Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!

Chương 885: Chết ư?




“Hughes, các anh thật sự có cách để đối phó với lão quái vật Gutian kia sao?” Naloni lo lắng sốt ruột.
Thánh ky sĩ được xưng là Hughes trả lời với thái độ vô cùng bình tĩnh: “Chỉ cần Gutian xuất hiện, ông ta sẽ không thể nhìn thấy ánh trăng đêm mai nữa đâu.”
Mặc dù Hughes nói không quá to, nhưng giọng điệu thì vô cùng tự tin. Hai tiếng sau...
Dưới sự dẫn dắt của Naloni, một đám Thánh ky sĩ kéo tới vây quanh một toà nhà ở Las Vegas.
“Các ky sĩ, đã đến lúc tiêu diệt tà linh rồi!” Sau khi Hughes hạ lệnh, hàng trăm tên ky sĩ ùa vào tòa nhà.
Naloni và những thuộc hạ đi theo anh ta không vào, dù sao thì Yori chỉ bảo anh ta dẫn đường chứ không yêu cầu anh ta tham gia trực tiếp!
Một lát sau...
Một đám Thánh ky sĩ tìm thấy vài chục người của tộc Bất Tử trong tòa nhà, nhưng họ không nhìn thấy bóng dáng Gutian đâu.
“Hôi” “Hô...”
Những tiếng gầm dữ dội vang lên.
“Thứ tôi thích nhất là máu tươi của Thánh ky sĩ!” “Ha ha ha, đêm nay có thể hút thoải mái rồi...”
Tộc Bất Tử nhìn thấy Thánh ky sĩ không những không sợ hãi mà còn tỏ ra hưng phấn.
Hai bên xông vào giau đấu.
Mặc dù cơ thể của tộc Bất Tử rất mạnh, sức lực cũng không vừa, nhưng người của Thánh ky sĩ có cách đối phó với bọn họ.
Trong chốc lát, tộc Bất Tử rơi vào thế hạ phong.
Chẳng mấy chốc, khi mười mấy Thánh ky sĩ bỏ mạng, hơn ba mươi tên tộc Bất Tử đã bị xử lý gọn.
Hughes đang chuẩn bị dẫn người rút khỏi tòa nhà. Nhưng đúng vào lúc này, một bóng người lao ra cản đường đi của bọn họ.
Hughes có thể chắc chắn đối phương là con người nên tò mò hỏi: “Anh là ai?"
“Đội trưởng, tên đó là Quân đề!” Một Thánh ky sĩ nhận ra người nọ là ai nên đã nhắc nhở.
Không lâu trước đây, Quân đế đã một mình đánh ba trăm ky sĩ vàng ở Thánh Đình, vậy nên có không ít nhận nhìn ra hắn.
Mặc dù Hughes chưa từng gặp Quân đế, nhưng cũng nghe qua danh tiếng đối phương, hẳn ta thấp giọng hỏi: “Quân đế, sao anh lại cản chúng tôi?”
Lý Trạch Vũ không đáp lại, hắn nhìn mấy lão già giữa đống ky sĩ rồi đánh giá. “Quân đế, xin anh hãy tránh đường!” Hughes thấy đối phương làm lơ mình nên cũng tỏ vẻ không vui.
Lý Trạch Vũ cười khẩy, đáp: “Ky sĩ Thập Tự ở lại, những người khác có thể cút.
Trong phút chốc, sắc mặt Hughes bỗng thay đổi.
Ky sĩ Thập Tự là ky sĩ mạnh nhất Thánh Đình, đồng thời cũng là con át chủ bài mạnh nhất.
Vì để tiêu diệt Gutian nên Gurio mới sử dụng con át chủ bài này! “Đát!”
“Đá!...”
Mười lão giả lần lượt đứng dậy.
Trong đó có một ông già dặn dò Hughes: “Cậu dẫn người rời đi trước đi, người này cứ giao cho chúng tôi.”
“Rõ!"
Hughes không dám nhiều lời, cung kính nhận lệnh.
Chẳng mấy chốc, chỉ còn mười một người trong đại sảnh.
Một ông già cầm đầu trong số đó khẽ mở miệng nói: “Quân đế, mấy người chúng tôi đã nghe qua danh tiếng của cậu, cậu có thể đánh bại ba trăm ky sĩ vàng, không thể không nói là cậu thật sự rất mạnh.”
“Có vuốt mông ngựa cũng vô dụng, hôm nay các người phải chết.” Lý Trạch Vũ cười nói như đang suy tư.
“Chết ư?”
Một ông già khác mở miệng nói với giọng khinh thường: “Người trẻ tuổi đúng là không biết trời cao đất dày, tôi cũng không ngại nói với câu, mỗi người trong chúng tôi đều có khả năng xử lý ba trăm ky sĩ vàng.”
“Thực sự mạnh như vậy sao?” Lý Trạch Vũ tỏ vẻ “tôi không tin”.
Ông già cầm đầu lại nói: “Cậu nghĩ ky sĩ Thập Tự lại phải đi nói mấy lời khoa trương sao?”
Lý Trạch Vũ nhún vai nói: “Có khoa trương mạnh miệng hay không tôi không biết, nhưng tôi dám khẳng định các người sẽ chết dưới tay tôi.”
“Chỉ dựa vào một mình cậu sao?”
Một ông già nói với thái độ không kiên nhẫn: “Đại ca, đừng nhiều lời với
thẳng nhóc này, để em tới bắt nó!” Người nọ vừa dứt lời đã tung một quyền. “Tới đây.” Lý Trạch Vũ bước một bước xa, đồng thời tung ra một quyền. “Rầm!” “A nha...”
Hai đòn tấn công va chạm nhau, ông già kia bay ngược ra ngoài rồi ngã xuống nền đất.
Lý Trạch Vũ phủi bụi trên người.
“Ky sĩ Thập Tự mà chỉ có vậy thôi ư?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.