diện ăn ở.
Cậu lúc đó dĩ nhiên cho rằng người này có thể vì cậu mà buông tha cuộc sống xa hoa, cùng nhau đến Bắc Âu nuôi bò chăn dê, hiện tại ngẫm lại cảm thấy chính mình khi đó thật khờ khạo, lúc ấy cậu thậm chí còn một lòng bởi vì vậy mà buông tha sự nghiệp diễn xuất của mình.
Mà Fiennes khi đó vừa mới nhận được ba giải thưởng ảnh đế cao quý nhất, cuộc đời diễn viên trực tiếp bước vào giai đoạn huy hoàng nhất.
Cậu hẳn là phải cám ơn Harve?
Nếu như không phải Harve lâm trận lùi bước thuận theo ý của gia đình kết hôn với Lemona thì sẽ không có siêu sao quốc tế Fiennes.
Đồng dạng, sự phản bội của Harve cũng làm cho Fiennes hiểu rõ rất nhiều đạo lý.
Không bị dao cắt qua sẽ không biết dao nhỏ có bao nhiêu sắc bén.
« Là tới tìm Kino sao ? Buổi chiểu anh ấy mới có phân cảnh, buổi sáng đều ở nhà luyện tập lời thoại. » Kino vốn có nghĩ buổi sáng cứ tới đây nhưng bị Đường Phong một câu ‘Không nên quấy rối công việc đóng phim của tôi’ đánh lui, cậu mới không tin Kino đi đến phim trường sẽ an ổn ở trong xe luyện tập lời thoại.
« Nga, tôi ở gần đây, nghĩ đến các cậu đang quay phim liền đến đây nhìn, chiều hôm trước đáng tiếc không có cậu, Kino nói với tôi rất nhiều chuyện về cậu. » Khóe miệng Harve khẽ nhếch, đuôi mắt của hắn đã có nhành nhạt nếp nhăn, nhưng điều này vẫn không làm giảm nửa phần mị lực của người đàn ông này như cũ.
Một người đàn ông nhiều tiền, lịch thiệp, ôn nhu săn sóc luôn luôn hấp dẫn người khác.
« Phải không ? » Đường Phong tùy tiện ứng phó một câu.
« Harve tiên sinh là bác sĩ sao ? » Tiểu Vũ ở bên cạnh hỏi.
« Đúng vậy, tôi bây giờ là bác sĩ gia đình của của ba Kino, nhưng đáng tiếc là đến nửa năm trước tôi mới biết Kino, cậu ấy rất ngưỡng mộ Fiennes, mà tôi vừa vặn là bạn bè của Fiennes, chúng ta cứ như vậy quen nhau. » Harve trả lời câu hỏi của tiểu Vũ xong liền chuyển hướng về phía Đường Phong, hắn vừa cười vừa nói, « Kỳ thực lúc Kino đồng ý nhận bộ điện ảnh này, người nhà của cậu ấy rất phản đối. »
« Bởi vì đề tại của bộ phim sao ? » Cùng Harve nói tiếp chính là tiểu Vũ, tiểu Vũ là một cô gái thích nói chuyện phiếm, điều này cũng là nguyên nhân vì sao Đường Phong cho tiểu Vũ ở lại.
Có thể không cần nói chuyện cùng Harve, cậu sẽ không nói.
Chỉ là thỉnh thoảng từ trong miệng Harve nghe được người đàn ông này nhắc đến tên mình lúc trước, điều này làm cho Đường Phong có chút nhịn không được muốn cười nhạt, cần gì cứ phải nhắc tới như vậy ?
« Đúng vậy, một nhà Kino đều xuất thân từ danh môn vọng tộc, ba của cậu ấy là tín đồ của Cơ Đốc giáo, mà bộ phim này lại vừa vặn có chút liên quan đến vấn đề tôn giáo, điều này là cho ba mẹ Kino rất tức giận. » Harve có chút bất đắc dĩ cười cười, « Nhà Kino có ba đứa con, Kino nhỏ nhất, trên cậu ấy còn một người anh trai cùng một người chị gái. »
« Bởi vì anh trai kế thừa công ty của gia tộc, Kino mới có thể theo đuổi giấc mộng của mình mà dấn thân vào giới giải trí, nhưng là người nhà của cậu ấy luôn muốn cậu ấy có vợ cùng một gia đình bình thường. » Lời này nói ra từ trong miệng Harve như thế nào lại có chút cổ quái.
Người luôn luôn mong muốn mình là đúng, cho nên cũng luôn luôn đi tìm các loại cơ hội đi chứng minh lựa chọn của mình là đúng.
Đúng hay sai có tiêu chuẩn gì ?
Lựa chọn của mình đến tột cùng là đúng hay sai, chỉ có bản thân mới biết được.
« Bác sĩ Harve, ngày hôm nay ông không phải tới để tham quan, mà là đến để uyển chuyển nói cho tôi biết tôi không nên nỗ lực cùng Kino phát triển bất kì mối quan hệ gì, bởi vì tất cả đã định trước nếu như tôi cùng Kino yêu nhau sẽ không có tương lai, chúng tôi sẽ mất đi bạn bè người thân, sẽ mất đi sự nghiệp, ông muốn nói cho tôi biết những điều này phải không ? » Đường Phong trực tiếp nói ra.
Cậu quá hiểu Harve, càng quen thuộc một mặt dối trá của người đàn ông này.
Đường Phong nói trắng ra khiến cho Harve sửng sốt một chút, người đàn ông này cười ôn hòa : « Kino nói không sai, cậu quả nhiên rất thông minh. »
« Vì sao không phải là ông quá ngu dốt ? Vì lựa chọn người yêu của bạn mà rời đi bạn của ông thì sẽ không phải là người bạn chân chính, người bạn như vậy không cần nhắc đến, mà người nhà chân chính là mong muốn ông có thể có cuộc sống vui vẻ sung sướng, mà không phải vì một ít lợi ích của gia tộc cưới vợ để có con nối dỗi trong tương lai, tương lai dối trá, hạnh phúc dối trá… » Đường Phong ngừng lại, cậu hỏi Harve một câu hỏi mà đời trước chưa kịp hỏi. « Bác sĩ Harve, cuộc sống như vậy sung sướng sao ? » Nói cho tôi biết, lựa chọn của anh thực sự khiến anh hạnh phúc vui sướng cùng thỏa mãn sao ?
« Tôi đương nhiên vui sướng rồi, tôi có một người vợ hiền lành xinh đẹp cùng một đứa con ngoan ngoãn dễ thương, một phần công việc ổn định, môt gia đình mỹ mãn. » Lúc Harve nói đến cuối cùng liền có hơi chút dừng lại, trong đôi mắt bích lục hiện lên một tia sáng sau đó nhanh chóng khôi phục lại như bình thường.
« Đây mới là cuộc sống mà mọi người nên lựa chọn. » Harve nói một cách cường điệu.
Tốt, hiện tại Đường Phong biết được đáp án của Harve rồi.
Người không bỏ xuống được không phải cậu, mà là vị bác sĩ áo mũ chỉnh tề trước mặt.
« Rất rõ ràng đây là cái nhìn của riêng ông, người khác nhau sẽ có chọn lựa khác nhau, chỉ cần mình cảm thấy tốt là được. » Đường Phong nhẹ giọng nói vài câu, cậu rất nhanh nhìn về phía Harve bắt đầu đuổi người.
« Được rồi, bác sĩ Harve, tôi vẫn còn nhiều cong việc cần làm không có quá nhiều thời gian để cùng ông thảo luận về nhân sinh, về phía Kino ông có thể yên tâm cho dù anh ta đối với tôi có ý tứ thì tôi cũng không đối anh ta có ý gì, ông muốn nói thế nào với người nhà của Kino là việc của ông, thế nhưng giúp tôi nói với người đã nhờ ông đến một câu, nếu như người đó thật sự là người thân của Kino, mời người đó không nên can thiệp vào cuộc sống của Kino. »
Tiểu Vũ ở một bên sau khi biết Harve do người khác phái tới liền cũng không có sắc mặt hay ho lắm, đứng lên chỉ vào ra cửa : « Bác sĩ Harve mời đi cho, hi vọng lần sau ông không cần đến nữa, ông thật là một người bất lịch sự. »
Có một người đại diện hung hãn thật sự rất tốt.
Harve nhìn hướng Đường Phong sau đó trực tiếp xoay người, ngay lúc người đàn ông đi đến cửa lại dừng lại hỏi, « Ngày đó đi tảo mộ Fiennes, vì sao cậu lại muốn đưa hoa hồng đỏ ? »
« vậy ông vì sao lại muốn đưa hoa hồng trắng ? »
Biết rất rõ Fiennes thích hoa hồng đỏ, bởi vì không dám tỏ ra quá rõ ràng liền chọn lựa hoa hồng trắng, thật đúng là tác phong cẩn thận của một vị bác sĩ.