Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương

Chương 23: Lễ vật của bản vương




Khánh yến đã kết thúc mà mọi người vẫn đàm luận mãi không chịu thôi. Một cái việc chính là Hoàng thượng tặng phủ Công chúa cho công chúa điện hạ sau lễ cập kê, một cái kia chính là Hoàng thượng gần như bắt đầu trọng dụng Trấn Bắc tướng quân nhiều một chút.
So với cái trước thì văn võ bá quan càng quan tâm đến thế lực quân đội hơn. Trấn Bắc tướng quân vốn sở hữu quân đội là mười vạn, nay thế nhưng Hoàng thượng đột ngột ra ý chỉ nhường năm vạn binh mã của tả Tây tướng quân sang cho Trấn Bắc tướng quân. Năm vạn binh mã nhượng sang, đây không phải là chứng minh Hoàng thượng đối với Đại thế gia kia muốn trọng dụng sao.
Xem ra thế lực quân đội đang chậm rãi biến hóa.
Người hữu tâm đều đang đoán thầm trong lòng, quân đội Tả Tây tướng quân không nghi ngờ bị rút bớt, kia cũng chính là làm biến hóa thế lực của Nhiếp Chíng vương a. Chẳng lẽ Hoàng thượng đem tâm tư đặt trên người Nhiếp Chính vương?
Nhất thời, người người trong kinh thành đều cảm thấy bất an, đám quan viên đều không dám đi lại gì nhiều, ý tứ Hoàng thượng còn chưa rõ ràng thì ai cũng không dám vọng động. Sợ chính mình không suy nghĩ liền đứng nhầm đội, mất đi tính mạng như thế nào cũng không biết.
Mà địa vị của Nhị Hoàng tử theo danh tiếng của Văn Nhân Mặc cũng càng được đề cao, lại cũng có người đoán đoán Hoàng thượng có phải hay không cũng muốn trọng dụng đến hắn.
“Công chúa, người như thế nào còn có tâm tư ởi đây đọc sách, trong cung nơi nơi đều là lời đồn đãi, có nhắc đến người, cũng nhắc đến Nhị hoàng tử.”
“Nga? Bọn họ nói như thế nào a?” Long Vân Thấm buông cuốn dã sử, ngẩng đầu hứng thú nhìn Hạ Vũ, Long Hách Tường cùng Văn Nhân Mặc nhất định liên hệ sâu sắc đến nhau, Văn Nhân Mặc hiện tại trụ ở kinh thành làm một cái đại công thần , địa vị như trước nhưng là không giống nhau đâu.
Ngay cả nàng đều không tưởng tượng Long hạo Thiên sẽ ra một chiêu như vậy, thừa dịp khánh yến tán thưởng Văn Nhân Mặc lại không dấu vết rút đi quân đội của Tả Tây tướng quân.
Thật quá rõ ràng, Phụ hoàng của nàng đối Nhiếp Chính vương thực không ưa thích gì nha, Lăng Triệt nhưng mà mối e ngại trong mắt Long Hạo Thiên…
“Công chúa như thế nào không lo lắng một chút nào đâu? Nhiều người đang nói …” Hạ Vũ đột nhiên đình chỉ không dám tiếp tục nói thêm cái gì, nàng còn nhớ dặn dò của công chúa điện hạ, có một số chuyện tuyệt đối không thể nói .
Long Vân Thấm lúc này thực vừa lòng, nếu Hạ Vũ lại không quan tâm hậu quả nói lung tung, nàng thực sự sẽ đưa nàng ra khỏi Trọng Hoa cung.
“Được rồi, đều đi xuống đi.”
Long Vân Thấm vặn vặn thắt lưng đi vào trong nội điện tính đi nghỉ ngơi. Nhưng nàng vừa mới nhấc lên màn che liền lập tức dừng lại. Hắn khi nào thì vào trong này?
“Không chào đón?”
Long Vân Thấm không tiếp tục dừng lại bước chân, nàng nguyên bản muốn đi lên giường nằm a. Nhưng hiện tại đành chỉ có thể đến nằm trên ghế quý phi, nàng đã dần dần có thói quen tên kia không mời tự đến. Tựa hồ trong Trọng Hoa cung của nàng hắn liền không có chỗ nào không đến được, hơn nữa hắn khi nào đến khi nào đi nàng cũng chẳng thể biết!
Lăng Triệt tùy ý đứng ở một bên cột đá, vừa đánh giá nữ tử trước mặt vừa nói : “Trọng Hoa cung thủ vệ thật rời rạc, an toàn sao có thể yên tâm, bản vương liền có thể ra vào như chỗ không người, an toàn công chúa điện hạ liền không coi trọng như vậy?”
Chẳng lẽ hắn không nên tự mình hiểu sao! Đã tự mình xông vào tẩm cung của người ta, vì sao còn trưng ra cái bộ dáng đương nhiên như vậy! Nội tâm Long Vân Thấm thầm châm chọc, đối với lí do thoái thác của Lăng Triệt một trận khinh bỉ, nam nhân này thực coi đây là địa bàn của hắn a!
“Nhiếp Chính vương quả thực tùy ý, Trọng Hoa cung của bản cung tuy rằng không phải địa phương trọng yếu gì, nhưng cũng là chỗ ở của bản cung. Nhiếp Chính vương mặc dù có thân phận hơn người nhưng cũng nên biết nam nữ khác biệt, nếu như bản cung nhớ không nhầm, đây là lần thứ ba ngươi đến nơi này a.”
“Là lần thứ tư.” Lăng Triệt không đồng ý sửa chữa, “Có một lần bản vương tiến vào, công chúa đang ngủ, không tiện quấy rầy nên đành theo đường cũ trở về.”
“Ngươi!” Long Vân Thấm nhịn không được theo trên sạp ngồi dậy, da mặt hắn có thể bớt dày một chút sao!
“Nhiếp Chính vương thực sự nhàn hạ thoải mái, xem ra hành động kia của Phụ hoàng không có gây ra đả kích gì với ngươi a, binh mã của Tả Tây tướng quân thiếu đi năm vạn, Trấn Bắc tướng quân có thêm năm vạn, hiện thời mười lăm vạn với hai lăm vạn, ta xem chừng chênh lệch binh lực này có thể nhỏ hơn a.”
“Bản vương vì sao nên lo lắng? Là lo lắng công chúa điện hạ bỏ bản vương đi tìm Văn Nhân Mặc kia trợ giúp sao?”
“Bản cung không có nói qua như vậy.”
“Nhưng là ý tứ ngươi như vậy, bản vương nếu nhớ không nhầm thì đêm đó ngươi không có đi tìm Tả Tây tướng quân a, xem ra trong lòng công chúa còn chưa kiên định đi!
Lăng Triệt có thể rất dễ nhìn thấy tâm tư rất nhiều người, nhất là tâm tư nữ tử, nhưng duy độc Long Vân Thấm này, rõ ràng nàng đều là bộ dáng không có tâm cơ gì nhưng là hắn đều không nhìn thấu trong đầu nha đầu này lại đang suy nghĩ cái ý tưởng gì. Không tìm Tả Tây tướng quân cũng liền thôi đi, ngay cả hắn cũng luôn tránh mặt không gặp.
Liền bởi vì những lời kia của Long Hạo Thiên sao?
“Bởi những lời Phụ hoàng ngươi nói ?” Lăng Triệt cơ hồ có kết luận, nha đầu trước mắt này là đang tức giận a, hơn nữa là đang tức giận hắn.
Long Vân Thấm xoay người không nhìn đến hắn cũng không trả lời, nàng chính là không thích bị người đùa giỡn, hắn rõ ràng đều từng bước một tính kĩ trên người nàng, làm sao để nàng tưởng chính mình thông minh tìm đến hắn, hắn hợp tác với nàng bất quá cũng vì có mục đích từ trước mà thôi.
“Bản cung trèo cao sợ ngã đau không dậy nổi, Nhiếp Chính vương thận trọng, bản cung đang mặc cảm.”
Lăng Triệt nhanh chóng nở nụ cười, tâm tình phiền muộn mấy ngày hôm nay đều hóa hư không, giọng điệu nha đầu kia chính là đang chất vấn hắn, có lẽ chính là sự tình phủ Công chúa kia đi.
“Bản vương bất quá là nhấc lên cái đề nghị mà thôi, mặc dù bản vương không nói thì Phủ Công chúa kia chắc chắn Hoàng thượng cũng sẽ làm cho ngươi. Ngươi thân phận công chúa điện hạ, chẳng lẽ ngươi nghĩ sau khi cập kê còn có thể tiếp tục ở trong cung?”
Long Vân Thấm suy nghĩ một chút, này quả thực không có khả năng. Hai năm trước Long Hách Tường cũng được Long Hách Thiên ban phủ đệ rồi ở lại ngoài cung, nửa năm trươc Tam ca Long Thanh Dương cũng vậy. Đến đây nàng liền minh bạch, chuyện này Lăng Triệt quan hệ không quá lớn .
“Bất quá bản vương không phủ nhận, chuyện này bản vương có động tay chân một chút, là vì công chúa ngươi đột nhiên muốn kết minh, bản vương chỉ muốn tỏ một chút thành ý a.”
“Ngươi!” Lăng Triệt ngươi chính là tiểu nhân! Cười, còn cười!
“Bản vương chưa từng thấy ngươi buồn bã ỉu xìu như vậy, Tả Tây hắn thiếu đi năm vạn nhân mã cũng chưa đưa đến ảnh hưởng gì lớn đâu.” Lăng Triệt đến gần ghế quý phi, trực tiếp đem người trên đó kéo đến, hắn chỉ dùng một chút công phu hai người đều đã đi đến ngoài điện, đêm dài yên tĩnh, Lăng Triệt ôm nàng nhảy ra ngoài cửa sổ, chẳng mấy chốc liền đi đến Vân Tiêu điện.
“Cảnh sắc Vân Tiêu điện ban đêm nhìn không tệ, bản vương đã lâu không có xem qua.” Lăng Triệt đem nàng thả xuống dưới, khoanh tay đứng ở ngoài hành lang, nghe giọng nói của hắn như có điều gì thoải mái sung sướng?
Long Vân Thấm lại không có nhiều tâm tư tốt như vậy, đêm khuya thanh vắng bị người đột ngột mang ra ngoài, hơn nữa là một phen trèo tường vượt cửa sổ, thật sự là sai lầm!
“Nhiếp Chính vương hảo hứng trí a.” Nàng cười xuy mộ tiếng, đây là báo cho hắn tâm tình nàng không tốt.
“Công chúa mất hứng?”
“Bị ngươi mặc danh kì diệu mang ra ngoài ngắm cảnh đêm, ngươi nhận thức việc này rất có ý tứ?” Nàng không giống đám nữ nhân kia, thấy Lăng Triệt liền si mê choáng váng. Nam nhân này lòng sâu không lường được, hắn không đơn giản là người nham hiểm, hơn hẳn nàng cảm nhận được là cảm giác nguy hiểm, nàng nào dám cùng lọai người này đùa. Hiện tại hắn chính là mang nàng ra chơi đùa a.
“Bản vương một đêm kia hẹn ngươi đưa cái lễ vật cập kê,ngươi thế nhưng không đến?"
Đêm khai yến Long Vân Thấm trở về nhìn thấy tờ giấy kia liền thẳng tay tiêu hủy, khi đó nàng đối hắn giận dỗi, căn bản không thèm để ý tới.
“Cái gì?”
Vèo____
Lăng Triệt ở trước mặt tránh sang một bước, nàng liền nhìn đến trước mắt mình có đứng một người, toàn thân hắc y chỉ lộ ra khuôn mặt, hơn nữa cơ mặt hắn dường như bị liệt, không có bất cứ biểu cảm gì.
“Ngươi có ý tứ gì?”
“Hắn là Ảnh, là thủ lĩnh Thanh Y vệ, hiện tại Thanh Y vệ liền cho ngươi, Ảnh sẽ bảo vệ an toàn của ngươi. Này chính là lễ vật của bản vương.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.