Siêu Thị Của Tôi Thông Kim Cổ

Chương 172:




Người Dịch: Lan Thảo Hương.
Kể từ lần trước bắt gặp cánh cửa gỗ trong vườn, Will thường hay lắc lư một vòng trong vườn mỗi mười giờ tối trước khi đi ngủ.
Những vật tư anh lấy được từ chỗ Vân Sơ đã cho ra những kết quả nghiên cứu đáng kể. Tất cả cũng nhờ vào hàng chục chậu cây hoa do Vân Sơ đưa. Trước đó, Viện nghiên cứu đã thử điều phối ra hơn một trăm loại mẫu đất khác nhau nhưng kết quả không có một loại nào trong số hơn một trăm loại mẫu đất đó thích hợp với những loài thực vật tinh xảo của địa cầu cổ xưa này.
Thấy thế, Sith cũng hạ lệnh để quân đội đi thu thập mẫu đất và nước trên mỗi hành tinh trong thiên hà Deman trở về, nhưng đây không phải là một công trình nhỏ. Mấy tinh cầu cách gần Đế Tinh còn dễ nói, bởi quân đội có thể thu thập được hàng mẫu từ các hành tinh gần đó và gửi chúng đến Viện nghiên cứu trong một hoặc hai ngày bằng quân hạm.
Tuy nhiên, mẫu đất của các hành tinh nằm gần đều không thích hợp cho sự phát triển của những cây non hay hạt giống ngũ cốc này. Đến cuối cùng, Sith bỗng nghĩ tới những chậu cây cảnh mà con trai mình mang về, nên ngay lập tức lôi hết tất cả mười mấy chậu cây hoa có kèm theo đất từ trong nhẫn không gian ra.
Ông thấy đám thực vật này đều đặc biệt phát triển tốt ở loại đất này, vậy đã nói lên loại đất này thích hợp cho một số loại cây phát triển. Sith ngay lập tức thu thập một ít đất trong mỗi chậu hoa và đưa chúng cho Viện nghiên cứu. Sau khi Viện nghiên cứu phân tích thì thấy trong đất đó có chứa nguyên tố vi lượng, lúc này tâm ai nấy cũng thở phào nhẹ nhõm hơn.
Tuy rằng trước mắt bọn họ vẫn chưa tìm được loại đất nào có thành phần giống thổ nhưỡng địa cầu cổ xưa, nhưng họ lại có nền khoa học kỹ thuật cao. Họ nghĩ, nếu họ sử dụng các loại khoáng chất khác nhau để làm thành dịch dinh dưỡng cho thực vật sử dụng, vậy việc này so với đi tìm đất phù hợp lại đơn giản hơn rất nhiều.
Sau vài lần thử nghiệm, cuối cùng Viện nghiên cứu đã thành công chế ra loại dịch dinh dưỡng cải tạo đất và thử nghiệm lên một cánh đồng thí nghiệm lớn của Viện nghiên cứu. Xác nhận rằng chất lượng đất của cánh đồng thí nghiệm đó rất gần với đất của địa cầu cổ xưa, Aubrey lập tức đích thân chủ trì hoạt động chuyển dời mười cây non và hai mươi cây dâu tây sang trồng trong đất thí nghiệm.
Một ngày trôi qua: Cây non trong đất và cây dâu tây bởi vì chuyển dời nơi sinh trưởng nên có phần ỉu xìu, nhìn không được sức sống cho lắm, nhưng trạng thái sinh trưởng vẫn không có vấn đề gì.
Ngày thứ hai: Lá dưới cùng của hai mươi cây dâu trong ruộng thí nghiệm hình như hơi ngả vàng khiến mọi người cảm thấy lo lắng hơn một chút.
Chẳng lẽ lại thất bại?
Aubrey càng hối hận hơn, cảm thấy mình đã quá mạo hiểm khi trồng mười cây non và hai mươi cây dâu tây cùng một lúc. Nếu lần thí nghiệm này không thành vậy chính là tổn thất lớn. Nói thực ra, Aubrey cũng là bị đám lớn thực vật Will mang về nện cho choáng váng, bởi trước đây khi Viện nghiên cứu của họ sử dụng các giống cây để làm thí nghiệm nhân giống đều là thí nghiệm từng cây một. Hiện tại bởi vì ông muốn nhẹ nhàng hơn, nên đã hơi một hơi trồng những mười, hai mươi cây một lúc.
Tuy nhiên, ở thời điểm Aubrey đang suy tư mình nên thỉnh tội ra sao thì những cây dâu tây được trồng trong ruộng thí nghiệm cuối cùng đã xanh tốt trở lại vào ngày thứ năm sau khi được chuyển dời sang đất mới. Aubrey thậm chí còn đích thân cầm dụng cụ đo tình trạng sinh trưởng của từng cây dâu tây một. Kết quả cho thấy trong số hai mươi cây dâu tây được trồng lần này có tới mười sáu cây đang phát triển tốt.
Bốn cây còn lại không biết do không hợp khí hậu hoặc đất mới hay bị thương rễ mà mắt thấy chúng sắp héo đến nơi rồi. Nhưng nghĩ lại, coi như chỉ có mười sáu sống sót thì đã được coi là một tin tuyệt vời. Bởi điều đó chứng minh đất mà họ tạo ra thực sự thích hợp cho sự phát triển của hầu hết các loài thực vật.
Aubrey lập tức gửi hồ sơ chi tiết về tình trạng sinh trưởng của mười cây non và mười sáu cây giống dâu tây sống sót sau khi được chuyển sang trồng trong ruộng thí nghiệm cho Sith. Nhìn thấy Viện nghiên cứu thành công trồng sống các cây dâu tây và cây non, Sith vui mừng khôn xiết và quyết định khen thưởng cho tất cả các thành viên trong Viện nghiên cứu.
Phần lớn hoa quả và đồ ăn Will mang về đã tiêu hao hơn nửa cho buổi tiệc khánh công, hiện tại chỉ còn lại một phần nhỏ. Sith để cho người dưới làm ra một trăm lẻ năm chiếc bánh bao chay to bằng nắm tay của trẻ con, sau đó để thị vệ trưởng Ralph dẫn người đưa đến Viện nghiên cứu.
Sith trước nay luôn đơn giản và thô bạo trong việc giải quyết công việc, thuộc hạ phạm sai lầm thì sẽ trừng trị nhưng có công thì sẽ khen ngợi. Lần này Viện nghiên cứu thành công chuyển dời và trồng sống cây non và cây giống dâu tây, mặc kệ là đối với Sith hay là đối với toàn bộ cư dân của thiên hà Deman thì đó đều là một việc mang ý nghĩa trọng đại.
Một điều nữa là, Sith cũng muốn dựa vào lần khen thưởng này để dấy lên tâm cạnh tranh của mỗi người trong Viện khoa học. Bên Viện nghiên cứu đã chuyển dời và trồng sống thành công cây non và cây dâu giống, nhưng những con vật mà bên họ chịu trách nhiệm lại chưa có lấy một điểm khởi sắc nào.
Xác định không khí của Đế Tinh không có vấn đề gì, lại trải qua mấy ngày quan sát, cuối cùng người của Viện khoa học đã xác định được không khí ở đây phù hợp với sinh trưởng của những động vật này. Cái khó chính là bọn họ đã thử nghiệm nghiên cứu phát minh nhiều lần, nhưng vẫn chưa thể thành công nghiên cứu ra loại cỏ thay thế. Xét cho cùng thì thành phần của cây phức tạp hơn nhiều so với thành phần của đất.
Trước đó toàn bộ thiên hà tìm không ra được một gốc cây thực vật nào, cho nên mọi người đối với phương diện này đều tìm không thấy đầu mối. Nhưng hết lần này tới lần khác sức ăn của thỏ rừng và linh dương cực kỳ tốt, mỗi ngày chúng đều sẽ tiêu hao một lượng lớn cỏ khô. Nhìn đám cỏ khô đang không vơi đi, Hansa gấp đến độ tóc đều bị ông giật đến trụi.
Động vật đâu giống như thực vật, chỉ cần có thổ nhưỡng thích hợp là chúng có thể tiếp tục phát triển. Nếu hiện tại những con vật này không có cỏ khô để ăn, vậy chúng chỉ có thể sống sờ sờ mà bị chết đói. Đứng giữa ranh giới mặt mũi và sự phát triển lớn của toàn bộ thiên hà sau này, cùng đường mạt lộ, Hansa quyết định vứt xương mặt mo của mình đi đi cầu lão đối thủ Aubrey.
Hansa nghĩ rất đơn giản, hiện tại ông đi tìm Aubrey để hỏi về dịch dinh dưỡng cải thiện chất lượng đất. Kế tiếp, Viện khoa học của họ sẽ tự mình trồng ra cỏ cho đám động vật kia.
Nhìn lão đối thủ luôn luôn cao cao tại thượng trước kia giờ tới cửa tìm kiếm trợ giúp, Aubrey tất nhiên cười thầm không thôi. Nếu không phải sợ Hansa da mặt mỏng sẽ thẹn quá hoá giận, vậy ông không khỏi muốn lớn tiếng cười điên cuồng. Chỉ là Aubrey cũng biết đám động vật trong Viện khoa học quan trọng như thế nào, nên tuy giữa ông ta và Hansa có chút không thoải mái nhưng cũng sẽ không lấy sinh mệnh của những động vật kia ra làm trò đùa.
Sau khi chế nhạo Hansa vài câu, Aubrey rất sảng khoái đưa cho ông một hộp dịch dinh dưỡng mới được làm ra trong phòng nghiên cứu. Lấy được dịch dinh dưỡng, Hansa xụ mặt đứng dậy muốn quay trở lại Viện khoa học. Hiếm khi Aubrey thấy ông ta như quả bóng xì hơi như hôm nay, nên hướng về bóng lưng đối phương mà giả bộ đề nghị.
"Nếu ông trở về mà vẫn chưa chắc chắn lắm, vậy cứ mang hạt giống cỏ tới đây, tôi có thể giúp ông trồng thử xem. Dù sao Viện nghiên cứu của chúng tôi có mở một khu đất làm ruộng thí nghiệm, nên chuyện thay ông trồng chút cỏ vẫn là chuyện rất đơn giản".
Đây chính là kiểu khiêu khích lõa lồ trắng trợn, Hansa đứng tại chỗ quay lưng về phía Aubrey, sắc mặt ông ta thay đổi liên tục. Sau một hồi, lý trí vẫn là chiến thắng tình cảm và ông ta thuận theo lời đề nghị của Aubrey, nói: "Vậy thì tốt quá, đợi lát nữa tôi sẽ cho người đưa hạt giống cỏ tới bên này. Chúng ta hai bút cùng vẽ vậy sẽ càng đảm bảo hơn nhiều".
Nhìn bóng lưng rời đi của Hansa, Aubrey có chút buồn bực. Phản ứng này của lão Hansa sao lại không đúng rồi.
Không phải có câu nói "người hiểu rõ bạn nhất chính là địch nhân của bạn" sao? Aubrey đã cùng Hansa minh tranh ám đấu hơn một trăm năm, tự nhận chính mình hết sức hiểu rõ về bản tính của đối phương. Y theo tính tình nóng nảy của Hansa, nếu đã bị ông chế giễu, nói móc như vậy, ông ta chắc chắn sẽ nhảy cẫng lên mà tranh chấp với ông một trận rồi, đâu như ban nãy xám xịt rời đi như thế. Đó không phải là phong cách của ông ta.
Chẳng lẽ đám động vật do Viện Khoa học mang về thực sự có tình huống không tốt à? Cho nên lão Hansa kia trước nay luôn đanh đá, nóng nảy đến tâm tư cãi cọ với ông cũng chẳng có.
Như vậy không thể được, Aubrey lắc đầu thầm nói.
Đám động vật trong Viện khoa học chính là chìa khóa để ông ta có thể ăn được thịt trong tương lai. Ông nhất định sẽ không để chúng xảy ra chuyện gì. Aubrey nhanh chóng gọi trợ lý tới để cậu ta chạy qua bên Viện khoa học một chuyến và nhanh chóng mang hạt giống cỏ về trồng.
Đối diện với ánh mắt kinh ngạc của trợ lý, Aubrey khô khan giải thích: "Tôi chỉ đang suy nghĩ cho đám động vật trong Viện khoa học thôi. Nếu bọn chúng có vấn đề gì, như vậy sau này chúng ta sẽ không có thịt ăn".
Đúng thế, ông chỉ vì đám động vật kia thôi, chứ chẳng phải muốn trợ giúp cái lão già Hansa kia đâu.
Sau khi lấy hạt giống cỏ từ Viện khoa học về và rải đều trên ruộng thí nghiệm, Aubrey bắt đầu chuẩn bị trồng cà chua. Hạt giống cà chua là Agula cho, mà loại hạt giống rau quả này Agula không nỡ đưa Will quá nhiều nên tổng cộng chỉ có hai mươi mấy hạt giống cà chua. Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Aubrey quyết định đợt thử trồng đầu tiên sẽ là hai cây cà chua. Sau đó sẽ dựa trên tình huống nảy mầm của hạt giống mà đưa ra quyết định có nên gieo trồng nữa hay không.
Nhưng, những hạt giống cà chua  bên Aubrey mới chỉ được trồng xuống ruộng thì bên Viện khoa học đã truyền tới tin tức tốt. Trong số đám động vật bên Viện khoa học có một con thỏ thành công sinh hạ bảy con con thỏ con. Việc con thỏ sinh ra thỏ con đối với Viện khoa học chính là đại sự.
Đám thỏ rừng này nếu đặt ở chỗ Agula thì chúng nó chỉ là loại động vật bình thường đến không thể bình thường hơn. Nhưng khi đổi sang thế giới của Will thì nó lại được hưởng đãi ngộ tựa như gấu trúc quốc bảo. Con thỏ cái sinh nở thành công đàn con kia bỗng chốc trở thành đại công thần của Viện khoa học, ngày ngày đều có cỏ non xanh mềm đưa tới bên miệng hầu hạ cẩn thận. Còn về bảy chú thỏ con được sinh ra trong Viện khoa học kia, theo yêu cầu của đa số cư dân đã được quay phát sóng trực tiếp ở độ nét cực cao không góc chết trong 25 giờ một ngày cho toàn thể mọi người chiêm ngưỡng.
Bảy chú thỏ nhỏ này chỉ mới một ngày tuổi, da mềm nhũn, mắt còn chưa mở, căn bản không có cái gì đẹp để nhìn. Tuy nhiên bảy viên thịt hồng nhỏ nhắn đó thế mà đã thu hút được một lượng lớn người hâm mộ trung thành. Ít nhất có hàng trăm triệu người xem đang ngồi xổm trước màn hình bất kỳ giờ nào trong ngày.
Nhìn đám thỏ con nằm trong lồng ấp, thỉnh thoảng sẽ hơi co giật chân tay đều có thể khiến hàng trăm triệu khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp kêu la đáng yêu, đáng yêu. Rất nhiều cư dân của thiên hà Deman giờ đây đã thay đổi cuộc sống của họ thành----- ăn cơm, làm việc, xem thỏ, ăn cơm, xem thỏ và đi ngủ.
Và tất nhiên, Will cũng là một thành viên trong đó. Chính bản thân anh cũng không rõ những viên thịt nhỏ này có cái gì hay ho để xem, nhưng chính là muốn xem, không có việc gì sẽ muốn xem và căn bản không dừng được.
Hai giỏ hoa quả Will mang về tẩm cung của mình trước đó đã ăn hết rồi, tất nhiên một mình anh không thể ăn hết nhiều hoa quả như vậy. Hoa quả còn sót lại trong Vương cung sau bữa tiệc khánh công đã tiêu hao khá lớn, do đó Sith cùng Euphemia đã cùng nhau đánh chủ ý lên người con trai mình. Hai người bọn họ mở miệng, Will tự nhiên không thể không đưa. Đến cuối cùng, hai giỏ hoa quả đó chính bản thân anh còn chưa ăn đủ một giỏ.
Nếu không phải anh còn giấu riêng Cocacola và đồ ăn vặt thì chỉ sợ chúng cũng sẽ cùng chung số phận với hoa quả mất.
Chờ mãi rốt cuộc cũng đợi được cánh cửa gỗ xuất hiện, anh lập tức vội vã bước vào.
Lúc Will đến, Vân Sơ và Trạm Vân Tiêu vừa lúc kết thúc nụ hôn nồng nhiệt. Hơn nữa, khi đối diện với anh sắc mặt của cả hai ngược lại rất bình tĩnh. Vừa thấy Vân Sơ, Will đã không chờ nổi nói ra mục đích chuyến này của mình: "Tôi muốn tôm, là loại còn sống".
Vân Sơ vừa nghe đã đoán được mục đích của anh: "Anh muốn tôm sống là muốn mang về nuôi thử phải không?".
Will không ngừng gật đầu và nói: "Đúng thế. Hương vị của tôm ăn rất ngon, tôi thật sự đã bị nó làm cho mê muội rồi. Nghĩ đến cuộc sống sau này không có tôm là tôi lại cảm thấy lòng mình ngứa ngáy, khó chịu vô cùng. Cho nên muốn nhờ cô mua giúp tôi một ít tôm sống, tôi muốn mang về thử xem có nuôi sống được chúng hay không".
Thấy Vân Sơ không đáp lại, Will vội vàng nói: "Lần này tôi có mang theo rất nhiều đồ công nghệ cao, và chắc chắn sẽ khiến cô hài lòng".
- -- HẾT CHƯƠNG 172 ---

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.