Streamer Web Đen Tui Thích Lại Là Sếp

Chương 12:




Tiêu Hách nghĩ cả đêm về khả năng Lục Thanh Yến là thrill, càng nghĩ lại càng thấy mình đúng nhưng lại chẳng thể hỏi thẳng anh được.
"Thôi cứ từ từ vậy." Cậu chuẩn bị đồ đi lên phòng thầy hướng dẫn. Hôm nay là ngày trình đề tài, cậu phải lên nghe ý kiến của thầy. Nghĩ đến mấy hôm ngồi cày kia thôi mà Tiêu Hách đã đau đầu rồi.
Lúc Tiêu Hách đến văn phòng, Thẩm Thanh đã bị bao vây rồi, toàn là sinh viên cùng ngành với cậu.
Tiêu Hách vừa bước vào, âm thanh ồn ào bỗng chốc dừng lại. Nguyên nhân là vì cậu chứ đâu. Tiêu Hách chỉ thể hiện bản chất ưa làm nũng trước mặt người thân quen, còn để đảm bảo uy tín ở Hội Sinh Viên thì lúc nào cũng làm bộ lạnh lùng, khó gần.
Tuy hơi lạnh lùng nhưng vì đẹp trai nên cả trai lẫn gái trong hội đều tò mò về cậu. Thân là chàng thơ trong truyền thuyết của đại học T mà lại không hay biết, chỉ cần dựa vào tường chờ đợi, vai rộng chân dài đó, mỗi một động tác đẩy kính thôi cũng khiến người ta đỏ cả mặt.
Thẩm Thanh sửa bài cho sinh viên trước mặt xong, thấy Tiêu Hách đứng đó mới sáng mắt lên. Dù sao thì cũng không thầy hướng dẫn nào từ chối được sức hấp dẫn của một cái SSCI hình người trước mặt.
"Mọi người gửi mail lại cho thầy để chiều chữa. Tiêu Hách lại đây xem nào."
Tiêu Hách cũng không ngờ Thẩm Thanh lại gọi mình nhưng vẫn ngoan ngoãn bước tới. Mọi người tự động nhường đường cho cậu, lúc đi qua còn nghe có người kích động thì thầm.
"Nào, chốt đề tài rồi chứ?" Cáo già này tủm tỉm nhìn cậu, vẻ mặt hiền lành đó khiến Tiêu Hách phát sợ. Rõ là mấy hôm trước Thẩm Thanh còn nổi trận lôi đình với việc chọn đề tài của cậu.
Tuy thấy lạ nhưng Tiêu Hách cũng chẳng còn cách nào. Cậu đưa đề cương đã được đóng dấu tới trước mặt Thẩm Thanh. Thẩm Thanh nhận lấy, xem kỹ.
"Điều tra biểu đồ này chưa?" Thẩm Thanh chỉ vào mục bảng biểu mà hiền lành hỏi.
"Rồi thầy, em làm bài khảo sát xã hội thu được bốn nghìn người trả lời."
"Tạm được, phạm vi khảo sát lớn hơn thì tốt, số liệu này là được rồi nhưng xử lý qua loa quá."
Tiêu Hách nơm nớp lo sợ nghe ông thầy ma vương này giảng trọng điểm, tưởng lại bị ăn mắng ai dè hôm nay Thẩm Thanh hiền bất thường.
Cậu chăm chú nghe từng lời nhắc nhở, định về từ từ rồi sửa lại thì Thẩm Thanh đổi giọng, nhẹ nhàng hàn huyên: "Lục Thanh Yến với Lý Lăng Trí dạo này khoẻ không?"
Thầy không biết những lời này có sát thương lớn thế nào đối với Tiêu Hách. Cậu sửng sốt, một lúc sau mới phản ứng lại với tên Lục Thanh Yến, thế còn cái tên còn lại là ai?
Cậu chẳng bận tâm tại sao Thẩm Thanh lại quen Lục Thanh Yến. Còn thầy thì vẫn chờ Tiêu Hách trả lời nhưng mãi không thấy, vửa ngẩng đầu lên đã thấy sắc mặt học trò có vẻ sai sai.
"Lý Lăng Trí là ai?" Tiêu Hách trầm giọng hỏi. Thẩm Thanh không hiểu tại sao sắc mặt cậu cứ khó coi dần đều nhưng vẫn đáp: "Không phải bạn trai Lục Thanh Yến sao?"
Thẩm Thanh mở điện thoại, cho Tiêu Hách xem ảnh chụp chung hồi đó của họ, gương mặt Lục Thanh Yến đẹp trai xuất chúng lạnh lùng nhìn máy ảnh, người nam sinh bên cạnh ngoại hình cũng chẳng hề thua kém ôm vai anh, cười thoải mái vô cùng.
"Hai đứa đều là đệ thầy. Lúc công khai chấn động cả trường luôn, không biết có bao nhiêu nữ sinh thất tình mà thầy thì suýt cho chúng nó ra rìa."
Thẩm Thanh nhớ lại buồn cười: "Không ngờ hai đứa đấy to gan như thế, năm đó trông tình cảm lắm mà giờ không biết như thế nào rồi."
Thầy cứ lẩm bà lẩm bẩm một mình không để ý Tiêu Hách đang siết chặt tay. Cậu nhìn bức ảnh kia mới nhận ra Lý Lăng Trí là ai, mặt đen sì, lạnh lùng nói: "Họ chia tay rồi."
Áp suất thấp nhanh chóng lan toả từ trên người Tiêu Hách. Mãi Thẩm Thanh mới thấy lạ mới quay sang nhìn. Mặt Tiêu Hách lạnh đến đáng sợ, khiến thầy cũng giật mình.
"Hả... Chia tay á? Thầy cũng không biết..."
Tuy Thẩm Thanh không biết chuyện gig đã xảy ra nhưng vẫn nói thêm: "Tiếc nhỉ, hai đứa này rõ đẹp đôi..."
Lời nói ấy khiến Tiêu Hách đau đớn. Trái tim cậu tê nhức, dòng điện xông thẳng lên não khiến toàn thân giật nảy. Tiêu Hách lạnh nhạt nói với Thẩm Thanh: "Không đẹp đôi. Lục Thanh Yến là của em."
Thẩm Thanh bị câu nói này của cậu làm cho sửng sốt, trợn tròn mắt.
"Cậu với Lục Thanh Yến?"
"Vâng." Tiêu Hách nhìn xuống Thẩm Thanh, biểu cảm trịch thượng, u ám khác hẳn với trước đây.
Thẩm Thanh chợt nghĩ lại tại sao Lục Thanh Yến lại tự nhiên kéo một nhóc con làm bài nghiên cứu cao cấp như thế, không phải là để dỗ dành bạn trai nhỏ thì là gì?
Thầy nhận ra mình gặp rắc rối, giật mình rồi lại ảo não không thôi. Ấy thế mà thầy lại nói Lục Thanh Yến với bạn trai cũ xứng đôi vừa lứa trước mặt bạn trai hiện tại của đệ mình. Như thế thì ai cũng tức thôi, huống chi Tiêu Hách đang ở độ tuổi nhạy cảm trong tình yêu.
Nhưng thầy cũng không ngờ Lục Thanh Yến sẽ có bạn trai kém nhiều tuổi như vậy. Năm ấy Lục Thanh Yến đói xử với ai cũng lạnh nhạt, nghe nói Lý Lăng Trí theo đuổi người ta từ còn là thằng nhóc cấp hai mãi đến đại học mới động được vào đoá hoa lạnh lùng này. Sự kiên trì ấy khiến thầy kinh ngạc. Truyện Điền Văn
Thế mà vừa tốt nghiệp đã chia tay? Lại còn tìm một nhóc con kém mười mấy tuổi? Thầy không tưởng tượng nổi trước mặc một người nghiêm túc như vậy Tiêu Hách sẽ biểu hiện như thế nào?
"À... cậu với Lục Thanh Yến hẹn hò?" Thẩm Thanh cố gắng nói đỡ: "Cậu Lục Thanh Yến này cũng tốt, làm việc cẩn thận, tính cách cũng dễ, chẳng qua hơi lạnh lùng..."
"Anh ấy không hề." Không ngờ Tiêu Hách lại ngắt lời thầy: "Anh Lục siêu tốt, anh ấy siêu chiều em."
Cậu càng nói càng hờn, giọng nói còn có sự ghen tị. Các thầy cô khác trong phòng đều ngạc nhiên, quay sang nhìn. Bình thường trước mặt người khác Tiêu Hách thể hiện cực kỳ quyết đoán, khiến thầy cô bạn bè cảm giác cậu là một người lạnh lùng, lý trí ai ngờ va phải tình yêu lại thành ra thế này.
Thẩm Thanh choáng váng, nhìn Tiêu Hách cúi đầu trước mặt mình, đuôi mắt đỏ hồng, im một chốc lại giận dỗi: "Anh ý là vợ em..."
Sau cậu lại không nói tiếp vì Thẩm Thanh đã che miệng cậu lại, ánh mắt ý đừng có nói mấy câu gây sốc trong văn phòng. Tiêu Hách chớp mắt, đáng thương gật đầu.
Sao mà nhìn lại thấy thương thương thế này? Thẩm Thanh giáo huấn thêm một câu: "Về phải sửa lại những vấn đề nhỏ nhỏ đó trong đề tài của cậu đi, cuối tuần sau nộp lại. Nếu có về nhà thì xin dấu công ty mà đóng lên."
Tiêu Hách cụp đuôi đi ra ngoài, thấy bóng dáng cậu vừa khuất là Thẩm Thanh nhanh chóng mở WeChat, nhắn tin cho Lục Thanh Yến khung: "Lúc về nhớ dỗ dành bạn trai nhé."
Lục Thanh Yến: "?"
Thẩm Thanh đánh chữ rồi lại xoá đi, cuối cùng vẫn không dám nói mình lắm mồm làm bạn trai nhỏ nhà người ta tức điên.
Lục Thanh Yến: "Ý thầy là sao?"
Thẩm Thanh cân nhắc từng câu từng chữ, cuối cùng vẫn không dám, chỉ gửi mấy đường link cho đối phương. "Bạn trai si tình quá thì phải làm sao? Chỉ bạn ba cách chế ngự các boy si tình, chỉ thắng không thua."
Lục Thanh Yến: "..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.