Sổ Tay Trùng Sinh

Chương 64: Anh đi vào một chút được không? (H)




"Không, không được." Đồng Đồng cuống quýt đẩy Úy Ương, nhưng anh rất cố chấp, không nói hai lời tách chân cô ra, hé lộ u cốc mềm mại.
Đồng Đồng xấu hổ che mặt không dám nhìn, cảm nhận được sự ấm áp tại nơi riêng tư.
Nơi đó vừa qua cao trào, hiện tại đang rất nhạy cảm, bị anh dày vò như thế đương nhiên chịu không nổi, thân thể Đồng Đồng run rẩy như điện giật: "A...Anh Úy Ương ~~"
Ba chữ anh Úy Ương phía sau vừa mềm vừa manh, nũng nịu yểu điệu vô cùng.
Úy Ương nghe được xương cốt cũng mềm, hôn lên nơi mềm mại phía trước, nơi riêng tư của thiếu nữ non nớt hồng hồng như vậy, tiểu huyệt mềm mại gần như không nhìn thấy, anh tham lam nuốt nước miếng, hôn lên một vòng xung quanh khiến cho Đồng Đồng run rẩy, dịch yêu lần nữa chảy ra.
Thế này thì thật sự rất dâm đãng, Đồng Đồng che mặt không dám nới ra, trong miệng lầm bầm, cho đến khi thực sự chịu không nổi mới buông tay, ra sức nắm chặt ga trải giường dưới thân, không dám kêu thành tiếng mà vùi đầu cắn gối ngủ.
Úy Ương ngẩng đầu nhìn thấy thì đau lòng vô cùng, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên nói: "Ngoan, đừng kìm nén nữa, muốn kêu thì cứ kêu."
Tuy là nói thì nói như thế, nhưng Đồng Đồng sao có thể kêu thật được?
Nếu cô kêu lên thì quan hệ của hai sẽ bị đưa ra ánh sáng, chân anh sẽ bị đánh gãy, vậy nửa đời hạnh phúc còn lại của cô làm sao đây?
"Ưm...Không muốn...rất xấu hổ." Đồng Đồng nhắm mắt, khuôn mặt đỏ ửng như quả táo.
Úy Ương bật cười, tiếp tục hôn đào nguyên mà mình yêu nhất, một thoáng sau đã khiến Đồng Đồng cao trào lần nữa, rồi mới làm sạch chỗ kia, ngồi xuống ôm Đồng Đồng vào lòng.
Hai tay anh ở trên thân thể mềm mại của cô không ngừng vuốt ve, bóp bóp chỗ này sờ sờ chỗ kia, cũng không quên khe rãnh sâu ấy.
"Em giúp anh được không?" Úy Ương vừa vân vê ngực cô vừa hỏi, một tay thư giải dục vọng của chính mình.
Mặt Đồng Đồng vô cùng đỏ, do dự lúc lâu mới gật đầu một cái thật nhẹ. Úy Ương cong môi, cầm lấy bàn tay mềm mại nhỏ bé của cô đặt dưới hạ thân mình, dạy cô chuyển động lên xuống.
Đồng Đồng lần đầu tiên cầm chỗ đó của đàn ông, tuy trước đây cô đã từng xem qua nhưng đó cũng chỉ là video clip, chưa từng thực hiện lần nào!
Bây giờ thực sự cầm nó trên tay, mới biết thì ra là cảm giác này...rất lớn, cũng rất nóng, gân xanh phía trên như có sinh mệnh, thỉnh thoảng lại nảy lên.
"Thật lớn nha..." Đồng Đồng bất giác nỉ non, "Đàn ông ai cũng lớn như thế sao?" Vì sao trong AV Nhật Bản lại giống thỏi son vậy? Vì sao?
Nghe vậy, Úy Ương phụt cười: "Tiểu đầu đất." Anh thân mật cọ mũi với Đồng Đồng, không quên căn dặn: "Không được tò mò người đàn ông khác, biết chưa?"
Giọng nói của anh rất nghiêm túc, cho nên Đồng Đồng không chút do dự sáng suốt gật đầu: "Biết ạ."
Cô nào dám nha, nếu anh Úy Ương biết được thì cô hẳn là không cần sống nữa?
Có thể anh sẽ thiến người đàn ông bị cô nhìn thấy kia, sau đó bắt cô về nhà bắt đầu "dùng sức" như vậy như vậy như vậy.
"Anh Úy Ương, anh thoải mái không? Em hầu hạ anh thoải mái hay không thoải mái?" Bàn tay nhỏ bé non mềm không ngừng di chuyển lên xuống, ngón tay mảnh khảnh thi thoảng còn chạm qua đỉnh đầu thật lớn, dịch trong suốt dinh dính trên tay Đồng Đồng.
Đồng Đồng tò mò giơ tay lên nhìn, sau đó đưa đến trước mũi, có một mùi là lạ, cũng không biết cái này là đại diện cho cái gì, chỉ biết là dịch của đàn ông.
Nhưng hai mắt Úy Ương lại đỏ lên, anh nuốt nước miếng, hít một hơi thật sâu, áp chế dục vọng mênh mông trong lòng rồi nhẹ giọng nói: "Thoải mái, em làm sao cũng đều thoải mái."
Đồng Đồng cười hắc hắc, ra sức tiếp tục công việc. Úy Ương sờ sờ bóp bóp trên người cô, hai con thỏ trắng trẻo bị trêu chọc đến run rẩy, hai đóa hoa ở trên càng sưng không thôi.
Thực ra Đồng Đồng cũng rất thoải mái, cái miệng nhỏ nhắn thi thoảng rầm rì vài tiếng, nhưng Úy Ương không dám chạm vào tiểu huyệt bên dưới vì sợ tự chủ của mình không đủ.
Cứ như vậy chuyển động một lúc lâu, Đồng Đồng không biết đã qua bao nhiêu thời gian, nhưng Úy Ương vẫn chưa có chiều hướng xuất ra.
Cô cau mày nhìn đồng hồ trên tường, kim đồng hồ chỉ một giờ rưỡi, nếu không ngủ thì ngày mai sẽ không dậy nổi, lỡ như cái cô Trần Ấu Thuần thừa cơ đánh chiếm anh trai thì sao?
Thế là cô cắn răng, trực tiếp tránh khỏi tay của Úy Ương, xấu hổ chủ động dịch đến đùi anh, tách ra hai chân non nớt ngồi xuống, đem dục vọng to lớn của anh kẹp vào giữa đùi trong, không ngừng cọ cọ, nũng nịu nói: "Anh Úy Ương ~ Anh dùng chỗ này được không, em buồn ngủ rồi..."
Có đùi trong đương nhiên tốt hơn tay nhỏ bé, Úy Ương hít vào một hơi, nắm eo nhỏ của Đồng Đồng chuyển động ra vào.
Mỗi lần chạm đến nơi mềm mại ươn ướt kia...Úy Ương rất muốn thật sự đi vào, phá tan tấm màng mỏng, triệt để giữ lấy cô, mang theo dòng máu đỏ tươi của xử nữ.
Cắn răng nhịn xuống cổ dục hỏa trong lòng, Úy Ương hôn lên môi Đồng Đồng.
Cô nhóc bị hôn đến tiểu linh hồn cũng mất, mắt to chớp chớp liên tục nhưng không nói lời nào, bởi vì cô căn bản đã mất đi khả năng giao tiếp.
Nơi đó của anh rất nóng, lại ở phía dưới cọ xát với cô, thật xấu hổ, nhưng cũng thật thoải mái, tại sao lại như vậy?
Cô cảm thấy bụng dưới rất trống rỗng, cần một thứ gì đó an ủi...
"Anh Úy Ương...em khó chịu..." Đồng Đồng ôm cổ Úy Ương làm nũng, bĩu môi khóc liên tục, mông nhỏ trống rỗng không khỏi vặn vẹo, nơi đó của hai người lại càng cọ xát hơn, nhưng vẫn thiếu chút kích thích, không có cách nào thỏa mãn được.
Đồng Đồng khóc rất đáng thương, hoa lê đái vũ làm Úy Ương đau lòng vô cùng, anh vội vàng vừa ôm vừa dỗ cô, thật vất vả tiếng khóc mới ngừng, kết quả Đồng Đồng lại mềm giọng nói khó chịu, nói đau, nói ngứa.
Úy Ương liếm môi một cái, hỏi: "Em có tin anh không?"
Đồng Đồng không chút do dự gật đầu.
Thế là anh nói: "...Anh đi vào một chút được không? Anh hứa sẽ không vào sâu...chỉ một chút, một chút thôi."
Đồng Đồng không hề nghĩ ngợi nói: "Vậy đi vào hết luôn được không?"
Đây là trần trụi mời gọi, nhưng Úy Ương vẫn chịu đựng, ôn nhu trầm giọng dỗ cô: "Không được, em còn nhỏ lắm, nếu anh thực sự vào hết em sẽ rất đau."
Cô bé của anh yếu ớt như thế, bình thường trầy chút da cũng nước mắt cũng rơi như hạt đậu, nếu như bây giờ thực sự đi vào thì không biết cô sẽ khóc thành dạng gì, sao anh làm được?
Đồng Đồng không rõ: "Vậy, vậy anh sẽ không thoái mái mà?" Đàn ông thực sự chịu được dụ hoặc thế này mà không tiến vào? Cô mới không tin!
Đàn ông là loại sinh vật chỉ dùng nửa thân dưới để suy nghĩ, anh Úy Ương cũng không ngoại lệ!
-----
Nhược Vy: Dạo này học hành bận rộn quá nên phải đăng khuya, thỉnh các thí chủ thông cảm |( ̄3 ̄)|

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.