Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên (Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới)

Chương 4062: Hiểu được tiếp dẫn




Dương Bách Xuyên và Yêu Thương Hải bao phủ trong yêu khí ngập trời, hắn không nhìn thấy Yêu Ma, nhưng từ tiếng gầm rú thảm thiết lại có thể biết được lăn này Yêu Ma bị hắn đánh thương nặng.
Mất đi thân thể, Yêu Ma ở trạng thái thần hồn, bị thương nặng sẽ khiến gã cực kỳ khó chịu.
Yêu ma khí dần tan đi....
Trong lúc Dương Bách Xuyên tìm kiếm Yêu Ma, bên tai nghe được một âm thanh.
Dương Bách Xuyên giật mình, đột nhiên quay đầu thì thấy Hắc Liên tản ra ánh sáng đen nhánh.
"A~"
Sau đó tiếng hét thảm vang lên.
Dương Bách Xuyên nhìn thấy Yêu Ma.
Dương Bách Xuyên nở nụ cười lạnh lùng, lắc mình qua đó, nói: "Tìm chết ~”
Yêu Ma động đến Hắc Liên, hiển nhiên còn muốn tính kế nhi tử Dương Nguyên Thanh, nhưng hiện tại nhỉ tử đã bị Hắc Liên đặt trong đài sen, sao có thể để Yêu Ma động vào?
Hơn nữa Hắc Liên cũng không dễ chọc.
Quả nhiên Hắc Liên cho Yêu Ma một kích làm Yêu Ma bị thương nặng hơn.
Dương Bách Xuyên xuất hiện chém một kiếm xuống người Yêu Ma.
“Trảm"
“A... Gào..."
Sau đó Yêu Ma trúng kiếm của Dương Bách Xuyên.
Tiếp theo gã chật vật chạy trốn, hóa thành một tia sáng màu đen chạy ra ngoài.
“Hắc Liên có sao không?” Dương Bách Xuyên hỏi Hắc Liên.
“Không sao”
“Được, lên đường đi, ta đuổi theo Yêu Ma."
Nói xong Dương Bách Xuyên đuổi theo Yêu Ma.
Mặc kệ Yêu Ma là Tôn Vương chó má gì đó, nhưng dù sao gã cũng chỉ là một ma hồn bị trấn áp ở hạ giới, sau khi phản kích đã bị thương nặng, sao Dương Bách Xuyên sẽ để gã chạy trốn?
Dương Bách Xuyên sử dụng thần thức bắt giữ.
được hành tung của Yêu Ma.
Hiện tại lực lượng của hắn đã tăng lên rất nhiều, cho dù không sử dụng lực pháp tắc, chỉ dựa vào lực lượng biến dị trong cơ thể cũng có thể giải quyết Yêu Ma.
Trên đường đuổi theo hắn phát hiện ma đầu này có chút bất phàm nên trước sau vẫn giữ khoảng cách mười mấy mét, không sao đuổi kịp được.
Ma đầu này chạy như bay đến lục địa.
Dương Bách Xuyên cũng không nóng nảy, hắn đã thông báo cho đám nghé con, bảo bọn họ chặn lại ở chỗ ra vào lục địa.
Đột nhiên Dương Bách Xuyên phát lực nhảy lên.
Ầm!!!
Hắn và Yêu Ma cùng đi lên mặt đất.
"A~"
Yêu Ma hét thảm ngã lăn trên mặt đất.
Dương Bách Xuyên phi kiếm ghim chặt Yêu Ma trên mặt đất.
Trên lục địa, Tử Hoàng và nghé con đã bày sẵn
trận chờ Yêu Ma đi ra, vừa xuất hiện thì cho một kích.
Yêu Ma không trốn thoát được.
"A...."
Dương Bách Xuyên đóng đỉnh ma hồn của Yêu Ma, hơn nữa Yêu Ma bị thương rất nặng nên lần này hoàn toàn bị áp đảo.
Dưới sự trấn áp của Dương Bách Xuyên, Yêu Ma không thể động đậy.
Dương Bách Xuyên thúc giục Thủy Chỉ Căn Nguyên và nội đan Vàn Khôn, vung tay lên đánh vẽ phía Yêu Ma.
“Ầm..A..."
Tiếng nổ và tiếng hét cùng vang lên sau đó im bặt, yêu khí tan đo.
Một quả cầu bằng to bằng nắm tay xuất hiện.
Dương Bách Xuyên vung tay thu hồi kiếm Đồ Long và quả cầu băng.
Trong quả cầu băng, một quái vật đầu người thân sói đang rít gào giấy giụa.
Dương Bách Xuyên thúc giục lực lượng liên tiếp đánh hơn một ngàn phong ấn mới dừng tay.
Cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này hẳn nhìn chằm chằm Yêu Ma bị phong ấn rong quả cầu băng, nói: "Ta nói rồi, ta sẽ làm ngươi sống không bằng chết, yên tâm, sẽ không để ngươi hồn phi phách tán, ta tạo một ngàn phong ấn trong quả cầu băng, mỗi một phong ấn đều mang theo Nguyên Thần Chỉ Hỏa, mỗi một phong ấn sẽ thiêu đốt ngươi trong vòng một trăm năm, ngàn phong ấn sẽ thiêu đốt nguyên thần của ngươi, đến lúc đó nếu ngươi không chết lại nói tiếp."
“A a a..."
Yêu Ma kêu gào thám thiết
Một ngọn lửa màu lam đang đốt cháy Yêu Ma.
“Giết ta, giết ta..”
Yêu Ma gầm lên.
Đây chắc chắn là khổ hình thế gian.
Đốt cháy nguyên thần tương đương đốt cháy căn nguyên.
“Giết ngươi thì quá dễ cho ngươi, đây là cái giá phải trả khi bắt con ta, chậm rãi hưởng thụ đi”
Nói xong Dương Bách Xuyên ném quả cầu băng cho Chuột Vương: “Trở về treo trên sơn môn, làm cho cả Tu Chân giới nhìn xem kết cục khi bắt người thân của ta, giết đệ tử Vân Môn của ta”
“Vâng, Thánh Chủ”
Tiếng kêu của Yêu Ma chấn động lòng người, cho dù là thuộc hạ của Dương Bách Xuyên cũng nổi da gà.
Bởi vì nguyên thần chịu hình mới là hình phạt khủng bố nhất trên thế gian.
Ngay sau đó Hắc Liên bay vọt đến, hoa sen nở rộ, Dương Nguyên Thanh xuất hiện.
Dương Bách Xuyên ôm nhỉ tử vào lòng, nhìn vẽ phía chân trời nói: "Trở về núi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.