Tất cả bình tĩnh lại.
Đột nhiên Dương Bách Xuyên mở to mắt, không ai nhìn thấy hai tròng mắt hẳn một đen một trắng.
Sau đó Dương Bách Xuyên nhìn về phía cánh tay trái của mình, đõ án hồ Càn Khôn vẫn tồn tại, nhưng lúc này hẳn lại cảm nhận được sự liên hệ mãnh liệt đến từ huyết mạch.
Trước kia cũng có cảm giác liên hệ nhưng tuyệt đối không mãnh liệt như lúc này.
Lúc này Dương Bách Xuyên biết hồ Càn Khôn mới thực sự thuộc về hắn.
Dương Bách Xuyên mở mắt, phát hiện thời gian trôi qua chỉ trong nháy mắt.
Còn có thể nhìn thấy đám yêu ma chạy trốn khỏi hiện trường.
Nội tâm Dương Bách Xuyên bình tĩnh đến đáng sợ.
Vết thương trong ngoài của hẳn hoàn toàn khôi phục, dung mạo già nua cũng khôi phục lại.
Mệnh tinh Âm Dương và chín phụ tỉnh bạo phá,
sau khi hấp thu lực lượng hình cầu trong hồ Càn Khôn, Cửu Cửu Quy Nhất hóa thành một viên nội đan trắng đen.
Lúc này lực lượng trong cơ thể hoàn toàn thăng một cấp.
Đan điền mở rộng rất lớn, không đồi bại mà còn tốt hơn.
Đã có cơ sở tu thần đạo.
Sau khi mở mắt ra, Dương Bách Xuyên cảm nhận được có thứ gì đó bao phủ trên đỉnh đầu, loại cảm giác này có chút bực mình và áp lực, đột nhiên đầu hẳn căng trướng, giống như đụng phải nóc nhà.
Cần phải phá vỡ nóc nhà hắn mới có thể duỗi đầu.
Đương nhiên đây chỉ là một cảm giác vô hình, nhưng Dương Bách Xuyên lại cảm thấy đây là chân thật.
Đột nhiên hẳn nghĩ đến gì đó..... Hiểu được loại cảm giác vô hình này đến từ đâu.
Phi Thăng Tiếp Dẫn.
Bốn chữ này xuất hiện trong đầu, hắn hơi tỉnh táo lại.
Nghĩ lại cũng đúng, tu vi của hắn đã đạt đến Phi Thăng đỉnh phong, hơn nữa thời gian không ngắn, mặc dù lăn này đến cứu nhỉ tử nên bị thương nặng, nhưng tu vi không rớt.
Chỉ bị thương.
Lúc trước hẳn cũng trải qua sống chết, cũng ở lúc tự bạo mặc kệ sinh tử, sau đó hồ Càn Khôn bùng nổ kéo hẳn trở về từ cái chết, chính thức trải qua sống chết, tâm cảnh của hắn cũng thay đổi theo.
Dưới loại trạng thái này, hẳn đã đột phá được tâm cảnh, cho nên Ánh Quang Tiếp Dẫn xuất hiện cũng bình thường.
Dương Bách Xuyên biết thời gian hắn phi thăng Tiên giới không xa.
Nhưng hiện tại hẳn vứt suy nghĩ này ra sau đầu, xoay người theo dõi Yêu Ma.
Lúc này Yêu Ma cũng dừng ở nơi xa, bởi vì gã phát hiện kim quang trên người Dương Bách Xuyên hiện lên nhưng sau đó lại ảm đạm, không có chuyện gì, còn khôi phục lại bộ dáng tuổi trẻ.
Không tự bạo!
Phản ứng đầu tiên của Yêu Ma là tiểu tử này chơi chiêu.
Sau đó gã phóng lên cao, tức giận nói: “Tiểu tử, đám trêu đùa bốn tọa, chết đi ~”
Dứt lời, ma khí che trời lấp đất vợt về phía Dương Bách Xuyên
“Ha hả ~"
Dương Bách Xuyên cười lạnh, hắn sẽ không nói cho Yêu Ma hắn có hồ Càn Khôn.
Hắn nghiêm túc muốn tự bạo.
Nhưng ai bảo hắn có hồ Càn Khôn chứ?
Muốn chết cũng không dễ.
Nhìn Yêu Ma lao đến, Dương Bách Xuyên nói “Đến đúng lúc lắm, tiểu gia bị người sỉ nhục lâu như vậy, cũng nên đến lượt tiểu gia.”
“Định ~”
Vận dụng pháp tắc đạo thuật đi định Yêu Ma.
Yêu Ma chấn động, Dương Bách Xuyên nhảy dựng lên chủ động xuất kích.
Nhưng lúc hắn tiến lên, Yêu Ma vốn bị giữ chân đột nhiên gầm lên, sau đó di chuyển.
“Bổn tọa là Tôn Vương Ma giới, mặc dù là ma hồn nhưng cũng không phải một con kiến cỏn con như ngươi có thể thí triển pháp tắc đạo thuật giữ chân bổn tọa, chết đi”
Yêu Ma gầm lên, vô số yêu khí biến ảo lao về phía Dương Bách Xuyên.
“Hừ!"
Lúc này Dương Bách Xuyên không biết sau khi biến hóa, lực lượng trong nội đan sẽ như thế nào, nhưng dù sao hắn cảm nhận được mạnh hơn trước rất nhiều.
Lúc này đối mặt với sinh linh do Yêu Ma biến ảo, hắn cũng không hề sợ hãi.
Thứ nhất, nhi tử đã được Hắc Liên cứu, không còn gì để bận tâm.
Thứ hai, vết thương trên người hắn đã khôi phục, rong cơ thể chứa đựng lực lượng cường đại đến mức muốn phát tiết ra.
Sau đó hắn chậm rãi há mồm: "Kim Cang Chí Tôn, Trường Sinh Chí Tôn, Đấu Chuyển Chí Tôn, Phần Thiên Chí Tôn, Lôi Đình Chí Tôn, phá!”
Hắn cảm giác lực lượng trong cơ thể vô cùng tràn trề nên thi triển 5 thần thông Chí Tôn cùng một lúc.
Thậm chí còn thừa rất nhiều lực lượng.
Đây là điều hắn hoàn toàn không nghĩ đến.
Ầm ầm ầm..
Vô số tiếng nổ vang vọng khắp thế giới ngầm.
Yêu khí tràn ngập thế giới ngăm nhưng năm thần thông Chí Tôn của Dương Bách Xuyên cũng không phải ăn chay.
Chín dấu tay kim sắc, năng lượng gió lốc xoay tròn, biển lửa màu vàng sẫm, lôi điện nổ vang lập lòe xuyên qua ma khí.
Gào gào gào....
Tiếng nổ cùng tiếng kêu thám thiết xen lẫn vào nhau, cung điện khổng lồ sập xuống, mặt đất xuất hiện vô số cái khe, dung nham sôi trào trút xuống.
Ầm ầm ầm...
Không khí xung quanh cũng bắt đầu vặn vẹo, thế giới ngầm là một không gian do lực lượng chống đỡ, nhưng vào lúc này lại hoàn toàn sụp đổ.