Ánh mặt trời lên cao chiếu rọi vào căn phòng tràn ngập tình tứ, Lạc Hy bị ánh sáng làm tỉnh giấc, từ từ mở mắt ra, thân thể mệt mỏi vô cùng đặc biệt đầu cô lúc này đang đau như búa bổ. Vừa định ngồi dậy bỗng nhiên cảm nhận được có một vòng tay to lớn ôm lấy thân thể mình, Lạc Hy cố gắng xoay người lại phía sau, Khuôn mặt hoàn mỹ của Doãn Tư Thần sát ngay mặt cô khiến cô không khỏi giật mình. Lạc Hy lập tức bật dậy, cũng làm cho anh tỉnh giấc theo.
"Anh....anh sao lại..." _ Giọng nói cô có chút lắp bắp, ngập ngừng
"Em muốn hỏi tôi sao lại ở đây?"
Doãn Tư Thần Chúng ta ngồi dậy, anh nắng chiếu vào khuôn mặt ấy khiến anh đây về khí chất cùng cương nghị không chút khuyết điểm nào. Lạc Hy vội lật chen ra, thấy quần áo vẫn còn nguyên vẹn thì thở phào nhẹ nhõm.
"Em yên tâm, tôi không có động đến em đâu. Tôi không phải là loại người thấy cháy nhà mà hôi của."
"Ai mà biết được cơ chứ!" _Lạc Hy bĩu môi
"Em nghĩ thân thể em đủ để quyến rũ tôi?" _anh nói với giọng đầy khoái chí, ánh mắt dừng lại phần ngực xinh xắn của cô.
"Anh…"_Lạc Hy thấy được ánh mắt đó,vội lấy chăn che kín người.
"Thôi! Không dẫn với em nữa, tôi phải đi làm đây."
Nói rồi, anh trực tiếp vào thay đồ rồi ra khỏi phòng. Một mình ngồi lại trong phòng, Lạc Hy cố nhớ lại những việc xảy ra tối hôm qua, những hình ảnh đầy ám muội vội ập và trí não cô. Nhớ đến mình ôm lấy anh, nói thích anh rồi lại táo bạo mà hôn anh. Chỉ nhiêu đó thôi cũng đủ để khiến cô không còn mặt mũi nào mà nhìn anh nữa. Gương mặt cô lúc này đã đỏ rực lên thì xấu hổ, lấy hai tay ôm chặt lấy khuôn mặt mình. Lạc Hy ơi là Lạc Hy, sao mày lại có thể làm cái việc mất mặt như thế cơ chứ! Sau này làm sao mà dám nhìn mặt anh ta nữa đây. Đang đắn đo không biết lát nữa phải đến công ty đối diện với anh như thế nào, chiếc điện thoại bất chợt reo lên một tiếng. Lạc Hy cầm chiếc điện thoại lên nhận thấy có một tin nhắn lạ, cô tò mò nhấn vào xem thử thì ra đó là tin nhắn của cô bạn mới quen - Trương Tử Vy. "Tiểu Hy thân yêu! Hôm nay có rảnh không? Đi mua đồ với tôi nhé. 30 phút nữa chúng ta gặp nhau ở dưới lầu nhà cô."
Sau khi đọc xong tin nhắn, là khi gạt bỏ những suy nghĩ ban đầu,, nhanh chóng thay quần áo rồi xuống nhà. Mới đó thôi, cô đã thấy bóng dáng của một cô gái trẻ mặc chiếc váy đỏ quyến rũ hở vai ngồi trên chiếc Mercedes Benz màu đen bấm còi inh ỏi. Sợ phải làm phiền đến hàng xóm, Lạc Hy đành phải chạy nhanh đến chỗ của Tử Vy:
"Tiểu tổ tông của tôi ơi, cô có thể nào để hàng xóm được yên bình không. Nếu cứ bấm còi thế chắc nhà tôi phải chuyển đi nơi khác mất!"
"Yên tâm đi, ở khu này không ai dám động đến nhà của Doãn Tư Thần đâu!"
"Nhưng…"
"Nào, nhanh lên! Chúng ta không có nhiều thời gian đâu. Chậm trễ là người ta mua hết hàng bây giờ."_ Tử Vy vội vàng kéo cô lên xe rồi phóng nhanh ra quốc lộ.
Đi được một lúc,Lạc Hy chợt nhớ ra bản thân chưa xin nghỉ phép mà đã tự ý đi như vậy liền lấy chiếc điện thoại trong túi ra gọi điện cho Doãn Tư Thần nhưng lại nhớ đến chuyện hôm qua mình đã làm với anh nên vẫn chần chừ không dám gọi. Tử Vy ngồi kế bên thấy sự lo lắng của cô Liền giật lấy điện thoại trong tay của Lạc Hy.
"Khoan đã…" _ Cô vừa định ngăn cản thì Tử Vy đã nhấn số gọi rồi.
"Để tôi!"_ Cô mỉm cười một cách nghiêm túc.
Không để hai người chờ lâu, điện thoại chỉ đổ đúng ba hồi chuông thì đầu dây bên kia đã xuất hiện giọng nói lạnh lùng của Doãn Tư Thần.
"Alô.."
"Buổi sáng tốt lành! Doãn tổng"
"Sao cô lại cầm máy của Lạc Hy?" _ Anh tỏ vẻ không vui khi đầu dây bên kia không phải là cô.
"À! Lạc Hy giờ đang cùng tôi đi mua sắm, tôi muốn một phu nhân của anh một ngày có được hay không?"
Doãn Tư Thần không nói gì trầm ngâm một lúc rồi trả lời.
"Được thôi, nhưng cô nhớ phải chú ý an toàn cho cô ấy!"
"rồi… Rồi, tôi nhất định sẽ trao trả lại anh y nguyên như ban đầu."
Hai bên cùng nhau tắt máy, thấy cuộc gọi đã kết thúc Lạc Hy nôn nóng quay sang phía Tư Vy hỏi:
"Sao rồi?"
"Anh ta đồng ý rồi."
"Thế thì tốt!"_ Lạc Hy thở phào nhẹ nhõm.
Còn về phía Doãn Tư Thần, sau khi cúp máy, anh suy nghĩ một lúc rồi gọi Tiểu A vào:
"Chủ tịch có chuyện gì phân phó!"
"Cậu cử năm vệ sĩ đi theo xe của Trương tổng, bảo vệ tốt thiếu phu nhân, đừng để cô ấy xảy ra chuyện gì."
"Vâng thưa chủ tịch."
Sau khi Tiểu A rời khỏi phòng, Doãn Tư Thần bắt đầu xử lý van kiện. Mặc dù rất chú tâm nhưng từ đầu đến cuối một chữ cx ko vào đầu. Lúc này, tâm trí anh chỉ toàn là những hình ảnh thân mật của hai người tối qua. Lạc Hy thật sự thích anh sao? Anh thật sự ko biết bản thân có nên tiếp nhận Lạc Hy hay ko bởi cô không phải là người phụ nữ đầu tiên khiến anh rung động à thích thú như vậy.