Sơ Cửu Của Lục Hào

Chương 313: Sự khác thường của nhà họ dương




Lục Dao gật đầu, cô quay đầu nhìn Hạ lão phu nhân, “Không sao, bây giờ cháu sẽ đi xem xét.”
Vú Vương lấy một chiếc áo giữ ấm cho Hạ lão phu nhân từ trên giá treo quần áo, “Bà chủ đừng đi nữa, tối qua tuyết rơi lớn thế này.”
“Sao lại có thể được!” Hạ lão phu nhân cứ cố chấp muốn đi, kết quả là tranh chấp một hồi, Hạ Thần Phong, Lý Bách, Tiểu Đao và vú Vương liền đi ra ngoài với bà.
Tuyết ở bên ngoài rất lớn, Lục Dao rất ít khi nhìn thấy tuyết rơi lớn như vậy, đặc biệt là thành phố Tô, gần như là cô chưa bao giờ gặp tuyết rơi lớn như vậy. Nhìn luồng hơi màu trắng phả ra trước mắt, Lục Dao quàng khăn, nhìn về phía cây to trong vườn, “Đúng là hai cái cây trong vườn có vấn đề, nếu bà không muốn động vào hai cái cây này thì cũng có cách khác.”
Thực ra, đỉnh tâm sát(*) khá phổ biến trong phong thủy, bình thường chính là trụ điện, cột đèn đường, cây to và biển báo đường đối diện với cổng nhìn thấy được ở gần đây.
(*) Đỉnh tâm sát: trước cửa nhà có cột đèn, cột điện, cây to, biển báo giao thông là sẽ sinh ra đỉnh tâm sát. Loại sát này có thể làm cho người trong nhà có tính nóng vội, suy nghĩ lệch lạc, thị lực kém, sức khỏe không tốt. Xà nhà đặt ngay phía trên cửa ra vào cũng gây ra tai hại tương tự.
Bình thường khi phạm đỉnh tâm sát phần lớn đều không có lợi với sức khỏe, nhưng bây giờ nhà ở hiện đại đều rất cao, đỉnh tâm sát chỉ có tác dụng với nhà có từ năm tầng trở xuống. Còn vườn trong nhà của Hạ Thần Phong là vườn độc lập, vốn dĩ nhà ở đã không cao, lại thêm hai cây tùng to này liền hình thành cục phong thủy như vậy.
Thực ra cách đơn giản nhất là chuyển hai cái cây to này đi, nhưng suy nghĩ đến việc cái cây này là do bố Hạ Thần Phong trồng, có ý nghĩa rất quan trọng đối với người nhà Hạ Thần Phong.
Dưới điều kiện là không di chuyển cây to này, vậy thì chỉ có thể dùng cách khác thôi. Lục Dao đi một vòng, quay đầu nhìn một đám người đáng nhìn mình, “Bà có thể suy nghĩ đến việc đặt hai con sư tử đá ở trước cửa, không cần quá lớn, chỉ cần trấn áp được đỉnh tâm sát là được.”
Hạ lão phu nhân vừa nghe thấy không cần động đến cái cây này thì trong lòng liền thấy nhẹ nhõm, chỉ cần hai con sư tử đá, bà liên tục gật đầu, dự định làm luôn chuyện này trong ngày hôm nay.
“Chỗ khác thì sao?” Hạ lão phu nhân vội vàng hỏi.
“Những chỗ khác thì không có gì đáng ngại, cháu đi ra ngoài xem một vòng, bà vào trong trước đi ạ, có chuyện gì cháu sẽ nói với Thần Phong.” Dù sao thì thời tiết này thật sự rất lạnh, cho dù có mặc áo phao thì bà lão vẫn lạnh đến mức hơi run lên.
Lý Bách cũng lo lắng cho sức khỏe của bà ngoại mình, “Đúng vậy, bà ngoại, có chúng cháu ở đây, nếu có việc gì thì cháu sẽ giải quyết.”
Sức khỏe của bà lão thật sự không tốt, lúc này lại cảm thấy hơi đau đầu vì bị gió thổi, bà nhìn Lục Dao rồi cẩn thận dặn dò, “Nếu phát hiện ra có chỗ nào không tốt thì nhất định phải sửa lại.”
Lục Dao cười đồng ý.
Nhìn Hạ lão phu nhân đi vào trong nhà mà chốc chốc lại quay đầu lại, Hạ Thần Phong bước lên phía trước, kéo bàn tay lộ ra bên ngoài đã lạnh đến mức đỏ ửng lên của Lục Dao vào trong túi áo của mình.
Hạ Thần Phong nhìn hai cái cây đó bằng ánh mắt phức tạp, “Cây này thực sự có đôi.”
“Thực ra anh không cần lo lắng, đây là phong thủy thường gặp nhất. Trong phong thủy học có câu nói thế này ‘“đại thụ đương môn, chủ chiêu thiên ôn’”. Cũng có nghĩa là cây to không thể đối diện với cổng, nếu cảnh tượng như vậy xảy ra thì sẽ khiến gia chủ dễ dàng mắc bệnh, đặc biệt là sức khỏe của người già trong nhà sẽ chịu ảnh hưởng rất lớn. Anh xem nếu ở cửa chính có một cái cây to, như vậy sẽ làm luồn sinh khi chảy vào cửa chia làm hai, hình thành hiện tương sinh khí không điều hòa, dẫn đến việc người trong nhà không khỏe mạnh. Vì vậy loại cây này trong phong thủy gọi là đỉnh tâm sát, có nghĩa là phong thủy của cả căn nhà sẽ bị cái cây đó phá hoại nghiêm trọng.”
Lục Dao vừa giải thích vừa chỉ vào cái cây đó, thực ra kiểu phong thủy này đi đâu cũng thấy, người xưa rất chú ý đến việc trồng cây. Ví dụ họ rất kiêng kỵ việc trông cây ở mặt phía đông hoặc phía nam của nhà ở, nhưng lại cho rằng trồng cây rậm rạp nằm ở phía đông bắc của căn nhà vừa đẹp vừa mang lại vận may.
Nhưng mà những thói quen này đã dần dần mất đi, bây giờ rất nhiều nhà đều coi trọng phủ xanh mặt đất, về cơ bản là nhìn thấy cây cối xanh đều sẽ trồng xuống đất, không hề quan tâm đến vấn đề phong thủy này. 
Lục Dao vừa nói vừa cùng với Hạ Thần Phong và hai người phía sau đi ra khỏi cổng, tuy đã đến đây lần thứ hai nhưng đây là lần đầu tiên cô thấy khung cảnh phía sau.
Nhà của Hạ Thần Phong rất có điều kiện nhưng vẫn ở trong khu dân cư, chỉ là đây là một ngôi biệt thự lâu đời mà thôi, kiến trúc xung quanh tuy có chút cũ kỹ nhưng vì luôn giữ gìn cho nên vẫn có vẻ khá tốt.
Theo lý mà nói thì bình thường khi xây dựng kiểu biệt thự này thì người khai thác đều sẽ mời người đến tính toán, nhất là bây giờ Lý Bách cũng bắt đầu tiếp xúc với xây dựng, đặc biệt mê tín với chuyện này.
Biệt thự ở thành phố Tô của Lý Bách cũng là vì nhà thiết kế là Lục Dao vốn dĩ biết phong thủy cho nên không phải tiêu tiền mới thầy về nữa.
Lục Dao đi xung quanh một vòng, lông mày của cô càng ngày càng cau chặt lại, “Lạ thật…”
Trận tuyết lớn dần dần dừng lại nhưng nhiệt độ xung quanh không tăng lên chút nào, Lục Dao rút bàn tay bị Hạ Thần Phong nắm chặt ra, không ngừng suy diễn, cô nhìn cảnh sắc xung quanh, “Phong thủy của chỗ này là quá…”
“Lạ thế nào?”
Cô khẽ lắc đầu, “Không nói ra được nhưng em luôn cảm thấy kỳ lạ, phong thủy ở đây nên rất tốt mới phải, đầy đủ ngũ hành, nhưng em luôn có cảm giác rất kỳ lạ…”
Lục Dao tính thế nào cũng thấy hơi kỳ lạ nhưng lại không nói ra được là có vấn đề ở đâu, cô lập tức có chút phiền não. Hạ Thần Phong nhìn xung quanh một vòng, từng cái cây ngọn cỏ ở đây gần như là giống hệt như trong ký ức trước đây của anh, anh cũng không phát hiện ra việc gì đặc biệt kỳ lạ.
“Không vội, nếu em không nhìn ra thì chúng ta từ từ nghĩ.”
“Đúng vậy, có ảnh hưởng rất lớn đến nhà họ Hạ sao?” Lý Bách cũng mở lời dò hỏi.
Lục Dao lắc đầu, “Không, đây là phong thủy của cả khu dân cư, không phải là không tốt nhưng tôi vẫn luôn thấy có chút kỳ lạ.” Trên mặt Lục Dao xuất hiện vẻ phiền não.
Tiểu Đao lại không nghe thấy những lời này, cậu đứng ở trước cổng một căn nhà và chỉ vào cửa lớn, “Lý tổng, đây là nhà của ai vậy?”
Căn nhà đó nằm ở phía trước nhà Hạ Thần Phong, Lý Bách nghĩ một lúc, “Hình như là Dương Tiêu, chính là nhà họ Dương có bệnh viện Dương Thị đó, sao thế?” 
Tiểu Đao sờ cằm, cậu nhìn vào bên trong căn nhà, bình thường vào lúc tuyết rơi lớn thế này mọi người đều sẽ đóng cửa sổ lại, còn hình như cửa sổ của nhà này đều mở ra. Hơn nữa, khi nhìn vào tuyết ở cửa sổ và cửa chính thì cái cửa này đã được mở cả một buổi rồi. Ở trong phòng kính của biệt thự, kính ở trên đó cũng mở, bên trong phơi rất nhiều chăn và quần áo, bây giờ bị ướt hết vì tuyết rồi.”
“Bình thường căn phòng này không có người ở sao?”
Hạ Thần Phong thấy Tiểu Đao hỏi nhiều như vậy cũng cảm thấy không bình thường liền đi qua đó xem. Rất nhanh sau đó, anh đã phát hiện ra điểm bất thường trong cảnh tượng đó. Anh vươn tay nhẹ nhàng đẩy cửa sắt ra, anh lập tức phát hiện ra cửa của căn nhà này không khóa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.