Song Trùng

Chương 499: Hủy đi công cụ gây án




Phải mất một lúc thì hai tên công tử nhà giàu hóng hách còn lại, mới phản ứng kịp sau cú đá bất ngờ của Kỷ Thần Hi. Trong khoảnh khắc ấy, ánh mắt của cô phát ra tia sát khí nồng đậm, tung một cước mạnh và cực nhanh vào chỗ hiểm của bạn bọn chúng.
Hai tên tức giận hét lên “Con khốn!”, rồi cùng lúc giơ tay lên định hạ xuống hai cú tát trời giáng vào mặt Kỷ Thần Hi.
Nhưng cô đã nhanh chóng phản ứng, sử dụng kỹ thuật chiến đấu mà cô đã luyện tập suốt nhiều năm và cũng đã không dùng đến suốt thời gian qua để đáp lại.
Một cú đá chân nhanh như tia chớp và lực đạo vô cùng mạnh mẽ được tung ra, hạ gục một trong hai tên công tử nhà giàu. Tuy hắn ta không quá đô con nhưng cũng là dáng người đã từng tập luyện thể thao nhiều năm, ấy thế mà hắn ngã xuống sàn nhà như một đám mây bụi bay lên từ sự va chạm mạnh mẽ.
Tên còn lại không bị làm choáng bởi tình huống đó. Anh ta nhìn thẳng vào mắt Kỷ Thần Hi với ánh mắt đầy thù hận và sát ý. Trên gương mặt anh ta, sự tức giận và đe dọa hiện rõ hơn bao giờ hết.
Kỷ Thần Hi không để ý đến ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống trên khuôn mặt của tên này. Cô chỉ biết, hôm nay bọn chúng không chết thì cũng phải tàn phế, tuyệt đối không có chuyện ai trong cả ba lành lặn bước khỏi Kim Đỉnh Lâu này
Các cú đấm và cú đá được tung ra một cách uyển chuyển, tạo nên một cảnh tượng hấp dẫn. Kỷ Thần Hi né tránh những cú đấm mạnh mẽ của tên công tử nhà giàu và đồng thời tung ra những đòn đá mạnh mẽ. Cô di chuyển như một bóng ma, tạo ra những đường cong tuyệt đẹp trong không gian.
Không mất quá nhiều thời gian, Kỷ Thần Hi đã tìm thấy cơ hội và hạ gục cả hai tên công tử nhà giàu hóng hách. Họ ngã xuống sàn nhà, không còn sức lực để tiếp tục cuộc chiến bất công này.
Cô khẽ đưa mắt nhìn sang tên từ đầu đã bị cô knockout bằng một cú đá, mà hiện tại vẫn còn đang nằm trên đất kêu la thảm thiết thì nhếch môi cười lạnh. Nếu hôm nay cô không khiến hắn đoạn tử tuyệt tôn, thề không làm người.
Nhìn thấy Kỷ Thần Hi chầm chậm bước đến gần tên công tử hóng hách nhất kia, hai người còn lại dù là sức cùng lực kiệt nhưng vẫn cố gắng lếch đến vách tường cạnh đó, đập mạnh vào chiếc chuông màu đen bên trên, nhầm gọi bảo an đến.
Vì từ nãy đến giờ bọn họ vẫn chỉ đang đứng ở khuôn viên bên ngoài của Kim Đỉnh Lâu, nên dù có xảy ra xô xát thì người bên trong cũng sẽ không can thiệp. Lí giải cho thái độ phục vụ hóng hách đó, là do người đứng sau của Kim Đỉnh Lâu là một người mà không một ai dám đắc tội, nên người của Kim Đỉnh Lâu cũng chẳng sợ bất kỳ một thế lực nào đe doạ đến, nhờ vậy mà vị thế của Kim Đỉnh Lâu trong giới mãi chẳng có ai thay thế được.
Tuy nhiên, trong trường hợp nhấn chuông gọi người, vẫn sẽ có bảo an xuất hiện để giải quyết vấn đề. Chỉ có điều đối với trường hợp tranh chấp và xô xát, cả người nhấn chuông và người có liên quan, tất cả đều sẽ bị đưa vào sổ đen, cả đời vĩnh viễn không thể đặt chân vào bất kỳ chi nhánh nào của Kim Đỉnh Lâu và người thì sẽ bị đưa đến cục cảnh sát.
Dù biết hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng, nhưng hai tên công tử nhà giàu phải giữ lại cái mạng của người còn đang nằm trên nền đất kia. Gia đình của cả hai đều đang phụ thuộc vào gia đình hắn, nói khó nghe hơn thì cả hai không được xem là bạn, mà cùng lắm chỉ là tay sai của hắn mà thôi. Lỡ như hôm nay hắn xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, thì kết cục của bọn họ còn thảm hại hơn nhiều.
Bảo an của Kim Đỉnh Lâu hành động rất nhanh, chỉ sau hai phút kể từ lúc nhấn chuông thì họ liền chạy đến. Trông thấy Kỷ Thần Hi đã cong chân, chuẩn bị hành hung một người đàn ông đang nằm trên đất gào thét, nhóm người trong bộ đồng phục màu đen liền giơ côn, hét lên ngăn cản:“Dừng lại!”
Giọng điệu hùng hồn đầy sức đe doạ, chứng tỏ được bọn họ đều từng trải qua đào tạo bài bản, nhưng cũng chẳng gây ra chút ảnh hưởng nào đến Kỷ Thần Hi. Cô cong môi cười, gương mặt xinh đẹp như một thiên thần lúc này lại ma mị tựa như ác ma đến từ địa ngục. Cô thẳng chân, triệt để hủy đi công cụ dùng để tên nhà giàu kia gây án với những cô gái xấu số khác.
Tên công tử nhà giàu ngất liệm ngay tại chỗ, không thể thốt lên bất kỳ một lời nào nữa. Từ sâu trong thâm tâm của hắn, có lẽ việc làm khiến hắn hối hận nhất, chính là dây vào một kẻ điên như Kỷ Thần Hi. Chỉ tiếc là, hắn đã nhận ra quá trễ.
Không ngăn được việc mà Kỷ Thần Hi vừa làm, hai tên còn lại cũng gục xuống mà ngất đi, còn bảo an thì vô cùng tức giận chạy đến muốn khống chế cô lại.
Ba cô gái của phòng ký túc sợ đến mức cả mặt trắng bệch, không biết phải làm gì tiếp theo, thì lúc này một giọng nói đanh thép đầy mạnh mẽ vang lên.
“Thử động vào một sợi tóc của cô ấy xem.”
…----------------…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.