Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương

Chương 22: Nguyên lai hắn đều đã biết




“ Trấn Bắc tướng quân thủ biên thành nhiều năm hiện tại khải hoàn trở về, Trẫm hôm này vô cung vui mừng, bèn cùng các ái khanh ăn mừng một phen!”
“Ngô hoàng thánh minh.”
“Chúng ái khanh tùy ý , nhân vật chính đem nay nhưng là Trấn Bắc tướng quân , khánh yến liền bắt đầu đi.”
Hoàng đế đã mở lờ, vậy có nghĩa là chính thức mở tiệc, các quan đại thần đều đi theo nhau một hàng vuốt mông ngựa… Văn Nhân Mặc nhưng là lần thứ hai bị chuốc rượu, rượu quá ba tuần mới xem như thoát thân yên tĩnh.
Đầu óc Văn Nhân Mặc vẫn như cũ tỉnh táo, một chút cũng không nhìn ra men say.Trong lòng Long Vân Thấm không khỏi kinh ngạc, hắn ít nhất cũng phải uống hết một vò rượu rồi a, hơn nữa đây đều là rượu thượng hạng nồng độ cao!
Long Vân Thấm không dấu vết líu lưỡi, tự mình ăn một chút điểm tâm, đồng thời nàng cũng là đang tiếp một số quan gia tiểu thư tới chào hỏi.
Trên đại điện sáo trúc không ngừng diễn tấu, còn có không ít nữ nhi quan lại tự mình hiến khúc, làm cho không khí trong này càng thêm náo nhiệt, hơn hết các nàng muốn làm cho đế vương liếc xuống một cái ánh mắt .
Chỉ tiếc, các nàng một người xuống lại một người lên, nhưng cũng không có nhiều người đặt tâm tư vào các nàng.
Long Hạo Thiên nhìn thời cơ không sai biệt lắm , hắn phất tay là cho diễn tấu đình chỉ, chuẩn bị đem Long Vân Thấm chính thức giới thiệu cho tất cả chúng thần.
“Đêm nay là ăn mừng Trấn Bắc tướng quân khải hoàn, nhưng trẫm cũng còn một việc muốn tuyên bố, chính là Hoàng nhi của trẫm, Nam Hoàng quốc Công chúa điện hạ qua hai tháng tới liền đến tuổi cập kê. Chính hai tháng sau Trẫm lần đầu tiên ở Thừa Đức điện mở tiệc ăn mừng ngô nhi trưởng thành.”
Trầm mặc, vẫn là toàn bộ đại điện đột nhiên trầm mặc.
Long Hạo Thiên tựa hồ như rất hài lòng với hiệu quả như vậy, hắn híp mắt lại như đang cười, phía dưới Long Vân Thấm lại cảm thấy từng đạo tầm mắt càng thêm nóng rực nhìn nàng. Đây nhưng là lần đầu tiên! Vì một cái công chúa đến tuổi cập kê liền bãi yến ở Thừa Đức điện, cho dù là hoàng tử trưởng thành cũng chưa từng được nhận đãi ngộ bậc này a, nàng cho rằng kiệu nhỏ kia Long Hạo Thiên làm đã đủ khoa trương, không nghĩ tới hiện tại hắn còn làm ra cái ý định này, nàng thực vô pháp từ chối.
“Phụ hoàng quả thực là vô cùng sủng ái công chúa điện hạ, Thừa Đức điện này nhưng là chuyên môn dùng để ăn mừng trọng thần trong triều a.” Long Mộ Hi cười rất khó nhìn, đáy lòng nàng hiện tại nổi lên ngàn vạn ghen tị. Năm trước nàng cập kê bất quá là ở cung của mẫu phi làm một cái bữa tiệc nhỏ, tuy rằng Phụ hoàng cũng đã tới cấp cho nàng rất nhiều đồ trân quý nhưng nàng chưa bao giờ hưởng thụ qua đãi ngộ kia.
Long Vân Thấm, nàng dựa vào cái gì được hưởng nhiều như vậy.
Lời này Long Hạo Thiên vừa nói ra, này bốn nữ nhân ngồi trên phi vị sắc mặt đều vô cùng phong phú. Lệ phi sắc mặt cứng đờ nhưng nàng rất biết kiềm chế cảm xúc bản thân, Uyển phi chính là tựa hồ mỉm cười, tuy rằng hơi mất tự nhiên một chút, Long Vân Thấm cảm thấy Hoa phi nàng cười có chút khoa trương, giống như điều hoàng thượng cừa nói ra nàng đã sớm đoán được từ lâu.
Chỉ có Dung phi, sắc mặt nàng xấu tới cực điểm, trong tứ phi chỉ có nàng sinh được một nhi nữ, hiện tại so sánh, tại sao lại có đãi ngộ khác biệt nhiều như vậy?
“Hoàng thượng?”
Long hạo Thiên đem biểu cảm của tứ phi thu hết vào trong đáy mắt, trong lòng nổi lên một chút khinh thường, quả nhiên là nữ nhân, tất cả tâm tư đều viết ở trên mặt.
“Chuyện gì? Dung phi dường như có ý kiến?”
“Thần thiếp không dám, chính là lo lắng công chúa điện hạ bệnh nặng chưa khỏi, mở tiệc như vậy có phải là quá long trọng hay không?”
Sắc mặt Long Hạo Thiên lập tức trầm xuống : “Trẫm muốn che chở Hoàng nhi, Dung phi kia là đang chất vẫn quyết định của Trẫm?”
Dung phi lúc này mới phát giác mình vừa nói lời sai lầm, sợ tới mức toàn thân đổ mồ hôi lạnh, sắc mặt nàng trở nên trắng bệch lợi hại.
“Hoàng thượng đã vì công chúa điện hạ đãi yến bốn phía, có phải hay không còn có tính toán?” Lăng triệt đột nhiên xen vào một câu, ánh mắt hắn vẫn như trước dừng ở trên người nữ tử đang cúi đầu bên dưới. Hắn nhìn nàng đang âm thầm phân cao thấp với một khối bánh hoa hồng, nhất thời cảm thấy nha đầu kia thật sự đủ bình tĩnh, người người đều bị một câu của hoàng đế làm cho giật mình khiếp sợ, duy chỉ mình nàng bình tĩnh, giống như một người tự do tự tại không liên quan đến nơi này.
Long Hạo Thiên lên tiếng, hắn tự nhiên đều đã tính toán qua : “Nhiếp Chính vương nói không sai, trẫm đã quyết định cấp phủ Công chúa cho Hoàng nhi, hiện tại kiến tạo đã làm xong, chờ qua lễ cập kê hoàng nhi liền có thể chuyển vào .”
Hốt hoảng trong lòng các đại thần rốt cuộc giờ này minh bạch, gần đây kinh thành quả thật là có một tòa phủ mới được xây nên, lúc đầu bọn họ là phủ đệ của vị Vương gia nào nên cử người đi thăm dò từ sớm nguyên lai là phủ Công chúa, Không dám tin a.
Không có ý tứ của Hoàng thượng, ai dám ở bên trong hoàng thành kiến tạo phủ đệ.
Phủ công chúa, là Phủ Công chúa a! Công chúa điện hạ quả thực hưởng sủng ái vô hạn, không chỉ đem lễ cập kê tổ chức tại Thừa Đức điện, hiện tại nhưng là có thêm hẳn một phủ đệ!
Nhất thời thanh âm chúc mừng Long Vân Thấm nối liền không dứt : “Chúc mừng công chúa điện hạ, công chúa điện hạ vạn phúc.”
Long Vân Thấm hơi hơi ngẩng đầu, nghe được thanh âm chúc mừng vang dội như vậy nàng tự nhiên cũng đứng dậy hướng Long Hạo Thiên tạ ơn : “Nhi thần tạ Phụ hoàng.”
Long Hạo Thiên cười lơ đễnh : “Hoàng nhi không cần đa lễ, ngươi nếu muốn tạ ơn còn phải nhớ một người, nếu không phải Nhiếp Chính vương nhắc nhở Trẫm cũng không hề nghĩ tới, Hoàng nhi đã được phong điện hạ, tự nhiên cùng giống với các Hoàng tử có phủ đệ riêng, hai tháng sau cập kê của ngươi, vừa vặn Trẫm coi như tặng quà mừng cho ngươi.”
Tươi cười trên mặt Long Vân Thấm cứng đờ, ánh mắt không dấu vết chuyển đến nam tử bên cạnh. Tươi cười trên mặt Lăng Triệt nàng nhìn thật đáng đánh đòn! Nàng lúc này mới hiểu nguyên lai nàng từ trước đã bị đùa giỡn, nàng chính là một cái đại ngốc bị Lăng Triệt đáng chết xoay vòng vòng.
Phủ công chúa đã đi vào xây dựng từ sớm, chính là chủ ý hắn nói cho phụ hoàng, trước kia hắn liền bịa đặt làm điều kiện kết minh với nàng. Kia trước sau đều là trong kế hoạch của hắn a! Nàng thật hối hận vì trước kia đã từng cảm kích qua hắn…
Hơn nữa, hắn còn dám nói nàng ra phủ Công chúa để nuôi dưỡng nam sủng…
Bản thân Long Vân Thấm một bụng lửa giận, cố gắng kiềm chế chính mình, nàng sợ nhất thời xúc động mà đứng lên đánh cho hắn một trận hả giận.
Nhưng Lăng Triệt tựa hộ còn chưa thấy vừa lòng, hắn đem lửa giận trong mắt nàng coi như không thấy, cuối cùng nhấc lên một câu : “Công chúa điện hạ tựa hồ có chuyện muốn nói .”
Nhất thời ánh mắt mọi người đổ dồn về phía nàng, rõ ràng nhân vật chính đêm này là Trấn Bắc tướng quân mới đúng , lúc này lại bởi vì do một câu nói của Lăng Triệt làm cho đảo điên. Nàng hiện tại cảm nhận sâu sắc mức độ phúc hắc của nam nhân yêu nghiệt kia, quả thực thà đắc tội quân tử cũng không dám đắc tội tiểu nhân, Lăng Triệt chính là cái đại Tiểu nhân.
Hình tượng dày công xây đắp của Nhiếp Chính vương trong lòng Long Vân Thấm nháy mắt vụn vỡ, hắn ở trong lòng nàng chỉ có ba thứ để mô tả : không danh dự, không mặt mũi, không nhân phẩm!
“Nhi thần tạ phụ hoàng.”
Long Hạo Thiên gật gật đầu, để mọi người trở về vị trí, đem đề tài trở lại trên người Văn Nhân Mặc.
“Trẫm quả thực rất hài lòng, không chỉ hoàng nhi trưởng thành, theo đó quân đội Nam Hoàng quốc cũng từng bước lớn mạnh, giống như Trấn Bắc tướng quân, mười bốn tuổi nhập quân doanh, dựa vào ý chí kiên định bản thân mà thể hiện tài năng , vì Nam Hoàng quốc ta cống hiến.”
“Trấn Bắc tướng quân quả là tuổi trẻ tài cao.”
“Quả thực là người Quân gia nha, kia nhưng là cái đại gia tộc, giáo dưỡng người khác biệt rõ ràng, đúng thật là hổ phụ vô khuyển tử” (Hổ bố thì sinh hổ con, không thể nào sinh ra con chó ^^)
Văn Nhân Mặc trong lòng nổi lên nhiều lo lắng, Hoàng thượng đối với hắn thật sự muốn trọng dụng sao? Hay vẫn là lợi dụng danh tiếng Quân gia đả kích Tả Tây tướng quân, Tả Tây tướng quân chính là có quan hệ mật thiết với Nhiếp Chính vương a. Nhưng chống lại Tả Tây tướng quân, Quân gia có thể có quả ngon để ăn sao?
Người Quân gia đều trong mừng mà phiền, tâm tư Thánh thượng không có đoán ra a!
Thân thể vừa chuyển, tươi cười trên mặt Văn Nhân Mặc nháy mắt cứng đờ, hắn chính thức đối với người an trí chỗ ngồi hôm nay mang hận. Người ngồi cạnh hắn nhưng chính là …. Tả tây tướng quân a.
“Ha ha, Tả Tây tướng quân…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.