Sau khi Khuyết Hàn Phù về nước hai người có công việc riêng của mỗi người, chỉ có thời điểm buổi tối đi ngủ khi mới có thể gặp nhau, nhưng mặc dù như vậy, Trúc Tâm Nhã cũng thực thoả mãn.
So với lúc Khuyết Hàn Phù ở Mễ quốc xa xôi, thì chuyện Khuyết Hàn Phù ở trong nước, ở Long Thành, mỗi đêm đều sẽ về nhà ngủ, làm cho nàng có một loại cảm giác kiên định không thể nói nên lời.
Trong lúc Khuyết Hàn Phù bận rộn công tác kỳ nghỉ hè thuận lợi giải trừ hợp đồng với Đại học Long Thành, thân phận hoàn toàn thay đổi thành thương nhân.
Kịch bản của Trúc Tâm Nhã cũng có tin tức, là tác phẩm mới của đạo diễn thương nghiệp điện ảnh nổi danh Phùng NhượcHồng, nhân vật Lăng Tiểu Tiểu chọn lựa cho nàng là nữ số 7, tuy rằng đất diễn rất ít, nhưng nhân vật này ở trong phim là nhân vật mấu chốt nhất, người xem tuyệt đối sẽ nhớ rõ nhân vật này.
Khuyết Hàn Phù mới vào thương trường như cá gặp nước, mỗi ngày đều đúng 5:00 chiều tan tầm về nhà nấu cơm cho Trúc Tâm Nhã.
Trúc Tâm Nhã từ chỗ Lăng Tiểu Tiểu cầm một nửa kịch bản, ở nhà xem một buổi trưa, Khuyết Hàn Phù vừa tới nàng lập tức ném kịch bản xuống chạy đến cửa ôm lấy Khuyết Hàn Phù treo ở trên người cô, "Tỷ tỷ, em rất nhớ chị ~"
Khuyết Hàn Phù nâng mông Trúc Tâm Nhã ôm nàng đến trên sofa, để nàng khóa ngồi trên đùi mình, mới vừa ngồi xuống, Trúc Tâm Nhã liền ôm mặt Khuyết Hàn Phù hôn lên, lưỡi chút có chút không trêu chọc.
Khuyết Hàn Phù thực mau nắm giữ quyền chủ động, hôn đến Trúc Tâm Nhã thở hồng hộc, khi hai người rời môi, mặt Trúc Tâm Nhã đều đỏ, nín thở đến nghẹn.
"Kịch bản mới sao?" Khuyết Hàn Phù một tay ôm eo Trúc Tâm Nhã, một tay cầm lấy kịch bản bên cạnh hỏi.
Trúc Tâm Nhã dựa vào trên người cô nói: "Tuy rằng là nữ số 7, nhưng nhân vật tốt, rất dễ dàng lưu lại ấn tượng cho người xem."
Khuyết Hàn Phù sờ sờ tóc Trúc Tâm Nhã, "Có chị ở đây, không cần ủy khuất chính mình, chị đầu tư cho em một bộ phim điện ảnh."
"Không cần." Trúc Tâm Nhã lập tức ngẩng đầu lên cự tuyệt.
Khuyết Hàn Phù trong mắt xét qua một tia khó hiểu, "Nữ số 7 nhân vật tốt thì cũng là nữ số 7, đất diễn ít, có khả năng người xem nháy mắt liền bỏ lỡ phần diễn kia của em."
Trúc Tâm Nhã nháy đôi mắt trong trẻo sâu thẳm nói: "Nhưng em là lần đầu tiên đóng phim điện ảnh nha, em tích lũy một chút kinh nghiệm trước, chị đầu tư điện ảnh cho em vạn nhất quay không tốt, lỗ tiền thì làm sao bây giờ, đó cũng không phải là một con số nhỏ."
Khuyết Hàn Phù nghiêm túc nói với Trúc Tâm Nhã: "Em vui vẻ là quan trọng nhất, tiền với chị mà nói chỉ là một con số."
Trúc Tâm Nhã: "......" Được rồi, xem ra tỷ tỷ của nàng không phải là có tiền bình thường.
Trúc Tâm Nhã ôm lấy Khuyết Hàn Phù, ngọt ngào nói: "Nếu em tìm không được kịch bản tốt nhân vật tốt thì sẽ để cho tỷ tỷ đầu tư điện ảnh cho em ~"
"Ân." Khuyết Hàn Phù hôn khoé môi Trúc Tâm Nhã, vỗ vỗ eo nàng nói: "Chị đi nấu cơm."
Thời điểm Khuyết Hàn Phù nấu cơm, Trúc Tâm Nhã tiếp tục đọc kịch bản, bất quá lại không đọc thêm được chữ nào.
Ánh mắt nàng luôn không tự chủ được mà đi theo bóng dáng cao gầy mảnh khảnh của Khuyết Hàn Phù.
Trúc Tâm Nhã dứt khoát buông kịch bản, đứng dậy đi đến phòng bếp tìm Khuyết Hàn Phù.
Khuyết Hàn Phù nghe được tiếng bước chân Trúc Tâm Nhã, không có quay đầu lại, Trúc Tâm Nhã từ phía sau ôm lấy cô, "Tỷ tỷ, em thật sự rất thích chị a."
Khoé môi Khuyết Hàn Phù cong cong, "Ân, chị cũng vậy."
Mỗi ngày Trúc Tâm Nhã đều sẽ ở lúc cô nấu cơm ôm lấy cô từ phía sau nói một câu như vậy, Khuyết Hàn Phù lại không có bởi vì nghe thấy quá nhiều mà sinh ra miễn dịch.
Mỗi một lần nghe thấy Trúc Tâm Nhã tỏ tình, Khuyết Hàn Phù đều sẽ càng yêu Trúc Tâm Nhã thêm một chút.
Sau khi Khuyết Hàn Phù nấu xong, hai người ngọt ngọt ngào ngào chị đút em em đút chị ăn xong bữa cơm, rồi cùng đi ra ngoài dạo nửa giờ, sau khi đi về tắm rửa rửa mặt.
Trúc Tâm Nhã sấy khô tóc cầm kịch bản dựa vào đầu giường đọc, Khuyết Hàn Phù từ phòng tắm đi ra, Trúc Tâm Nhã đi sấy tóc cho cô.
Tóc hai người nối đã rớt hết, khôi phục độ dài như cũ, tóc Khuyết Hàn Phù màu sắc nhạt, xoã tung uốn xoăn, Trúc Tâm Nhã càng xem càng thích, sau khi giúp cô sấy khô không nhịn được nâng lên vùi mặt vào hôn một cái.
Đáy lòng Khuyết Hàn Phù có chút buồn cười, "Thích như vậy?"
"Tất cả những gì trên người tỷ tỷ em đều thích." Trúc Tâm Nhã thò lại gần từ trán Khuyết Hàn Phù hôn đến cằm, cười hì hì nói: "Phía dưới chờ lúc ngủ lại hôn."
Sắc mặt Khuyết Hàn Phù ửng đỏ, Nhã Nhã luôn lớn mật trực tiếp như vậy, có đôi khi cô thật sự không chống đỡ được.
"Chừng nào thì em đi phỏng vấn?" Khuyết Hàn Phù cầm lấy kịch bản của Trúc Tâm Nhã mở ra xem.
Trúc Tâm Nhã đến bên người Khuyết Hàn Phù ngồi xuống, nói: "Buổi sáng ngày mai."
"Tỷ tỷ, em một mình ở nhà cũng không có người diễn tập cùng em, chị giúp giúp em được không?" Trúc Tâm Nhã vô cùng đáng thương mà nói.
Khuyết Hàn Phù mím môi, không có lập tức đồng ý.
Nàng dùng đôi mắt tựa như lưu ly kia nhìn Trúc Tâm Nhã từ trên xuống dưới một lần, nhẹ giọng hỏi: "Chị giúp em diễn tập, Nhã Nhã cảm ơn chị như thế nào?"
Đôi mắt linh hoạt của Trúc Tâm Nhã vừa chuyển, không có nửa điểm ngượng ngùng mà bổ nhào vào trong lồng ngực Khuyết Hàn Phù, ngẩng đầu nhìn cô, "Em dùng chính mình làm quà cảm ơn, đêm nay tuỳ tỷ tỷ đối với em thế nào đều được."
Hô hấp Khuyết Hàn Phù cứng lại, mặt mày thanh lãnh trong nháy mắt nhiễm tươi đẹp, khoé mắt một mạt hồng nhạt làm rung động lòng người, "Được."
Trúc Tâm Nhã ngơ ngẩn nhìn Khuyết Hàn Phù, mặt nóng lên nói: "Tỷ tỷ có thể thu lợi tức trước, em không ngại."
Khuyết Hàn Phù nói: "Chị không thích thu lợi tức trước, chờ buổi tối chị sẽ thu cả vốn lẫn lời."
Khuyết Hàn Phù nghiêm túc giúp Trúc Tâm Nhã diễn tập kịch bản mấy lần, đề ra cho nàng rất nhiều ý kiến.
Sau đó hai người cùng trải qua một buổi tối vui sướng mà nóng bỏng.
Bởi vì ngày mai Trúc Tâm Nhã phải đi phỏng vấn, Khuyết Hàn Phù không có quá phận, sáng sớm khi Trúc Tâm Nhã tỉnh dậy thần thái sáng láng, ăn xong bữa sáng Khuyết Hàn Phù chuẩn bị, bắt taxi đi công ty, Lăng Tiểu Tiểu lái xe đưa nàng đi đến nơi phỏng vấn.
"Đọc kịch bản mấy lần?" Lăng Tiểu Tiểu hỏi.
"Khẳng định có hơn mười lần." Trúc Tâm Nhã nói, "Em còn diễn tập, khẳng định không thành vấn đề."
Thấy Trúc Tâm Nhã tự tin như vậy, tâm tình thấp thỏm của Lăng Tiểu Tiểu thả lỏng được một chút, "Phim điện ảnh của Phùng NhượcHồng đều bán vé rất tốt, cho nên mặc dù là nữ số 7 cũng có không ít người tranh giành. Đọc kỹ kịch bản, khẳng định có chỗ tốt."
Lăng Tiểu Tiểu nhớ rõ Trúc Tâm Nhã nói nàng sống ở nhà một mình, hiếu kỳ nói: "Nhã Nhã em diễn tập cùng ai?"
Trúc Tâm Nhã chớp chớp mắt: "Bí mật."
Trong lòng Lăng Tiểu Tiểu nhảy dựng, "Không phải là bạn trai đi? Là người trong ngành hay ngoài ngành?"
Chỉ nói một câu, trong lòng Lăng Tiểu Tiểu đã hiện lên ba bốn cách ứng phó với chuyện tình yêu của Trúc Tâm Nhã bị bại lộ trong tương lai.
Trúc Tâm Nhã nói: "Không phải, em không có bạn trai."
"Thật sự?"
"Thật sự!" Trúc Tâm Nhã nói thập phần khẳng định.
Nàng thật sự không có bạn trai, nhưng nàng có vợ ~
Lăng Tiểu Tiểu áp xuống hoài nghi trong lòng, xuống xe cùng Trúc Tâm Nhã đi vào thang máy.
Địa điểm phỏng vấn ở lầu 23, thang máy tới tầng 23 dừng lại, chậm rãi mở ra, Trúc Tâm Nhã đi ra khỏi thang máy đầu tiên, tò mò nhìn nhìn khắp nơi.
"Nơi này là toà nhà của Công ty Truyền thông Rạng Rỡ, tổng cộng 27 tầng, tầng 21 đến 27 công ty Rạng Rỡ tự mình sử dụng, còn lại để cho thuê, tiền thuê mỗi năm chính là một con số không nhỏ." Lăng Tiểu Tiểu phổ cập tri thức cho Trúc Tâm Nhã đang tò mò.
Trúc Tâm Nhã nói: "Tiểu Tiểu sao chị lại biết nhiều như vậy?"
Lăng Tiểu Tiểu cười nói: "Trước khi chị tới điện ảnh Vân Vân, chị làm việc ở Truyền Thông Rạng Rỡ, cho nên biết được tương đối nhiều.
Lăng Tiểu Tiểu vừa dứt lời, một nữ nhân mang tập hồ sơ cột tóc đuôi ngựa nhìn thấy Lăng Tiểu Tiểu, kinh hỉ đi tới chào hỏi: "Lăng tỷ, sao chị lại tới đây?"
Lăng Tiểu Tiểu thấy người quen cũ cũng kinh hỉ, "Lệ Lệ, đã lâu không gặp. Bây giờ chị làm người đại diện, mang nghệ sĩ của chị tới phỏng vấn."
Có người quen biết chính là tiện lợi, Lệ Lệ là nhân viên phụ trách lần phỏng vấn này, trực tiếp để Trúc Tâm Nhã lên đầu, "Bởi vì là tác phẩm của Phùng đạo, người tới phỏng vấn hôm nay vượt hơn một trăm, hai người tới có chút muộn, em để hai người lên trên đầu, hai người đỡ phải chờ tới chiều."
Lệ Lệ nói chuyện với Lăng Tiểu Tiểu thêm vài câu rồi đi làm việc, Lăng Tiểu Tiểu có chút đắc ý ưỡn ngực nói: "Đại tiểu thư, có người là dễ làm việc, chờ lát nữa em không cần khẩn trương, vào trước so với vào sau khá hơn nhiều, người bên trong phỏng vấn nhiều sẽ dễ mất kiên nhẫn, ở đằng sau rất có thể sẽ lười xem em biểu diễn."
Trúc Tâm Nhã cười nói: "May mắn chị quen biết nhân viên ở chỗ này, bằng không hôm nay liền phiền phức. Chị có thời gian mời Lệ Lệ ăn một bữa cơm cảm ơn một chút, em sẽ trả tiền."
Được Trúc Tâm Nhã khích lệ, Lăng Tiểu Tiểu ngược lại ngượng ngùng, nàng nói: "Chị vốn dĩ đã tính toán mời Lệ Lệ ăn cơm, quan hệ giữa chúng ta vốn dĩ không tệ, tiền ăn cơm không cần em trả."
Người cạnh tranh nữ số 7 có mười mấy người, Trúc Tâm Nhã đứng đầu tiên.
"Đại tiểu thư không cần khẩn trương, em khẳng định có thể." Lăng Tiểu Tiểu cổ vũ Trúc Tâm Nhã.
Trúc Tâm Nhã gật gật đầu với Lăng Tiểu Tiểu, đi vào phòng phỏng vấn.