Câu nói mập mờ của Doãn Tư Thần khiến Lạc Hy mặt đỏ tía tai, dùng sức cố gắng đẩy anh ra.
''Anh..đi ra đi..tôi...''
''E..em chẳng lẽ định để chồng mình phải kìm chế như vậy sao?''
Doãn Tư Thần gắng gượng nói ra từng chữ trong sự khó chịu tột độ.
''Nhưng...tôi chưa...''
Không để cô kịp nói hết câu, anh đã phủ lên môi cô một nụ hôn cuồng nhiệt.Lạc Hy bị bất ngờ theo bản năng quờ quặm chân tay nhưng chợt nhận ra hai tay của mình đã bị anh ghì chặt xuống giường, cả người cô lúc này đã bị anh đè lên căn bản ko thể di chuyển. Cuối cùng, cô ko phản kháng nữa,thả lỏng cơ thể đẻ anh tùy ý chiếm hữu.Doãn Tư Thần nhẹ nhàng xâm nhập vào khoang miệng, lưỡi anh thăm dò toàn bộ mọi thứ, tham lam quấn quít lưỡi và môi cô. Dần dần anh dịch xuống phía cổ, hôn lên khắp người cô. Lạc Hy bị những nụ hôn của anh làm cho mê man, đầu óc trống rỗng, từ lúc nào cơ thể đã bắt đầu phối hợp theo anh. Doãn Tư Thần nhìn gương mặt phong tình của cô, cúi người thì thầm vào tai.
''Rõ ràng miệng thì nói ko muốn nhưng cơ thể em lại rất thành thật''
''Tôi..ko...ưm..''-Lạc Hy đưa tay lên bịt miệng lại tránh để phát ra tiếng.
Doãn Tư Thần bế Lạc Hy lên đùi mình, từ từ cởi chiếc váy ngủ mỏng manh ra. Phía sau lớp vải đó là một thân thể nõn nà, đầy đặn,thanh mảnh hiện ra trước mắt anh. Anh ko ngờ rằng thường ngày trông cô chẳng có gì nổi bật cả, ko ngờ lúc cởi ra lại cho anh một niềm kinh hỉ lớn như vậy. Đặc biệt trên cơ ấy là bầu ngực tròn trịa, nhỏ nhắn nhưng rất đầy đặn. Doãn Tư Thần đưa tay lên xoa nắn ngực cô, bàn tay anh bây giờ toàn là cảm giác mềm mại, mịn màng, khoái lạc.Hành động của anh khiến cơ thể cô giật nảy, tiếng rên thất thanh.
''A...ưm...anh đừng...ưm..chạm vào nó nữa.''
Doãn Tư Thần bỏ ngoài tai lời nói đó, dùng miệng ngậm lấy đầu nhũ của cô, mút nhè nhẹ nó. Trong cơ thể anh lúc này đang có một ngọn lửa ham muốn cháy bỏng nhưng những động tác của anh lại rất nhẹ nhàng bởi anh ko muốn bản thân bản thân hủy đi nét thuần khiết, trong trắng của bông hoa xinh đẹp như cô. Cuối cùng, anh đặt cô xuống giường, cởi bỏ chiếc khăn quấn phía dưới thân của anh ra, cậu nhỏ đã sưng tấy lên, cứng vô cùng, chăc nó đang muốn tìm nơi giải tỏa. Anh khẽ dang rộng hai chân cô ra, đặt vật to lớn đầy sung sức vào phía dưới cô. Vừa cảm nhận được thứ gì đó, cô vội níu anh lại.
''Khoan đã...''
''Sao vậy...''Doãn Tư Thần nhăn mặt. cố kìm nén để ko đẩy vào.
''Đ..đây là lần đầu của tôi...tôi...sợ..''
Anh xoa nhẹ mái tóc mượt mà của cô.
''Đừng sợ, thả lỏng cơ thể, tôi sẽ nhẹ nhàng.''
Rồi anh đẩy cái thứ to lớn ấy vào, thấy cô nắm chặt anh, anh liền ôm lấy cô, nhẹ nhàng di chuyển nhưng vừa vào đến nửa chừng thì do quá sợ hãi, cô thắt chặt mình lại khiến anh vừa ko thể tiếp tục lại đau nhức.
''Lạc Hy, đừng căng thẳng nư vậy tôi làm sao vào hết dc, nào..bình tĩnh, để cơ thể thả lỏng, một lần cho hết..''
Doãn Tư Thần đẩy mạnh một cái đã đam cái thứ đó vào tận sâu bên trong cô.
''Ưm...ưm...a...'' Trán Lạc Hy đẫm mồ hôi, cô thở phào nhẹ nhõm vì cuối cùng cũng cho được hết.
Anh cx ko kém gì cô nhưng vừa vào bên trong cô, một sự ấm vây lấy cái đó của anh làm tăng sự khoái lạc chưa từng có.
''Tôi bắt đầu di chuyển đây!''
Chưa kịp để cô phản ứng, anh đã đẩy nhẹ vào người cô, mỗi lần đẩy là một lần chạm vào nơi sâu nhất khiến cô vừa đau lại vừa có cảm giác lâng lâng khó tả.Tiếng kêu của cô và anh làm cho cả căn phòng tràn ngập cảnh xuân tình,nhiệt độ cx tăng lên từng giây.
''ưm...a..ưm..đâu...''
''Không sao... một chút nữa thôi..''
''ưm..ưm..a..a..nữa.''
Nghe tới đây, anh đẩy nhanh tốc độ khiến cô ko kịp rên nữa. Hai người cứ làm hết lần này đến lần khác. Bên ngoài cửa, Doãn phu nhân, thím Trương và Hà quản gia đang nghe ngóng tình hình.
''sao rồi. đã làm chưa?'' Doãn phu nhân sốt ruột hỏi.
''ui..rồi rồi, đã làm rồi.''- thím Trương áp tai vào cửa, nghe thấy tiếng động bên trong thì reo lên.
''Cảm tạ trời phật... cầu trời phù hộ cho nhà họ Doãn sớm sinh được tiểu thiếu gia nối dõi, để cái thân già này sớm ngày được bế cháu.''
Hà quản gia đứng bên cạnh lắc đầu'' Đúng thật là...''