Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế

Chương 342: Máu Thẩm Lãng đáng sợ! Tẩy Tủy Tinh!




Như vậy một màn trước mắt này có phải ở trong kế hoạch của Thẩm Lãng hay không?
Nói thật, đúng là có.
Trước khi Thẩm Lãng đi tới núi Phù Đồ lúc từng suy diễn đủ loại phương án.
Cái nan đề toán học nghìn năm, có phải chăng là đầu mối mở ra di tích thượng cổ.
Nếu thật sự là thế, vậy đối với với núi Phù Đồ hoàn toàn có lực hấp dẫn thật lớn.
Nhưng hắn cảm thấy lực hấp dẫn bản thân với Ngô Đồ Tử lớn nhất, bởi vì do thân thể của chính hắn.
Đương nhiên đó cũng không phải nói tắm rửa bản thân sạch sẽ, tiếp đó đưa đến trên giường Ngô Đồ Tử đâu.
Mà là thể chất cực kỳ đặc biệt của hắn.
Lúc trước nói qua, Thẩm Lãng đã đáp ứng Mộc Lan phải đem cải tạo nàng thành thiên hạ đệ nhất cao thủ.
Từ đó về sau, hắn liền không ngừng làm thí nghiệm.
Không ngừng thất bại!
Như vậy, hắn đã không thử máu của mình làm thí nghiệm sao?
Đương nhiên đã thử!
Hơn nữa còn không chỉ một lần.
Dĩ nhiên, hắn là kẻ vô cùng tiếc mạng, tuyệt đối không dám tiêm cổ trùng vào trong cơ thể.
Nhỡ ra chết đi phải làm sao?
Có thể coi như là không chết, nhưng xuất hiện tác dụng phụ gì đó, ví như hiếm muộn vô sinh thì vậy không ổn.
Cho nên Thẩm Lãng thường dùng máu của mình làm thí nghiệm.
Kết quả đặc biệt quỷ dị!
Cổ trùng núi Phù Đồ lợi hại cỡ nào?
Thế nhưng sau khi rót vào mẫu máu của Thẩm Lãng, tất cả cổ trùng đều chết hết.
Lúc đó Thẩm Lãng liền kinh ngạc sững sờ.
Máu của ta độc như vậy à?
Thử N lần.
Kết quả y như nahu.
Không quan tâm là cổ trùng nguyên thủy, hay là đời thứ nhất cổ trùng Hoàng Kim Huyết Mạch, hoặc là đời thứ hai, hay là cấp thấp nhất cổ trùng Hoàng Kim Huyết Mạch.
Tất cả cũng là một kết quả.
Tiến vào máu của Thẩm Lãng, toàn bộ chết thẳng cẳng.
Thậm chí ngay cả lăn lộn cũng không có, trực tiếp liền im hơi lặng tiếng chết.
Lúc đó Thẩm Lãng thật sự kinh ngạc sững sờ.
Thậm chí phân tách máu của mình, muốn tra ra rốt cuộc vì sao.
Hoàn toàn tìm không được đáp án.
Hắn thậm chí rót máu mình vào nhiều động vật nhỏ.
Kết quả, một chút sự tình cũng không có a.
Những thứ này động vật vẫn tung tăng nhảy nhót.
Đây là gặp quỷ à?
Cho nên, Thẩm Lãng làm thí nghiệm với máu của mình không dưới một trăm lần.
Sau cùng bỏ qua.
Bởi vì vĩnh viễn cũng là một kết quả.
Máu của hắn với cổ trùng núi Phù Đồ mà nói là một loại kịch độc đáng sợ.
Như vậy căn cứ sự hiểu biết của hắn với Ngô Đồ Tử, cô gái điên này sẽ giết chết hắn làm phân bón hoa?
Không, nàng luyến tiếc lãng phí một người thử nghiệm còn sống thế này. Dù chỉ là lợi dụng một phế vật, cũng muốn dùng để làm một lần thí nghiệm.
Mà thí nghiệm núi Phù Đồ, trên căn bản là liên quan với cổ trùng.
Mà màu máu Thẩm Lãng giống như có thể giết chết tất cả cổ trùng núi Phù Đồ.
Cho nên, Thẩm Lãng đến!
Mặc dù phát sinh một màn đặc biệt đáng sợ, nhưng vẫn phải nói một câu, tất cả vẫn còn trong kế hoạch!
Chỉ bất quá...
Quả thực rất đáng sợ.
Hơn nữa Thẩm Lãng lúc trước cũng chỉ làm thí nghiệm với máu của mình, cho tới bây giờ đều chưa từng dám rót cổ trùng vào trong cơ thể.
Bây giờ đạt yêu cầu thành tựu mới!
...
Vừa rồi cổ trùng rót vào Thẩm Lãng trong cơ thể có bao nhiêu con?
Vài tỷ, mấy chục tỷ?
Tóm lại, liền là vô số kể.
- Đây là loại nguyên trùng ta mới tạo ra, chúng đã cắn nuốt qua mấy trăm mạng không ngừng lột xác, tin chắc không đến mấy năm, ta có thể đào tạo ra siêu nguyên trùng, vượt xa đám nguyên trùng của núi Phù Đồ bây giờ.
Nguyên trùng?
Ở trong tên gọi chính thức của núi Phù Đồ, đây không phải là cổ trùng, mà gọi là nguyên trùng?
Hơn nữa những thứ nguyên trùng này đã cắn nuốt mấy trăm sinh mệnh?
- Tối đa nửa khắc đồng hồ, chúng nó vẫn luôn là sinh vật hấp dẫn nhất! Sau khi tiến vào cơ thể của ngươi, chúng sẽ thả ra đủ loại năng lượng đặc biệt, trước tiên hoàn toàn hòa tan thân thể của ngươi thành chất lỏng, tiếp đó hoàn toàn cắn nuốt sạch sẽ.
Đây là trước tiêu hóa sau đó ăn?
- Nguyên trùng cao cấp có bản năng phục chế mạnh mẽ, khi nó cắn nuốt một sự sống nào sẽ sao chép và phóng thích năng lượng của sự sống đó! Số sự sống mà chúng nó cắn nuốt càng nhiều, năng lượng đặc biệt của chúng càng cao và càng trở nên mạnh mẹ hơn nữa.
- Ngươi tên là Thẩm Lãng có đúng không? Thứ năng lượng xuất sắc trên người ngươi là gì chứ? Sự hi sinh của ngươi có thể mang đến siêu nguyên trùng của ta điều gì?
Giọng của nữ quỷ khoa học gia Ngô Đồ Tử điên cuồng.
Nàng tỉ mỉ quan sát Thẩm Lãng.
Chỗ nào ưu tú nhất của người này?
Đẹp trai?!
Đương nhiên, trừ cái đó có thể là khá thông minh giảo hoạt.
Có thể đối với siêu nguyên trùng mà nói, hắn là không đáng giá nhắc tới, chỉ là ăn một bữa ăn no nê mà thôi.
...
Vô số nguyên trùng cao cấp tràn vào bên trong mạch máu.
Trong phút chốc, máu Thẩm Lãng thực sự sôi trào.
Đó cũng không phải một loại hình dung mang tính trừu tượng, mà là sôi thực sự.
Trong phút chốc, thân thể Thẩm Lãng dường như muốn hoàn toàn bùng nổ.
Mắt tuôi ra tinh quang càng ngày càng sáng, càng ngày càng sáng.
Cuối cùng, giống như hai con mắt muốn nhảy ra luôn.
Những thứ nguyên trùng cao cấp này quả nhiên không giống nguyên trùng trước kia.
Nguyên trùng trước đó, sau khi tiến vào máu Thẩm Lãng trực tiếp im hơi lặng tiếng liền chết không kịp ngáp.
Mà bây giờ lại đưa tới chấn động lớn như vậy.
Ngô Đồ Tử trợn to hai mắt vô cùng si mê nhìn tất cả chuyện này.
Quá đẹp, một màn này quá đẹp!
Gần như hiệu quả mỗi một lần thí nghiệm đều có một màn này.
Đây là nguyên trùng cao cấp phóng thích năng lượng, muốn hòa tan vật thể sống, tiếp đó nuốt chửng.
Kế tiếp.
Thân thể tên tiểu bạch kiểm trước mắt này sẽ hóa thành một bãi nước mủ.
Cuối cùng, chính là lúc nguyên trùng cao cấp cắn nuốt nhanh nhất.
Chúng nó sẽ không ăn sạch sẽ, chúng nó chỉ chọn phần tinh hoa nhất để nuốt mà thôi.
Còn lại cặn mủ dịch chúng nó sẽ triệt để buông tha, sau đó tiến vào thời gian ngủ đông ngắn ngủi.
Tiếp theo sau khi tỉnh lại, chúng nó cũng có thể sẽ lột xác.
Đương nhiên xác suất lớn nhất là vẫn không thay đổi.
Những thứ nguyên trùng này ngay từ đầu thăng cấp rất nhanh, càng về sau độ khó lột xác càng ngày càng cao.
Thậm chí thôn phệ mười mấy loại sự sống, cũng sẽ không có lột xác gì cả.
Thế nhưng...
Ngay lúc Ngô Đồ Tử chờ Thẩm Lãng hóa thành một bãi nước mủ.
Tất cả ngừng mọi hành động.
Tinh quang tỏa ra từ mắt Thẩm Lãng biến mất.
Cảnh tượng sôi máu biến mất.
Mà bản thân Thẩm Lãng thì bình yên vô sự.
Tất cả cũng không có biến hóa!
Ngô Đồ Tử kinh ngạc sững sờ.
Cái này, cái này đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?
Nguyên trùng cao cấp của ta?
Nàng tiến lên mở ra vết thương ngay ngực Thẩm Lãng.
Dùng lỗ tai áp vào ngay vị trí trái tim của Thẩm Lãng, nghe nhịp tim của hắn.
Tất cả như cũ.
Thẩm Lãng giống như không trải qua chuyện gì cả..
Ngô Đồ Tử xuất ra đao, rạch một lỗ ngay mạch máu của Thẩm Lãng, cho máu tươi chảy vào trong một ống dẫn.
Tiếp đó, vô cùng thuần thục tiến hành phân tách máu.
Sau khi phân tách.
Rót vào bên trong dung dịch đặc biệt.
Sau đó dùng ánh sáng đặc biệt soi.
Kết quả nàng hoảng sợ phát hiện!
Những thứ cổ trùng cao cấp này không thấy nữa!
Toàn bộ đều chết hết?
Kế tiếp, Ngô Đồ Tử cắt ra mười mấy mạch máu của Thẩm Lãng, lấy ra mười mấy mẫu máu ở các chỗ khác nhau.
Kết quả cũng y hệt.
Những thứ nnguyên trùng cao cấp ày đều không thấy nữa!
Trong máu không có những thứ nguyên trùng cao cấp này?
Vậy cái khác chất lỏng thì sao?
Kết quả, vẫn không có!
Để Thẩm Lãng run rẩy.
Kế tiếp, Ngô Đồ Tử tiếp tục lấy ra các mẫu thử trên cả người Thẩm Lãng.
Các loại kiểm tra, vẫn không có chút thu hoạch gì.
...
Tiếp đó, Ngô Đồ Tử hoàn toàn hết hồn!
Kế tiếp phải làm gì?
Nguyên trùng cao cấp nàng đã nuôi dưỡng năm năm.
Trải qua vô số lần thất bại mới bồi dưỡng ra được.
Bây giờ toàn bộ biến mất.
Giống như chết sạch toàn bộ?
Sống không thấy trùng, chết không thấy xác.
Ngô Đồ Tử tìm lần toàn thân Thẩm Lãng, mỗi một loại chất lỏng đều kiểm tra qua, toàn bộ không gặp bóng dáng nguyên trùng cao cấp.
Tên tiểu bạch kiểm này là ai hả?
Máu của hắn thế mà độc đến như vậy?
Ngay cả nguyên trùng cao cấp cũng có thể hạ độc?
Nàng kia kế tiếp cần phải ai đây?
Giết tên tiểu bạch kiểm này? Báo thù cho nguyên trùng cao cấp ư?
Hay là nuôi hắn?
- Ân sư...
Ước chừng sau một lúc lâu, Thẩm Lãng tỉnh lại!
Vừa rồi giống như trong giấc mộng.
Giống như cả người ngã vào bên trong nham thạch nóng chảy, cả người đều bị hòa tan.
Thậm chí máu cũng sôi lên.
Kết quả sau khi tỉnh lại mở mắt, giống như hết thảy đều không có phát sinh.
Mặc dù quá trình có chút không giống.
Nhưng kết quả còn là giống như dự tính.
Máu Thẩm Lãng vẫn… độc thế này
Làm cho mấy chục tỷ siêu cổ trùng đều độc chết?
...
Ngô Đồ Tử đang tự hỏi.
Kế tiếp phải làm gì?
Tiếp tục nghiên cứu cổ trùng cao cấp lúc trước, hay là chuyển sang nghiên cứu mới?
Đương nhiên, nguyên trùng cao cấp của nàng có một ưu tiên lớn hơn.
Thế nhưng người trước mắt này tựa như là một đề tài thú vị hơn thì phải?
Máu hắn lại độc chết nguyên trùng cao cấp.
Cái này phải chăng đại biểu cho phương hướng mới không?
- Ân sư... - Thẩm Lãng kêu.
Ngô Đồ Tử chợt giật mình tỉnh giấc.
Thẩm Lãng nói:
- Ân sư, người đã làm gì đệ tử rồi?
Ngô Đồ Tử nói:
- Lấy máu, lấy dịch, lấy đủ thứ mẫu thử trên người ngươi.
Á!
Thẩm Lãng quay đầu nhìn lại, phát hiện bên cạnh có mười mấy bình, bên trong có đủ loại mẫu chất lỏng.
Cái này... Đây đều là từ trong cơ thể ta lấy ra?
Không phải đâu, có cả dịch tuyến tiền liệt nữa hả?
...
- Ngươi tên là Thẩm Lãng đúng không? – Ánh mắt Ngô Đồ Tử nhìn phía hắn có chút cuồng nhiệt.
Thẩm Lãng gật đầu.
Ngô Đồ Tử nói:
- Ngươi muốn bái ta làm sư phụ đúng không?
Thẩm Lãng nói:
- Ân sư, ngài thả đệ tử ra, đồng thời trả quần áo trả lại cho đệ tử để bái kiến ân sư cho tốt.
Ngô Đồ Tử gật đầu, tháo ra các loại dây thừng.
Thẩm Lãng thay quần áo.
Ngô Đồ Tử đưa tay sờ mặt, ngực, khung xương của Thẩm Lãng, thậm chí toàn thân đều bóp qua một lần.
Loại cảm giác này quá quái dị.
- Thẩm Lãng, từ nay về sau ngươi là đệ tử thuộc về ta. - Ngô Đồ Tử nói:
- Đệ tử duy nhất, đệ tử quan môn của ta.
Thành công!
Cứ như vậy thành công?
Nhưng mà vẫn dựa vào thân thể, mà không phải tri thức.
Thẩm Lãng rõ ràng đã chuẩn bị rất nhiều tri thức, rất nhiều trí tuệ, kết quả tất cả chả có tác dụng.
Nằm ở trên giường liền thành công, rõ ràng tạo hóa trêu người.
Thẩm Lãng nói:
- Học trò bái kiến ân sư! Như vậy xin hỏi ân sư có thể có lễ gặp mặt đệ tử chăng?
Á?
Trực tiếp như vậy à?
Ngô Đồ Tử hỏi:
- Vậy ngươi muốn cái gì?
Thẩm Lãng nói:
- Có Huyết Kinh không?
- Có! - Ngô Đồ Tử đáp.
Thẩm Lãng hỏi:
- Có thể cho đệ tử mượn không?
Ngô Đồ Tử nói:
- Không thể.
Thẩm Lãng hỏi:
- Vì sao?
Ngô Đồ Tử nói:
- Bởi vì 《 Huyết Kinh 》 là vô thượng cổ điển tịch cùng trọng yếu, nó được lưu giữ trong Tàng Kinh Các cốt lõi nhất ở núi Phù Đồ không được bên ngoài mượn, chỉ cho phép cấp trưởng lão đi vào xem.
Tiếp tục, Ngô Đồ Tử đỡ bả vai Thẩm Lãng nói:
- Trò ngồi xuống! Mở to hai mắt!
Thẩm Lãng mở to hai mắt.
Ngô Đồ Tử di chuyển cái gương, đem phía ngoài ánh sáng phản xạ vào đây, chiếu vào đồng tử Thẩm Lãng.
Hoàn toàn không có biến hóa.
Trừ đặc biệt đẹp ra, vẫn ý như trước.
Tiếp tục, Ngô Đồ Tử lại bắt mạch Thẩm Lãng.
Thậm chí đo lường nhịp tim, đo lường huyết áp.
Nàng vậy mà biết kiểm tra huyết áp? Thế giới này cũng có dụng cụ đo huyết áp sao?
Kế tiếp, Ngô Đồ Tử gần như kiểm tra toàn thân Thẩm Lãng.
Vẫn không có chút thu hoạch gì.
Thẩm Lãng nói:
- Lão sư, có phải ngài cảm thấy kỳ quái không biết cổ trùng cao cấp đi nơi nào không?
Ngô Đồ Tử gật đầu.
Thẩm Lãng nói:
- Chúng nó chắc hẳn là hoàn toàn chết rồi.
Ngô Đồ Tử nói:
- Không có phát hiện xác!
Thẩm Lãng nói:
- Ngài còn cổ trùng cao cấp không?
Ngô Đồ Tử gật đầu, vào vào trong phòng dưới đất, lấy ra một chút xíu cổ trùng cao cấp.
Lần này liền giảm rất nhiều, chỉ có chừng 0.1 ml, hơn nữa chứa đựng ở một loại dung dịch nuôi dưỡng đặc biệt, dường như là một loại huyết thanh?
Thẩm Lãng xuất ra công cụ, lấy chừng 10 ml máu ở mạch của mình.
- Lão sư, ngài rót cổ trùng cao cấp này vào trong máu của học trò.
Ngô Đồ Tử do dự chỉ chốc lát, rót 0. 1 ml nguyên trùng cao cấp rót vào bên trong máu Thẩm Lãng.
Trong nháy mắt!
Kịch liệt sôi trào.
Ngắn ngủi mấy giây sau đó.
Những thứ nguyên trùng cao cấp này đã chết sạch.
Ngô Đồ Tử lại một lần nữa kinh ngạc sững sờ.
Tiếp đó, nàng kiểm tra máu của Thẩm Lãng này kỹ lưỡng một lần nữa.
Những thứ nguyên trùng cao cấp này quả thực đã chết sạch, dùng cách thức đặc biệt thậm chí có thể thấy thi thể.
Ngô Đồ Tử nhìn Thẩm Lãng không thể tin nổi.
Đây là thứ máu gì, đã vậy còn quá độc?
Thẩm Lãng nói:
- Học trò dùng máu của mình đã làm vượt qua một trăm lần thí nghiệm, kết quả toàn bộ đều là như vậy, những thứ này đều là báo cáo thí nghiệm của học trò.
Thẩm Lãng đặt một quyển báo cáo thí nghiệm thật dầy đặt ở trước mặt Ngô Đồ Tử.
Ngô Đồ Tử không kịp chờ đợi mở ra xem.
Tiếp đó, cứ như vậy đọc miết.
Trên đường nàng nhịn không được ngẩng đầu nhìn Thẩm Lãng vậy.
Không nghĩ tới, đây dĩ nhiên là người cùng nghề?
Hơn nữa với huyết mạch nghiên cứu, lại cũng sâu như vậy?
Thẩm Lãng nói:
- Lão sư, báo cáo thí nghiệm của ngài đâu? Học trò có thể đọc không?
Ngô Đồ Tử vung tay lên.
Cách đó không xa cánh cửa ngăn phòng bị mở ra.
Tiếp đó Thẩm Lãng ngây người.
Hoá ra đây không phải là tường, toàn bộ cũng là báo cáo thí nghiệm.
Cái này... Cái này tối thiểu có mấy nghìn bản đi.
Hơn nữa toàn bộ đều phân loại, thực vật, động vật, nguyên trùng, huyết mạch.
Thẩm Lãng từ phần huyết mạch rút ra một quyển báo cáo thí nghiệm.
Kết quả...
Quá tường tận, quá nhỏ khúc.
Đây đối với một nhà khoa học mà nói đặc biệt chi tiết, gần như hoàn toàn hoàn sao chép toàn bộ quá trình thí nghiệm.
Nhưng đối với Thẩm Lãng mà nói, nội dung thật sự là quá chi li.
Hắn cần chính là một quyển giáo án.
Mà không phải một quyển vở của một siêu cấp học bá.
Hắn không có thời gian.
Thoáng do dự một chút, Thẩm Lãng nói:
- Lão sư, có một vấn đề học trò muốn thỉnh giáo ngài.
Ngô Đồ Tử rất nhanh lật xem báo cáo thí nghiệm của Thẩm Lãng rồi nói:
- Trò nói đi.
Thẩm Lãng nói:
- Vợ của học trò là Kim Mộc Lan lúc trước rất khó mang thai, cơ thể của học trò không có vấn đề, nhưng nàng hoài thai không được. Bản thân học trò cũng là một đại phu giỏi, kiểm tra thân thể của nàng hoàn toàn không có vấn đề, bất kể là ống dẫn trứng, hay là điều kiện tử cung đều đặc biệt khỏe mạnh.
- Huyết mạch màu tím à? - Ngô Đồ Tử bèn hỏi.
Tức khắc Thẩm Lãng kinh ngạc sững sờ.
Ôi, đây thật là siêu cấp chuyên gia, vừa mở miệng đã biết có hay không.
Ngô Đồ Tử nói:
- Huyết mạch màu tím là một loại huyết mạch có tính xung đột, triệu người có một. Tuy rằng không là mạnh mẽ phi thường, nhưng cực kỳ hiếm có. Người có huyết mạch này thích hợp tu luyện võ đạo cá nhân, cũng thích hợp võ đạo chiến trường.
Không sai, chính là như vậy.
Ngô Đồ Tử nói:
- Hơn nữa người huyết mạch màu tím khi sinh con, sau đó cơ thể mẹ sẽ bị thương nặng, dù cho có thể sẽ sinh ra đứa con thứ hai, cũng sẽ đặc biệt nguy hiểm đáng sợ, hơn nữa sanh ra đứa con thứ hai có có tỷ số không bình thường rất cao.
Á?!
Thẩm Lãng kinh ngạc.
Quá chuẩn!
Mẹ vợ Tô Bội Bội sinh Mộc Lan, sau đó khi sinh Kim Mộc Thông liền đặc biệt nguy hiểm đáng sợ, gần như chết.
Cho nên cha vợ như đinh đóng cột, sau đó tuyệt đối không cho sinh nữa, tuyệt đối không cho vợ mình Tô Bội Bội mạo hiểm.
Hơn nữa Mộc Lan ưu tú như thế, nhưng sinh ra Kim Mộc Thông, tuy rằng cũng chưa nói tới không bình thường, nhưng... quả thực bình thường, hoàn toàn không giống như con của cha mẹ vợ.
Rốt cuộc tìm được nguyên nhân.
Ngô Đồ Tử tiếp tục nói:
- Người huyết mạch màu tím xem như người Huyết Mạch Đột Biến đời thứ nhất, nhưng phụ nữ có loại huyết mạch này không dễ mang thái, bởi vì năng lượng trong huyết mạch xung đột không cách nào hình thành điều kiện ổn định troong tử cung. Do đó, cần phải tiến hành điều dưỡng theo quy trình thật sâu, cái này gần như là ngọn nguồn để cải tạo huyết mạch, với thân thể là một cú sốc lớn. Nhưng người có huyết mạch màu tím một khi mang thai, dễ sinh ra đời thứ hai Huyết Mạch Đột Biến.
- Đời thứ hai Huyết Mạch Đột Biến? Là Hoàng Kim Huyết Mạch à? - Thẩm Lãng nói.
Ngô Đồ Tử lắc đầu nói:
- Không, Hoàng Kim Huyết Mạch quá khó khăn! Cái gọi là đời thứ hai Huyết Mạch Đột Biến cũng không phải là Hoàng Kim Huyết Mạch, mà là tiếp cận với Hoàng Kim Huyết Mạch, nhưng lại là một loại huyết mạch phi thường cường đại. Thai nghén Hoàng Kim Huyết Mạch ở vài thập niên trước quả thực cũng từng thành công, nhưng đã sớm thất truyền. Núi Phù Đồ cùng Thiên Nhai Hải Các trăm phương nghìn kế muốn chế tạo ra Hoàng Kim Huyết Mạch mới, toàn bộ thất bại.
Thẩm Lãng nói:
- Ngài biết trên cái thế giới này có Hoàng Kim Huyết Mạch à?
Ngô Đồ Tử nói:
- Đại Ngốc có đúng không?
Thẩm Lãng nói:
- Bất kể là Thiên Nhai Hải Các, hay là núi Phù Đồ, dường như không muốn động đến hắn.
Ngô Đồ Tử nói:
- Hắn quá quý giá, những con người như chúng ta sau khi họp chuyên môn đã quyết cho hắn tự do trưởng thành, không được can thiệp.
Thẩm Lãng nửa ngờ nửa tin.
Ngô Đồ Tử nói:
- Trò là nói chúng ta sẽ thèm nhỏ dãi năng lượng Hoàng Kim Huyết Mạch trong cơ thể hắn, dùng để làm các loại thí nghiệm sao? Vậy trò quá lo lắng, bất kể là Thiên Nhai Hải Các, hay là núi Phù Đồ, tuy rằng thai nghén không ra người Hoàng Kim Huyết Mạch, thế nhưng tiêu bản năng lượng Hoàng Kim Huyết Mạch cũng không thiếu. Khương Ly té ngã, tất cả mọi người ăn no!
Hiểu rồi! Sau khi Khương Ly huỷ diệt, đế quốc Đại Viêm cùng mấy thế lực siêu thoát hoàn toàn chiếm lấy tất cả di sản, kể cả nghiên cứu văn minh của Khương Ly.
Ngô Đồ Tử nói:
- Hơn nữa rất nhiều người hy vọng từ trên người Đại Ngốc dẫn nhân vật càng thêm trọng yếu, cho nên suốt thời gian rất dài cũng sẽ không ai động đến hắn.
Thẩm Lãng nói:
- Học trò kể tiếp chuyện của nương tử.
- Ừ.
Thẩm Lãng nói:
- Nương tử của học trò vô cùng sốt ruột nên muốn có một đứa con. Thiên Nhai Hải Các liền thu hút nàng đi tiến hành điều dưỡng thân thể, tầm điều dưỡng mấy tháng, sau khi dưỡng tốt bèn tìm học trò thân thiết, quả nhiên mang thai. Sinh đứa bé này gian nan cực kỳ, cuối cùng học trò dùng kim châm đứa con này, mới để cho nó được sinh ra. Nhưng sau đó nương tử của học trò liền lâm vào hôn mê, giống như người thực vật vậy.
Ngô Đồ Tử kinh ngạc, đình chỉ đọc báo cáo thí nghiệm của Thẩm Lãng.
- Con trai trò có huyết mạch thiên phú gì?
Thẩm Lãng nói:
- Cái thiên phú gì cũng không có.
Ngô Đồ Tử nói:
- Vậy, vậy thì kỳ lạ! Dựa theo tình hình như thế như trò nói, nó chắc hẳn là đời thứ hai nHuyết Mạch Đột Biến, đây là một loại huyết mạch thiên phú đặc biệt quý hiếm, mạnh mẽ phi thường, gần với Hoàng Kim Huyết Mạch. Tại sao lại không hề có huyết mạch thiên phú?
Thẩm Lãng trong lòng càng thêm ngạc nhiên.
Nhưng là phẫn nộ hơn nữa.
Thiên Nhai Hải Các quả nhiên đừng có mưu đồ.
Thẩm Lãng nói:
- Thiên Nhai Hải Các đang lợi dụng nương tử của học trò, lợi dụng huyết mạch màu tím của nàng, muốn sinh sôi ra đời thứ hai Huyết Mạch Đột Biến?
Ngô Đồ Tử nhìn Thẩm Lãng một lúc lâu nói:
- Không, họ mục tiêu là trò, mà không phải nương tử của trò.
Thẩm Lãng hết hồn.
Ngô Đồ Tử nói:
- Người mang huyết mạch màu tím là thế hệ Huyết Mạch Đột Biến thứ nhất, tuy rằng đặc biệt hiếm có, triệu người có một. Thế nhưng Thiên Nhai Hải Các không thiếu, núi Phù Đồ chúng ta cũng không thiếu.
Quả thực như thế!
Việt quốc có gần hai chục triệu dân cư, coi như là triệu người có một, cũng tối thiểu có hơn một nghìn người.
Số này lượng đối với Thiên Nhai Hải Các mà nói, quả thực không thiếu.
- Thẩm Lãng, trò có dấu giếm gì đó với ta, thế nhưng ta không có vấn đề. - Ngô Đồ Tử nói:
- Nhưng Thiên Nhai Hải Các thiết kế nương tử của trò, mục tiêu đúng là trò, bất quá bọn hắn hiển nhiên không có được mong muốn đáp án. Có phải bọn họ từng phái người đi kiểm tra qua con của trò hay không?
Thẩm Lãng nói:
- Đúng!
Ngô Đồ Tử nói:
- Huyết mạch của trò thực sự vô cùng đặc thù, đơn giản là triệu người có một.
Thẩm Lãng nói:
- Ngài có thể nói hết.
Ngô Đồ Tử nói:
- Triệu người không có một ai phế cả, người có huyết mạch trống rỗng còn có thể tiến hành cải biến, huyết mạch màu xám còn có một chút điểm sức mạnh. Mà trò... lực lượng tuyệt đối bằng không, còn không thể cải tạo, không thể tăng lên!
Những thứ này đương nhiên là Ngô Đồ Tử đi qua báo cáo thí nghiệm của Thẩm Lãng cho ra kết luận.
Được rồi, cái kết luận này Thẩm Lãng lúc trước đã có.
Hắn cũng muốn sửa đổi huyết mạch của mình.
Làm hơn một trăm lần thí nghiệm, sau đó hoàn toàn bỏ qua.
- Thế nhưng máu của trò lại có thể giết nguyên trùng cao cấp của ta, cái này quá thần bí, ta cần thời gian dài nghiên cứu! Có thể qua huyết mạch của ngươi, ta có thể được một thành quả nghiên cứu vượt thời đại, có thể tạo ra một cách mạng về huyết học!
Thẩm Lãng lúc này không quan tâm huyết mạch của mình có phải triệu người có một, mười triệu có một hay không.
Hắn chỉ quan tâm có thể cứu Mộc Lan hay không.
- Vậy nương tử của học trò, còn có thể cứu sống hay không? - Thẩm Lãng hỏi gọn gàng dứt khoát.
Ngô Đồ Tử chỉ im lặng chốc lát.
- Thẩm Lãng, tròi tới núi Phù Đồ là vì cứu sống nương tử của ngươi, trò muốn dựa vào 《 Huyết Kinh 》 cứu nương tử của trò đúng không? - Ngô Đồ Tử bèn hỏi.
Thẩm Lãng gật đầu.
- Thật sự là tình yêu khiến cho người ta cảm động. - Ngô Đồ Tử nói:
- Vậy trò vì sao còn muốn câu dẫn ta, thậm chí khẩn cấp muốn bán mình cho ta vậy?
Á!
- Đàn ông, đàn ông... - Ngô Đồ Tử khinh thường chậc chậc môi:
- Trong lòng chuyên chú, thân thể tràn lan à? Nhưng mà trò tốt xấu còn chứng minh tình cảm của mình, thậm chí sẵn lòng nỗ lực trả giá bằng sinh mạng cứu nương tử, coi như là một cặn bã thâm tình.
Thẩm Lãng nói:
- Ân sư, nương tử của học trò có thể cứu sống à? Thời gian thực sự không nhiều lắm, tối đa chỉ có mười tám ngày, dù cho học trò dùng tốc độ nhanh nhất chạy trở về, cũng cần mười một ngày.
Ngô Đồ Tử trầm mặc một lúc lâu nói:
- Mẫu thân của ta chính là người Huyết Mạch Đột Biến đời thứ nhất, ta là đời thứ hai.
Thẩm Lãng kinh ngạc.
Huyết mạch thiên phú của Ngô Đồ Tử cao như vậy?
- Trò thấyt hân thể của ta cổ quái hay không?
Thẩm Lãng nói:
- Không cổ quái, cực kỳ xinh đẹp.
Ngô Đồ Tử nói:
- Nói thật.
- Cổ quái. - Thẩm Lãng nói:
- Da đặc biệt trắng, trắng đến mức không giống như là loài người, như thể trong suốt vậy. Hơn nữa nhiệt độ rất thấp, nhiệt độ cơ thể của ngài thấp chừng hai độ so với người bình thường.
Ngô Đồ Tử nói:
- Chỗ bộ vị thân thể khác thì không tiện cho trò xem, nhưng tóm lại ta không phải đàn bà bình thường, ta không có kinh nguyệt, biệt hiệu của ta trong truyền thuyết là thật...
Thạch ma nữ? Dĩ nhiên là thực sự.
Ngô Đồ Tử nói:
- Huyết mạch thiên phú của ta rất cao, thế nhưng ta không quá thích luyện võ, ta thích tiến hành các phương diện nghiên cứu. Kết quả là dù không luyện võ bao giờ, võ công cũng vẫn rất cao.
Đệch! Lại tới cái màn này.
Người so với người phải làm người khác tức chết.
Ngô Đồ Tử nói:
- Phụ thân của ta là trưởng lão núi Phù Đồ, cho nên ở phương diện khác có điều kiện so với ngươi tốt hơn rất nhiều. Sau khi mẫu thân sinh ra ra xong cũng hôn mê, phụ thân ta nghĩ hết tất cả biện pháp, duy trì ba năm sinh mệnh như người thực vật của mẫu thân. Thế nhưng bà ấy vẫn ra đi…
Tin tức này gần như để người ta phải tuyệt vọng.
Hoàn toàn không nghĩ tới, mẫu thân của Ngô Đồ Tử lại gặp tình huống như Mộc Lan.
Dù cho lấy năng lực núi Phù Đồ, cũng không có thể cứu sống nàng.
Thẩm Lãng nói:
- Con trai của học trò tất cả đều bình thường, nó không giống ngài như vậy.
Ngô Đồ Tử nói:
- Cho nên rất kỳ lạ, thế nhưng tình trạng của nương tử của trò và mẫu thân ta y hệt, phụ thân ta lấy tư cách trưởng lão núi Phù Đồ đều bất lực.
Ý tứ kia rất rõ ràng, năm đó phụ thân của Ngô Đồ Tử cứu không được thê tử của ông ta, bây giờ Thẩm Lãng cũng tuyệt đối không có khả năng cứu được sống Kim Mộc Lan.
Thẩm Lãng cảm giác được có chút không cách nào hít thở, hít mấy hơi thật sâu, hắn cất giọng khản đi:
- Lão sư, học trò muốn muốn mượn duyệt 《 Huyết Kinh 》.
Hắn tuyệt đối sẽ không bỏ đi.
Hắn lại trí não, hắn có văn minh khoa học trái đất hiện đại mấy nghìn năm.
Năm đó chuyện trưởng lão núi Phù Đồ không làm được, hắn chưa chắc làm không được.
Ngô Đồ Tử nhìn Thẩm Lãng nói:
- Trò muốn nghiên cứu 《 Huyết Kinh 》 tìm được phương pháp cứu nương tử sao?
Thẩm Lãng gật đầu.
Ngô Đồ Tử nói:
- Trò không cần đi xem 《 Huyết Kinh 》, ta có thể trực tiếp nói cho trò biết, tình hình như thế ở quyển một《 Huyết Kinh 》 trang 325 có ghi, tên là "Hậu quả khi sinh đời thứ hai Huyết Mạch Đột Biến"!
Thẩm Lãng nói:
- Ở trong đó ghi là khó giải sao?
Ngô Đồ Tử nói:
- Có giải, trò là một thầy thuốc không tầm thường, cho nên lời của ta chỉ có trò mới có thể nghe hiểu.
Thẩm Lãng nói:
- Ngài nói.
Ngô Đồ Tử nói:
- Nương tử của trò bây giờ huyết mạch năng lượng hoàn toàn lặng yên, ở vào trạng thái thiếu hụt sức sống tuyệt đối.
Thẩm Lãng gật đầu nói:
- Đúng, học trò kiểm tra qua huyết dịch của nàng, huyết mạch năng lượng của nàng hiện nay ở vào trạng thái cực kỳ ảm đạm, giống như đom đóm trước khi chết, đã phóng không ra ánh sáng.
Ngô Đồ Tử nói:
- Căn nguyên thứ này ở chỗ tủy, mà không ở chỗ máu, tủy mới là nguồn gốc của huyết mạch!
Điểm ấy Thẩm Lãng đương nhiên có thể hiểu.
Tất cả các tế bào máu khác nhau trong máu người đều đến từ tế bào tiền thân ở gan, tủy xương và tuyến ức. Tế bào gốc đa năng bởi thế mà di chuyển định hướng tế bào gốc. Đây là nguyên tắc cơ bản của việc tạo ra máu người.
Ngô Đồ Tử nói:
- Tủy của Kim Mộc Lan đã mất đi năng lực chế tạo huyết mạch năng lượng! Cho nên năng lượng huyết mạch của nàng không ngừng đang tiêu hao, cũng không sẽ sản sinh.
Lần này Thẩm Lãng đã hoàn toàn hiển, biết được nguồn gốc của vần đề.
Ngô Đồ Tử nói:
- Ở trong điển tịch thượng cổ, lúc đó rất nhiều nhân loại vì vãn cứu bọn họ vợ, bỏ ra nỗ lực vô cùng to lớn, dùng thời gian tầm mấy trăm năm, cuối cùng khắc phục cái vấn đề khó khăn này, chế tạo ra một loại là Tẩy Tủy Tinh gì đó!
- Tẩy Tủy Tinh? - Thẩm Lãng nói.
Ngô Đồ Tử nói:
- Đúng, Tẩy Tủy Tinh! Rót nó vào đến xương tủy, sau đó có thể dẫn phát người đang hôn mê này lần thứ hai đột biến huyết mạch, một lần nữa có được huyết mạch lực lượng hoàn toàn mới. Kể từ đó, nàng chẳng những có thể tỉnh lại, hơn nữa huyết mạch năng lượng còn có thể có được lột xác và tăng lên rất nhiều, để cho nàng biến thành đời thứ hai người đột biến huyết mạch.
Thẩm Lãng nói:
- Như vậy Tẩy Tủy Tinh, chế tạo thế nào?
Ngô Đồ Tử nói:
- Thẩm Lãng, chúng ta khai thác điển tịch văn minh thượng cổ là không trọn vẹn! Về điển tịch, thế nào chế tạo Tẩy Tủy Tinh núi Phù Đồ chúng ta không có. Hy vọng duy nhất chính là Tẩy Tủy Tinh khai thác có sẵn, sở dĩ năm đó phụ thân ta điên cuồng thăm dò các nơi thế giới, chỉ muốn tìm được di tích thượng cổ, hy vọng xa vời được có thể từ bên trong được một ống Tẩy Tủy Tinh, kết quả... ông ấy thất bại!
Thẩm Lãng cả kinh nói:
- Trong di tích thượng cổ sẽ có Tẩy Tủy Tinh?
Ngô Đồ Tử nói:
- Ta không cách nào nói cho trò biết số lượng cụ thể, thế nhưng căn cứ đi tỷ lệ suốt mấy trăm năm, có thể bình quân bảy di tích thượng cổ, sẽ có một Tẩy Tủy Tinh. Bởi vì trong di tích thượng cổ, thông thường đều có thể có phòng luyện kim. Mà Tẩy Tủy Tinh xem như là một tác phẩm đặc biệt cao cấp của các bậc thầy luyện kim thời thượng cổ, hơn nữa mấu chốt là cách vô số năm tháng, nó vẫn có tác dụng như trước.
Thẩm Lãng tức khắc trở nên kích động.
Đây có lẽ là thời như vậy? Thì mạng phải vậy?
Thẩm Lãng nói:
- Gần đây Thiên Nhai Hải Các có phải chăng đã phát hiện tung tích một chỗ di tích thượng cổ?
Ngô Đồ Tử nói:
- Đúng, Thiên Nhai Hải Các phát hiện trước nhất! Tiếp đó nhóm thế lực núi Phù Đồ, Huyền Không Tự, Tru Thiên Các cũng lần lượt phát hiện.
Thẩm Lãng nói:
- Bây giờ cái di tích thượng cổ này, được mở ra chưa?
Ngô Đồ Tử nói:
- Chưa.
Thẩm Lãng nói:
- Tìm không được cửa vào à?
Ngô Đồ Tử nói:
- Tìm được cửa vào, thế nhưng mở ra không được.
Thẩm Lãng nói:
- Vậy Thiên Nhai Hải Các ban bố cái nan đề nghìn năm? Có phải chăng liên quan đến cửa vào di tích thượng cổ?
Ngô Đồ Tử nói:
- Có thể, ta không quá quan tâm cái này. Thế nhưng Sơn trưởng tự mình dẫn đệ tử núi Phù Đồ đến di tích thượng cổ này, còn đặc biệt coi trọng.
Thẩm Lãng nói:
- Lão sư, cái di tích thượng cổ này phải chăng với núi Phù Đồ vô cùng trọng yếu?
Ngô Đồ Tử nói:
- Đương nhiên, bởi vì mỗi một lần khai phá di tích thượng cổ, cũng có thể có thể ý nghĩa một trận cách mạng! Mỗi một thế lực siêu thoát, một khi bỏ qua hai ba lần di tích thượng cổ, vậy cũng ý nghĩa khoảng cách sa sút không xa.
Thẩm Lãng nói:
- Vậy núi Phù Đồ?
Ngô Đồ Tử do dự một chút sau đó nói:
- Bỏ qua hai lần! Lần này, vô luận như thế nào cũng không thể bỏ qua.
Không sai, núi Phù Đồ đã bỏ lỡ hai lần di tích thượng cổ.
Thế nhưng sau khi Khương Ly bệ hạ ngã xuống, núi Phù Đồ thu lợi vĩ đại, cho nên còn có thể chống đỡ.
Tính ra Đại Kiếp Tự xem như là thế lực đầu tiên sa sút suốt trăm năm qua.
Thẩm Lãng nói:
- Vậy cái di tích thượng cổ này ở nơi nào?
Ngô Đồ Tử nói:
- Vùng biển phía nam!
Thẩm Lãng nói:
- Khoảng cách Thiên Nhai Hải Các rất gần?
- Không tính là xa!
Thẩm Lãng kích động nói:
- Lão sư, có thể học trò biết phương pháp. mở ra cái di tích thượng cổ này Thiên Nhai Hải Các ban bố cái nan đề ngàn năm này, học trò có thể giải!
Vậy đúng là một nan đề ngàn năm, dù cho ở trái đất hiện đại, cũng được ca ngợi là là ba nan đề toán học khó nhất.
Những nhà toán học, nhà khoa học toàn cầu dùng thời gian mấy trăm năm mới có thể giải được.
- Lão sư, học trò có thể đại biểu núi Phù Đồ tháo ra cái vấn đề khó khăn này, mở ra cửa vào cái di tích thượng cổ này. - Thẩm Lãng cất giọng run rẩy:
- Cho đến lúc này, núi Phù Đồ chúng ta liền được cái di tích thượng cổ này, đây hoàn toàn là cơ hội hiếm có, là núi Phù Đồ chúng ta đánh bại Thiên Nhai Hải Các.
Núi Phù Đồ đã bỏ qua hai lần di tích thượng cổ, nếu như bỏ qua cái lần thứ ba này cảnh ngộ liền tương đối nguy hiểm. Khoảng cách tiếp theo di tích thượng cổ phát hiện không biết ngày tháng năm nào. Nếu như lần này vẫn do Thiên Nhai Hải Các mở ra cái di tích thượng cổ này, vậy nguy hiểm núi Phù Đồ sa sút sẽ tăng lên rất nhiều. Cái mức độ trọng yếu của di tích thượng cổ này với núi Phù Đồ hoàn toàn là cấp chiến lược.
- Lão sư, học trò chỉ muốn Tẩy Tủy Tinh! - Thẩm Lãng nói:
- Lão sư, xin người lập tức mang theo học trò đi gặp chủ nhân núi Phù Đồ, chúng ta lập tức mở cửa vào cái di tích thượng cổ này, tát một bạt tai thật mạnh trên mặt bọn Thiên Nhai Hải Các.
- Lão sư, thời gian phải nhanh lên! Thời gian của chúng ta không nhiều lắm!
Ngô Đồ Tử nhìn Thẩm Lãng, gật đầu nói:
- Được! Ta dẫn trò đi!
......
Chú thích của Bánh: Up chương thứ nhất, ta ăn chút cơm tiếp đó viết phần 2! Các vị đại gia lệ xin vé tháng, cho mọi người cúi chào dập đầu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.