Streamer Web Đen Tui Thích Lại Là Sếp

Chương 3:




Nhân viên quầy lễ tân thấy Tiêu Hách đi vào thì vội vàng lấy bánh quy ra. Tiêu Hách chấm công xong cũng cầm được biết bao quà vặt "tình cảm" của cô gái.
Cậu cũng thoải mái bóc một gói ăn luôn một miếng còn lại cất đi.
"Cảm ơn chị đẹp nhớ." Tiêu Hách dẻo miệng dỗ ngọt khiến cô gái vui vẻ rồi chạy. Vào văn phòng, không thấy bóng dáng Lục Thanh Yến đâu mới quen cửa quen nẻo mà mở phòng nhỏ bên trong ra.
Hình ảnh trước mắt khiến cậu thầm kêu toang rồi nhưng lại nói gì cũng chẳng kịp, chỉ ngơ ra nhìn Lục Thanh Yến đang ở trần, áo sơ mi còn treo trên hai cánh tay.
Lục Thanh Yến nhíu mày, hành động kia đối với anh hơi không lễ phép rồi chứ đừng nói cậu trai bây giờ đang nhìn chằm chằm vào cơ thể anh, gương mặt đỏ bừng vô cùng khả nghi.
Dáng người Lục Thanh Yến thon gọn săn chắc, lúc giơ tay kéo áo ra Tiêu Hách có thể nhìn được đường cong hõm lưng rõ mồn một, vừa khoẻ khoắn lại vừa nhỏ nhân, một bàn tay là che hết được vòng eo.
Lục Thanh Yến còn chưa kịp đuổi Tiêu Hách đã vội xin lỗi, đóng cửa lại cái "Rầm".
Lục Thanh Yến cũng cạn lời, cầm bộ thường phục bên cạnh mặc vào. Hôm nay Tiêu Kiến Quốc muốn anh đi đại học T trao đổi việc tài trợ với bên trường, vì có nhiều sinh viên tham dự nên anh cũng không tiện mặc nghiêm túc quá.
Mà Tiêu Hách vừa đóng cửa đứng ngoài mặt đã nóng đến bốc khói rồi.
Cậu giơ tay che mặt, lại chẳng vứt nổi cơ thể Lục Thanh Yến ra khỏi đầu.
Tuổi trẻ dễ nghĩ ngợi nhiều, Tiêu Hách lại không phải loại người dễ dãi tìm người khác để giải quyết dục vọng, ngây thơ vô cùng, lại vừa lúc gặp một cơ thể mà mình crush, cậu suýt thì cương lên trước mặt Lục Thanh Yến.
Xấu hổ quá, dượt một lần mớ lý thuyết nhạt nhẽo trong đầu, thậm chí niệm cả Thanh Tâm Chú mới ngăn chặn được tà hoả trong lòng.
Lục Thanh Yến ra khỏi phòng nhỏ, cũng chẳng chỉ trích gì Tiêu Hách mà hỏi cậu một câu: "Nếu anh nhớ không nhầm cậu là sinh viên trường T nhỉ?"
Tiêu Hách gật đầu như giã tỏi, đáp vâng ạ nhưng mắt vẫn không dám nhìn Lục Thanh Yến.
"Thế hôm nay đi về trường với anh, cậu có quen Hội Sinh Viên không?"
"Có ạ, trước em ở trong Hội Sinh Viên mà."
Lục Thanh Yến nhìn cậu: "Vậy được, cậu sắp xếp, hai mươi phút sau mình xuất phát với thư ký Trương."
Tiêu Hách rặn ra chữ vâng, nhìn theo bóng dáng Lục Thanh Yến xa dần khỏi văn phòng mới thở phào nhẹ nhõm.
Tự nhiên gặp Lục Thanh Yến xong hứng tình nhiều hơn hẳn. Cậu vốn rất kiêu ngạo với tính tự chủ của mình mà hiện tại chỉ muốn chửi bản thân cầm thú.
_____________________
Phương án quảng cáo là thông qua trường học để quảng cáo sản phẩm.
Thành phố T ở vùng duyên hải, mấy năm nay có chính sách nhà nước hỗ trợ nên phát triển vô cùng nhanh chóng, các trường đại học chiêu sinh cũng khá hơn nên tiêu phí tốn kém hơn nhiều.
Mà đại học T ở trung tâm thành phố nhất, tố chất sinh viên ưu tú vô cùng. Sắp tới trường chuẩn vị tổ chức đại hội thể thao, Lục Thanh Yến nhờ thầy cô cũ liên hệ với thành viên Ban Đối Ngoại của trường.
Anh xuống xe, trình thẻ ra vào cho bảo vệ. Chú bảo vệ vẫy tay cho bọn họ đi vào.
Trong khi đó, trong WeChat của Tiêu Hách...
"Trưởng Ban Đối Ngoại bây giờ là ai?"
Chàng thơ đã lâu chưa xuất động đột nhiên nhắn tin khuấy động làm bùng nổ toàn bộ nhóm chat.
"Yến Vĩ Yến Vĩ Yến Vĩ ạ, anh, anh hỏi chi zạ?"
"Ụ má lun đây là cựu super hot boy trường T sao? Em có tài đức gì mà chờ được người anh xuất hiện!"
"Anh ơi anh ơi anh ơi, một ngày không gặp tựa ba năm, anh biết em nhớ anh biết nhường nào không?"
Bầu không khí trong Hội Sinh Viên ở đại học T cực kỳ vui, không hề quan liêu như trên mạng đồn. Lúc Tiêu Hách còn đang là chủ tịch Hội Sinh Viên, tuy là tỏ ra nghiêm túc nhưng cũng không chèn ép ai, có nhiều thành viên cậu hướng dẫn còn phát triển rất tốt, thấy đàn anh xuất hiện lại trong nhóm cực kỳ hưng phấn.
"Anh tìm em có chuyện gì đó?" Yến Vĩ xuất hiện, tò mò hỏi.
"Hôm nay trao đổi với mấy nhà tài trợ?"
"Không nhiều lắm, mấy hôm trước em trao đổi gần hết rồi, hôm nay còn ba người thôi."
"Cậu đẩy Lục Thanh Yến lên, trao đổi đầu tiên."
Lúc còn tại vị Tiêu Hách hiếm khi dùng chức quyền mà yêu cầu điều gì, nên mọi người thấy việc này khá lạ.
"Rõ, em sắp xếp ngay đây."
Tiêu Hách gửi meme sờ đầu chó.
Cậu bỏ điện thoại xuống, quay sang nhìn lén Lục Thanh Yến. Lúc này anh còn đang sửa lạp PPT trên laptop. Mọi người cứ nói đàn ông đẹp trai nhất lúc nghiêm túc. Tiêu Hách nhìn đường xương hàm đẹp đẽ kia không kìm lòng nổi mà cứ rộn ràng cả người.
Toang rồi, cậu thế mà lại dám tơ tưởng sếp mình.
Hai người tới chỗ hẹn, Tiêu Hách dẫn Lục Thanh Yến về phòng của Ban Đối Ngoại quen thuộc.
Lục Thanh Yến mặc thường phục trông trẻ hẳn, thoạt nhìn chỉ như giáo sinh trong trường. Ngoại hình hai người đều rất ưa nhìn, lại còn đi cùng nhau khiến biết bao sinh viên đi ngang qua liếc mắt.
Tiêu Hách quá quen với nơi này, chẳng cần gõ cửa cứ thế đi vào.
Vì Tiêu Hách nhắn tin nên mọi người tới trước, không ai dám lề mề, ngồi chờ Lục Thanh Yến đến cửa. Ai ngờ người đi vào không phải Lục Thanh Yến mà là vị cựu chủ tịch thân yêu. Cả hội ào ào lên cười như ngố.
Yến Vĩ là người đầu tiên chạy tới, chẳng ra dáng trưởng ban tí nào, thẹn thùng như thiếu nữ nhào vào lòng Tiêu Hách.
Tiêu Hách cao một mét chín mươi sáu, Yến Vĩ cao một mét tám, hai người đứng cạnh nhau lại phù hợp chiều cao yêu đương chứ. Mọi người cười điên.
Tiêu Hách vẫn còn uy trước mặt hội viên, lạnh lùng, ghét bỏ đẩy Yến Vĩ ra, tránh sang cho Lục Thanh Yến xuất hiện.
Lục Thanh Yến cũng chẳng để ý cả hội tay bắt mặt mừng, chỉ lạnh nhạt chờ chào hỏi xong.
Thấy mọi người hàn huyên cũng đã đủ, Lục Thanh Yến mới bước lên khách sáo với Yến Vĩ rồi vào chỗ ngồi, bắt đầu trao đổi chuyện tài trợ.
Tiêu Hách ngồi cạnh Lục Thanh Yến, cũng chẳng định nói gì thêm. Trong phòng hơi nóng, mùi người bên cạnh xộc vào mũi khiến cậu hít sâu. Thật ra bàn tới bàn lui cũng chỉ có hai việc là Lục Thanh Yến có chi mạnh không và khả năng hội Yến Vĩ quảng cáo có tốt không. Vì có Tiêu Hách bắc cầu nên dù điều kiện của Yến Vĩ đưa ra không cao nhưng đàm phán vẫn tương đối thuận lợi.
Cuối cùng công việc cũng giải quyết xong, trên gương mặt Lục Thanh Yến xuất hiện biểu cảm sinh động, nghiêng đầu cười khẽ với Tiêu Hách một cái. Trái tim Tiêu Hách đập muốn hỏng luôn, thình thịch thình thịch, trông Yến Vĩ cũng thuận mắt hơn nhiều.
"À, đúng rồi, anh này."
Yến Vĩ chợt nhớ ra điều gì: "Thầy bảo gọi các anh về chuẩn bị chọn đề tài luận văn đấy."
Nghe thấy vậy mặt Tiêu Hách nhăn nhó. Nếu trên đời này có điều gì khiến cậu phát điên thì luận văn phải xếp đầu bảng.
Bảo cậu làm nghiên cứu hay khảo sát cũng được, nhưng viết luận văn toàn chữ là chữ đúng là treo cổ Tiêu Hách lên rồi lại còn quất roi.
Cùng lứa với cậu có rất nhiều sinh viên ưu tú, lại còn có bài đăng tạp chí, nhưng Tiêu Hách thì ngược lại, chẳng có bài viết nào, chỉ có đi thi đấu. Thế cũng tốt, để thành bây giờ năm bốn rồi mà còn một đống việc.
Cậu nhìn Lục Thanh Yến đầy đáng thương. Lục Thanh Yến còn tưởng Tiêu Hách muốn xin nghỉ để đi chọn đề tài: "Không sao, cậu cứ đi đi."
Hoàn tất mọi thủ tục đã là trưa. Hai người đi ăn luôn cùng Ban Đối Ngoại, đặt chỗ ở cửa hàng lẩu cay trong trường. Cơm nước xong xuôi Lục Thanh Yến chuẩn bị về công ty.
Cửa hàng lẩu cay gần siêu thị trường học. Lục Thanh Yến đi đằng trước định vào mua cho tài xế đang chờ hai bình nước đúng lúc sinh viên vừa tan học, đông chen chúc nhau, khó chịu cực kỳ. Lục Thanh Yến không để ý Tiêu Hách, lúc quay lại đã thấy cậu trai đứng nhìn chằm chằm khu đồ ăn vặt.
Nhóc này đúng là đẹp trai, trong dòng người đông đúc vẫn là tiêu điểm. Tiêu Hách híp mắt do dự cuối cùng vẫn duỗi tay lấy đồ trên kệ hàng.
Lục Thanh Yến đi đến đằng sau cậu mới thấy rõ đó là một túi bỏng vị dâu tây.
"Ăn không?" Giọng nói lành lạnh vang lên khiến Tiêu Hách đang cân nhắc hoảng hồn.
Lục Thanh Yến thản nhiên đứng cạnh cậu, cùng xem gói bỏng dâu, còn chỉ vào.
Yến Vĩ với các thành viên khác trong ban lén theo sau, vẻ mặt hóng hớt. Tiêu Hách rất hay mất kiên nhẫn với cái hội này, chú boy lạnh lùng đây am hiểu nhất chuyện nắn gáy mắng mấy đứa em vô dụng, nóng tính cực kỳ. Yến Vĩ ấn tượng nhất thời Tiêu Hách học năm hai, vì đội viên đội bóng rổ đối thủ phạm quy nhiều lần, Tiêu Hách đạp luôn cho tên đó một phát, nghe nói là gãy hai xương sườn. Nếu không phải ba Tiêu Hách đến xin không chừng bây giờ người anh này còn đang phải chịu phạt.
Yến Vĩ đã chuẩn bị tâm hồn nghe Tiêu Hách nói: "Ai thèm ăn ba cái thứ đàn bà này." Không ngờ chàng thơ nóng nảy khi xưa đã thay đổi, chỉ giơ tay nắm góc áo Lục Thanh Yến nói nhỏ: "Ăn ạ."
Yến Vĩ: "..."
Thành viên Ban Đối Ngoại: "...!!!"
Lục Thanh Yến không thấy vẻ mặt mấy người đằng sau, chỉ đưa cho Tiêu Hách cái giỏ: "Thích ăn gì thì tự lấy, anh mua cho cậu."
Tiêu Hách ngoan ngoãn đáp: "Cảm ơn anh Lục ạ." Rồi cậu quay lại quầy hàng, nghiêm túc chọn lựa, đẹp trai ngời ngời mặc kệ mấy đứa em chết trong tim.
Lục Thanh Yến rảnh chân rảnh tay trả lời tin nhắn Wechat. Tiêu Hách chọn xong, đi đến trước mặt anh đưa giỏ.
Lục Thanh Yến liếc nhìn, bất giác nhướng mày, đúng là nuôi trẻ mà, bên trong toàn là bỏng với kẹo sữa, toàn đồ ngọt. Lúc đưa cho Lục Thanh Yến, Tiêu Hách còn ngại ngùng.
Yến Vĩ ở cùng phòng với Tiêu Hách, môi run run mà nhớ tới một bao to trong ngăn tủ toàn đầu thỏ cay tê, tim gà nướng cay...
Lục Thanh Yến đi thanh toán cho nhóc con. Yến Vĩ hỏi nhỏ Tiêu Hách: "Anh của anh mua cho ai thế? Em nhớ anh không thích đồ ngọt mà? Có bồ hả?"
Tiêu Hách im lặng nhìn chằm chằm bóng lưng Lục Thanh Yến.
Yến Vĩ còn chưa từ bỏ ý định, cậu ta thích ăn ngọt: "Anh mua nhiều thế, hay là chia cho em một ít."
Câu này cuối cùng cũng chạm mạch, Tiêu Hách quay sang nhìn Yến Vĩ, gương mặt vẫn ngây thơ vô tội như lúc trước mặt Lục Thanh Yến, chỉ cười đáp: "Anh Lục mua cho tao, dám động vào, tao giết."
Yến Vĩ an phận, thành viên trong ban cũng bỏ chạy. Tiêu Hách sợ bị chen còn nắm góc áo Lục Thanh Yến lại bị anh nắm tay, kéo ra ngoài.
Tối về Yến Vĩ vẫn còn ngơ ngác, ngỡ ngàng. Tiêu Hách hôm nay không về cùng Lục Thanh Yến, giữa đường bị thầy cô gọi lại hỗ trợ.
Yến Vĩ chán chường mở vòng bạn bè Wechat ra xem, kéo đến một bài viết rất nhiều lượt tương tác:
Đại ma vương khủng bố: Cảm ơn đồ ăn vặt của anh ~ [Hình]
Yến Vĩ an tường nhắm mắt lại, chắc là ngủ mơ rồi.
_____________________
Tiêu Hách: Daddy mua cho em, đứa nào dám cướp, giết!
***
Chúc mừng các sĩ tử hoàn thành xuất sắc kỳ thi vừa rùi ạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.