Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!

Chương 892: Ban đầu né




Khi Louis nhận ra thì đã không kịp né tránh, chỉ có
thể cố gắng nghiêng đầu để vai chịu một chưởng này. "Rắc!"
"Phốc..."
Ban đầu né được một lần, đáng tiếc không né được lần hai.
Xương vai của Louis bị đánh gãy.
Lý Trạch Vũ không cho đối phương có cơ hội trốn
thoát, năm ngón tay như tia chớp siết chặt lấy cổ họng Louis.
"A!"
Thừa lúc đối phương há miệng, hắn nhét trực tiếp viên thuốc trong tay vào miệng Louis.
"Ưư!"
Mặc dù không biết viên thuốc đen sì đó là gì, nhưng Louis có thể khẳng định chắc chắn nó cũng không phải là thứ tốt đẹp gì! Ông ta muốn nhổ ra nhưng Lý Trạch Vũ lại tung một
chưởng vào cằm khiến ông ta không thể không há miệng, nuốt luôn viên thuốc vào bụng.
"Cậu cho ta ăn thứ gì đấy?"
Louis lộ ra vẻ kinh hãi.
Mà Gurio ở bên cạnh đã sớm sợ hãi đến run rẩy.
Hắn ta biết Lý Trạch Vũ rất mạnh, ngay cả Thập Tự Ky
Sĩ cũng có thể hạ gục, nhưng không ngờ rằng lão thánh hoàng vốn như thần thánh
trong lòng hắn ta cũng bị tên này hạ gục!
Lý Trạch Vũ phủi bụi trên người, nhàn nhạt nói:
"Kim thương bất ngã*!"
*Vốn là để nói võ lâm cao thủ anh dũng ngăn địch, hiện tại còn được dùng để chỉ các anh giai sinh lí mạnh khi xoạc, 'dựng' lâu trong thời gian dài mà không xuất.
"Kim thương bất ngã là gì?"
Louis lại hỏi.
Lý Trạch Vũ không kiên nhãn nói: 'Đừng hỏi nhiều,
lát nữa ông sẽ biết!"
Nói xong, hắn ung dung ngồi xuống ghế sofa.
Louis và Gurio không dám manh động, vì họ đều biết mình không phải là đối thủ của Lý Trạch Vũ.
Còn việc gọi Thập Tự Ky Sĩ bên ngoài, họ căn bản
không có ý nghĩ này.
Bởi vì trước khi Thánh Ky Sĩ đến, có khả năng Lý Trạch Vũ đã hạ gục họ rồi.
Hiss... Ha...
Lý Trạch Vũ ngậm một điếu thuốc, nhìn Gurio: “Muốn chết hay muốn sống?"
"Sống!"
Gurio thốt lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.