Sơ Cửu Của Lục Hào

Chương 318: Két sắt




Hạ Thần Phong đi qua đó, anh cầm bức ảnh bên cạnh lên, đó là ảnh chụp một nhà ba người, hốc mắt hơi đỏ, anh giơ tay lên tháo khung ảnh, cầm bức ảnh lên.
“Đây là nơi anh sống lúc nhỏ, sau khi bố mẹ anh sinh anh ra liền chuyển ra khỏi nhà lớn.” Mỗi một đồ vật nơi này đều mang lại cho Hạ Thần Phong ký ức sâu sắc.
Lục Dao bước lên trước, nắm tay Hạ Thần Phong, “Chúng ta sẽ tìm ra được sự thật.”
Hạ Thần Phong cười với bạn gái của mình, “Em cứ đi quanh xem xét là được rồi, anh lên phía trên tìm ít tài liệu.”
Trước đây Hạ Thần Phong đã từng nghĩ, nếu bố mẹ mình chết thì ai là người được lợi nhất? Đáp án là nhà cô anh, nếu bố mẹ Hạ Thần Phong và bản thân anh đều chết hết thì người đầu tiên thừa kế tài sản của nhà họ Hạ liền trở thành Hạ Tuấn Miểu.
Nhưng nhiều năm như vậy rồi Hạ Thần Phong cũng đã nhìn rõ cô mình là người như thế nào, đó là người phụ nữ có thể từ bỏ tất cả vì tình yêu. Tuy nói như vậy không hay lắm nhưng Hạ Tuấn Miểu thật sự có thể coi là một người phụ nữ không có đầu óc, điều quan trọng duy nhất trong cuộc sống của bà chính là chồng con, có thể sự can đảm lớn nhất của bà là năm đó là khăng khăng muốn gả cho Lý Mộ Sinh.
Hạ Tuấn Miểu là một người không quan tâm đến mọi việc, nhưng Lý Mộ Sinh lại không phải như vậy. Gần đây ông ta có động thái rất lớn, làm cho Hạ Thần Phong không thể không nghi nghi liệu chuyện năm đó có phải là có dính dáng đến ông ta hay không?
Hạ Thần Phong đi vào phòng đọc sách của bố mẹ mình, ở đây có một nơi mà tất cả mọi người đều không biết đến, đó là nơi Hạ Tuấn Diệm cất giấu đồ vật. Trước đây khi Hạ Thần Phong còn nhỏ không có bản lĩnh bảo vệ những tài liệu này cho nên làm như không phát hiện ra chỗ này. Nhưng bây giờ phải điều tra lại mọi chuyện lần nữa, như vậy tài liệu bố mẹ Hạ Thần Phong cất giấu năm đó lại trở nên rất quan trọng.
Trong phòng đọc sách có một tấm gương sát sàn, bên còn lại là giá sách, Hạ Thần Phong trực tiếp đi về phía chiếc gương, ngồi xổm xuống, cuối cùng dùng sức ấn xuống sàn nhà dưới tấm gương, một miếng sàn nhà vênh lên, bên trong là một chiếc khóa số. Bởi vì đã không được dùng đến trong nhiều năm, Hạ Thần Phong lấy pin mang theo bên người ra, thay pin mới cho khóa, trong lòng có chút lo lắng. Nếu như cái khóa số này không dùng được nữa, như vậy anh phải dùng biện pháp bạo lực rồi...
Nhưng nơi này là phòng đọc sách của bố mẹ Hạ Thần Phong, anh vẫn không muốn làm hỏng bất kỳ vật gì.
“Tít, tít, tít...”
Nhìn thấy màu xanh sáng lên sau khi thay cục pin mới, Hạ Thần Phong thở phào nhẹ nhõm một hơi, thuận tay ấn ngày sinh của mẹ mình. Anh vẫn luôn biết bố mình yêu thương mẹ bao nhiêu, rất nhiều mật khẩu đều là ngày sinh nhật của mẹ, lần này cũng không ngoại lệ.
“Kẹt kẹt” Chỗ để chiếc gương xuất hiện khe hở, Hạ Thần Phong đứng dậy, di chuyển chiếc gương sang một bên, bên trong xuất hiện mấy túi tài liệu.
Mấy túi này là năm đó tài liệu bố mẹ Hạ Thần Phong giấu ở đây, anh cau mày mở một túi tài liệu ra, bên trong đều là vài số liệu và bảng biểu. Bởi vì thời gian đã lâu rồi, rất nhiều trang giấy đã ố vàng, có vài trang nét chữ dùng bút viết cũng đã hơi nhòe nhưng vẫn có thể đọc được.
Dưới dáy túi tài liệu là tình hình tài chính của công ty nhà họ Hạ vào thời điểm đó, bố Hạ Thần Phong dùng bút đỏ tô đậm màu đỏ lên một hạng mục, “Vận chuyển thực phẩm cho thành phố Vận?”
Hạ Thần Phong nhớ năm đó nhà họ Hạ khởi sắc nhờ thực phẩm, gạo, cho dù bây giờ vẫn tiến hành kinh doanh thực phẩm nhưng đã kém đi rất nhiều. Bây giờ Tinh Thần chủ yếu là kinh doanh tổng hợp, khách sạn, trung tâm thương mại đều làm. Bây giờ cũng bắt đầu làm đầu mục tài chính và dự án khoa học kỹ thuật, nhưng việc kinh doanh thực phẩm bây giờ đều do Lý Mộ Sinh phụ trách...
Năm đó, việc buôn bán vận chuyển thực phẩm cho thành phố Vận cũng phất lên không lâu đều do bố Hạ Thần Phong phụ trách, nhưng bây giờ thành phố Vận đã không làm ăn với nhà họ Hạ nữa rồi...
Hạ Thần Phong cảm thấy hạng mục vận chuyển thực phẩm cho thành phố Vận này có lẽ là một điểm đột phá liền cất hết giấy tờ vào trong túi tài liệu, chỉnh gương và sàn nhà lại như cũ sau đó đi ra ngoài.
Lục Dao suy nghĩ khi nhìn rất nhiều ảnh trên tường, thâm chí cô còn không nhìn thấy Hạ Thần Phong đi xuống, “Em làm sao thế?”
Lục Dao chỉ vào bức ảnh trên tường, “Bức này chụp dưới núi phải không?” Hạ Thần Phong ngẩng đầu nhìn, trên đó là dáng vẻ lúc nhỏ của anh và Lý Bách, “Không phải, bức ảnh này chụp ở trên đường trên núi.”
Lục Dao lại chỉ một bức ảnh khác, “Vậy bức này thì sao?”
Hạ Thần Phong cau mày nhìn bức ảnh, đột nhiên phát hiện ra phong cảnh bức ảnh này và bức ảnh vừa nãy có chút giống nhau, nhưng nhìn kỹ lại có chút khác nhau, “Bức ảnh này chụp ở dưới núi, em xem màu sắc của đất, màu của đất ở trên núi đen hơn, mà ở dưới núi lại có thêm chút màu vàng...” Thấy Hạ Thần Phong cũng đang nhớ lại, Lục Dao trực tiếp nói ra kết quả.
Dưới núi và chỗ rẽ ở đường trên núi trồng rất nhiều cây cối, nhưng có hai nơi giống hệt nhau như vậy rất khó. Nhưng mà về điểm này, Hạ Thần Phong vẫn có chút không hiểu, “Chỗ này làm sao?”
Lục Dao nghĩ một lúc, “Em nhớ trước đây anh đã từng nói, thời điểm cô và chú xảy ra chuyện cũng là ngày có tuyết lớn? Buổi tối?”
“Đúng vậy...”
Lục Dao xoay đầu nhìn tuyết lớn phía bên ngoài vẫn chưa ngừng rơi, “Đợi đến khi trời tối rồi đi xem là biết thôi, nếu em đoán không sai thì trong vụ tai nạn này có yếu tố con người.
Vì bản thân Lục Dao sống nhiều năm ở trên núi nên cô rất nhạy cảm với độ cong của đường núi. Nếu như cô đoán không sai thì đường núi trong bức ảnh này và đường ở dưới núi rất giống nhau, giống như là một nơi vậy. Mà đường núi này là đường hai chiều… Vì vậy, tất cả mọi thứ đều sẽ được kiểm chứng vào tối nay.
Lý Mộ Sinh cũng nhận được tin tức, nhìn tin nhắn trong di động, ông ta đứng dậy, đi sang một bên, đầu lông mày khẽ cau lại, gửi một tin nhắn đi, lúc quay trở lại sắc mặt còn mang ý cười.
Lục Dao và Hạ Thần Phong không về ăn cơm, Hạ lão gia lại không để ý đến chuyện này lắm, điều ông để ý bây giờ là là chuyện hôm nay cháu ngoại mình đi xem mắt.
“Lần này là con gái nhà họ Hình. Nhà họ Hình xuất thân từ ngành khai thác mỏ, cô gái đó năm nay vừa mới tốt nghiệp, cháu ngoan ngoãn một chút cho ông.”
Lý Bách mặc bộ tây trang màu xám, cổ tay áo tinh tế, toàn thân đều toát lên vẻ anh đây là một người đàn ông độc thân có sự nghiệp thành đạt. Thực ra bây giờ anh ta đã chằng còn ôm ấp hy vọng gì với chuyện tình cảm nữa. Tuy trước đây Lý Bách là người đàn ông đa tình, nhưng nói trắng ra thì người thực sự làm anh ta rung động chỉ có một mình Đổng Vũ. Trong chuyện tình cảm Lý Bách thực ra là một người mới, kết quả vừa mới ra trận đã bị người ta lừa. Hạ Thần Phong đã tìm được người mình thích, nếu nói nhà họ Hạ nhất định phải tìm một người để liên hôn, vậy thì Lý Bách tự nguyện đi, dù sao đối với anh ta mà nói, cưới ai đều như nhau cả.
“Tiểu Bạch, cô con gái nhà họ Hình mẹ đã gặp qua rồi, tuy ngoại hình không phải rất đẹp, nhưng là một cô gái có phúc khí, dễ sinh đẻ.” Hạ Tuấn Miểu đương nhiên biết con trai mình là người như thế nào. Tuy Hạ Thần Phong cho rằng cô mình là một người không có bản lĩnh, nhưng dù sao cũng sống trong hoàn cảnh như vậy từ nhỏ, Hạ Tuấn Miểu cũng có thủ đoạn để quét sạch hoa cỏ bên cạnh Lý Bách trong bao nhiêu năm nay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.