Song Trùng

Chương 552: Không có người này thì còn có người khác




Ở nơi nào đó trên hòn đảo, bên ngoài khu vực đấu giá.
Một nhóm người đang bận bịu tìm kiếm khắp nơi. Bằng cách sử dụng thiết bị chuyên dụng mà Zero đem đến, gần như họ tìm không xót bất kỳ quả bom nào, dù nó được phân hầu hết cả vùng đảo.
“Nè Leo, cậu nói xem, vì sao chúng ta phải hợp tác với đám người đáng ghét bên kia chứ?” Rain vừa tìm vừa than phiền. Rõ ràng trước đó không lâu đám người kia còn đến gây chuyện, mà giờ lại phải hợp tác với họ, thử hỏi cô có thể không khó chịu sao?
Leo vẫn đang thao tác trên máy tính không hề đáp lời, Rain không vì điều đó mà tức giận, dù sao đồng hành với nhau trong suốt thời gian dài, ai cũng hiểu rất rõ tính cách của nhau.
Có điều nhóm hai người của Tiêu Đồ và Nhai Tệ cũng ở gần đó, lời nói của Rain họ hoàn toàn có thể nghe thấy được.
Vốn dĩ trước đó đã bị đối phương đánh đến thê thảm, Bệ Ngạn thậm chí còn chưa cử động lại được, Tiêu Đồ ngay lập tức giận dữ quát lên:“Bộ cô nghĩ tôi muốn hợp tác với đám người các cô lắm à? Nếu thiếu chủ chúng tôi không ra lệnh, tôi bắn bỏ các người từ lâu rồi!”
Nhai Tệ giật bắn mình, vội giữ Tiêu Đồ đang kích động lại. Vì lí do thời gian nên cô vẫn chưa giải thích chuyện thiếu chủ phu nhân của họ chính là thủ lĩnh của Zero với cậu ta, chưa kể chính cô cũng đã tự mình trải nghiệm thân thủ của cô ấy, nên làm sao không biết người của Zero mạnh tay ra sao. Giờ việc duy nhất Nhai Tệ có thể làm chính là ngăn cản Tiêu Đồ làm điều ngu ngốc, chọc đến người không nên chọc.
Đáng tiếc Rain không phải một người hiền lành, từ đầu cô đã rất ngứa mắt Tiêu Đồ, cộng thêm thái độ hóng hách của đối phương, cô nghiến răng xoắn tay áo khoác ngoài lên, đằng đằng sát khí chuẩn bị động thủ.
“Rain.”
Tiếng gọi vang lên từ bên cạnh vang lên, khiến sự tức giận của Rain cũng bị tụt xuống. Nhìn lại thì quả thật Leo đang ngẩng đầu lên nhìn cô bằng ánh mắt hết sức lạnh lùng, cô đành giơ tay lên đầu hàng.
“Được được, tôi biết rồi, tôi không đánh cậu ta! Cậu đừng có nhìn tôi bằng ánh mắt đáng sợ đó nữa!”
Cứ tưởng Rain nhường nhịn một chút thì mọi việc có thể giữ mãi ở thế cân bằng, nào ngờ Nhai Tệ trong một giây sảy tay đã khiến cho Tiêu Đồ vùng ra được, đã thế cậu ta còn nhân lúc Rain đang nhận sai với Leo mà ra tay từ phía sau.
Rain nhạy bén phát hiện ra ánh mắt của Leo đã thay đổi, ngay lập tức phản ứng lại né đòn đánh của Tiêu Đồ, nhưng Tiêu Đồ lại không có ý định dừng lại mà tiếp tục ra đòn.
“Mẹ nó! Hôm nay không đánh gãy hai cái xương của anh, bà đây theo họ anh luôn!” Rain nghiến răng nói rồi lao lên phản công, nào ngờ còn chưa kịp giơ nắm đấm thì cổ áo phía sau đã bị kéo lại. Cô khẽ mếu nhìn ra sau:“Leo, hắn ta đánh tớ trước, cậu muốn tớ đứng yên để hắn đánh sao? Cậu còn là người nhà tớ không thế?”
Bên kia Nhai Tệ cũng đã kịp thời ngăn Tiêu Đồ lại, lần này cô trực tiếp giải thích:“Bọn họ là người của thiếu chủ phu nhân, cậu động đến họ thì đừng nói là phải đến căn cứ ma quỷ kia khổ luyện, sợ là ngày hôm nay thiếu chủ còn không để cậu có thể rời khỏi hòn đảo này đấy!”
Leo tiếc chữ như vàng cũng phải lên tiếng:“Bọn họ không thể chết, Thần Tỷ sẽ tức giận.”
Rõ ràng đều là ngăn cản ẩu đả, nhưng từ cách nói của Nhai Tệ và Leo thì rõ ràng phía của Nhai Tệ đang ở kèo dưới, Tiêu Đồ thật sự không nhịn được mà còn thêm tức giận.
“Cậu sợ gì chứ? Phụ nữ thôi mà, không có người này thì còn người khác, tôi không tin thiếu chủ sẽ vì bình hoa kia mà giết tôi!”
Trước đó Rain nghe được từ Kỷ Hàn Phi, rằng bọn họ sẽ phải hợp tác với một nhóm người để phá hủy toàn bộ bom trên đảo. Có người đến giúp đương nhiên cô không từ chối, đến lúc chạm mặt đám người của Tiêu Đồ thì Rain có chút ngạc nhiên xen kẻ không vui, vì không ngờ hòn đảo này tròn như thế.
Nhưng là lệnh của lão đại, cô cũng đành miễn cưỡng nghe theo, chưa kể Delmar đã nói với cô, họ là người của người mà Thần Tỷ thích, mong cô đừng đánh chết họ. Cô thật sự đã rất nghe lời rồi, nhưng thái độ của Tiêu Đồ thật sự quá đáng ghét, nên cô mới không nhịn được mà nói ra mấy lời kia. Xem như là cô khơi mào trước đi, nhưng cô cũng đã kiềm lại rồi, ấy thế mà hắn ta dám trước mặt cô mà lăng nhục Thần Tỷ, cô có thể nhịn được nữa sao?
Cái người mà cô gái kia luôn miệng gọi là thiếu chủ phu nhân, không cần nghĩ cũng biết là ai, vậy mà tên Tiêu Đồ kia nói gì chứ? Phụ nữ không có người này còn có người khác? Thật là muốn chọc điên người khác.
Rain vốn định mặc kệ Leo khuyên ngăn ra sao cũng sẽ cho Tiêu Đồ một trận ra bả, nào ngờ lần này Leo không hề ngăn cô, ngược lại còn nói ra một câu đáp trả đầy khiêu khích.
“Đàn ông không có người này còn có người khác, Thần Tỷ không cần một kẻ không biết dạy dỗ thuộc hạ của mình. Tỷ ấy cũng sẽ không vì một tên dã nam nhân mà tức giận với chúng ta đâu, nên cậu cứ thoải mái mà đánh đi, nếu một người không đủ thì người bên cạnh cũng không cần bỏ qua.”
Nhai Tệ đang ra sức ngăn Tiêu Đồ nói bậy nói bạ:"???"
…----------------…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.