Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi!

Chương 936: Không thể nào!




Dần dần Triệu Như Mộng có chút thoải mái bắt đầu vận công, phối hợp với Lý Trạch Vũ.
"Bốp!"
Hai tay của Lý Trạch Vũ chạm vào ngực của Triệu Như Mộng, trong khoảng thời gian ngắn cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.
Bình thường Triệu Như Mộng mặc rộng thùng thình, căn bản không nhìn ra thân hình có trước có sau như vậy!
"Dừng tay lại cho tôi!"
Cho dù trước đó đã chuẩn bị tốt tâm lý quan hệ xác thịt với Lý Trạch Vũ nhưng khi giờ phút này đến thật, Triệu Như Mộng vẫn căng thẳng không thể thả lỏng ra như cũ.
"Hít sâu, thả lỏng."
Lý Trạch Vũ trấn an, nói.
Triệu Như Mộng nghiêm túc hỏi: "Rốt cuộc anh muốn làm gì tôi?"
"Hút em đói!"
Vừa mới dứt lời, lòng bàn tay của Lý Trạch Vũ đặt trên ngực của Triệu Như Mộng chợt xuất hiện một cỗ lực hút.
Cũng trong khoảnh khắc này, Triệu Như Mộng cảm thấy khí kình bên trong đan điền của mình đang không ngừng xói mòn, trong nháy mắt cực kỳ hoảng sợ.
"Anh... Sao anh lại biết... Lý Đại Đào Giang!" "Tôi biết nhiều thứ lắm, không cần phải ngạc nhiên." Lý đại đương gia đắc ý dào dạt.
Mấy ngày hôm trước, Yêu Cơ cầm Lý Đại Đào Giang tới' sau đó bắt đầu tiến hành truy đuổi Triệu Như Mộng.
Không thể không nói hắn chính là thiên tài có một không hai hiếm thấy trên đời, chỉ nghiên cứu qua vài lần trong lúc đi đường nhưng đã tìm kiếm ra sự ảo.
diệu trong Lý Đại Đào Giang”.
Lúc này, khi hắn ra tay với Triệu Như Mộng hoàn toàn là lần đầu tiên sử dụng thứ công pháp này, đơn giản mà nói chỉ là thử nghiệm mà thôi!
Kết quả lại thành công! "Anh lấy được thứ công pháp này ở trong tay mẹ tôi đúng không?” "Anh đã làm gì mẹ tôi!"
Vẻ mặt của của Triệu Như Mộng lập tức thay đổi, còn tưởng rằng mẫu thân của mình gặp chuyện không may.
"Đừng căng thẳng, là mẹ cô chủ động đưa món đồ chơi này cho tôi."
Lý Trạch Vũ giải thích một câu.
"Không thể nào!"
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.
Triệu Như Mộng chắc như đinh đóng cột nói: "Mẹ tôi coi thứ công pháp này còn quan trọng hơn tính mạng của mình, sao bà ấy có thể chủ động giao cho anh được!"
Lông mày của Lý Trạch Vũ nhíu lại: "Em có ý gì? Chẳng lẽ em cho rằng tôi sẽ làm ra hành động giết người cướp của ư? Đừng đùa thế chứ, chỉ với thứ công pháp bỏ đi này vẫn không đủ khiến Lý mỗ đánh mất nhân tính đâu!"
Thứ công pháp bỏ đi ư?
Triệu Như Mộng cười lạnh xì một tiếng: "Lý Đại Giang Đào chính là công pháp cao cấp nhất trong chốn giang hồ, có biết bao nhân sĩ giang hồ vì muốn cướp được nó mà đầu rơi máu chảy đấy!"
"Em không tin đúng không?”
Khi nói chuyện, Lý Trạch Vũ đột nhiên dừng hấp thụ khí kình trong cơ thể của Triệu Như Mộng.
"Bộp bộp!
Sau đó hắn điểm vài cái lên trên người đối phương, huyệt vị trên người Triệu Như Mộng được hóa giải.
"Em đứng lên!"
Lý Trạch Vũ đứng dậy trước, nói: "Tôi sẽ đứng ở đây cho em hút, nếu em có thể hút được một tia khí kình trên người tôi thì coi như em lợi hại."
Cái gì?
Triệu Như Mộng nghỉ ngờ thính giác của mình có vấn đề, ngạc nhiên hỏi: "Anh để cho tôi hút... Công lực của anh sao?”
"Nếu không thì em muốn hút cái gì?" Lý Trạch Vũ nhìn từ trên cao xuống, gật đầu một cái. "Là anh tự nói đó!"
Triệu Như Mộng sợ đối phương đổi ý, đứng dậy, đồng thời bắt đầu vận công, lập tức ấn một chưởng lên thiên linh cái của Lý Trạch Vũ.
Gần như trong cùng một thời gian, Lý Trạch Vũ âm thầm vận dụng Ngự Long Thần Công.
Trên gương mặt Triệu Như Mộng hiện lên sự nghỉ ngờ, dần dần mở to mắt, khóe môi hơi nhếch lên dường như đã trải qua chuyện gì đó không thể tin nổi.
"Đừng mè nheo nữa, em mau hút đi!" 'Trên gương mặt của Lý Trạch Vũ lộ ra nụ cười lạnh hài hước. Gặp quỷ à?
Mặc cho Triệu Như Mộng đã dùng hết tất cả vốn liếng cũng không thể hấp thụ một tia khí kình bên trong cơ thể của Lý Trạch Vũ.
Lý Trạch Vũ có chút đắc ý, nói: "Anh không lừa em đâu, trong mắt em Lý Đại Giang Đàơ là công pháp cao nhất trong giới võ học nhưng ở trong mắt anh chỉ là đồ bỏ đi."
"Điều đó không thể nào!"
Triệu Như Mộng không tin, thúc giục toàn bộ khí kình bên trong đan điền ngưng tụ ở lòng bàn tay, đánh một tiếng trống tinh thần cổ vũ bản thân hút khí kình của đối phương vào bên trong đan điền.
"Bùm!"
Ngay sau đó, một loại khí kình vô hình trực tiếp đánh cho Triệu Như Mộng lảo đảo lùi về phía sau mấy bước.
Lý đại đương gia chắp hai tay ở sau lưng, trên gương mặt lộ vẻ thần bí khó lường và một nụ cười giả tạo.
"Tôi nói nó là đồ bỏ đi, nó chính là đồ bỏ đi..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.