Đường Phong không hiểu vì sao lúc đầu bọn người Tiểu Vũ đều kịch liệt phản đối cậu nhận bộ điện ảnh “tự hủy hình tượng” này, nhưng là cậu nhận bộ điện ảnh này không hề mang theo ý vui đùa hoặc là có mục đích gì khác, chỉ là vì thích bộ điện ảnh này mà thôi.
Tăng cân có thể giảm xuống, cậu có nghị lực cũng có quyết tâm, chỉ cần phối hợp với người hướng dẫn, không đến hai tháng là có thể khôi phục lại.
Mà cái mà bọn Tiểu Vũ muốn duy trì gọi là “hình tượng” gì đó, ngược lại Đường Phong là muốn hủy diệt nó, cậu không hy vọng làm cho người khác cảm thấy hình tượng của mình là loại yếu ớt cần bảo vệ, cậu cũng không phải tu sĩ xinh đẹp chọc người yêu thương.
Hình tượng diễn viên là cái gì?
Không có lúc nào là không bảo trì tư thái cùng sự xinh đẹp.
Tư thái làm ra vẻ vĩnh viễn cũng không xinh đẹp, mị lực của một diễn viên nằm ở chỗ sự lý giải của hắn đối với điện ảnh, ở chỗ dung hợp giữa diễn viên cùng nhân vật trong điện ảnh, sau khi cọ xát sẽ phát ra một loại mị lực.
Điện ảnh mới: [Kẻ giết ma]
Nghe có chút kinh dị, nhưng trên thực tế là một bộ phim trinh thám mạo hiểm, Đường Phong sắm vai một nhân vật có cái tên rất đơn giản, tên là Bạch Y.
Đây là ngoại hiệu mà người khác đặt cho hắn, hắn luôn mặc quần áo màu trắng, lại bởi vì thân thể mập mạp mà có vẻ càng thêm mượt mà, liếc mắt nhìn qua dung mạo bình thường, tròn tròn giống như một quả cầu tuyết di đọng, ngũ quan cũng không quá dễ coi.
Đây là miêu tả Bạch Y trong kịch bản, nhân vật hung ác đáng sợ nhất toàn kịch lại nhìn qua không có chút tà ác nào, ngược lại còn là hình tượng của một kẻ yếu đuối xuất hiện trước mặt người xem.
Bạch Y có dòng máu lai Trung Mỹ bị vứt bỏ tại ven đường, lớn lên ở cô nhi viện, bởi vì có tật bệnh về tinh thần mà thích rượu chè ăn uống quá độ làm cho hắn hơi béo một ít, Bạch Y từng trải qua trị liệu bệnh tâm thần hiện tại đang sống ở tầng đáy của xã hội, được một bà cụ thu dưỡng, mỗi ngày giúp cụ làm một ít vật dụng thủ công để kiếm tiền lương mỏng manh.
“Không, này không thể được.” Chuyên viên hóa trang tóc vàng mắt xanh vừa thấy Đường Phong sau khi tăng bốn mươi kg liền cười đến run da đầu.
Sau một tháng chính thức nhận điện ảnh, Đường Phong lấy “hình tượng hoàn toàn mới” một lần nữa đến Mỹ, đầu tiên đương nhiên là để cho chuyên viên hóa trang giúp cậu định trang, bất quá người đẹp chuyên viên hóa trang tựa hồ không hài lòng với “hình tượng mới” của Đường Phong.
“Nhìn cậu vẫn rất được, oa úc, tôi có thể ôm cậu không?” Mỹ nữ tóc vàng nhiệt tình tự tiện bước lại cho Đường Phong một cái ôm lớn, hơn nữa còn khen không dứt miệng, “Nhìn cậu thật đáng yêu, giống như gấu trúc của Trung Quốc các cậu.”
“Tôi cũng không muốn có một vòng mắt đen.” Đường Phong cười ôm người đẹp, “Thật vui khi được quen biết cô.”
Hai người chào hỏi lẫn nhau liền tính là quen biết, người đẹp chuyên viên hóa trang cùng trợ lý khác đem Đường Phong ấn ngồi xuống ghế, bắt đầu hóa trang cho Đường Phong.
“Mắt của cậu rất đẹp, tôi nghĩ khi chúng nó lên màn ảnh nhất định mười phần hấp dẫn người, cho nên chúng ta sẽ làm nổi bật đôi mắt của cậu.” Chuyên viên hóa trang cầm một ít phấn có màu hơi tối, Đường Phong cũng không biết mấy đồ trang điểm màu sắc khác nhau kia là cái gì, những thứ này đối với cậu mà nói rất chuyên nghiệp.
Vài người đem màu da Đường Phong làm cho tối lại, toàn bộ tóc bị đánh rối, tu tu bổ bổ giống như một đống rơm, Đường Phong nghĩ lúc cậu ra khỏi cửa nên đội mũ.
Từ trong gương có thể nhìn thấy Tiểu Vũ đang vô cùng lo lắng mà nhìn cậu, nhất là lúc cắt tóc liền lộ ra bộ dáng đau lòng.
Đường Phong cười nói: “May là không cần phải cạo trọc.”
“Thả lỏng thân ái, chúng ta chỉ là dùng tóc che khuất khuôn mặt khả ái của cậu.” Vài cái chuyên viên hóa trang bắt đầu cùng nam nhân hàn huyên.
Cho dù tăng lên bốn mươi kg, nhưng trên thực tế nhìn qua vẫn rất tốt, cũng chỉ là hơi mập lên một chút, khuôn mặt thịt thịt làm ít đi khí thế sắc bén lại thêm vài phần khả ái như gấu trúc, ngũ quan vẫn nổi bật như cũ, cho nên nhóm chuyên viên hóa trang phải giúp Đường Phong đem ngũ quan làm xấu bớt.
Bởi vì là lần đầu tiên hóa trang, toàn bộ quá trình phải qua hơn hai tiếng, thành quả thực tế làm cho người ta thực vừa lòng.
Dưới bàn tay ma thuật của các chuyên viên hóa trang, Đường Phong nhanh chóng khác biệt với lúc ban đầu, ngũ quan nguyên bản bị bao phủ dưới màu da vàng như nến, mái tóc lộn xộn cơ hồ che khuất đôi mắt, cứ như vậy liếc mắt nhìn qua giống như là một người qua đường không hề được chú ý, như vậy làm sao có thể đánh đồng với một Đường Phong làm mê đảo bao nhiêu người chứ?
Lúc Lục Thiên Thần nhìn đến cũng hơi ngẩn người, Đường Phong trực tiếp để hóa trang đi ra.
“Không biết tôi?” Bộ dáng nam nhân tựa hồ thực vui vẻ, lúc nhìn đến bộ dáng sững sờ của Lục Thiên Thần thì cười càng lớn tiếng.
“Hóa trang thực tuyệt vời, cái dạng này xuất hiện trong phim khẳng định dọa đến không ít người, cậu không sợ dọa chạy hết tất cả người xem sao?” Lục Thiên Thần sau khi phản ứng lại liền cười rộ lên, không biết là đang cười phản ứng vừa rồi của mình, vẫn là bị ảnh hưởng bởi tiếng cười kia của Đường Phong.
Đường Phong cười đi tới: “Người xem vì thích bề ngoài của tôi mà xem phim, sớm muộn gì cũng sẽ vì người có ngoại hình xuất sắc hơn tôi mà rời đi tôi, cho nên…, anh cũng bị dọa đến sao?”
“Có một chút.” Người nào đó thẳng thắn thành khẩn trả lời.
“Kỳ thật còn có chuyện càng dọa người ở phía sau.” Mị mị mắt, Đường phong không có ý tốt ôm bả vai Lục Thiên Thần, “Hiện tại tôi lấy bộ dáng này ở cùng Lục tổng thẳng đến tối, xin hỏi Lục tổng có cảm giác gì?”
“Cao hứng, vinh hạnh, vô cùng tốt.” Tuyệt không cảm thấy bộ dáng như vậy của Đường Phong có gì khó xem, Lục Thiên Thần mỉm cười ôm eo nam nhân, ân, xác thực lớn hơn so với trước.
“Không cần miễn cưỡng bản thân.” Đường Phong lắc đầu, “Tôi bảo trì hình tượng này là vì để cho mình nhanh chóng nhập vai, anh không cần thiết phải ở cùng một chỗ với tôi, anh xem, bên cạnh có rất nhiều người đang nhìn chúng ta.”
“Bọn họ là đang ghen tị khi tôi được đứng cạnh cậu.”
Lời này, khiến Đường Phong nhịn không được cười đến cong thắt lưng.
“Lục Thiên Thần, anh khiến tôi không biết phải nói gì mới tốt nữa, được rồi, tôi đói bụng, không bằng chúng ta đi ăn gì đó đi.” Đường Phong đưa ra ý kiến.
“Không thành vấn đề.” Ôm eo không dễ đi đường, Lục Thiên Thần liền sửa lại nắm tay đối phương thật chặt.
Tổ hợp như vậy đi trên đường, mặc kệ là trong nước hay ngoài nước đều khiến người chú ý, nhất là khi một người anh tuấn tiêu sái thoạt nhìn là một cao soái phú, còn người kia lại là một cái rối bù giống một màn thầu da vàng. Hơn nữa nam nhân anh tuấn vĩ đại kia còn luôn lôi kéo tay của mặt màn thầu vàng, một bộ dáng yêu thương che chở, độ thu hút khiến người quay đầu đã vượt qua trăm phần trăm.
“Bọn họ đều đang nhìn chúng ta, cảm thấy thẹn thùng không?” Đường Phong cười hỏi Lục Thiên Thần, bình thường Lục Thiên Thần cũng không có biểu hiện săn sóc chu đáo như vậy, hôm nay là làm sao vậy, cố ý sao?
“Cậu thẹn thùng?” Ngồi trong nhà hàng tùy ý uống một ngụm cà phê, Lục Thiên Thần không chút báo trước đứng lên cúi người hôn một cái lên mặt Đường Phong, “Môi của tôi không có biến thành màu vàng chứ?”
Chuyên viên hóa trang kia không biết đã phải đổ bao nhiêu phấn trên mặt Đường Phong mới khiến khuôn mặt hôm qua còn trắng trẻo hiện tại lại vàng như nến.
“Vàng muốn chết, nhanh súc miệng đi.”
“Cậu giúp tôi.” Lục Thiên Thần càng ngày càng không quan tâm mặt mũi, hoàn toàn hướng theo bước đường của Charles mà đi.
Đường Phong chịu đựng xúc động cười to mà hung hăng trừng mắt nam nhân ngồi đối diện, đồng thời bắt đầu tràn ngập khó hiểu.
Cậu vốn nghĩ đến sau khi mình béo lên chí ít Lục Thiên Thần cũng sẽ xa cách cậu một chút, thậm chí không muốn nhìn cậu linh tinh, đáng tiếc không như mong muốn, Lục Thiên Thần chẳng những không có cách xa một chút hoặc là biểu hiện ra tình cảm chán ghét, ngược lại càng ngày càng thích sờ mặt cậu, sờ bụng mềm của cậu.
Nơi nơi sờ tới sờ lui, giống như chưa từng gặp qua người thịt mềm vậy.
Hai nam nhân làm được vô cùng tự nhiên thoải mái, một sẽ không bởi vì chính mình trở nên khó coi mà tự ti, một cũng sẽ không bởi vì nam nhân bên người trở nên khó coi mà cảm thấy mất mặt.
Chỉ là mỗi lần họ ở cùng một chỗ đều khiến người qua đường kinh ngạc đến trợn mắt há mồm, đại khái là đoán không được một nam nhân vĩ đại như vậy vì sao lại ở cùng một chỗ với một người xấu xí thế kia.
Bọn họ vừa mới ăn xong một nửa, đang lúc trò chuyện đến chuyện điện ảnh, một cô em nóng bỏng dù mùa đông vẫn mặc váy ngắn bước lại đây, hoàn toàn không nhìn đến sự tồn tại của Đường Phong, mỉm cười cùng cao soái phú Lục Thiên Thần chào hỏi.
“Tôi thích nam nhân Trung Quốc! Nhìn anh thật đáng yêu, không tính mời tôi ăn cơm sao?” Người đẹp chủ động hiến ân cần, “Trên thực tế tôi vừa được phát lương, tôi mời anh ăn cơm thế nào?”
“Tôi không thích nữ nhân ngoại quốc.” Lục Thiên Thần trực tiếp cự tuyệt, không lưu đường sống, hoàn toàn mặc kệ đối phương có phải là nữ nhân hay không, “Mời cô rời đi, không cần làm phiền chỗ tôi cùng người yêu ăn cơm.”
“Người yêu của anh?” Thanh âm đột nhiên nâng cao, người đẹp hoàn toàn không thể tin chỉ vào Đường Phong, “Hắn?”
Ngay lập tức thật nhiều ánh mắt trong nhà ăn liền nhẹ nhàng phiêu lại đây, mặc kệ ở đâu vẫn có người thích xem náo nhiệt.
“Giúp tôi súc miệng.” Lục Thiên Thần dùng tiếng Trung nói với Đường Phong, vừa nói xong liền đứng lên, cúi người một phen giữ lấy đầu cậu, ngay giữa ban ngày ban mặc cùng đối phương trình diễn một nụ hôn dài tiêu chuẩn.
Khóe miệng hơi cong lên, Đường Phong mỉm cười tiếp nhận nụ hôn nồng nhiệt đến từ Lục Thiên Thần.
Chờ đến lúc bọn họ tách ra, vị nữ nhân ngoại quốc kia đã xấu hổ giận dữ rời đi.
“Anh thật không biết thương hương tiếc ngọc.” Đường Phong cầm lấy khăn tay xoa xoa miệng, một miệng nước miếng.
“Thương hương tiếc ngọc? Tôi chỉ biết yêu Đường thương Phong.” Một chút cũng không ngượng ngùng, Lục Thiên thần muốn nói liền nói ra, giá trị quan của hắn rất đơn giản, quý trọng người mình thích, tuyệt không bởi vì loại chuyện mặt mũi linh tinh mà khiến người mình yêu ủy khuất nửa điểm.