Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Tề Nhiên không do dự từ chối lời đề nghị đi cùng cô. Lưu Sở Họa cũng chỉ tùy tiện nhắc đến, không ép anh thêm nữa, tự mình đi dự tiệc.
Trên bàn ăn, Giản Huyên cười vô cùng rạng rỡ, giọng điệu thân thiết cảm ơn cô, “Tôi bây giờ cảm thấy vô cùng may mắn, lúc đầu chọn học lại một năm để thi đậu vào học viện điện ảnh. Cô biết không? Lúc đó tôi đang tra cứu thông tin trên mạng, thấy bọn họ đều nói, những điểm tốt của học viện điện ảnh cấp cao này, không chỉ có nhiều giảng viên năng lực, quan trọng nhất là có thể nhờ cậy mối quan hệ rộng rãi của nhiều người ở đây. Tôi bây giờ không phải rõ ràng là đã lĩnh hội được chút ưu điểm này sao? Có thể gặp được học muội như cô, thực sự là phúc ba đời của tôi.
Không thể không nói, Giản Huyên là một cô gái rất dễ thương. Lúc đầu Lưu Sở Họa đồng ý giúp đỡ cô, là do cô ta chủ động nhờ vả, cô cũng thuận tay giúp đỡ một chút, nhưng sau này vì để áp chế Hạ Sở Sở, cô đã cướp hết những tài nguyên về tay, sau đó đẩy cho Giản Huyên, mà cách cô ta tiếp nhận, không quá nịnh hót, cũng không e dè hoảng sợ, thực sự làm cho người khác cảm thấy thoải mái.
“Vậy cô mời tôi ăn thêm vài bữa nữa là được rồi.” Lưu Sở Họa tùy tiện nói, chăm chú thưởng thức những món ngon trên bàn.
Trong giới giải trí này, bên ngoài nhìn vào đều thấy nhân duyên Lưu Sở Họa cực kỳ tốt, chỉ cần người hợp tác qua một lần, nhắc đến cô đều hết lời khen ngợi. Nhưng thực tế, bạn thân chí cốt của cô không được mấy người. Cô có nhắn tin thăm hỏi vào dịp Tết nguyên đán, sẽ đăng weibo chúc mừng vào dịp sinh nhật người ta, nhưng cô rất hiếm khi chủ động hẹn ai đó ra ngoài vui chơi ăn uống.
Cô chỉ qua lại thân thiết với vài người, đều là những người vô cùng chủ động và nhiệt tình. Giản Huyên cũng xem như là một người trong số đó.
Lần này Giản Huyên thực sự rất vui, cô uống hết nửa chai vang đỏ, hơi chếch choáng, cô sáp lại gần Lưu Sở Họa nói nhỏ bên tai, “Nghe nói cô và Tề Nhiên chuẩn bị kết hôn, đến lúc đó nhớ gửi thiệp mời cho tôi đấy nhé.”
Lưu Sở Họa nhìn thấy cô ấy hơi loạng choạng, đưa tay ra đỡ, “Được, nhất định sẽ mời cô.”
Trong đầu lại suy nghĩ, Tề Nhiên đúng là một người miệng rộng, nhanh vậy đã tuyên bố việc này khắp nơi, rõ ràng cô còn chưa cho anh câu trả lời chính xác, anh đã biết lúc nào cô nhận được giải ảnh hậu rồi sao?
Giản Huyên thậm chí còn lòng tin hơn cô.
Bộ phim điện ảnh đầu tiên của Tề Nhiên đã chế tác xong, vừa đưa đi kiểm duyệt, gần đây đang xem xét lịch phát sóng. Lúc Lưu Sở Họa quay về, Tề Nhiên vừa kết thúc một cuộc gọi, chỉ nghe loáng thoáng nửa câu vô cùng ngang ngược, “Nếu đến chuyện nhỏ như vậy cũng phải thương lượng với tôi, thế tôi tốn khoản tiền lớn trả lương thuê anh về làm gì, để qua đó phụ trách việc gọi điện thoại hả? Tôi chỉ là đạo diễn, bộ phim đã hoàn thành chế tác, những công việc hậu kỳ không liên quan đến tôi, tôi không muốn sau khi hoàn thành công việc của bản thân, lại phải suy nghĩ phải chăng đã mình tốn khoản lớn tiền lương đổ sông đổ bể.”
Ngoại trừ lần gặp gỡ đầu tiên, Lưu Sở Họa rất lâu rồi chưa nhìn thấy bộ dạng này của Tề Nhiên, bình tĩnh trưởng thành, đẹp trai ngời ngời. Trong lúc này, Lưu Sở Họa chỉ muốn yếu đuối nằm trước mặt anh, để anh hung hăng chà đạp mình thành phiến lá rơi nhẹ nhẹ..
Cô còn chưa mở miệng, Tề Nhiên đã phát hiện sự hiện diện của cô. Anh tắt điện thoại, quay đầu cười ngốc nghếch với cô, ấm ức nói, “Cuối cùng em cũng về rồi, anh đã nấu cơm, em xào thêm hai món ăn nữa được không, anh đói chết được.”
Lưu Sở Họa, “... Được rồi.” Cô thay giày, đi thẳng vào phòng bếp, khuôn mặt tiếc nuối thở nhẹ một tiếng “Haiz.”
《Giấc mộng tình yêu》vẫn đang chiếu rất hot, Tề Nhiên đẩy bộ phim điện ảnh của mình cho đội ngũ chuyên nghiệp quảng bá tiếp thị, bản thân bận rộn thành lập đoàn đội riêng cho Lưu Sở Họa, liên hệ đạo diễn, lựa chọn kịch bản, người phụ trách các mảng quay phim, ánh sáng, biên tập, mỗi nhân vật chỉ cần liên quan đến chất lượng bộ phim, anh đều tìm những người giỏi nhất đảm nhiệm.
Đến cuối năm, các công đoạn chuẩn bị quay phim gần như đã chuẩn bị xong xuôi, kịch bản lần này, sau khi Tề Nhiên và Lưu Sở Họa thảo luận xong, quyết định diễn gia quốc tình hoài*, bối cảnh là thời kỳ dân quốc đầy phong ba bão táp, kể về câu chuyện gián điệp nằm vùng.
(*) Gia quốc tình hoài: Là một trong những nội hàm cơ bản của văn hóa truyền thống Trung quốc, thể hiện tình cảm lớn đối với quốc gia và dân tộc.
Đề tài này khá phổ biến, những bộ phim truyền hình phim điện ảnh liên quan không hiếm, cũng từng xuất hiện nhiều tác phẩm kinh điển, chỉ là sau khi thời kỳ đỉnh cao qua đi, các nhà đầu tư chỉ quan tâm lợi nhuận đã tiếp cận đến đề tài được nhà nước hỗ trợ, dễ dàng thông qua kiểm duyệt này, dẫn đến chất lượng hỗn tạp, xuất hiện nhiều tác phẩm xem thường kiến thức người xem, danh tiếng sa sút, mất đi sự hấp dẫn, đề tài này dần mất vị thế.
Điều này thể hiện, chỉ cần có một bộ phim điện ảnh chất lượng cao xuất hiện, rất dễ nhận được ưu thế tài nguyên và bình chọn.
Thời điểm này, đúng lúc lúc công bố danh sách được đề cử cho các hạng mục nhận giải, Lưu Sở Họa nhờ vào bộ phim 《Giấc mộng tình yêu》 mà thành công nhận được đề cử nữ diễn viên xuất sắc giải cúp Kim Biểu, cũng xem như không uổng phí công sức sắp xếp của Tề Nhiên. Nếu cô có thể giành được cúp ảnh hậu, vừa khéo giành được một hạng mục giải thưởng như Tề Nhiên, đều khoảng chừng độ tuổi hai mươi, không biết có được xem như duyên phận hay không.
Chỉ là, có lẽ ông trời cũng cảm thấy đầu tiên đưa vào hạng mục đề cử sau đó mới được nhận giải là sắp xếp vô cùng thỏa đáng, nên không đồng ý cho anh có niềm vui bất ngờ. Cuối cùng, Lưu Sở Họa chỉ được nằm trong danh sách đề cử, giải nữ diễn viên xuất sắc nhất thuộc về một minh tinh khác.
Lưu Sở Họa không thấy thất vọng, dù sao kinh nghiệm của cô còn ít, kỹ năng diễn xuất của cô trong 《Giấc mộng tình yêu》 chưa đến mức xuất thần, có thể nằm trong danh sách đề cử là nhờ Tề Nhiên đi cửa sau mới được. Gần như ngay lập tức cô không thèm bận tâm mấy việc này nữa, tập trung tinh lực quay bộ phim mới.
Bộ điện ảnh này quay mất 5 tháng, thời gian đó cô để trống toàn bộ lịch trình, không tham gia bất cứ tiết mục chương trình nào, cũng không nhận quay quảng cáo, Tề Nhiên cũng để trống lịch trình 5 tháng, đảm nhận vị trí đạo diễn của bộ phim này.
Không thể không nói, kinh nghiệm diễn xuất của Lưu Sở Họa được góp nhặt và đúc kết từ kiếp trước, vì thế, mỗi lần chuẩn bị diễn một bộ phim, cô đều đọc đi đọc lại kịch bản nhiều lần, đọc đến lúc trong đầu dần xây dựng nên hình tượng nhân vật, đây là nhân vật như thế nào, trải qua những câu chuyện ra sao. Cô ép bản thân phải chìm đắm trong câu chuyện không thuộc về riêng cô, cố gắng hiểu được nhân vật ấy, trở thành cô ấy.