Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên (Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới)

Chương 3972: Bị ép bạo lộ




Có lão đầu chỉ ra vị trí chính xác của U, cả hai lần Dương Bách Xuyên đều ra tay thuận lợi
Lần này cũng trong hoàn cảnh đen như mực, Dương Bách Xuyên có mắt tia hồng ngoại, còn U như trở thành bia ngắm.
Dương Bách Xuyên rất sảng khoái, cả hai lần đều đánh trúng, không chỉ báo được thù mà còn thu được lãi, hẳn lời to rồi.
Hắn biết nếu cứ tiếp tục như vậy thì bắt U sẽ dễ như trở bàn tay.
“Lão đầu hiện tại hắn ta đi đâu rồi?" Vừa mới đánh được đối thủ, Dương Bách Xuyên đã tràn trề hãng hái, cảm giác ngược chết cái gã U này thật là sung sướng.
“Lần này hẳn chạy hơi xa, đối phương chịu thiệt hai lăn, lúc này đã chạy ra xa hơn một trăm mét, cách một trăm hai mươi mét về phía sau.” Vân Thiên Tà thánh thơi nhắc nhớ.
Lúc này đối với hai sư đồ mà nói, bắt được U đang ẩn thân trong bóng tối chỉ còn là vấn đẽ thời gian mà thôi, hai lần đều ra tay thành công đã khiến U bị thương nặng, hiện tại xem ra U đã không gây ra được sóng gió gì.
“Được, lần này tranh thủ cơ hội tóm lấy hắn ta, haha ~” Dương Bách Xuyên cười lớn, từ từ đi vẽ hướng lão đầu chỉ.
Lần này hắn không đi nhanh, dù sao U đã bị thương nặng, lão đầu cũng nắm chắc hành tung của đối phương, hắn ta chạy không nổi, tốt nhất nên an toàn, tốc độ nhanh sẽ gây ra động tĩnh lớn, tránh để U trốn thoát.
...
U lúc này đang bị thương nặng sau hai đòn mạnh, tâm trạng hẳn đầy suy sụp, không hiểu chuyện gì đang xảy ra?
Rõ ràng cả hai đều trong trạng thái tàng hình, hơn nữa nếu so sánh thì ẩn thân mà hắn tu là môn pháp. thần thông, lẽ ra phải cao siêu hơn nhiều so với Dương Bách Xuyên nhờ pháp khí để ẩn thân.
Nếu nói chiếm ưu thế thì phải là hẳn mới đúng.
Nhưng hiện tại xem ra, hành tung của hẳn đã bị tên tiểu tử Dương Bách Xuyên kia khống chế chuẩn xác, điều này khiến U buồn bực tới mức hộc máu.
Trong lòng U hiểu rõ, mặc dù không biết Dương Bách Xuyên dùng cách, nhưng chắc chẩn hành tung của mình đã bị Dương Bách Xuyên nắm rõ, nhưng đối phương làm sao mà theo dõi được, đánh chết hẳn cũng không nghĩ ra.
Nhưng U hiểu rõ một điều, không thể cứ tiếp tục như vậy được, nếu không người chết chắc chắn sẽ là hắn ta mà không phải Dương Bách Xuyên.
Lúc này hắn đang trốn trong một đống đá, cố nhịn cảm giác muốn ói ra máu, hẳn nheo mắt nhìn những tảng đá xung quanh, trong lòng nảy sinh ác động, nếu đã như vậy thì cứ đến đi, bổn tọa chưa từng chịu thiệt lớn như vậy.
Trong lòng U đã nghĩ ra cách đối phó, chỉ là hẳn hiểu rõ, cách giết địch này của hẳn gây thương tổn cho địch một nghìn thì bản thân hẳn cũng phải chịu tám trăm.
Nhưng trước mắt thì đây là cách thích hợp nhất.
Uy lực của Vạn Tượng thăn thông không chỉ có riêng ẩn thân, cốt lõi nằm ở chữ Vạn Tượng.
U chắc chẩn khi bí pháp này được thi triển, ẩn thân của tên tiểu tử kia sẽ bại lộ, mà bản thân hẳn cũng vậy.
Nếu hẳn đã mất đi ưu thế ẩn thân, còn đang trong tình thế nguy hiểm, U quyết định cả hai bọn họ đều phải bại lộ.
Trong lòng nghĩ như vậy, U đọc bí pháp, trên những hòn đá xung quanh xuất hiện một lưỡng khí lưu, đống đá không lớn, nhưng trong phạm vi bốn mươi đến năm mươi mét, cũng đủ với U rồi.
Tốc độ của hẳn rất nhanh, chuẩn bị bộc phát bất cứ lúc nào.
Không dám kéo dài, bởi vì hẳn biết nhanh thôi Dương Bách Xuyên sẽ có thể tìm tới mình.
Khi hẳn dùng bí thuật, trên những tảng đá lớn nhỏ xung quanh như toát ra lưỡng khí lưu.
Người khác không thấy cũng không cảm nhận được sự thay đổi của những hòn đá này, nhưng U lại có thể, hắn biết đây chính là chỗ đặc biệt và sức hấp dẫn của Vạn Tượng thần thông.
Vạn Tượng thần thông cảm ứng tiết tấu của mọi vật xung quanh.
U lau sạch vết máu ở khóe miệng, hẳn lộ ra nụ cười, trong lòng tự lẩm bẩm: “Tiểu tử, ngươi tới đây ~"
...
Lúc này, Dương Bách Xuyên đương nhiên không
biết U đã bị hẳn ép tới mức chọn cách thương tổn chính bản thân mình, ở đống đá cách đó một trắm mét đã bày sẵn trận địa chờ hắn qua.
Cũng đúng, tất nhiên hắn không biết được ý đồ của U, hắn chỉ đi theo hướng lão đầu chỉ điểm, trong lòng còn đang nghĩ xem lần này có giết chết được tên khốn này không.
Ba mươi mét, hai mươi mét...Khi khoảng cách còn mười mét, Dương Bách Xuyên đột nhiên ra chưởng.
Lão đầu đã chỉ cho hắn vị trí chính xác, hẳn dùng toàn bộ sức mạnh trong cơ thể đánh về phía cách mình mười mét.
Ngay từ đầu hẳn đã không sử dụng sức mạnh pháp tắc mà chỉ dùng pháp lực của bản thân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.