Lạc Hy cùng Tử Vy vào trong trung tâm mua sắm có tên Thiên Bằng trực thuộc của tập đoàn Âu Dương Thị, nơi đây chỉ dành cho những người từ giới trung lưu thứ thiệt trở lên nên toàn bộ sản phẩm ở đây đều có cái giá mà chỉ những người có tiền mới có thể mua được. Lạc Hy bị bị vẻ sa hoa, lộng lẫy của nó làm nhất thời hoa mắt.
"Nè, Lạc Hy..bà sao vậy?"_ Trương Tử Vy vẫy tay trước mặt cô.
"À! Không có gì, chỉ là đây là lần đầu tiên tôi đến một nơi sang trọng như vậy thôi."_ cô cười gượng
"Chúng ta vào trong thôi, hôm nay tôi phải mua cho bà một số bộ đẹp mới được, trông bà giản dị quá! Thế này thì sao đọ được với mấy loại ong bướm suốt ngày quấn quýt Doãn Tư Thần bên được chứ."_ nói rồi Tử Vy kéo tay Lạc Hy lôi đi.
"Ê, từ từ đã, tôi có rất nhiều quần áo rồi mà"
Thế nhưng mặc kệ lời của Lạc Hy, Trương Tử Vy vẫn kéo cô vào mấy cửa hàng quần áo hàng hiệu, bắt cô thử hết bộ nọ đến bộ kia.
"Tôi lấy cái này."
"Cả cái này nữa "
"Cái kia nữa."
" Lạc Hy cậu thấy sao, bộ này đẹp chứ!"
Tử Vy trọn cho cô rất nhiều bộ, trên tay cô lúc này phải đến mười lăm chiếc váy rồi.
"Ừm...Tôi thấy chúng ta nên dừng lại đi, cậu sắp mua hết cả cửa hàng nhà người ta rồi đó!"
"Không sao, tôi đang muốn mua hết đây nè."
"lấy cho tôi đôi này, đôi này và cả đôi kia nữa, theo size của cô ấy."
Mấy người nhân viên nhìn mà không khỏi há mồm, từ trước đến nay chưa có ai đủ tiền để mua nhiều đồ hiệu đến như thế bởi vì gian hàng mà Lạc Hy và Tử Vy mua là cửa hàng đắt nhất của cả trung tâm mua sắm này rồi. Người có tiền vào đây mua cũng cùng lắm là ba món đồ. Vậy mà Tử Vy chọn những 15 chiếc váy, không kệ giày và túi xách mỗi món thấp nhất cũng phải đến 2000 USD ( tươg đương gần 50 triệu VNĐ). Sau một hồi mải mê chọn đồ, cuối cùng Trương Tử Vy cũng chịu dừng lại. Lúc này cô không còn nhìn thấy đầu của Lạc Hy đâu nữa, bởi đơn giản nó đã bị đống quần áo,giày và túi xách che kín.
"Được rồi, chúng ta đi thanh toán."
Bỏ được đúng đồ đó xuống, Cô như thoát khỏi gồng xích vậy. Các nhân viên thanh toán mải miết phải mất 20 phút mới tính xong.
"Của tiểu thư hết 35.000 ÚD" ( 800 triệu VND)
Tử Vy định đưa thẻ của mình ra để thanh toán thì Lạc Hy cản ngăn,dù sao thì mấy món đồ này cũng đều là do cô ấy mua cho cô,không thể để cuối tính tiền được. Vậy nên cô lấy ra trong túi chiếc thẻ bạch kim mà lần trước Doãn Tư Thần đưa. Vốn ko bt dùng nó vào việc gì mà ko ngờ cuối cùng cũng có dịp sử dụng.
"Để tôi thanh toán, bà đây là mua cho tôi mà."
"Nhưng…"
"Ko nhưng nhị gì cả, để tôi!"
Nói rồi Lạc Hy đưa chiếc thẻ cho nhân viên. Vừa cầm trên tay tấm thẻ quý, đám nhân viên đã nhìn nhau giật mình. Thẻ bạch kim! Trên cả nước chỉ có duy nhất hai người mới có chiếc thẻ này.
"Xin hỏi tiểu thư mật mã là gì ạ!"
"Là tám số tám"
"Tám số tám!!"_ Nhân viên thanh toán đáp lại một cách kinh ngạc.
Vậy nhất định là không sai rồi. Chắc chắn là người của Doãn gia, mà còn là người rất thân cận với Doãn Tổng! Có lẽ nào… Có nhận ra đây đích thị là thiếu phu nhân giấu mặt trong tin tức trang đầu mấy ngày hôm nay. Nữ cấp trên vội luống cuống bước đến chỗ Lạc Hy, nở nụ cười gượng:
"Doãn thiếu phu nhân, Thật xin lỗi vì không tiếp đón cô chu đáo."
"Không sao, mọi người cứ làm việc của mình đi!"
Đám nhân viên sau một hồi trầm trồ bàn tán lại tiếp tục công việc thanh toán. Đang chuẩn bị vào máy số tiền thì điện thoại bàn bỗng đổ chuông.
"Dạ, vâng, chúng tôi sẽ làm ngay."_ Giọng nói mang theo phần cung kính, lễ phép.
Vừa cúp điện thoại, nhân viên quay sang nói với Lạc Hy
"Thiếu phu nhân, cô đến cửa hàng chúng tôi mua nhiều đồ như vậy, tổng tài của chúng tôi biết cô đại giá quang lâm nên đặc xá giảm một nửa số tiền cho cô, đơn giá hiện tại còn 17.500USD "
"vậy thì thật tốt, giúp tôi gửi lời cảm ơn đến tổng tài của các người."_ Đến đây cô không khỏi tò mò về tổng tài của trung tâm thương mại này.
Sau khi thanh toán xong, cô cùng Tử Vy đi dạo quanh khu mua sắm với một đống đồ trên tay. Khi vô tình đi ngang qua một cửa hàng khăn choàng, cô bị thu hút sự chú ý của chiếc khăn màu xanh lục. Nó có một màu xanh thanh thoát quý phái không hề loè loẹt chói mắt. Khiến người nhìn có cảm giác tươi mát dễ chịu. Vì vậy Lạc Hy quyết định vào bên trong cửa hàng để xem.
"Tử Vy, Chúng ta qua cửa hàng kia xem một chút nhé."
"Được thôi!"
Cả hai cùng nhau tiến vào, nhưng khi cô vừa đi lấy chiếc khăn đó thì lại có một bàn tay khác cũng chẳng qua nó. Cô vừa đổ lên người phụ nữ trung niên rất xinh đẹp. Mặc dù những nếp nhăn đã hiện lên trên gương mặt nhưng nó không hề làm mất đi vẻ thanh thoát, hiền từ và cao quý của bà. Chắc có lẽ là phu nhân của một gia tộc nào đó. Cô nhận ra điều đó vì trên người bà toàn là những thứ đồ sang trọng và khí chất bức người của một nữ chủ nhân. Phán đoán của bản thân khiến cô nhận ra sống cùng Doãn Tư Thần khiến cô dần tiếp nhận được với giới thượng lưu và cũng khiến cô dễ dàng nhận những người quyền thế. Lạc Hy quay về phía người phụ nữ, nở nụ cười tươi tắn
"Bác cũng thích chiếc khăn này ạ."
"Ừ, nó mặc dù họa tiết đơn giản nhưng lại rất bắt mắt."
Bà dùng ánh mắt hiền từ cùng giọng nói dịu dàng trò chuyện với cô. Thấy cô lần đầu tiên nhưng bà lại rất có thiện cảm bởi vẻ ngoài xinh đẹp, ưu nhã và hiền dịu của cô. Không hề có một chút đỏng đảnh, kiêu ngạo của một vị tiểu thư con nhà giàu mà bạn tiếp xúc.
"Bác thực sự nói rất đúng với ý con! Con cũng vì thế mà đến xem nó."
"Nếu con thích thì cứ lấy đi, ta sẽ chọn cái khác."
"Dạ không sao ạ! Bác cứ lấy đi, có lẽ người cần nó hơn con. Dù sao con không mua khá nhiều rồi." _ Lạc Hy nhìn về phía Trương Tử Vy đang thảnh thơi lựa thêm đồ.
"vậy thì cảm ơn con, con thật là ngoan. Không biết là vị thiên kim nhà nào?"
"Dạ con ko phải thiên kim gì đâu ạ"
"Ko phải!"_ Bà hơi sửng sốt trước lời nói của cô, ko cần nhìn đến cô chỉ cần nhìn người bạn đi cùng cô là cx bt là người có tiền có địa vị. Huống chi cô lại sở hữu những hàng hiệu đắt tiền trên người và đống đồ lên tới mấy trăm triệu kia.
"Vâng, chẳng qua con lấy được tấm chồng, anh ấy là tổng giám đốc của 1 cong ty nên mới mua những món đồ đắt tiền một chút thôi ạ"
"Con lấy chồng rồi, trẻ như vậy sao?" _bà lại một lần nữa bất ngờ vs lời nói của Lạc Hy những cx nhanh chóng khôi phục lại vẻ tao nhã.
"Con năm nay bao nhiêu tuổi?"
" 19 ạ"/ " trẻ quá nhưng cũng rất lương thiện và trưởng thành"
"Thôi giờ ta còn có việc phải đi trước, mong rằng sau này chúng ta còn gặp lại."
"Vâng ạ! Chào bác "
Hai người chia tay nhau và đi về. Lạc Hy cùng Trương Tử Vy rời khỏi trung tâm mua sắm và lên xe trở về biệt thự Doãn gia.