“Lục Dao, cô cứ chờ mà xem, tôi sẽ cho cô biết kết cục của việc đắc tội với tôi là như thế nào!” Đổng Vũ cắn răng, móng tay được chăm chút, tỉa tót hoa văn đẹp đẽ đâm sâu vào lòng bàn tay.
Lục Dao từ chối lời đề nghị đến nhà của Hạ Thần Phong. Lúc cô về đến ký túc xá thì trời đã tối muộn nhưng Đỗ Hiểu Lan vẫn đang cầm điện thoại di động, hai đầu lông mày nhíu chặt vào nhau, thấy Lục Dao trở về Đỗ Hiểu Lan vội vội vàng vàng kéo cô vào phòng sau đó cẩn thận nhìn ra bên ngoài.
“Có chuyện gì vậy!” Đỗ Hiểu Lan biết, sau khi Lục Dao nhận được điện thoại liền vội vội vàng vàng đi ra ngoài.
“Anh ấy bị thương nhẹ, tớ đến bệnh viện...”
“Tớ đâu hỏi cậu chuyện đó, tớ đang hỏi chuyện xảy ra trên internet là thế nào! Triệu Lập Khôn đó! Đó là Triệu Lập Khôn đấy!” Trong lòng Đỗ Hiểu Lan đang rất kích động, Triệu Lập Khôn là bạch mã hoàng tử trong lòng của biết bao cô gái, hắn luôn là hình mẫu lý tưởng trong lòng của nhiều nghệ sĩ nữ. Thế mà bây giờ Triệu Lập Khôn lại có thể nói trên sóng truyền hình trực tiếp rằng mình đã có người trong lòng, hơn nữa người đó lại còn là bạn cùng phòng của Đỗ Hiểu Lan cô!
Đỗ Hiểu Lan cảm thấy thế giới này thật huyền diệu... Nhưng rất nhanh sau đó có người gõ cửa phòng ký túc xá, trong trường có một nhóm fan của Triệu Lập Khôn, lúc này họ đã tìm đến tận ký túc xá.
Khí thế của nhóm người này rất mạnh mẽ, nếu không phải không thấy Lục Dao ở phòng thì chắc chắn họ sẽ không bỏ đi sớm như vậy.
Khi nghe đến tên Triệu Lập Khôn, trong lòng Lục Dao cảm thấy hoảng sợ, “Đừng lo, ngày mai chuyện này sẽ được giải quyết...”
“Là Triệu Lập Khôn đó! Người ta đẹp trai như vậy, cậu thật sự không rung động sao?” Đỗ Hiểu Lan nhìn Lục Dao, cẩn thận hỏi, “Mặc dù tớ thấy đội trưởng Hạ kia cũng rất đẹp trai, nhưng tính chất công việc của anh ấy lại nguy hiểm... Hơn nữa, bây giờ Triệu Lập Khôn lại tuyên bố với cả thế giới rằng người ta thích cậu, cậu không thấy cảm động sao?”
Nếu như đó là Đỗ Hiểu Lan, mặc dù cô đã có bạn trai nhưng một ngôi sao lớn như vậy, đẹp trai như vậy tuyên bố với cả thế giới rằng anh ta thích cô, anh ta không hề quan tâm đến việc mình có thể sẽ bị fan quay lưng khi tuyên bố như vậy, trong lòng cô không thể không cảm động được.
Lục Dao cau chặt mày, khuôn mặt cô hiện rõ vẻ chán ghét, “Tớ không cảm thấy cảm động, ngược lại tớ cảm thấy rất phiền, chán ghét...”
Đúng, chán ghét! Lục Dao chưa bao giờ cảm thấy chán ghét một người như vậy, cuối cùng bây giờ cũng xuất hiện một người như thế.
Hiển nhiên là Đỗ Hiểu Lan không ngờ mình sẽ nhận được câu trả lời như vậy. Ban đầu cô nghĩ rằng cho dù Lục Dao không cảm động thì cũng sẽ thấy ngạc nhiên nhưng bây giờ câu trả lời của Lục Dao lại là chán ghét...
“Tại sao?” Đỗ Hiểu mở miệng hỏi với vẻ khó hiểu.
Lục Dao quay đầu lại nhìn Đỗ Hiểu Lan, “Hiểu Lan, có một số người một số việc chúng ta không thể nhìn bề ngoài... Ví dụ như cửa hàng bán màu vẽ mà hôm nay chúng ta đến, cậu có nghĩ rằng đó là cửa hàng do một kẻ giết người mở không? Cậu có nghĩ rằng một ngôi sao đẹp trai nổi tiếng lại là một kẻ bắt cóc không?”
Có lẽ vì bị kích thích khá nhiều nên Lục Dao mới nhất thời mất đi vẻ bình tĩnh vốn có, lúc nói xong rồi Lục Dao mới cảm thấy mình nói lỡ lời.
Dù sao thì có rất nhiều chuyện Đỗ Hiểu Lan không biết nên những lời Lục Dao vừa nói chính là giận cá chém thớt, cô ngẩng đầu lên cau mày nhìn Đỗ Hiểu Lan, “Hiểu Lan... Vừa rồi tớ...”
Trên khuôn mặt của Đỗ Hiểu Lan tràn ngập vẻ khiếp sợ, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy dáng vẻ này của Lục Dao, nhưng điều càng khiến cô khiếp sợ hơn là những lời Lục Dao vừa nói.
Bởi vì Đỗ Hiểu Lan biết, bình thường Lục Dao không bao giờ nói điều mà cô chưa chắc chắn, vậy thì những lời Lục Dao nói đều là sự thật...
Vì vậy... Anh chủ cửa hàng trông có vẻ rất nhã nhặn ở cửa hàng màu vẽ cô mới thấy hôm nay chính là hung thủ giết người, còn nam thần đẹp trai trên ti vi thì là kẻ bắt cóc?
“Những gì cậu vừa nói đều là thật... Triệu Lập Khôn là kẻ bắt cóc?” Quả nhiên, trọng tâm của Đỗ Hiểu Lan đặt ở chuyện này. Lục Dao nhíu mày, cô không muốn nói nhưng đôi mắt vẫn sáng trong đêm tối của Đỗ Hiểu Lan khiến cô muốn lảng tránh cũng không được.
“Cho dù thế nào thì Hiểu Lan, Triệu Lập Khôn không phải là loại người vô hại như vẻ ngoài của anh ta đâu...”
Đây là điều duy nhất mà Lục Dao có thể nói bây giờ. Phần còn lại thì chỉ khi có chứng cứ xác thực mới có thể chứng minh rốt cuộc người này là loại người nào.
Đỗ Hiểu Lan thở dài, “Lục Dao, đương nhiên tớ tin phải có lý do gì đó thì cậu mới nói như vậy. Vậy có phải bây giờ Triệu Lập Khôn nói như vậy là đang nhắm vào cậu không?”
Nếu Lục Dao thực sự đã biết bộ mặt thật của Triệu Lập Khôn, vậy thì có phải là bây giờ cô đang rất nguy hiểm hay không, “Lục Dao, hay là trong khoảng thời gian này cậu đừng ở trong trường học nữa. Nhóm fan của Triệu Lập Không đang rất kích động, nếu cậu ở trong trường thì tớ sợ cậu sẽ gặp nguy hiểm, cậu vẫn nên đến nhà của đội trưởng Hạ ở đi.”
Lục Dao nhíu mày, Đỗ Hiểu Lan nói rất có lý nhưng chẳng lẽ lúc nào cô cũng phải trốn tránh như vậy?
Lúc này, Triệu Lập Khôn - người bị Lục Dao chán ghét cũng đang bị người quản lý ở bên cạnh hắn nhắc nhở liên tục. Ban đầu, Triệu Lập Khôn còn có mấy cái hợp đồng nhưng bây giờ đột nhiên lại nhận được thông báo dừng hợp tác, đây chính là phiền phức do việc Triệu Lập Khôn nói lung tung trên sóng truyền hình trực tiếp mang lại.
“Lập Khôn, cậu có biết cậu vừa gây ra rắc rối lớn thế nào không, cô Lục Dao kia chính là người được Lý tổng của Tập đoàn Tinh Thần bảo vệ, cậu chọn ai không chọn, lại đi chọn cô ta!”
Trong mắt của người quản lý, mặc dù khi bộ phim Di Tiên Truyện được phát sóng, Lục Dao nổi tiếng trong một khoảng thời gian nhưng cô gái này không phải là một nghệ sĩ. Sau khi bộ phim này được phát sóng, căn bản là không có chủ đề bàn tán nào nữa. Việc cố ý tạo tin đồn cặp đôi với một người không nổi tiếng chẳng có ích gì với Triệu Lập Khôn cả.
Huống chi bây giờ vấn đề này đã xảy ra, anh ta thật sự không hiểu nghệ sĩ của mình đang nghĩ gì nữa.
Triệu Lập Khôn nhìn tài khoản Weibo trên màn hình điện thoại, tài khoản Weibo này của Lục Dao mới được lập ngày hôm nay. Hắn nhếch mép cười khi nhìn cái tên “Lục Hào”, không hề quan tâm người quản lý của mình đang nói gì.
“Cô ấy trông rất đáng yêu mà đúng không? Anh yên tâm đi, sẽ không xảy ra chuyện lớn gì đâu...” Triệu Lập Khôn nghĩ, mặc dù Lục Dao được Lý Bách bảo vệ nhưng dù sao anh ta cũng là một doanh nhân, sẽ không tự chuốc rắc rối vào mình chỉ vì một nhân viên dưới quyền.
Ý nghĩ này của Triệu Lập Khôn vừa xuất hiện không được bao lâu thì điện thoại của người quản lý vang lên, cuộc điện thoại đó khiến vẻ mặt anh ta từ bất lực chuyển sang tái nhợt, “Được được, được, tối sẽ xử lý ngay!”
Sau khi cuộc điện thoại kết thúc, sắc mặt của người quản lý trông tái nhợt hẳn đi, anh ta chộp lấy điện thoại của Triệu Lập Khôn. Bây giờ anh ta không cần phải khách sáo với nghệ sĩ của mình nữa, ông chủ của công ty vừa gọi điện khiển trách anh ta một trận.
Phải biết rằng kể từ khi Triệu Lập Khôn trở nên nổi tiếng địa vị của người quản lý là anh ta đây trong công ty lúc nào cũng ở trên cao, người bình thường đều phải nhìn sắc mặt của anh ta. Nhưng bây giờ ông chủ - người luôn cười hì hì với anh ta lại chửi ầm lên, muốn anh ta phải đưa ra một lời giải thích ngay lập tức.
Vừa nãy tiếng mắng chửi trong điện thoại to như vậy, bản thân Triệu Lập Khôn cũng nghe thấy sự sắp xếp của công ty nhưng cũng chẳng thèm quan tâm đến những chuyện này. Khi điện thoại di động của Triệu Lập Khôn bị người quản lý lấy đi thì một chiếc điện thoại di động màu đen khác của hắn cũng reo lên. Khi nhìn thấy tên người gọi, nụ cười trên khuôn mặt của Triệu Lập Khôn nhạt dần, nhìn bên ngoài đã có một nhóm đông người tụ tập lại, Triệu Lập Khôn đứng lên, cầm điện thoại di động đi vào trong phòng.