“Vứt cái Văn Nhân Mặc kia đi, bản vương giúp ngươi!”
Đây không hoàn toàn là ý muốn của Lăng Triệt , đơn giản là hắn muốn làm cho cảm giác muộn phiền trong lòng ném đi nhanh nhanh một chút.
Một lời này của hắn làm Long Vân Thấm kinh ngạc không thôi, chính Lăng Triệt cũng không tự chủ được trầm mặc.
Thật lâu sau hai người đều đã hoàn hồn, sắc mặt Long Vân Thấm có chút không được tự nhiên, ánh mắt vừa rồi của Lăng Triệt đều là sâu thẳm nhìn nàng, nàng có thể nhìn ra rất nhiều phức tạp.
Nàng luôn là người bình tĩnh, lúc này trong đầu cư nhiên rối loạn không rõ mình đang suy nghĩ cái gì.
Đối diện với một Lăng Triệt như vậy, nàng muốn bảo trì trấn định quả thật không dễ dàng.
“Ý tứ của Nhiếp Chính vương có thể nói lại cho ta rõ ràng hơn sao?” Hi vọng không phải nàng vừa nghe lầm a.
Lăng Triệt ngồi trước một bàn đồ ăn không nói nên lời, giờ phút này hắn mới hiểu ra chính mình vừa rồi nói cái gì!. Nói nàng bỏ qua Văn Nhân Mặc, làm cho nàng không được tính tìm Văn Nhân Mặc cầu trợ giúp binh lực, lại vẫn là mong muốn nàng cùng Văn Nhân Mặc kia tránh xa ra một chút?
Này, quả thật là hắn vừa nói a!
(Vâng a vừa nói rồi đóa, nhanh chữa đi xong chị nghi bây giờ!)
Con ngươi vừa chuyển, trong lòng Lăng Triệt rất nhanh tính toán ,hắn từ trong ngực lấy ra một tấm ngọc bài hình chữ nhật tùy ý đặt trên bàn nói : " Văn Nhân Mặc cũng chỉ là một cái Trấn Bắc tướng quân, quân đội dưới trướng không quá mười vạn. Bản vương thấy hắn so với Tả Tây tướng quân xem chừng kém một chút. Bản vương quan hệ cùng Tả Tây tướng quân không tệ, liền có thể giúp ngươi sắp xếp. "
Lông mi Long Vân Thấm khẽ chớp, che giấu vui mừng như điên trong lòng nàng lúc này . Tả Tây tướng quân chính là lão tướng quân đương triều, sở hữu một đội quân lên đến ba mươi vạn, hắn chính là đại tướng đứng đầu Nam Hoàng quốc a.
Tả Tây tướng quân có giao hảo với Nhiếp Chính vương cho nên vị thế của Lăng Triệt ở Nam Hoàng quốc khó có thể lay chuyển. Chính vì nguyên nhân này nên ngay cả Long Hạo Thiên cũng chưa từng dám đụng đến trên đầu Lăng Triệt .
Vậy, nàng có quan hệ với Lăng Triệt chính là một lợi thế để nàng thuyết phục Tả Tây tướng quân kia, nội tâm nàng hiện thời đang dâng lên từng lớp sóng mãnh liệt a.
Nếu Tả Tây tướng quân có thể hướng nàng trợ giúp một tay, vậy phần thắng của nàng tăng lên tuyệt đối không chỉ là một bậc. Kia thế nhưng chính là trợ lực từ quân đội chính quy tinh nhuệ.
" Nhiếp Chính vương nhưng là sẽ đưa ra điều kiện gì ? " Lí trí rất nhanh trở về, Long Vân Thấm không tin Lăng Triệt sẽ giúp nàng vô điều kiện.
Quả nhiên nàng lập tức nhìn thấy nụ cười làm như vô hại của hắn đột nhiên phóng đại, đôi mắt dài yêu nghiệt càng thêm câu người, chính là lời nói của hắn đủ để cho nàng tức đến muốn hộc máu : " Bản vương không có yêu cầu gì quá đáng, chỉ muốn công chúa ở tại lễ cập kê hướng Hoàng thượng yêu cầu đi ra phủ Công chúa,nói muốn đưa nam sủng về nuôi dưỡng a ! "
Long Vân Thấm nghiến răng nghiến lợi : " Bản cung không có hứng thú ! "
" Làm như vậy bất quá là để che giấu tai mắt người đời thôi, ngươi từng nói ngươi sẽ không kén phò mã, nhưng nếu ngươi cứ không có nam nhân bên cạnh như vậy khó tránh khỏi Hoàng thượng lo lắng thân thể ngươi, hắn có thể phái vài cái thái y đến kiểm tra, ngươi muốn thế nhân này đều biết ngươi mắc hàn chứng ? " Lăng Triệt nói xong liền đem ngọc bài kia về phía nàng : " Đây là tín vật của bản vương, mười ngày sau cung yến mừng Văn Nhân Mặc khải hoàn, Tả Tây hắn cũng sẽ tới, bản vương cho ngươi cơ hội, nên tự biết mình phải làm như thế nào a. Bất quá ta phải nói trước, nếu ngươi dựa vào ngọc bài này mượn được trợ giúp của Tả Tây tướng quân, vậy ngươi sẽ nợ bản vương thêm một cái nhân tình… "
Đánh chết ngươi ! Nàm nhân này mười phần muốn ăn đòn,hắn làm cái người cao cao tại thương đến nghiện rồi liền không muốn chịu thiệt dù chỉ một chút sao.
Mặc dù nàng đều có thể cảm nhận được mùi vị âm mưu đen tối, nhưng cũng không thể phủ nhận, điều kiện Lăng Triệt đưa ra so với kế hoạch lúc trước của nàng quả thật là khả thi hơn nhiều.
Nàng đem ngọc bài kia thu hồi, tin tưởng mười phần nói : " Tín vật của Nhiếp Chính vương bản cung quyết định giữ trước, nhưng là thuyết phục Tả Tây tướng quân, bản cung tuyệt sẽ không dùng đến. Này… " Long Vân Thấm trầm ngâm một chút, cuối cùng cười tươi nhìn nam tử trước mặt : " Thứ này coi như làm vật chứng cho kết minh của chúng ta. Chờ đại sự hoàn hảo, ta liền như vậy giao trả ngươi.”
Ánh mắt Lăng Triệt chợt lóe, lập tức gật đầu.
(Này có ai thấy giống đưa đi tín vật đính ước không_Chị dường như bị a lừa rồi a)
Trong nội điện Trọng Hoa cung , Long Vân Thấm tay cầm ngọc bài suy nghĩ ,cuối cùng chỉ có thể quyết định đem ngọc bài này trước tiên cất giữ thật tốt , chi tiết khảm trên này làm nàng cảm giác có gì đó không bình thường, nhưng hồi lâu vẫn không biết vấn đề xảy ra chỗ nào. Trong lòng lo lắng, Long Vân Thấm trực tiếp đi đến vách tường có đặt rượu hoa đào, mở ra một bình ném ngọc bài vào trong.
Cùng lúc này ,bên trong trong Ngọc Tuyền , Mị đứng trước mặt Lăng Triệt há hốc mồm, ánh mắt trần trụi vô cùng ngạc nhiên nhìn nhìn. Qua một cái canh giờ, Mị vẫn là bảo trì một tư thế như vậy, Lăng Triệt nhíu mày khó hiểu : “Bản vương bắt ngươi đứng? Ngươi như thế nào đứng như cột đá ở trong này?”
Mị không dấu vết nuốt nước miếng, khó khăn mở miệng xác minh : “Vương gia, người thật đem ngọc bài kia cho công chúa điện hạ?”
“Xác thực đưa Long Vân Thấm.”
Hai cách gọi có khác nhau sao? Đáy lòng Mị không nhịn được chê trách. Nhưng mà ngọc bài kia quả thật không phải là vật bình thường, cái gì mà tín vật kết minh, hắn thấy đủ nhảm nhí a. Kia nhưng là tín vật quan trọng của Thanh Y vệ a. Trong ngoài hoàng cung này có người người sợ hãi kiêng kị ba chữ này.
Thanh Y vệ chính là tổ chức ám vệ trên ngàn người , từng người trong đó đều có thể lấy một địch trăm, ra tay quyết đoán, thủ đoạn tàn nhẫn nhanh chóng, sức chiến đấu so với mười vạn đại quân của Văn Nhân Mặc không kém là bao.
Tổ chứ như vậy, vương gia liền tặng cho người làm tín vật?
“Vương gia muốn cấp nàng Thanh Y vệ?” Sẽ không thật sự đem cho cái công chúa điện hạ kia chứ.
Lăng Triệt có chút buồn cười nhìn sắc mặt thay đổi hết xanh lại trắng của Mị, bất quá chỉ là một khối ngọc bài mà thôi, hắn nhất thiết phải chuyện bé xé ra to như vậy!
“Thanh Y vệ kia chỉ là tại bản vương khi nhàn rỗi lập ra, bản vương hiện tại cũng không biết nên dùng vào việc gì cho phải, tất cả đều là ám vệ, ra vào hoàng cung cũng có đủ phương tiện đi. Nếu nàng luyến tiếc , vậy bản vương liền cấp nàng, cùng nàng làm một cái trao đổi.”
Sắc mặt Mị nháy mắt càng khó coi, lắc đầu không thôi. Hắn nhưng cũng là một trong số các ám vệ nơi này,đi theo chủ tử đã nhiều năm như vậy, không thể nào về dưới trướng Long Vân Thấm để nàng quản lí? Càng nghĩ Mị càng cảm thấy da đầu run run không được tự nhiên.
“Thuộc hạ nguyện chỉ theo vương gia, làm ám vệ bảo hộ an toàn Ngọc Tuyền.”
Lăng Triệt gật gật đầu, nghĩ nghĩ đến Thanh Y vệ kia nên nói thêm một câu : “Mười ngày sau trong cung thiết yến, ngươi nói Ảnh nên tiến cung một chuyến. Ngọc bài hiện đã giao cho người khác, nói hắn đi nhận thức tân chủ tử, miễn cho đến lúc làm ra chuyện sai lầm.”
Mị lĩnh mệnh lui ra, trong nháy mắt đóng cửa liền không khống chế giật mình một cái, nghĩ đến khuôn mặt không bao giờ thay đổi của Ảnh, hắn đột nhiên có cảm giác vui sướng khi người gặp họa. Thanh Y vệ đã lâu vương gia đều chưa điều động, lúc này đột nhiên vương gia mang đi tặng người khác… Không biết Ảnh sau khi biết tin có hay không hộc máu bỏ mình…
……
Thời gian một ngày rất nhanh qua đi, bầu không khí vui mừng trong cung ngày càng rõ ràng, tất cả mọi người đều biết Hoàng thượng long tâm đại duyệt chờ Văn Nhân Mặc tiến cung diện thánh. Nhị hoàng tử xuất cung làm việc cũng xảy ra thường xuyên hơn, thậm chí có một lần Long Vân Thấm ở Ngự hoa viên gặp qua hắn.
Vẻ mặt Long Hách Tường dường như có vài phần đắc ý, đại khái là hắn đang làm việc Long Vân Thấm đáng ra phải làm nên nhân cơ hội diễu võ dương oai a.
“Công chúa điện hạ! Nhị hoàng tử gần đây bận rộn cực kì, không giống Tam hoàng tử bên kia không người quan tâm.” Hạ Vũ không quên phát huy năng lực thu thập thông tin của mình, hướng Long Vân Thấm nói nhỏ.
Long Vân Thấm nhìn một người thấp thoáng ở chỗ rẽ đối diện , thật không kịp ngăn lại lời nói của Hạ Vũ, người nọ liền đã đi đến trước mặt. Trong lòng nàng thầm kêu một tiếng không tốt, quả nhiên ban ngày không nên nói xấu sau lưng người a, nhắc Tào Thào Tào Tháo liền xuất hiện, đứng trước mặt nàng lúc này chính là Tam hoàng tử Long Thanh Dương.